Yêu Thần Trọng Sinh Về Đô Thị

Chương 1: Đệ nhất yêu thần và đệ nhất đại yêu thần


Lý Thần Dương yên tĩnh đứng ở Yêu Thần Đài, chung quanh hắn là vô số đạo nhân ảnh màu vàng mang theo Thượng cổ khí tức vô cùng khủng bố. Lấy nhãn lực của mình, hắn có thể nhận ra được bọn họ chính là các đại Yêu Thần ở thời đại Thượng cổ, có được thực lực thông thiên. Có điều đã trăm vạn năm trôi qua, Thượng cổ lại quá xa xôi, đám người này từ lâu đã chìm sâu vào trong Nại Hà, bị tuế nguyệt mài mòn không còn gì rồi. Làm sao lại có thể một lần nữa xuất hiện ở trước mặt hắn?

Lý Thần Dương trong nội tâm rùng minh, Đại Yêu Thần, một đám cường giả tất cả đều là Đại Yêu Thần. Bọn họ cùng một lúc xuất hiện ở đây rốt cuộc là có ý nghĩa gì? Thời đại Thượng cổ đã đi đến hồi kết, từ lâu đã không tồn tại sinh linh ở thời đại này đi ra. Lúc này lại xuất hiện một đám, đây là ý nghĩa gì?

Lý Thần Dương từ lâu đã trở thành đệ nhất Yêu Thần, ở thời đại của mình có được sức mạnh không gì địch nổi. Hắn từng một tay kéo ngã Bất Tử Thần Sơn, từ trên đó bắt đi vô số Bất Tử Sinh Linh. Cũng từng có đoạn thời gian đi đến Địa Ngục sáu kiếp luân hồi, tự thân trải qua 6 kiếp trần ai, có khổ ai khổ nạn nào hắn chưa từng chứng kiến và trải qua?

Có điều dù mạnh như vậy, nhưng Lý Thần Dương biết rõ nếu như mình và một tên Đại Yêu Thần đánh nhau, e rằng mình không cần động, đã bị người ta giết chết.

Thực lực tuyệt đối, đứng trước thực lực càng tuyệt đối, đơn thuần chỉ có thất bại.

Lý Thần Dương ngưng trọng đứng tại đó, thật là sâu đậm thở dài. Hắn mặc dù biết rõ bọn họ đã không còn tồn tại, nhưng khi nhìn đến những đạo thân ảnh đã từng là tồn tại vô địch kia, hắn làm sao có thể bình tĩnh?

Thiên địa rất kỳ quái, thế giới quan càng rộng, tâm tư càng tịch mịch. Cũng như Lý Thần Dương, chứng kiến thiên địa diễn sinh nhiều lần, sống qua không biết bao vạn năm, lại chỉ là một thân một mình tịch mịch. Đó chính là bi ai, bất hạnh lớn nhất.

Mà dường như lúc này, Lý Thần Dương lại là được mở rộng tầm mắt, thế giới quan cũng thay đổi.

“Đệ nhất Yêu Thần, Lý Thần Dương”

Đột ngột một âm thanh trầm thấp vang lên chui vào lỗ tai Lý Thần Dương làm hắn có chút giật mình. Vội vàng hướng về đám thân ảnh màu vàng nhìn lại, chỉ thấy ở trong đám người đó có một lão già đang chăm chú nhìn mình, trong ánh mắt của lão còn không che dấu được vẻ cổ lão.

“Tiền bối, ngài vẫn còn sống sao?”

Lý Thần Dương nhẹ nói một tiếng, mà trong lòng từ lâu đã nổi lên sóng to gió lớn. Đám người vô địch này, vậy mà còn sống? Trăm ngàn vạn năm, một vị Yêu Thần cũng chịu không được thời gian ăn mòn mà chết đi, lẽ nào vị Đại Yêu Thần này lại có thể? Đây lẽ nào là sức mạnh của Đại Ma Thần?

Hơn nữa vì cái gì mà người này lại có thể biết được tên của hắn?

Lý Dương trong lòng có ngàn vạn thắc mắc, bất quá tâm trạng vậy mà dần trở nên yên tĩnh.

“Đệ nhất Đại Yêu Thần, Vô Danh”

Lão già nhếch môi, trầm thấp nói ra một câu. Trong đôi mắt đục ngầu bỗng lóe ra chấn động, ánh mắt càng nhìn Lý Thần Dương chăm chú.

“Đệ nhất Đại Yêu Thần?”

Lý Thần Dương lần này càng hoảng sợ. Đệ nhất Yêu Thần, chính là danh xưng của hắn. Làm đệ nhất Yêu Thần đã ba ngàn năm, có cái gì mà Lý Thần Dương chưa từng trải qua? Nhưng mà có thể khiến cho hắn cảm thấy khiếp sợ, đây chính là lần đầu. Bởi vì người này, chính là đệ nhất Đại Yêu Thần, nói cách khác chính là người mạnh nhất trong số các Đại Yêu Thần ở thời đại Thượng Cổ.

Đệ nhất Đại Yêu Thần yên tĩnh nhìn Lý Thần Dương một hồi lâu, nhìn cho đến mạnh như Lý Thần Dương mà cũng phải rùng mình một cái, mới nhất thời có chút buồn cười dời mắt. Lúc này, lão như nhìn được kim cổ, trong mắt, lóe ra kim quang, sáng ngút trời.

Lão cười nhẹ, chậm rãi nói:

- Thượng cổ đã chìm vào trong quá khứ, bọn ta lần này là đi đến một nơi, ở nơi đó đợi cho thời gian chôn vùi bản thể, thần hồn cũng sẽ theo đó tan biến. Dùng thời gian trăm vạn năm, bọn ta đã sống quá lâu, cũng đã đến lúc quy hồi hương cố, trở về nơi mà mình sinh ra, hửi lấy tổ địa hương linh, phụng bái tam tộc cửu địa anh linh.

Lý Thần Dương nghe lão nói, rất muôn biết cái gọi là hương cố rốt cuộc là nơi nào. Là dạng tồn tại như thế nào lại có thể sản sinh ra vô số Đại Yêu Thần vô địch như đám người này. Phải biết rằng trên thiên địa này, mỗi cường giả vô địch đều từ trong vô số thế giới đi ra, như bản thân hắn, chính là ở trong Vô Tận Hư Không Đại loạn thế mà sinh, nắm lấy Hư Không Bất Diệt, đạp lên Ma Chi Vĩnh Hằng, dùng Hỏa Chi Bất Hủ giết đến huy hoàng, mới có được ngày hôm nay.

Vô Tận Hư Không Đại loạn thế, Bất Tử Thần Sơn, Hoang Thiên Khâu, Bách Tộc Chi Địa... rồi còn hương cố, là nơi nào.

Lão già nhếch môi,một ngón tay điểm ra, chỉ thấy chung quanh thân thể Lý Thần Dương, xuất hiện vô số điểm nhỏ, mà ở trên đó, lại hiện ra vô số hình ảnh.

Nhìn vào bên trong đó, Lý Thần Dương thấy được những tòa nhà chọc trời có hình thù quái dị, còn có dị thú thần bí phi hành trên bầu trời, hơn nữa còn có một số nơi, dị thú tụ tập thầy bầy, không ngừng hướng nhau mà truy đuổi. Lại không thiếu những hình ảnh nhân tộc và dị thú sinh sống hài hòa, lẫn nhau thể hiện ra thiện cảm hiếm có, mà ở thời đại của mình, Lý Thần Dương nhất định không thể bắt gặp.

Lý Thần Dương ánh mắt mê hoặc, mở miệng hỏi:

- Đây chính là hương cố của ngài sao? Đệ nhất Đại Yêu Thần!

Đệ nhất Đại Yêu Thần gật đầu, thân thể dần hóa thành ánh sáng lung linh, trong chớp mắt thiên địa hóa hoàng kim, một đám tồn tại vô địch chậm rãi tiêu tán trong tầm mắt của Lý Thần Dương.

Bất quá trước khi Đệ nhất Đại Yêu Thần rời đi, lão chăm chú nhìn hắn, ngón tay bất ngờ vươn ra, bắn ra một đạo kim quang óng ánh, nói:

- Tiểu tử, ta nghĩ giúp cho ngươi một lần đột phá quan ải.

Mà Lý Thần Dương chỉ là nghi hoặc trợn mắt lên một cái, đã bị kim quang bao trùm. Trong chốc lát, Lý Thần Dương, cũng tại Yêu Thần Đài mà tiêu thất.

Đệ nhất Yêu Thần Lý Thần Dương, chính thức không tồn tại.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Yêu Thần Trọng Sinh Về Đô Thị