Yêu Quái Thư Trai

Chương 90: Danh sách bạn bè của Thổ địa công (1)


“Cậu đây là đang bái ai đó?” Lục Tri Phi thoáng nhìn màn hình điện thoại của Mã Yến Yến, hỏi.

“Bái đại thần mà!” Mã Yến Yến thần bí hề hề hề mở danh sách bạn bè của đối phương cho Lục Tri Phi xem, “Tớ nghe được từ chỗ nữ sinh trong trường, cái này rất linh nghiệm! Cậu biết Tiền Hiểu Hiểu lớp bên cạnh không? Sau khi nàng bái đại thần này liền trúng thưởng rồi!”

Linh hay không linh Lục Tri Phi không biết, cậu chỉ biết sự thưởng thức của Mã Yến Yến càng ngày càng kỳ lạ. Cậu nhìn avatar và cái tên nick kia, cảm thấy rất hiếu kỳ, “Thổ địa công? Cậu trước đây không phải đều xem cái gì mười hai cung hoàng đạo sao?”

“Ai nha, chúng ta là người Trung Quốc, đương nhiên phải ủng hộ sản phẩm trong nước rồi.”

Lý do này rất cường đại, Lục Tri Phi đã không còn gì chống đỡ. Mã Yến Yến lại nói: “Thực sự rất linh nghiệm, cậu có muốn thử không??”

Lục Tri Phi từ chối cho ý kiến, ánh mắt lại nhìn lướt qua tường của vị Thổ địa công kia, đều là chút lời như ‘Hôm nay thích hợp xuất hành, kỵ động thổ’, còn có chút thường thức về phong thủy kéo thêm ít nhiều tình duyên, nghiệp vụ tương đương rộng rãi.

Chỉ là vì sao lại chọn Thổ địa công chứ? Tiểu Bạch long, Nhị lang thần Thái Bạch tinh quân, Tứ đại thiên vương, có cái nào nghe không khí thế hơn đâu? Hơn nữa lại chọn một avatar đẹp mắt một chút, nhất định sẽ hút fans hơn cái ảnh tiểu lão đầu này. Còn đang nghĩ ngợi, phía Thổ địa công đã đưa ra trả lời.

*Thổ địa công: Chào ngài, ta cũng không phải nguyệt lão. Có bản lĩnh ngài đi tìm nguyệt lão mà bái, đến đây hỏi ta làm gì.

“Vị Thổ địa công này cũng có tính tình cũng không nhỏ đâu.” Lục Tri Phi nghiêm túc nhìn Mã Yến Yến.

“Hay a.” Mã Yến Yến cảm thấy một tia tức giận, lập tức mười ngón như bay phản kích trở lại.

Lục Tri Phi biểu thị bất đắc dĩ, “Có thể đợi đến khi đối phương chào hàng bùa hộ mệnh cho cậu tính khí sẽ mềm xuống thôi.”

“Bùa hộ mệnh? Không có đâu, người này không cần tiền, chỉ nói là sau khi nguyện vọng của người sử dụng đạt thành, tín đồ có thể đến miếu Thổ địa ngoài ngoại ô bái tạ. Hơn nữa lời nói rất có nề nếp, tớ suýt nữa đã tin đối phương là Thổ địa công hiển linh.”

Không, ngươi đã tin, thiếu niên.

Lục Tri Phi lắc đầu, đem chuyện này quăng ra sau ót. Dù sao, Mã Yến Yến có lơ ngơ thế nào đi nữa thì chỉ số thông minh cơ bản vẫn phải có, sẽ không dễ dàng đưa tiền cho kẻ lừa đảo, cũng sẽ không chạy đến vùng hoang vắng ở ngoại ô làm lễ tạ thần.

Nhưng mà Lục Tri Phi trăm triệu lần không ngờ được, chỉ qua vài ngày, cái vị Thổ địa công kia vậy mà chủ động kết bạn với mình, hơn nữa đến kết bạn không phải là nick nhóm lớn đã cùng Mã Yến Yến nói chuyện trời đất kia, mà là một nick riêng nhỏ, bất quá avatar cũng là một lão già râu bạc, tên cũng là Thổ địa công.

Lục Tri Phi từ đầu không muốn để ý tới, nhưng mà cách một ngày lại thấy Thổ địa công 2 đề nghị kết bạn.

Lục Tri Phi vẫn không để ý, bởi vì cậu thực sự không có tâm nguyện cần người ta giúp đỡ. Thế nhưng, sau Thổ địa công 2 lại tới một Thổ địa công 3.

Số 3 xong rồi lại thêm một số 4.

Lục Tri Phi nhìn một chuỗi lời mời kết bạn từ Thổ địa công từ 1,2,3,4,5,6…. Không khỏi hoài nghi, có phải cả đại gia tộc Thổ địa công đều đã mời mình kết bạn hay không?

À, cũng không phải.

Bởi vì Lục Tri Phi nhìn thấy một dòng thuyết minh bên dưới avatar thế này —— Là ta, chính là ta.

Vì vậy, trước khi Thổ địa công 7 xuất hiện, Lục Tri Phi chỉ đành bất đắc dĩ tiếp nhận lời mời bạn tốt của đối phương, hơn nữa còn phát ra nghi vấn, Thổ địa công trả lời rất nhanh, hơn nữa cũng phi thường rõ ràng.

*Thổ địa công: Gần đây có đến mấy người chạy sang chỗ ta cầu nhân duyên, đối tượng đều là cậu, trong đó có một người còn là nam. Cậu có muốn trước hết tìm hiểu một chút, kết giao bằng hữu hay không?

*Lộc bất tri: …

*Lộc bất tri: Thổ địa vì sao phải quản nhân duyên?

*Thổ địa công: Ta cũng không biết, đại khái là bởi vì Nguyệt lão chết rồi đi.

*Lộc bất tri: Ngài mỗi lần mai mối cho người khác đều là mỗi đối tượng dùng một cái nick như vậy sao?

*Thổ địa công: Ừ, nếu như cậu nguyện ý, ta có thể đem nick wechat của bọn họ gửi cho cậu. Tính tình của số 1 nhiệt tình phóng khoáng, số 2 tương đối ngại ngùng…

Lục Tri Phi không khỏi cảm thán một câu, đây quả thật là bà mối tốt thời đại mới, nhóm xã hội làm việc có lương tâm.

“Xem cái gì đó?” Thương Tứ bước từ sopha đến, gương mặt cọ vào mái tóc đen của Lục Tri Phi, hai tay ôm ngang vai cậu giống như một con mèo lớn lười nhác. Nhưng khi ánh mắt lướt qua màn hình di động thì Thương Tứ lập tức nghiêm trang lại, “Đây là ai?”

“Một Thổ địa công kiêm chức nguyệt lão.” Lục Tri Phi nói.

Thương Tứ thiêu mi, “Ta xem cũng chỉ là một đám mù mờ giả thần côn, ta còn là Ngọc Hoàng đại đế đâu.”

Lục Tri Phi mỉm cười, “Em thấy người ta cũng rất có thành ý, anh xem, mỗi người được giới thiệu đến không chỉ có thông tin cơ bản còn có cả ảnh chụp, ngay cả con trai cũng không bỏ qua, rất chuyên nghiệp.”

“À.” Thương Tứ mặt lạnh, vươn ngón tay vạch vạch màn hình vài cái, “Cô này trang điểm quá đậm, cô này mũi quá tẹt, cô này… hừ, giới tính bất đồng làm sao nói chuyện yêu đương. Còn nữa, người này vừa nhìn đã biết bát tự không hợp với em…”

Thương Tứ mỗi người đều ghét bỏ một câu, đầu ngón tay chọc lại chọc vào màn hình, lực đạo lớn đến mức Lục Tri Phi cũng cảm thấy đối phương định đem người trên màn hình chọc chết.

Lúc này Lục Tri Phi đúng lúc chặn lại tay đối phương, ngửa đầu nhìn, “Được rồi,em hiện tại liền cự tuyệt có được chưa?”

Chỉ là Thương Tứ vẫn trưng ra gương mặt bí xị, mi rũ cằm khẽ nâng, hừ lạnh một tiếng. Người đàn ông 1m9 khi ghen lên lại trưng ra vẻ đương nhiên như vậy, đại khái là độ chua của dấm có quan hệ với chiều cao đi.

Lục Tri Phi biết hôm nay nếu không dỗ ngọt xong người này khẳng định không để yên, vì vậy liền nắm ngón tay đối phương lắc lắc, nhìn thẳng vào mắt, hỏi: “Như vậy có được không?”

Trong sát na, một hai ba bốn bé mập mặc váy cỏ nắm tay nhảy nhót vỗ vỗ trống da xuất hiện trong lòng Thương Tứ. Bộ dạng Lục Tri Phi nắm lấy ngón tay hắn nhẹ lắc thực sự quá… kích thích trái tim rồi.

Nhưng Thương Tứ vẫn nghiêm trang phụng phịu, “Không được, không có thành ý.”

“Vậy anh muốn thành ý thế nào?” Lục Tri Phi ngoan ngoãn đặt câu hỏi.

“Em tặng cho ta một dấu trái tim.”

Dấu trái tim? Lục Tri Phi nhớ tới dấu hiệu trái tim bằng tay dạo này rất lưu hành trên mạng, căng căng ngón tay, “Như vậy?”

Thương Tứ lắc đầu, “Phải lớn một chút.”

Lớn một chút, là loại dùng cả hai bàn tay sao? Lục Tri Phi có chút chần chờ, nhưng nếu là yêu cầu của Thương Tứ… chỉ hơi xấu hổ mà thôi, Lục Tri Phi cũng liền làm theo.

Nhưng mà Thương Tứ vẫn lắc đầu, “Phải lớn hơn chút nữa.”

Lục Tri Phi: “Anh không cần được một tấc tiến một thước như thế.”

Thương Tứ chớp chớp mắt, “A, ta nhớ còn cái gì ‘Fans club của giáo thảo’, thành viên có bao nhiêu đây ta?”

“Được rồi, chỉ lần này thôi.” Lục Tri Phi thỏa hiệp, “Lần sau không được viện lý do này nữa.”

Thương Tứ lộ ra nụ cười thắng lợi, sau đó lập tức cầm điện thoại lên, mở cameras.

Lục Tri Phi lập tức liền hối hận, “Anh có cảm thấy ấu trĩ hay không?”

“Ta rất ấu trĩ.” Vì muốn chụp hình lại, Thương Tứ bộc trực thừa nhận.

Lục Tri Phi không còn cách nào, chỉ đành không ngừng cảnh cáo đối phương không được post lên wechat, sau đó giữa sự thúc giục của Thương Tứ, miễn cưỡng giơ tay lên quá đỉnh đầu, sau đó cung lại tạo thành hình trái tim.

“Đầu hơi nghiêng một chút, cười lên nào.” Thương Tứ còn đề ra một đống yêu cầu.

Lục Tri Phi quả đoán thả tay xuống, biểu tình bình tĩnh gần so được với Trầm Tàng khi vừa tới thư trai. Nhưng mà tốc độ tay của Thương Tứ cũng rất nhanh, hình ảnh Lục Tri Phi giơ tay lên cao tạo hình trái tim đã bị lưu trữ vĩnh viễn. Tuy rằng nét mặt thanh niên trong ảnh vô cùng bình thản, thế nhưng đây cũng coi như một loại… tương phản manh?

Dù sao đi nữa, Thương Tứ chính là cảm thấy cực kỳ xinh đẹp, ảnh chụp như vậy làm sao có thể post ra ngoài cho người khác thưởng thức?

Nếu có người nào thấy được, tuyệt đối sẽ bị Đại ma vương móc mắt.

Thương Tứ luôn cảm thấy mình là một người hảo tâm, vì biểu dương chính mình, hắn quyết định ôm lấy Viên Viên một chút. Thế nên Lục Tri Phi đang định rời đi, bất ngờ không kịp đề phòng đã bị Thương Tứ ôm lấy chặn môi, hai người một nhào lên sopha, hai tay đặt trên thành ghế chống đỡ cơ thể, một người đứng ép phía trên dùng tay bao vây lấy thanh niên, gió thổi nhẹ đong đưa tấm rèm nguyệt sắc mới được treo lên trong phòng khách, hình ảnh tươi mát mà duy mỹ.

Ngày hôm nay, Tiểu Kiều vẫn trùng hợp đi qua như trước, thấy cảnh này thì từ trong đáy lòng phát ra một tiếng cảm thán, “Đ*t!”

Hôm sau, Lục Tri Phi đi học, trong lúc đang vùi đầu vẽ bảng thiết kế, Mã Yến Yến liền thần bí hề hề đến gần, nói: “Tri Phi, cậu cùng tớ đi mua quần áo nhé?”

“Cậu không phải vừa mua một tủ sao?” Lục Tri Phi hỏi.

“Tớ muốn mua vài bộ trông chững chạc một chút.” Mã Yến Yến nhăn nhó, “Là vì… là vì… tớ… thứ sáu tớ phải đi hẹn hò.”

Hẹn hò? Cái này Lục Tri Phi quả thực không ngờ được, “Với ai?”

“Một em gái năm nhất. Tớ từng nói với cậu mà, vị Thổ địa công kia rất linh nghiệm, tớ vừa bái lạy vài lần, nguyện vọng cũng thực hiện được rồi!” Cả gương mặt của Mã Yến Yến đều trưng ra vẻ hân hoan.

“Em gái năm nhất?”

“Đúng đúng đúng!” Mã Yến Yến vội vàng đưa ảnh chụp cho Lục Tri Phi xem, “Cậu nhìn này, tớ gặp được em ấy trên sân bóng rổ, tư thế đập bóng vào rổ kia phải nói vô cùng oai phong!”

Lục Tri Phi trầm mặc ba giây, nói: “Tớ nghĩ thứ cậu cần không phải quần áo chững chạc mà là một đôi giày độn đế.”

Mã Yến Yến lập tức tóm lấy tay Lục Tri Phi, “Vậy cậu đi chọn cùng tớ đi.”

“Được, tớ đi cùng cậu, gọi cả Đồng Gia Thụ nữa, cậu ta cũng chơi bóng rổ, nói không chừng sẽ quen biết vị sư muội này.”

Mã Yến Yến vui vẻ, lập tức ríu rít khích lệ Thổ địa công, “Người này tuy rằng tính tình kém một chút nhưng thái độ coi như cũng phụ trách, hơn nữa còn cực kỳ linh nghiệm. Cậu biết không Tri Phi? Đối phương còn biết cậu có người yêu rồi đấy!”

Đó là do tôi nói cho anh ta biết, thiếu niên.

Lục Tri Phi nhớ đến vị Thổ địa công mỗi ngày đều tỉ mỉ post hàng loạt lời hướng dẫn phong thủy và vận mạng, cùng với đủ loại ký hiệu cầu phúc kia, không khỏi hỏi: “Vậy cậu muốn đi tạ lễ sao?”

“Tạ lễ?” Mã Yến Yến suy nghĩ một chút, nói: “Nhưng mà xa quá, tớ xem định vị rồi, là tại một nơi rừng núi hoang vắng. Tớ đã nói lời cảm tạ trên điện thoại, hơn nữa còn phát bao lì xì mà.”

Lục Tri Phi nghe đối phương nói thế cũng không góp ý thêm, nhưng cậu biết trên đời nào có cái gì gọi là ước nguyện thành sự thật chứ? Nếu có, trừ phi vị Thổ địa công kia thực sự là thần linh.

Mã Yến Yến bộ dạng tuấn tú, có con gái muốn hẹn hò với cậu cũng là chuyện có thể xảy ra, bất quá khả năng hơi thấp mà thôi. Chỉ là Lục Tri Phi lại cảm thấy vị Thổ địa công kia không giống loại người thích tạo địa vị trên mạng để nổi tiếng, vì vậy lúc Thương Tứ đón cậu tan học, Lục Tri Phi lơ đãng hỏi một câu.

Thương Tứ nói: “Thổ địa cũng là thần, hiện làm gì có thần còn sống chứ?”

“Vì sao? Thần không phải sẽ lợi hại hơn yêu quái sao?”

Thương Tứ suy nghĩ một chút, trả lời: “Đây cũng là một loại tiến hóa đi, cũng giống như cho dù khủng long rất cường đại nhưng cũng phải chịu tuyệt chủng vậy. Số lượng yêu quái hiện tại thật ra cũng rất ít rồi, nhất là sau khi trải qua chiến loạn, yêu quái không có năng lực sinh sôi nảy nở cường đại như nhân loại, cộng thêm thiên địa nguyên khí càng lúc càng loãng đi, yêu quái tiêu vong chỉ là chuyện sớm muộn.”

Nghe vào có chút thương cảm, nhưng Lục Tri Phi lại là người rất lý trí, “Theo lời anh nói, nhân loại cuối cùng cũng sẽ diệt vong?”

Thương Tứ đeo kính râm lên, đưa nón bảo hiểm cho Lục Tri Phi, “Có thể, nhưng rồi sẽ tìm được tân sinh từ chốn hư vô, nghe cũng không tệ, không phải sao?”

Lục Tri Phi suy nghĩ một chút, cái này mệnh đề quá rộng, trong thoáng chốc cậu không biết trả lời thế nào.

Thương Tứ vuốt vuốt mũi cậu, cười nói: “Không nói chuyện này nữa, hôm nay ta thu được một tấm thiệp cưới, vài hôm nữa sẽ dẫn em đi dính chút không khí vui mừng.”

Thiệp cưới Thương Tứ nhận được đương nhiên không phải của nhân loại. Mà địa điểm yêu quái tổ chức tiệc cưới cũng không phải trong nhà hàng của loài người, vì có thể chơi đến tận hứng, đám yêu quái đều thích chọn biệt trang tại Hoan Hỷ sơn, có thể thỏa thích vui đùa.

Cái tên Hoan Hỷ sơn này cũng là do đám yêu quái đặt ra, chỉ truyền lưu trong yêu giới. Trên Hoan Hỷ sơn có một nơi gọi là Hoan Hỷ sơn trang, chuyên môn tổ chức các loiạ yêu yến, chủ nhân nghe nói là một nhân loại, hơn nữa còn là một ngụy nương (*gay l ộ thích m ặ c đ ồ n ữ) luôn vận sườn xám.

Đương nhiên, những việc này đều là do Ngô Khương Khương nói, Thương Tứ và Lục Tri Phi đều chưa thấy tận mắt.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Yêu Quái Thư Trai