Xuyên Việt Về Thời Phong Kiến

Chương 31: Nguyễn đại công tử muốn ra tay !


Nguyễn đại công tử hiện tại trong lòng thật ra cũng còn có chút trù trừ khó quyết định được chủ ý. Tất nhiên trù trừ ở đây cũng không phải là vì không trả lời được câu đối của vị Hồng Phấn cô nương kia. Tuy rằng câu đối lần này quả thực rất khó khăn đáp đúng có điều xảo diệu cái là Nguyễn đại công tử đã từng gặp qua câu đối này rồi. Muốn trả lời đúng cũng không phải việc gì khó khăn cả.

Hiện tại trù trừ thật ra lại là bởi vì thái độ và vẻ bề ngoài của vị Hồng Phấn cô nương kia.

Hồng Phấn cô nương rất đẹp !

Đẹp khuynh quốc khuynh thành ! Đẹp không sao tả siết !

Đẹp tới mức để Nguyễn đại công tử không khỏi nghĩ tới một câu người xưa thường vẫn nói: Hồng nhan họa thủy nha.

Này là một điềm xấu !

Thái độ của Hồng Phấn cô nương cũng rất lạnh !

Lạnh lùng như ngọc thạch ! Tuy đẹp nhưng vô hồn~ Khuôn mặt không vui không buồn. Giống như đám người xung quanh đang làm tất cả mọi chuyện đều không liên quan gì tới nàng ta vậy. Dù rằng vừa rồi chuyển mắt nhìn về vị Lý Quốc Quân công tử kia cũng là như vậy. Ánh mắt đó nhìn qua chẳng khác nào rối gỗ chuyển thân mà thôi. Không có bất kì một tia rung động biến hóa.

Này…

Sẽ không là học nhiều thấy ngu đi ???

Nguyễn đại công tử tỏ vẻ mình rất cần phải lo lắng lo lắng !

Nói tới Nguyễn đại công tử tại sao lại phải lo lắng lo lắng đây ?

Hắn cũng không phải thật sự đám con cháu nhà giàu ăn chơi trác táng kia, nhất quyết phải đốt một đống tiền chỉ để nghe một khúc đàn gì gì đó của vị Hồng Phấn cô nương này. Nhất là khi trong túi tiền hiện tại chẳng có được mấy đồng, đi chơi lầu xanh còn phải dùng tiền của người khác bao như hiện tại.

Hơn nữa tuy rằng âm nhạc thời đại này nghe cũng không đến nỗi quá tệ có điều muốn Nguyễn đại công tử nghe như si như dại, muốn kích thích ham muốn nghe nhạc của hắn quả thực khó khăn lắm lắm. Một khúc đàn của Hồng Phấn cô nương chưa bao giờ nghe qua này vì vậy đối với Nguyễn đại công tử của chúng ta mà nói thật rất không có sức hấp dẫn gì rồi .

Ngươi nói Nguyễn đại công tử không muốn đốt tiền, không muốn nghe âm nhạc vậy hắn còn trù trừ lo lắng cái meo meo?

Ừm? Nguyễn đại công tử hiện tại trù trừ lo lắng thật ra chính là hắn có nên dùng tiền chuộc vị Hồng Phấn cô nương này ra hay không?

Đúng! Ngươi nhìn không sai! Nguyễn đại công tử không trừ trừ việc trả lời câu đối đúng hay không, không trù trừ việc có đi nghe đàn hay không mà là trù trừ lo lắng có muốn chuộc vị Hồng Phấn cô nương này ra khỏi chốn lầu xanh này hay không?

A ha! Chẳng lẽ Nguyễn đại công tử không muốn chỉ chơi một lần mà là muốn mua hàng về nhà nguyện dùng lâu dài? Không muốn một lần le lói sướng như tiên chỉ mong ngày ngày ấm áp làm cu li ra ra vào vào?

Nguyễn đại công tử nếu nghe được những lời này nhất định sẽ tán thưởng ngươi một tiếng thông minh lanh lợi!

Hắn meo chính là muốn mua Hồng Phấn cô nương về để sử dụng lâu dài.

Tất nhiên meo meo không phải XXOO như đám đầu óc tối tăm xấu xa thường suy nghĩ, cũng meo meo không phải mua về để nghe đàn nghe hát. Hắn meo meo mua về là để đối phương dạy chữ, dạy cách làm thơ từ, làm câu đối cho hắn mà thôi.

Hắn meo meo! Chỉ vì hắn nghe được nàng tài năng ngang ngửa với Trạng Nguyên.

Chính là tài ngang Trạng Nguyên meo meo biết không???

Đối với một vị người xuyên việt có tầm nhìn vượt lên cả ngàn năm như Nguyễn đại công tử mà nói… Mua một vị ca cơ kỹ nữ về nhà nếu chỉ là để XXOO sản xuất đời sau hay như chỉ để nghe đàn nghe hát như cái máy mp3 vậy quá cấp thấp hiệu suất rồi. Hắn meo meo muốn mua về coi làm gia sư tại nhà để học tập cấp tốc a. Mua gia sư phần thưởng thêm máy mát xa thêm mp3 nghĩ tới cũng không tệ lắm nhỉ?

Haizzz! Tri thức là sức mạnh không phải sao?

Đối với một kẻ mù chữ cũng không dám nói với ai như hắn lúc này…

Meo meo không mua bí mật gia sư về nhà không được a!!!

Cũng chính bởi vì như thế thái độ của vị Hồng Phấn cô nương này rất là quan trọng a. Lạnh như tảng đá thế này thì lấy cái meo meo hứng thú học tập~ Thậm chí bởi vì quyết định muốn chuộc thân cho nàng ta, vẻ ngoài hại nước hại dân của Hồng Phấn cô nương cũng khiến Nguyễn đại công tử của chúng ta áp lực như núi.

Hắn cũng không cho rằng một kẻ con của thương nhân như hắn có đủ năng lực bắt ép tú bà chịu bán Hồng Phấn cô nương cho hắn.

Hắn meo meo đấy! Một vị đang siêu cấp kiếm tiền như Hồng Phấn cô nương lúc này chẳng khác nào con gà mái ngày ngày đẻ trứng vàng. À không! Phải là trứng kim cương mới đủ độ. Muốn tú bà lúc này chịu nhả ra cho hắn thật chẳng khác nào muốn chặt chân tay của mụ ấy ra.

Khó! Khó nha!

Thế nhưng hiếm lắm mới gặp được một vị bí mật gia sư bằng cấp năng lực cao như vậy… Nguyễn đại công tử thật meo meo luyến tiếc bỏ qua nga

~

Hơn nữa hắn meo meo cũng không thể chờ tới lúc Hồng Phấn cô nương hoa tàn bại liễu xuống giá mới ra tay đi. Từ giờ đến lúc ấy thật không biết phải đợi tới năm nào tháng nào. Ai biết giữa đường sẽ xảy ra chuyện gì cơ chứ. Hơn nữa hắn cũng rất cấp thiết cần một vị bí mật gia sư kiểu tài sản riêng giống như Hồng Phấn cô nương mang về nhà để cải thiện trình độ học thức rồi. Giấy là không gói được lửa đấy. Chuyện tài học của hắn vẫn là nhanh nhanh giải quyết cho xong thì hơn. Như vậy sau này muốn bịa thơ, bịa từ, bịa đặt câu đối cũng sẽ không vì chuyện mù chữ mà lo lắng hãi hùng không phải ?

Mua! Nhất định phải mua vị nữ Trạng Nguyên này về nhà.

Hiện tại… chỉ có thể…

Ánh mắt của Nguyễn đại công tử không khỏi lướt ngang.

Chỉ có thể làm như vậy rồi!

Kết thúc chương 31.

(Truyện được đăng mới nhất tại Viptruyen /book/)

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Xuyên Việt Về Thời Phong Kiến