Vũ Cực Đỉnh Phong

Chương 40: Bạo rồi


Hai mắt hắn như điện, khuôn mặt lạnh lẽo, một tiếng quát này nhất thời vang vọng khắp Tu Võ Ngoại Điện, thanh âm cực lớn, khiến cho một số người từ đầu vẫn chưa chú ý tới bên này đều ngạc nhiên quay đầu sang nhìn chằm chằm, tập trung quan sát sự việc diễn ra!

Một tiếng quát lớn thình lình này của La Dật chính là vận chân khí phát ra, tuy rằng không có khả năng so sánh với những vu kỹ âm ba chân chính, thế nhưng thanh âm đủ vang dội, giống như tiếng sấm nổ vang giữa trời xuân. Người có công lực hơi yếu, sắc mặt nhất thời trắng bệnh, kinh khủng nhìn về phía hắn.

Tất cả những hộ vệ này mới chỉ là tầng thứ ba mà thôi, thực lực cá nhân không một ai mạnh bằng La Dật. Một tiếng quái này, nhất thời khiến cho đầu óc ong ong, vô ý thức ngừng lại...

Khi thấy bộ dáng lạnh lùng của La Dật, một lúc sau có người hồi phục lại tinh thần, lập tức trong hai mắt một lần nữa bùng lên lửa giận, hừ lạnh nói:

- La Dật thiếu gia đúng không? Thiết Vệ Quân chúng ta đang trong phiên trực, mà ngươi cũng dám xuất thủ đối với Thiết Vệ Quân chúng ta? Trong tộc quy có nói rõ “người dám vô cơ nhiễu loạn Thiết Vệ Quân đang trong phiên trực, vô luận thân phận, vô luận địa vị, tất cả đều có thể giết!”. Đừng tưởng rằng ngươi là thiếu gia dòng chính là có thể không kiêng nể gì.

Gã hộ vệ nói to, lời lẽ hào hùng khí thế, lửa giận trong hai mắt càng rào rạt. Từ khi trở thành Thiết Vệ Quân tới nay, trong La gia này, cho dù là các thiếu gia dòng chính, khi thấy bọn họ đều phải cung cung kính kính. Khi nào có người dám động thủ với bọn họ? La Dật này, thực sự muốn chết!

- Không kiêng nể gì cả?

Ánh mắt La Dật lạnh lùng nhìn hắn một cái, đột nhiên trừng lớn, một ngón tay chỉ thẳng vào hộ vệ quát to:

- Ta xem người không kiêng nể gì cả, là ngươi!

Hai mắt tên hộ vệ trừng trừng, khuôn mặt nhất thời dâng lên ửng đỏ, đã giận tới cực hạn!

Hắn chuẩn bị nói, La Dật căn bản không cho hắn cơ hội, trực tiếp quát lên:

- Ta hỏi ngươi... Ngươi hiện tại ở chỗ này, chấp hành điều gì? Hoàn thành nhiệm vụ gì?

La Dật trừng trừng hai mắt, giống như kim cương nộ hỏa:

- Tạp vụ không phận sự? Ai là tạp vụ không phận sự? La Dật ta?

- La Dật ta tại niên sơ giác kỹ, lấy thực lực tầng thứ năm trung kỳ, đoạt được tư cách tiến vào Tu Võ Nội Điện, toàn bộ người La gia đều biết rõ ràng! Chỉ ngươi dám to gan lớn mật, coi ta là “tạp vụ không phận sự”? Là ai cho ngươi lá gan lớn như vậy? La Hùng? La Thiên Phách? Hay là lão cẩu La Tam phía sau ngươi?

- Các ngươi thân là quân sĩ Thiết Vệ Quân, gia tộc dành cho các ngươi quyền lực lớn lao, chẳng lẽ là để các ngươi làm chó săn cho lão cẩu La Tam này sao? Các ngươi tự hỏi, chính mình có quyền lực bực này, mà không có hổ thẹn?

- Tộc quy nói rõ “người vô cớ nhiễu loạn Thiết Vệ Quân đang trong phiên trực, vô luận địa vị, vô luận thân phận, tất cả đều có thể giết” không sai, nhưng quân quy thứ nhất đối với Thiết Vệ Quân là cái gì? Ngươi có thể nói cho ta biết hay không?

- “Thân là hộ vệ Thiết Vệ Quân, trung với gia tộc, thề sống chết thuần phục gia tộc, giữ gìn công chính gia tộc”! Thiết vệ quân chính là công chính chi sư, chính là thủ vệ chi thần của La gia chúng ta!

- Các ngươi để tay lên ngực tự hỏi, hành vi tự tung tự tác của các ngươi ngày hôm nay, có xứng đáng với bốn chữ “công chính chi sư”? Có xứng đáng với bốn chữ “thủ vệ chi thần”?

La Dật giận dữ, tiếng quát lớn mang theo chân lực vang vọng quanh quẩn toàn bộ Tu Võ Đại Điện! Thậm chí ngay cả một số người đang tu luyện xa xa, tiếng luận bàn ầm ầm vang lên không ngừng, tất cả đều dừng lại nhìn...

La Dật dứng thẳng tại chỗ, khuôn mặt nổi giận, trực tiếp chấn vấn tên hộ vệ tới đầu óc choáng váng...

Phụt...

Khuôn mặt tên hộ vệ đỏ bừng sung huyết, sau một lát, cư nhiên phụt một tiếng, tức giận cuồng phun một ngụm máu tươi. Sắc mặt tái nhợt, lảo đảo lui về phía sau, không dám tin tưởng nhìn thẳng La Dật.

Những gã hộ vệ còn lại đứng hai bên cửa lớn, cả đám đều mang vẻ dại ra trên mặt, rất nhanh, dần dần chuyển thành màu đỏ ửng. Một chỗ tình tự xấu hổ tới cực điểm nhất thời tràn ngập toàn bộ ý chí...

La Dật nói chính là, Thiết Vệ Quân có đặc quyền này, là vì để bọn họ giữ gìn công chính, không sợ cường quyền. Thế nhưng lúc này nghe xong lời La Dật quát lớn, kích thẳng vào nội tâm, bọn họ quay đầu ngẫm lại đám người chính mình trước kia tự tung tự tác nhiều việc, khuôn mặt càng sung huyết, xấu hổ không chịu nổi.

Những hộ vệ này, tất cả đều là những hán tử hai sáu ba mươi tuổi, chính là thời điểm tràn đầy nhiệt huyết nhất trong đời người. Trong lòng bọn họ, càng có thêm một cỗ tình cảm hướng tới đối với công đạo, chính đạo... Chỉ bất quá con người dù sao không phải sinh hoạt tại hư không, giống như La Tam, nhân vật cường thế bực này, nếu nhằm vào bọn họ, bọn họ nhất quyết không thể sống khá giả. Vì vậy hôm nay La Tam đã dặn dò, lúc này mới đứng ra ngăn cản La Dật.

Nhưng mà hôm nay La Dật giận dữ quát to, cũng khiến cho bọn họ tự xấu hổ không chịu nổi, cả đám đều cúi gằm đầu. Lén nhìn xung quanh, chỉ thấy bốn phía đã vây đầy người, những người này đều dùng vẻ khiếp sợ không thể tưởng tượng nhìn chằm chằm vào La Dật.

Không ai có thể tin tưởng, một vị thiếu gia phế sài luôn khúm núm, khi thực sự nổi giận bạo phái, ngôn từ lại kịch liệt sắc bén tới như vậy, cư nhiên mãnh liệt tới như vậy.

Mà ngay trước một giây khi La Dật nổi giận quát lớn, những thiếu niên này, thậm chí còn mỉm cười đối mặt với hai gã hộ vệ bị hắn đánh bay, sinh tử không rõ.

Sắc mặt La Tam sớm một mảnh tái nhợt, hai tròng mắt tràn đầy lửa giận!

Thân hình hắn chợt bạo động, lắc mình một cái liền xuất hiện trước mặt La Dật, căm giận ngút trời, đấm thẳng La Dật.

- Tiểu phế vật, ngươi vừa nói cái gì?

La Tam tức giận nghiến răng nghiến lợi, gằn mỗi một câu một chữ hỏi! Quang mang màu vàng từ trên người hắn lóe lên. Độ nồng đậm so với La Hào, quả thự như trời với đất.

Ương Kim Quyết, tầng thứ tám sơ kỳ!

- La Tam này có chút thẹn quá hóa giận rồi...

- Không nghĩ tới La Dật thiếu gia cư nhiên là người như vậy... Thiết Vệ Quân xưa nay tại La phủ tác uy tác phúc, rất nhiều người đều tức giận mà không dám nói. Hôm nay bị một phen lên án mạnh mẽ, quả nhiên là sảng khoái lòng người!

- La Dật ẩn nhẫn nhiều năm, hôm nay đột nhiên bạo phát, quả nhiên là uy không thể đỡ! Hừ, La Tam kia tuy là quyền cao chức trọng, thế nhưng nói trắng ra chính là một con chó La gia chúng ta nuôi mà thôi, cư nhiên dám kiêu ngạo như vậy!

- Tuy nói thế... Nhưng thực lực tầng thứ tám của La Tam, so với La Dật rõ ràng mạnh hơn không ít... Hiện tại La Tam nổi giận như vậy, chỉ sợ La Dật gặp nạn rồi...

Từng tiếng nghị luận nhất thời từ trong đoàn người chậm rãi truyền bá.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Vũ Cực Đỉnh Phong