Vũ Cực Đỉnh Phong

Chương 26: Nội điện ban thưởng (2)


Nghe nói trên đại lục còn có rất nhiều gia tộc truyền thừa vạn năm, thậm chí là hơn mười vạn năm... Đây mới là những đại gia tộc chân chính. Sinh ra trong những gia tộc như vậy, đan dược như Hổ Long Đan, Linh Động Đan có thể nói căn bản không cần phải lo lắng. Chỉ cần bản thân ngươi không phải là phếsafii đặc biệt, nếu như có dan dược như núi để dùng thì người bình thường cũng có thể bồi dưỡng thành cường giả Tiên Thiên.

Những thế lực như vậy, cho dù không phải là tông phái hay quốc gia, nhưng không kẻ nào dám đơn giản đắc tội. Mà nói đúng ra, một gia tộc như vậy được tính coi là một đại tông phái cũng không hề quá đáng, đó là tồn tại đỉnh chân chính của phiến đại lục này.

La Dật từ rất sớm đã tiến vào thao trường, nghe tiếng mọi người nghị luận bên tai.

“Tông phái? Đà Vân Tông? Trong ký ức của Dật thiếu gia ngược lại rành mạch từng câu. Đây cũng là nguyện vọng lớn nhất của Dật thiếu gia trước kia, hy vọng có thể tiến vào Đà Vân Tông, nhận một viên đan dược Tẩy Tủy Hoàn tam phẩm.”

- Hổ Long Đan, Linh Động Đan, Tẩy Tủy Hoàn...

La Dật nhẹ nhàng phun ra một hơi, đôi mắt lóe lên.

“Đây quả nhiên là một thế giới đặc sắc không gì sánh được a... Thảo nào trong tiểu thuyết huyền huyễn, bất luận đan dược gì cũng là tồn tại phi thường trân quý. Không đến loại thế giới như thế này, chỉ sợ rất khó cảm nhận được khát vọng đối với thực lực manh mẽ! Một thế giới như vậy căn bản là thế giới thuần túy tôn thờ pháp tắc rừng rậm! Kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu... Một số đan dược có thể nâng cao thực lực bản thân, tự nhiên trân quý tới cực điểm...

Thật dài thở ra một hơi, ánh mắt La Dật nhìn lướt qua đoàn người, cuối cùng dừng lại trên đài cao.

Hiện tại trên đài cao đã có không ít người, nhưng cũng vẫn là La Hùng và các trưởng lão hoặc là đời thứ hai của La gia hiện nay. Trong đó có một số rất ít người có tuổi tác tương đương với La Dật.

Mà bọn họ, chính là đối tượng ước ao đố kỵ của những thiếu xung quanh, họ là thành viên dòng chính La gia.

Cũng khó trách các thiếu niên chi thứ ước ao những thành viên thuộc dòng chính, chỉ bởi vì bọn họ từ nhỏ đến lớn nhận được đãi ngộ tốt nhất La gia.

Tu Võ Ngoại Viện, cường giả tiền bối chỉ điểm, sân tu luyện, công pháp vũ kỹ... Những thứ này đều là mục tiêu khiến cho các đệ tử chi thứ phải ước ao đố kỵ! Bọn họ, nói chính xác là sủng nhi La gia chân chính!

Nhìn chung, trong dòng chính, thiếu nam thiếu nữ mỗi phe chiếm một nửa, cả đám đều hiện lộ khí độ trầm ổn. Ánh mắt bọn họ sắc bén, lại hơi ngạo nghễ, quan sát thần tình liền có thể đoán ra được phần nào thực lực bản thân họ, tất cả đều không thể khinh thường.

Trong đó có nhiều hơn phân nửa người đã đạt tới cảnh giới tầng thứ năm trở lên, một bộ phận nhỏ đạt tầng thứ sau, rất ít đạt tới tầng thứ bảy, thậm chí cá biệt có một vài trường hợp đạt tới cảnh giới tầng thứ tám! Nhưng cũng có một bộ phận nhỏ, tuổi tác tương đối nhỏ, hiện tại mới chỉ đạt tới tầng thứ ba, thứ tư. Tuy nhiên, so sánh với những đệ tử chi thứ tuổi tác cao hơn xung quanh, cao thấp như thế nào liền có thể đoán được.

Nhân số dòng chính cũng không tính nhiều, ước chừng có trên dưới sáu mươi người. Mà hiện tại, trên đài cao, cũng phân biệt chia làm hai trận doanh rõ rệt. Đời bên trên tranh quyền đoạt lợi, không thể không khỏi ảnh hưởng tới đời tiếp theo. Hôm nay hai mạch dòng chính đời thứ ba La gia, mặc dù không nói thế như nước với lửa, nhưng cũng cực kỳ không hợp nhau. Chỉ cần nhìn từ bên dưới lên, quan sát một chút liền thấy rất rõ ràng.

Dòng chính La gia, trong ký ức của Dật thiếu gia coi như rất đầy đủ rõ ràng. Đơn giản là niên sơ giác kỹ hàng năm, chỉ cần là đệ tử La gia dòng chính, tất cả đều tới nơi này xem lễ, vô luận là tuổi tác lớn nhỏ ra sao.

Tất nhiên, La Dật với thân phận mẫn cảm, vừa là nhi tử của La Thiên Phong, càng là một phế sài tiêu chuẩn. Hàng năm, vào lúc này, hắn phải chịu đựng trào phúng không hề ít.

- Trứng không may, hàm ngư cũng nên xoay người rồi...

Khóe miệng La Dật nở nụ cười, bước chân chậm rãi bước đều, thẳng hướng thông đạo thông thẳng tới đài cao.

Các đệ tử chi thứ còn đang nghị luận sôi nổi, vừa nhìn thấy hành vi của La Dật, tất cả đều sửng sốt. Mà lập tức, cả đám đều mở to hai mắt nhìn.

- Hắn cũng là dòng chính?

- Nhìn cách ăm mặc của hắn không giống a...

Quần áo của La Dật vẫn là bộ trang phục mùa đông màu xanh ngày hôm qua, nếu nói về phẩm chất, thực sự không hề tốt, không trách đám đệ tử chi thứ kinh nghi bất định.

- A, ta biết hắn là ai rồi! Hắc hắc, hắn khẳng định là nhi tử của La Thiên Phong kia, thiếu gia phế sài lừng lẫy nổi danh La gia, La Dật...

- A, nguyên lai là phế sài này... Hắc, năm đó khi La Thiên Phong còn tại thế, thanh danh La gia nhị thiếu thực sự nổi như cồn. Không nghĩ tới cuối cùng sinh hạ một nhi tử lại là một phế tài tiêu chuẩn, ngược lại khiến người ta phải tiếc hận.

- La Thiên Phong cấu kết với yêu ma, tất nhiên chọc thiên thần nổi giận. Hôm nay thiên tư phế sài của La Dật chỉ sợ là do thiên thần nghiêm phạt!

Ngôn ngữ mang đậm nét mỉa mai trào phúng liên tục vang lên từ trong miệng đám đệ tử chi thứ này.

La Thiên Phong tại La gia có thể coi như một nhân vật truyền kỳ, tại thời điểm hắn còn sống, đệ tử La gia xuất môn bên ngoài, gặp phải các đệ tử gia tộc khác, khi nói chuyện với nhau đều tập trung khá nhiều vào cái tên La Thiên Phong, thậm chí còn vô cùng tự hào. Nhưng mà từ khi hắn chết đi, khi gặp mặt các đệ tử gia tộc khác, nói chuyện vẫn là nói chuyện như cũ, chỉ bất quá kẻ luôn treo ba chữ La Thiên Phong bên miệng lại là các đệ tử gia tộc kia, còn đệ tử La gia lại giữ vẻ mặt không hề tự hào, mà là tràn đầy xấu hổ. Cũng là một người, khoảng cách giữa sinh và tử, người đàm luận bên cạnh biến hóa hai cực đoan hoàn toàn đối lập. Thế gian kỳ diệu cũng chỉ đến mức này là cùng...

“Có thể làm được một bước này, lão phụ thân tiện nghi kia coi như không uổng cuộc đời này.”

La Dật lắc đầu, thực sự cười cười không để ý. Cũng không phải là do La Dật xuyên qua tới thế giới này liền cho rằng hắn không có nửa phần liên quan tới La Thiên Phong, dù sao thì hắn cũng là phụ thân của thân thể Dật thiếu gia, chỉ là trải qua hơn nửa năm vừa qua, nghe loại giọng điệu trào phúng mỉa mai như vậy đã sớm vô cùng quen thuộc.

Nói cứ nói, cười cứ cười đi, chỉ cần không chạm tới điểm mấu chốt của La Dật, như vậy La Dật vẫn có thể nói chuyện tốt đẹp.

Đương nhiên, nếu như chạm tới điểm mấu chốt, ví dụ như nói Xuân di... Cô nàng Hồng nhi kia chính là tấm gương tốt nhất.

Nhẹ nhàng lắc đầu, La Dật chầm chậm bước lên đài cao...

- Yêu, đây không phải là nhị thập tam đệ của chúng ta hay sao... Ha ha, một năm không thấy, đệ cao hơn không ít a...

Mới tiến lên đài cao, những thiếu niên dòng chính nhất thời nhìn thấy được La Dật, mà trong đó, nhất thời vang lên tiếng cười ầm ĩ.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Vũ Cực Đỉnh Phong