Vô Song Chi Chủ

Chương 99: Hà Xà lão quỷ


Hà Xà lão quỷ nghe tgaays tiếng nói đằng sau thì giật nảy mình, vội vàng quay mặt lại. Lão nhìn thấy được một thiếu niên đang đứng cách xa lão tầm vài chục trượng.

Thiếu niên này ngoại trừ Vân Hoàng ra thì có thể là ai. Hắn vừa từ chuyến đi tìm kiếm hải thú trở về, vừa về đã thấy tràng cảnh này, Vân Hoàng cũng hết nói. Bất quá, những người này có phi hành pháp khí, tuy chỉ là Linh giai cực phẩm phi hành pháp khí nhưng cũng quá đủ để hắn rời đi nơi này rồi.

Cảm nhận được Vân Hoàng chỉ là một người bình thường, lão thở phào một hơi. Trong con mắt loé lên sát ý, việc ngày hôm này tuyệt đối không thể lộ, dù là phàm nhân cũng không thể.

Vân Hoàng đang muốn hỏi ngồi nhờ phi hành pháp khí thì đã thấy một đoạn trường tiên uốn éo như rắn xông tới. Hắn trong mặt không có chút nào hoảng loạn, chỉ giống như nhẹ ngành nhún chân, trường tiên liên tục đánh trượt, dù chỉ cách có vài ly thôi nhưng cũng vô pháp chạm vào hắn.

“Đạo hữu, ngươi đây là cái ý gì?”

Vân Hoàng vẫn cười hỏi Hà Xà lão quỷ, nhưng trong mắt lại cực kì lạnh lẽo. Lão già này mới nhìn thấy hắn đã ra tay hạ độc thủ, tuyệt đối không thể không đề phòng. Hơn nữa tu vi của lão già trước mặt này là Thông Linh cảnh lục cấp đỉnh phong, hắn bây giờ vẫn chưa khôi phục lại toàn bộ chiến lực, nếu đánh chắc chắn sẽ ăn thua thiệt lớn.

Dù Vân Hoàng có tránh được, nhưng Hà Xà lão quỷ vẫn như cũ không coi trọng, chỉ khinh thường một câu.

”Sâu kiến không cần biết, mau chết!”

Lão thôi động linh lực, từng tia linh lực dày đặc như một cái mạng nhện giăng trên thân trường tiên, lãi vẩy tay, từng tia linh lực trùm lấy Vân Hoàng. Hắn tế xuất ra một thanh Linh giai thượng phẩm phi kiếm, hoá thành một đạo bạch quang cực nhanh cắt qua, từng tia linh lực dễ dàng bị phi kiếm chặt đứt. Hà Xà lão quỷ thần sắc có chút ngưng trọng. Trường tiên mềm mại lúc này đột nhiên thẳng tắp vụt xuống, sắc lẹm cương phong như ngưng thành thực chất.

Tiếng kim loại va chạm chát chúa vang lên. Phi kiếm lập tức bị đánh bay, dù sao trường tiên trong tay lão cũng là Linh giai cực phẩm pháp bảo, so với Linh giai thượng phẩm phi kiếm còn mạnh hơn một bậc.

Vân Hoàng vốn đứng yên tại chỗ, lúc này mới máy động. Đang chiếm ưu thế Hà Xà lão quỷ đột nhiên cảm giác một luồng sát cơ ập vào mặt. Vội vàng vung lên trường tiên, vô số đạo quang mang chém ngập trời, xung quanh bờ biển cồn cát bay tứ tung bụi mù. Không thấy Vân Hoàng đâu, chỉ thấy một cái bóng cực nhanh xuyên qua lão một bộ phận quang mang, một quyền đánh lên người lão.

Một tiếng đứt vỡ vang lên, lồng ngực của lão lõm vào, hộ thể linh lực bị nhất quyền xé mở, Hà Xà lão quỷ phun ra một búng máu, cả ngươi lùi ra xa trăm trượng.

Vân Hoàng bước ra, lông tóc vô thương, chỉ là trên y phục có dính một chút cát.

Lão già trước mặt này mạnh hơn hắn thật, nhưng tấn công kiểu phân tán như vậy thì dù là hộ thể linh lực của hắn cũng xé mở không ra chứ đừng nghĩ là làm bị thương hắn.

”Được, được, không nghĩ tới thật coi thường ngươi!”

Hà Xà lão quỷ cười lạnh lùng, lần giao thủ vừa rồi lão quả thật khinh địch nên mới để thụ thương như vậy.

Phốc!

Hà Xà lão quỷ dùng độn thuật phi tốc về phía trước, từ trên thân trường tiên hoạt diễm bốc lên, hư ảnh hỏa cự xà xuất hiện khiến xung quanh trở nên nóng rực.

“Bạo Viêm Xà Thuật!”

Hoả cự xà xoáy tròn theo trường tiên, há cái miệng rộng đỏ lòm ra. Vân Hoàng xung quanh gió bắt đầu nổi, hắn một chỉ điểm ra, nhất thời cuồng phong xung quanh như xoắn lại thành một mũi tên bắn ra.

“Hỏa Bạo!”

Hà Xà lão quỷ thét lên, nhưng không có tác dụng chút nào. Luận về độ tinh diệu của chiêu thức thuật pháp, mười cái Hà Xà lão quỷ cũng không bằng hắn.

Hoả diễm hừng hực rực cháy đụng vào phong tiễn của Vân Hoàng liền như âm thanh toàn bộ đều bị lấy đi, tất cả chỉ còn lại một mảnh lặng yên. Hỏa cự xà cũng dần dần tan biến. Vân Hoàng lại đấm ra một quyền nữa, một quyền này phong bạo cực lớn, nhưng lại im lặng một cách đánh sợ, như một thanh chuỳ thủ sắc lẹm luôn giấu trong bọc, chỉ chực chờ đâm ra lấy mạng đối phương.

Hà Xà lão quỷ vội vàng vận chuyển linh lực chống đỡ, may mắn là lão tu vi thâm hậu nên mới có thể miễn cưỡng chống đỡ. Nhưng ngọn gió của Vân Hoàng thập phần kì quái, không trực tiếp công kích xuyên phá hắn linh lực mà lại bào mòn đi linh lực của lão.

”Tiểu tử khốn khiếp, muốn mài chết ta!”

Nhận ra Vân Hoàng ý định, Hà Xà lão quỷ giận dữ. Trong miệng niệm pháp quyết, hai tay kết thủ ấn, từ trong hư không ngưng tụ ra một đạo hôi sắc thủ ấn, thủ ấn này tính ăn mong cực mạnh, đã ẩn chứa bên trong một tia hủ bại chi ý.

Chưởng ấn cực nhanh, phong bạo tiếp cận nó liền tan rã. Vân Hoàng ngạch nhiên, loại ấn pháp này quả thật có chút ý tứ.

Vân Hoàng chém ra một đạo phong nhận cắt đứt Hủ Bại Ấn, nhưng kì lạ thay nó lại phân ra làm hai cái giống hệt nhau. Hà Xà lão quỷ cười lạnh, đạo ấn pháp này lãi lấy được từ Hải Nguyên Cấm Địa, dù chỉ là một tàn thuật pháp nhưng uy lực rất kinh khủng, thậm chí đã từng đánh lén chết Thông Linh cảnh hậu kì tu sĩ.

Quả nhiên khi đấu với đôi nam nữ Lôi Nhẫn, Thu Tinh kia, lão vẫn giữ lại phần lớn thực lực.

Vân Hoàng muốn tránh ra, nhưng đạo Hủ Bại Ấn này dai dẳng cực kì, muốn tránh thế nào cũng không được. Hắn thở ra một ngụm bạch khí, xung quanh thiên địa chi lực đột nhiên đông cứng lại, Vân Hoàng một quyền đánh vào hư không, tiếp nối lại một quyền nữa, liên tục không ngừng nghỉ. Trong hư không xuất hiện từng đạo vết rách ẩn chứa khủng bố hủy diệt lực lượng. Hủ Bại Ấn vặn vẹo, tưởng chừng như vỡ ra.

Phía bên kia Hà Xà lão quỷ cũng không tốt cho lắm. Những vết nứt kia đang chạy đến rất nhanh, như thiên binh vạn mã đồng dạng. Lão vội vàng thôi động trường tiên trong tay ngăn cản đồng thời ném ra hai đạo phù lục, hoá thành hai tầng hoàng sắc quang mang bảo vệ lão.

Rắc rắc rắc rắc

Rất nhiều tiếng nứt vỡ vang lên, xung quanh trấn động thực sự rất mạnh. Hà Xà lão quỷ trong lòng run lên, hai đại phù lục vừa rồi đều đã là Linh giai thượng phẩm phù lục cũng bị đánh cho nát bét thế này, nếu những vết nứt đó mà đánh lên người lão thì không chết cũng phải lột một lớp da.

“Diệt Vấn.”

Vân Hoàng cánh tay chần chậm vung lên, hàng trăm đạo đao khí dường như xuất hiện cùng một lúc, Hủ Bại Ấn vốn đã bị lung lấy sắp vỡ giờ lại liên tiếp nhận công kích thì càng không chịu nổi.

“Là ngươi bức ta!”

Hà Xà lão quỷ không dám có chút nào lưu thủ nữa, cả người khác đi, xung quanh như bốc lên một tầng khí tức nguy hiểm, lão vung lên trường tiên, nhưng không hề giống như bình thường tiên pháp.

Xoẹt!

Một tiếng cắt dài truyền đến tai của Vân Hoàng, bất giác hắn đã ngả người về phía sau một chút, trước mặt Vân Hoàng cũng có thể thấy rõ không khí bị cắt ra như thế nào.

”Đây là cái gì thuật pháp!”

Vân Hoàng kinh hãi, nhưng chưa kịp để hắn suy nghĩ thì Hà Xà lão quỷ đã vung tay một lần nữa. Rõ ràng là một cái mềm mại trường tiên nhưng khi tiếp cận hắn lại sắc bén, nặng nề vô cùng.

Trường tiên cuốn lên cánh tay hắn, sau đó lột đi da của chỗ đó, lãi lại vung tay một lần nữa, trường tiên chém chép một đường từ vai trái đến tận eo của Vân Hoàng, tiên huyết đặc quáng chảy ra.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Vô Song Chi Chủ