Vô Lại Kim Tiên II

Chương 49: Náo Loạn Thiên Cung


Lại nói Thích Già, Nhiên Đăng, Di Lặc ba vị tôn giả Tây Thiên cổ Phật đồng thời ra tay ngăn cản Lâm Phong. Liền chợt thấy ngàn vạn đạo Thất Thải Thần quang phá vỡ hư không mà hạ xuống, sau đó hiện ra một đạo nhân y phục rực rỡ, cười nói: "Số trời xa xôi, nhưng khó lọt, cửu cửu quy nguyên số lượng đã đủ, tam giới đại kiếp nạn đã đến, nên cực lạc đại hưng thịnh, bọn ngươi chớ làm gì chống lại!"

Nói rồi bắt tay huy động liên tục, ba đạo Thất Thải cầu vồng kích xạ ra, cuốn đến ba Phật. Ba vị cổ Phật nhận biết lợi hại, đều biết Cực Lạc cung chủ đã dùng Thất Thải Nguyên thạch từ thưở khai thiên luyện hóa phò trợ cắt đứt thiện niệm ở trên hóa thân. Cùng Thái Huyền chân thân đều có Thông Thiên pháp lực, nên trong lòng đồng thời cảm thấy nguội lạnh.

Vội vàng đều tự ra tay cùng đạo nhân y phục rực rỡ đấu nhau. Mấy người kia đều có thiên đại thần thông, trừ phi là Hỗn Nguyên chí tôn thánh nhân ra tay, nếu không thì không người nào có thể chế ngự. Dư chấn pháp lực khiến toàn Sa Bà Tịnh Thổ đều run rẩy lên, tựa hồ tùy thời đều bị hủy diệt sạch sẽ. Điều này lại khiến Thích Già đau lòng không thôi.

Lâm Phong đã chém năm niệm, khoảng cách Hỗn Nguyên Đại Đạo cũng vẻn vẹn kém một bước. Thần thông đạo hạnh không kém Thích Già, Nhiên Đăng và Di Lặc là Tây Thiên tam tôn cổ Phật. Hai đại thân ngoại hóa thân bởi vì là có hai đại đỉnh cấp pháp khí từ thời khai thiên hỗ trợ nên thần thông pháp thể còn cao hơn cả chân thân.

Đạo nhân y phục rực rỡ ngăn ba vị Phật lại. Lâm Phong cuốn lão Chí Minh về.

Lão Chí Minh chịu nhục mấy trăm năm, lại trải qua gian nguy, cuối cùng vén mây thấy trăng sáng, lại gặp được sư phụ đêm nhớ ngày mong thì quả thực kích động khôn nguôi bèn vội vàng khấu đầu bái phỏng.

Lâm Phong phất tay, một cái tử cầu vồng nâng lão đồ đệ lên rồi nói: "Ngươi nhập Tây Thiên cũng là số trời, hôm nay kiếp số đã đủ, cũng nên quay về làm môn hạ Cực Lạc cung của ta mà tu luyện Hồng Mông đại pháp!" Hắn di một ngón tay, bao nhiêu khí xanh trên người lão Chí Minh hoàn toàn tiêu tan.

"Thỉnh sư phụ dạy bảo!" Lão Chí Minh mừng rỡ bái lạy rồi đứng ở một bên chờ đợi.

Quan Âm Bồ Tát thấy Lâm Phong đột nhiên xuất hiện, lại có thêm hai vị lợi hại giúp đỡ. Một thì đuổi được Xi Vưu, một lại tiếp nhận chiêu của ba vị Phật tổ liên thủ. Bồ Tát lập tức quá sợ hãi, vội vàng độn quang bỏ chạy. Bà không tính được Lâm Phong ở trong cung của Nữ Oa phải chịu chín chín tám mươi mốt năm hình phạt Thiên Hỏa quấn thân, đã cắt đứt thêm hai niệm thiện ác nên chỉ còn cách đại đạo vẻn vẹn một bước.

"Đại kiếp nạn sắp bắt đầu khiến cho đạo Cực Lạc hưng thịnh. Bồ Tát còn không mau mau quy y gia nhập môn hạ của ta để giữ mình, còn đợi đến khi nào!" Lâm Phong chỉ tay một cái chế trụ Quan Âm Bồ Tát rồi cười nói: "Ngươi cùng lão đồ đệ này của ta nhân quả chưa xong, chính có thể hợp đạo song tu, cùng tham khảo Hồng Mông cực lạc đại pháp của ta!"

Lão Chí Minh lập tức trừng nét mặt già nua đỏ bừng."Sư phụ ..."

Lâm Phong cười nói: "Không cần nhiều lời, ngươi cùng Quan Âm Bồ Tát nhân quả quá sâu, sau này cuối cùng cũng phải kết thúc. Nếu không đại kiếp nạn đến thì sẽ sinh rất nhiều sự cố. Chỉ có thể cùng Bồ Tát hợp thể chung tu Hồng Mông đại pháp của ta thì mới kết liễu nhân quả, mới qua được kiếp nạn!"

Lão Chí Minh bừng đỏ mặt, khúm núm.

Lâm Phong lại hướng Quan Âm Bồ Tát nói: "Ngươi có nguyện quy y?"

Quan Âm Bồ Tát thầm nghĩ: "Lão Cực Lạc cung chủ tâm ngoan thủ lạt. Xem ra sợ là sắp đắc đạo. Nếu mà ta không quy y, sợ là lập tức liền có tai hoạ. Trước tạm đồng ý rồi về sau lại mưu tính tiếp!" Lập tức nói: "Nguyện ý quy y!"

Lâm Phong lập tức cười nói: "Đổi giáo thay đổi phép tắc chính là đại nhân quả, đại kiếp nạn. Ngươi gia nhập môn hạ của ta thì ta tự mình gách vác cho ngươi, có điều sau này chớ để tái sinh hai lòng. Nếu không đại kiếp nạn đến thì chính ta sẽ tự mình tống ngươi vào luân hồi!"

Bồ Tát đồng ý, Lâm Phong lúc này mới lấy chỉ một ngón tay, Quan Âm Bồ Tát lập tức biến thành tiên nữ bỏ hết tăng y trên người.

Lâm Phong lại lấy ra Kim Thư nói tiếp: "Môn hạ đệ tử có thể bảo toàn dược không, mấu chốt là tại Kim Thư Ngọc Điệp. Ta chưởng quản Hồng Mông, Huyền Hoàng nhị khí, được rất nhiều đỉnh cấp pháp khí ngăn cản kiếp nạn. Vì vậy mới nói, sau này ngàn năm đúng là Cực Lạc hưng thịnh, Kim Thư này nên vào tay ta. Các ngươi trước hết cứ tạm trở lại Cực Lạc cung, rồi sẽ phân định sau"

Lão Chí Minh cùng Quan Âm vội vàng vâng lệnh, hai người nhìn nhau rồi cùng độn quang đi về Cực Lạc cung.

Đạo nhân y phục rực rỡ không phải cắt thiện niệm, không phải đại khai sát giới, chỉ ngăn cản ba Phật. Đến khi Lâm Phong lấy được Kim Thư, lão Chí Minh cùng Quan Âm trở về Cực Lạc cung, lúc này mới ha ha cười một tiếng mà nói: "Nhân quả đã xong, bần đạo lại đi dạo chơi tứ phương, đạo huynh tạm biệt!" Lập tức một cái Thất Thải cầu vồng long lanh xuyên trời nối đến, trong nháy mắt người đã đi không thấy bóng dáng đâu nữa.

Ba vị cổ Phật cũng không đuổi theo, từ ba phía chăm chú vây quanh Lâm Phong, toàn bộ tinh thần đề phòng.

Lâm Phong thu hồi Kim Thư cài vào dưới Kim Quang phiến mà nói: "Đại kiếp nạn sắp đến, Kim Thư nên cho ta cầm, chẳng lẽ ba vị Phật tổ còn có ý kiến gì phải không?"

Thích Già Như Lai cười lạnh nói: "Ta cần Kim Thư để đạt được Kim thân chính quả, có hi vọng được làm chủ Tiên Thiên. Ta và ngươi cả hai tranh một đường sinh cơ, bản Tôn không quá mức nhân quả, chỉ là đạo huynh cưỡng bức mà lấy. So với cường đạo có gì khác nhau đâu. Phật môn ta quảng đại, phổ độ chúng sinh, không bằng đạo huynh nhanh chóng quy y cửa phật rồi cũng đạt thành Kim thân chính quả!"

Nhiên Đăng cùng Di Lặc đều đều gật đầu, "Phật tổ nói có lý!"

Lâm Phong nói: "Lúc này muốn biết một chút về bản lĩnh của ba vị!" Tay áo hất lên, một cầu vồng tím xoay tròn bốc lên nhằm vào ba tôn cổ Phật cuốn tới. Trên đường lại chia ra làm ba, hóa thành ba bàn tay khổng lồ màu tím, hung hăng chụp vào ba Phật.

"Đạo huynh cứ một mực khăng khăng như vậy, bần tăng bất đắc dĩ phải thi triển thủ đoạn hàng ma. Số trời như thế, số trời như thế!" Ba vị cổ Phật đồng thanh niệm Phật, sắc mặt từ bi, cùng quát lên phát lực. Kim thân dừng lại, một đạo Phật quang màu vàng vọt lên đánh vào ba bàn tay màu tím. Vừa đụng vào nhau, bàn tay khổng lồ màu tím lập tức bị đánh tan, hóa thành vô hình.

Lâm Phong thần thông đạo hạnh cùng với ba vị Phật đều là tám lạng nửa cân. Nếu chỉ bằng pháp lực thì không thể địch lại ba vị Phật liên thủ.

Lúc này cười lớn một tiếng, nói: "Quần ẩu vốn là thủ đoạn quen dùng của người Phật môn, không nên nói nhảm nhiều như vậy. Trước hết để cho Bản cung chủ biết một chút về thủ đoạn hàng ma của Phật môn các ngươi!" Nói liền vung tay cầm Như Ý Kim kiếm bổ xuống đầu Nhiên Đăng.

"Không tốt, tên yêu đạo này đã đoạt được Như Ý Kim kiếm nên cực kỳ khó đối phó!" Nhiên Đăng kinh hãi, Như Ý Kim kiếm chính là báu vật đứng đầu Tiên Thiên tam đại đỉnh cấp pháp khí, chính là thứ tuyệt sát chi khí. Bàn Cổ phủ ( búa) mở được Hỗn Độn, Thái Cực đồ biến hóa Càn Khôn vạn vật, còn Như Ý Kim kiếm này lại có thể đem thiên địa quay về Hỗn Độn, có cái uy hủy thiên diệt địa. Không phải Thái Cực đồ, Bàn Cổ phủ thì tuyệt không thể chống đỡ.

Nếu là để cho cái này cho chém trúng thì không chết cũng phải tàn phế.

Vì vậy vội vàng lắc thân nhoáng một cái, độn quang thóat ra rồi hét lớn: "Hai vị Phật tổ nhanh chóng hành động!" Còn tay mình cũng không chậm liền nhấc một tay lên. Một đoàn xích luyện Phật quang cuồn cuộn bốc lên tràn về phía Lâm Phong. Thích Già cùng Di Lặc cũng đều tự ra tay, ba luồng Phật quang xảo diệu từ ba mặt quây Lâm Phong vào giữa. Ngay trong lúc xoay tròn đó lại thò ra một bàn tay cực lớn chụp vào đầu Lâm Phong.

"Phật môn thần thong cũng không gì hơn cái này!" Lâm Phong cất tiếng cười to, toàn thân dừng lại. Từ đỉnh đầu xuất ra một đoàn tử vân ( mây tím), lại có một cánh tay lớn trong đó thò ra phóng thanh kiếm đi mà lớn tiếng quát: "Đi!" Như Ý Kim kiếm hóa thành một cái cầu vồng vàng đỏ cỡ khoảng ngàn trượng bá đạo vô cùng chém thẳng vào Phật quang. Khí thế không kém chút nào so với Bàn Cổ phủ mở hỗn độn, vừa mạnh mẽ bổ xuống đã đánh tan Phật quang.

Ba Phật kinh hãi. Vội vàng tụng niệm Phật hiệu, mỗi người đều quát lên mà phát lực. Phật quang một lần nữa tụ thành nhưng mà lại buông tha Lâm Phong mà nhằm Như Ý Kim kiếm cuốn tới liên miên dày đặc vô cùng vô tận. Ba cánh tay lớn đồng thời xuất ra, nhưng có điều cả ba vị Phật tổ đều cùng động giận niệm, đều muốn đoạt thanh Như Ý Kim kiếm dùng để ngăn cản kiếp nạn.

"Giận niệm nổi lên tất khiến cho nhân quả quấn thân, đại kiếp nạn đến thì sao còn phải thận trọng!" Lâm Phong sao lại có thể không biết tâm tư ba vị Phật tổ. Hắn lắc đầu thở dài búng một ngón tay, Như Y Kim kiếm hướng về phía Thích Già bay đến.

Ba vị Phật tổ động giận niệm, để ý niệm quanh quẩn trong đầu chính là vô cùng nhân quả quấn thân. Tuy có đại thần thông đại pháp lực, nhưng là chịu không nổi sự cám dỗ của Như Ý Kim kiếm Tiên Thiên đỉnh cấp pháp khí này. Đều thấy nếu nắm được bảo vật này trong tay thì có cơ duyên tuyệt vời nhập vào đại tịch duyệt mà độ thành Hỗn Nguyên Đại Đạo. Sự hấp dẫn lớn lao như thế nếu không có bản thể đã ký thác hư không, đạt đến cấp thánh nhân vô tình vô tục thì ai có thể chống cự được.

Mắt thấy mồi ngon bay về phía Thích Già, Nhiên Đăng cùng Di Lặc không nghĩ thêm mà đồng thời ra tay. Hai cánh tay lớn hung dữ chộp tới Như Ý Kim kiếm.

Thích Già cũng như thế. Mắt thấy Như Ý Kim kiếm bay tới, tuy biết đó là thủ đoạn li gián của Cực Lạc yêu đạo nhưng thực sự vẫn bất chấp tất cả. Cứ đoạt Như Ý Kim kiếm trước là quan trọng hơn liền giơ tay bắt. Hai luồng Phật quang xuất hiện ngăn cản bàn tay khổng lồ của Nhiên Đăng và Di Lặc. Từ trên đỉnh đầu lại lao ra một khỏa xá lợi màu vàng ước chừng ngàn trượng định cuốn lấy Như Ý Kim kiếm.

Mắt thấy họ tưởng chừng đã thu được Như Ý Kim kiếm vào tay, Lâm Phong ha ha cười, tâm niệm xuất ra đã thu Kim kiếm, cười to nói: "Ba vị Phật tổ vọng động giận niệm, đã là nhân quả quấn thân, họa hẳn là còn không xa vậy!" Dứt lời cũng không ở lại cùng ba vị Phật tổ đấu nữa. Hắn hóa thân thành tử cầu vồng xuyên Thông Thiên bay về hướng Đông Thắng Thần Châu.

Ba Phật đều tự liếc mắt sang đều là nhìn nhau mà mặt có vẻ xấu hổ. Thích Già cảm thấy bất mãn Nhiên Đăng và Di Lặc tại thời khắc mấu chốt lại động nhầm tay chân nên cũng không nhiều lời. Chỉ tụng niệm Phật hiệu liền khởi Phật quang mà trở lại Sa Bà Thế Giới.

Nhiên Đăng cùng Di Lặc nói lớn: "Số trời đã vậy!" Nói rồi cũng đều tự khởi Phật quang trở lại Tây Thiên.

Lại nói Hỗn Độn mở ra, diễn biến đại thế giới đã có chín chín tám mươi mốt ức năm, cửu cửu quy nguyên số lượng đã đủ, tam giới sinh linh nhân quả dây dưa, càng để lâu càng sâu. Sát kiếp đầy trời đã không còn cách nào khống chế được nữa. Giờ đang muốn khiến cho tam giới quay về Hỗn Độn, rồi lại mở ra đất trời, kiến tạo con người để tái diễn Càn Khôn vạn vật.

Thiên địa mà quay về hỗn độn, trừ phi là đã đem bản thể ký thác hư không trên thánh nhân, không người có thể đào thoát, tam giới sinh linh ai cũng bị cuốn vào trong đó.

Lâm Phong vốn từng độ được đạo. Chỉ là tâm tính nông cạn nên tại Hồng hoang đại chiến lâm vào luân hồi chuyển kiếp. Trải qua muôn đời cuối cùng thoát khỏi luân hồi thành tiên đạo. Lại có rất nhiều Tiên Thiên pháp khí, chưởng quản Hồng Mông, Huyền Hoàng nhị khí, lại được Bàn Cổ tổ sư ban thưởng Như Ý Kim kiếm nắm việc sát phạt khi đất trời quay về Hỗn Độn, cho nên Cực Lạc rất hưng thịnh.

Từ lúc Hỗn Độn mở ra đã chín chín tám mươi mốt ức năm, tam giới sinh linh đẻ ra nhiều không thể đếm hết, nhân quả lung tung, nổi lên sát kiếp không thể lường được. Lâm Phong chuyển kiếp mà sinh, có Thánh Mẫu nương nương bảo hộ, lại được Tổ Sư ban thưởng cho Như Ý Kim kiếm, địa vị đã gần bằng Tiên Thiên so với mọi người thì không phải hắn không ai có thể hơn. Lại sắp độ thành Hỗn Nguyên Đại Đạo, chấp chính việc sát phạt tam giới, hết sát kiếp thì làm thiên địa quay về hỗn độn.

Lâm Phong nắm quyền sát phạt, nên tam giới sát kiếp càng khiến Cực Lạc hưng thịnh. Có điều môn hạ đệ tử đều còn nhân quả quấn thân, sợ là đại kiếp nạn xảy ra thì không bảo vệ tốt. Vậy sư phụ như hắn vẫn phải bỏ công hao tâm tốn sức.

Lâm Phong trở lại Cực Lạc cung, đi vào tiên phủ ngồi vào chỗ của mình. Tứ nữ cùng sáu vị Dao Trì công chúa đều ra nghênh đón. Sau khi chia tay, tứ nữ thấy hắn được Thánh Mẫu nương nương bảo hộ, nhờ Linh Lung Bảo Tháp cùng Thất Thải Nguyên thạch từ thời thượng cổ khai sinh mà tạo được hai đại hóa thân, chỉ còn cách Hỗn Nguyên Đại Đạo một chút nữa nên đều mừng rỡ.

Hai khuê nữ nhảy lên ngồi ở trên đầu gối phụ thân rồi ôm cổ, lòng đầy vui sướng nép vào Lâm Phong, miệng cười rạng rỡ dào dạt vẻ hạnh phúc. Lâm Phong nảy sinh yêu quý xuất ra mấy cái Lôi phù cho đứa con gái láu lỉnh, cười nói: "Đây là Phụ thân trong lúc ở Thiên Hỏa trì chịu đựng hình phạt Khai Hỏa đã dùng Thải Li hỏa tinh luyện chế ra Xuyên Tâm Lôi, uy lực cực lớn, cho mấy nữ nhi để phòng thân chống đỡ kiếp nạn!"

"Cám ơn Phụ thân!" Thải Y cùng Nghê Thường mừng rỡ, vội vàng tiếp nhận lôi phù, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ, đều hôn một cái lên mặt Lâm Phong rồi khanh khách nở nụ cười.

Lâm Phong vỗ vỗ nữ nhi rồi mới nói với chúng đệ tử bên dưới: "Đại kiếp nạn nổi lên, các ngươi có thể giữ mình được không thì còn nhờ hai kiện Tiên Thiên thánh vật mới có thể được việc. Chỉ là bọn ngươi nhân quả quấn thân, đại kiếp nạn xảy ra thì tất yếu ứng kiếp, Vậy còn cần qua được sát kiếp, nếu không khó tránh khỏi họa mất mạng!"

Lại nói với tiểu Thanh sắc mặt đang hoảng hốt: "Dương Tiển có tai ương năm trăm năm luân hồi, đấy là số trời. Đến khi mãn hạn thì sẽ cùng ngươi có lúc gặp lại, ngươi cần siêng năng tìm hiểu Hồng Mông đại pháp của ta chớ có hai lòng, nếu không vô duyên cớ mà hỏng mất đạo. Lúc đại kiếp nạn xảy ra thì cũng không thể may mắn tránh được. Cần phải ghi nhớ ."

Trong hàng đệ tử môn hạ thì tiểu Thanh là người đầu tiên biết hắn, nhập môn cũng sớm nhất. Lâm Phong vẫn đối với tiểu đồ đệ có một phần quan tâm không tầm thường. Thấy mặt nàng vẫn u buồn thì làm gì chẳng biết là vì nàng tưởng nhớ Dương Tiễn thành mê mẩn mà hỏng mất đạo hạnh.

Trong lòng tiểu Thanh run lên, vội vàng bái tạ: "Tạ ơn sư tôn dạy bảo!"

Lâm Phong lại nói với Quan Âm cùng lão Chí Minh đứng ở một bên rất không được tự nhiên: "Sát kiếp nổi lên. Ta vì chuyển kiếp mà sống, lại được tổ sư ban thưởng Như Ý Kim kiếm, đang muốn chấp chính việc sát phạt. Lúc hết tam giới sát kiếp, tái diễn Tiên Thiên hỗn độn thì đúng là Cực Lạc hưng thịnh. Kim Thư Ngọc Điệp nên để cho ta đoạt được. Ngươi cùng môn hạ đệ tử của ta có duyên tiền kiếp chưa xong, giờ có thể hợp thể song tu Hồng Mông pháp của ta để kết liễu nhân quả, mới giữ mình cho tốt!"

Quan Âm chính là Tây Thiên Bồ Tát, đã nhập vào Tịch Diệt chi đạo, đã tu thành hai thân hư vô, đạo hạnh thâm hậu, tất nhiên là biết rõ Cực Lạc cung chủ có Thánh Mẫu nương nương bảo hộ. Hôm nay lại thu được Như Ý Kim kiếm, chấp chưởng việc sát phạt, có thể nói số trời đã định. Cánh Thích Già cuối cùng là không có số mệnh, không còn hi vọng độ thành đạo.

Đại kiếp nạn đến làm sao còn dựa vào đó được.

Cực Lạc cung chủ giữ mình lại, vì vậy cứ giải khúc mắc, cam tâm vào làm môn hạ Cực Lạc cung bèn cùng lão Chí Minh song song bái lậy nói: "Tạ ơn sư tôn dạy bảo!"

Lão Chí Minh một lòng học đạo, trải qua đau khổ, mới được Lâm Phong điểm hóa. Mỗi lần nhớ đến ân đức sư phụ đều là cảm hoài không thôi. Hôm nay không còn làm người Phật môn quay về thành môn hạ sư phụ, tâm tình không nhịn được kêu lên một tiếng kích động.

Lâm Phong lấy Hỗn Độn Thiên La tán của Bích Du tiên tử và Thái A Thần kiếm của Bích Nhu tiên tử lần lượt giao cho Quan Âm cùng lão Chí Minh: "Các ngươi nhập môn hạ của ta, thì cùng các sư huynh muội khác không phân biệt. Hỗn Độn Thiên La tán, Thái A Thần kiếm chính là tiên thiên linh bảo, uy lực bất phàm. Ban cho các ngươi để phòng thân chống đỡ kiếp nạn. Sau này nếu có cơ duyên, nhớ lấy siêng năng tu đạo, không thể vọng động sân niệm!"

Hai người vô cùng mừng rỡ bái tạ.

Lâm Phong lại gọi đến Thạch Cơ nói: "Ngươi nhân lúc Ngộ Không kiếp nạn đã hết, chính có thể hợp đạo cùng tham vấn huyền diệu. Có thể đi Hoa Quả Sơn, sao cho hắn chớ lại đánh lên Thiên đình, thì sẽ không bị chia cắt!"

Thạch Cơ mừng rỡ vội vàng bái tạ , vộ vàng độn quang ra khỏi Cực Lạc cung nhằm hướng Hoa Quả Sơn đi. Nếu không phải không dám kháng sư mệnh thì nàng đã sớm chạy tới Hoa Quả Sơn tìm Hầu tử.

Một đám các sư huynh tỷ muội muốn cười không dám cười.

Lâm Phong lại nói với Cửu Vĩ Hồ Lâm Mị: "Ngươi là đại đệ tử môn hạ của ta, xử lý sự vụ lớn nhỏ môn hạ có nhiều công lao. Vi sư muốn cùng bốn vị sư nương bế quan luyện Kim Thư. Nay ban thưởng ngươi Như Ý Kim kiếm để chưởng quản môn hộ chúng ta, đốc thúc chúng đệ tử môn hạ!"

Cửu Vĩ Hồ mừng rỡ, vội vàng bái tạ rồi tiếp Như Ý Kim kiếm.

Nàng mặc dù rất được Lâm Phong tôn trọng, mấy lần cho nàng tăng pháp lực. Nhưng bất đắc dĩ là căn cơ quá nhỏ bé, đến cách Dương Tiển còn có chút chênh lệch chớ nói chi là Cửu Phượng cùng Hình Thiên những thượng cổ yêu thần.

Hai yêu thần này mặc dù bất đắc dĩ vào làm môn hạ Lâm Phong nhưng cũng không để Đại sư tỷ này vào mắt. Mấy lần khiêu khích mà thế nào cũng phải nhịn. Hôm nay có Như Ý Kim kiếm thuộc về Tiên Thiên đỉnh cấp pháp khí lại có khẩu dụ sư phụ, để xem từ nay về sau còn có ai dám không phục hiệu lệnh của nàng.

Lâm Phong lòng dạ biết rõ nên cũng không nhiều lời. Kim Thư mặc dù đã bị hắn đoạt được, nhưng bên trong còn có chân linh của Thích Già. Muốn luyện hóa chân linh Thích Già thì còn phải một phen động chân tay, vì vậy đang muốn cùng tứ nữ bế quan cùng luyện.

Cuối cùng mới quay sang Cửu Phượng và Hình Thiên đang xị mặt mà không dám lên tiếng mà nói: "Bọn ngươi gia nhập môn hạ của ta, cần phải theo môn quy chúng ta. Lâm Mị chấp chưởng công việc lớn nhỏ môn hạ của ta, rất cần bọn ngươi phụ tá. Nếu như tái sinh sự, ta cũng không lưu các ngươi, giờ có thể tự rời đi!"

Cửu Phượng cùng Hình Thiên đồng thời nói: "Thật sao?"

"Thật!" Lâm Phong nói.

Hai người không nói hai lời, lại xoay người rời đi, liền khởi độn quang ra khỏi Cực Lạc tiên phủ.

Cửu Vĩ Hồ Lâm Mị nghẹn ngào kinh hô: "Sư phụ ..."

Lâm Phong cười nói: "Không sao, gia nhập môn hạ của ta, sau này đại kiếp nạn nổi lên thì còn có một ti hy vọng giữ mình. Hai người này đã rời đi, sau này đại kiếp nạn đến thì sẽ ứng kiếp. Các ngươi không cần để ý hai người đó, cứ chuyên tâm siêng năng tu luyện, nếu không cuối cùng không thể may mắn thoát khỏi tai ương!"

Chúng đệ tử kinh hãi, vội vàng vâng mệnh sư phụ, không dám nảy sinh vọng động.

Lập tức Lâm Phong giao cho chúng đệ tử siêng năng tu luyện để không được sinh thêm sự cố. Sau đó cùng tứ nữ đi vào hậu cung, tế luyện Kim Thư.

Hai khuê nữ đi tới ôm lấy cổ dịu dàng nói: "Phụ thân. Chúng con muốn đi thăm đại a di (bác) và biểu tỉ (chị)!"

Lâm Phong vỗ vỗ khuôn mặt con gái, lấy ra ba tờ linh phù đưa cho hai con mà cười nói: "Đi đi, nếu như gặp hung hiểm thì liền bóp nát linh phù, hai đại thân ngoại hóa thân của cha sẽ tới giúp!"

Hai nữ nhi mừng rỡ, cười khanh khách nói: "Phụ thân thật tốt!" Lập tức đến từ biệt mẫu thân cùng vài vị a di rồi ra khỏi Cực Lạc cung, khởi xuất độn quang xuyên qua chin tầng trời nhằm hướng Thiên giới ngân hà mà đi.

Lại nói Lâm Phong niệm chú biến thành hóa thân thứ hai đến Sa Bà Thế Giới. Một đạo cầu vồng xuyên qua Thiên giới vè phía Thiên hà. Lắc mình một cái đã đến đáy Thiên hà. Chính là để gặp Tần Xuyên luyện bảo.

Tần Xuyên suy tính một chút đã biết người đến là từ phương nào, lập tức cười nói: "Chúc mừng đạo huynh!"

Lâm Phong cười nói: "Làm gì có chuyện mừng, đại kiếp nạn sắp đến, ta và ngươi đều ở trong kiếp số. Có thể đem bản thể ký thác hư không thế nào, thì còn không biết số mệnh. Môn hạ đệ tử nhân quả quá sâu, muốn ta dốc hết sức gánh qua. Chỉ có ngươi, một nhà bốn người ẩn cư trên Thiên Hà Tiên cảnh, rất sung sướng đến ta cũng ao ước!"

Tần Xuyên nói: "Vậy mà sung sướng như ngươi nói khi đại kiếp nạn nổi lên còn muốn dựa vào ngươi nhờ che chởi!"

Lâm Phong nói: "Không nghĩ tìm Vô Thiên báo thù sao?"

Tần Xuyên cười khổ nói: "Nhất niệm nổi lên, chính là nhân quả quấn thân, không kết thúc không được. Ta làm sao lại không khôn ngoan như vậy, huống chi mệnh của thánh nhân chính là số trời. Vô Thiên dù gì cũng là chí tôn giáo chủ, ta sao lại dám vọng động giận niệm. Nếu không sợ là đại kiếp nạn còn chưa đến thì đã gặp họa rồi!"

Lâm Phong mỉm cười nói: "Ngươi có thể biết rõ số trời, thánh nhân đã đem bản thể ký thác hư không, bất sinh bất tử, bất phá bất diệt. Nếu như ngươi không từ bỏ được, chính là tự tìm phiền toái, ai cũng không thể nào cứu được ngươi. Hôm nay Kim Thư đã lọt vào trong tay ta, Ngọc Điệp bị Trấn Nguyên Tử luyện hóa thành thân ngoại hóa thân. Sợ là còn có rất nhiều dây dưa khiến người phiền lòng!" Nói xong thở dài một hơi.

Tần Xuyên cười nói: "Đại kiếp nạn đến, tất cả tranh nhau một đường sinh cơ. Nếu là ngươi nhân từ nương tay thì môn hạ đệ tử đều muốn ứng kiếp. Trấn Nguyên Tử mặc dù cùng ngươi đều ngồi trước tòa nghe Tổ Sư giảng đạo, giao tình cũng là không tệ. Nhưng số trời đã định, hắn tất nhiên là cũng hiểu. Với pháp lực thần thong của ngươi bây giờ, Trấn Nguyên Tử như thế nào là đối thủ của ngươi được!"

Lâm Phong thở dài: "Ta từ nhân gian thành đạo, liền mạnh mẽ chiếm đoạt. Dù có quá kích động nhưng cũng là vì tranh một đường sinh cơ, hy vọng Trấn Nguyên Tử có thể nghĩ như ngươi đã là tốt rồi!"

Hai người nói một hồi, Chức Nữ dẫn nữ nhi đến đây khi thấy Lâm Phong rõ ràng sững sờ, Tần Xuyên cười nói: "Phu nhân chớ nghi ngờ, còn đây là thân ngoại hóa thân thứ hai của muội phu (em rể ) đi du ngoạn!" Lại nói với Tần Mục và Tần Tuyết: "Mau mau bái kiến di phu (dượng) của các con!"

Chức Nữ giật mình, mừng rỡ nói: "Chúc mừng muội phu!"

Tần Mục cùng Tần Tuyết vội vàng muốn hạ bái, Lâm Phong phất tay nâng hai người cười nói: "Người một nhà còn khách khí làm gì, biểu muội (em họ) các ngươi muốn đến, hai ngươi có thể đi ra ngoài cùng các nàng gặp mặt!"

Hai người đều biết di phu có hai nữ nhi, cũng là biểu muội của mình, lại chưa từng gặp mặt, lập tức đồng ý. Cả hai khởi độn quang đi ra ....

Chức Nữ có chút khó hiểu vì sao cả người Lâm Phong lại có Thất Thải Tường Y quấn quanh bèn nhìn về phía Tần Xuyên. Tần Xuyên biết nàng đang suy nghĩ gì, cười nói: "Lâm đ*o huynh nhờ Bàn Cổ tổ sư cho Thất Thải Nguyên thạch sinh ra từ thời khai thiên mà cắt được thiện niệm, hóa thành được đại thân ngoại hóa thân thứ hai. Hóa thân này có đại thần thông, đại pháp lực, còn trên cả Thích Già!"

Lâm Phong cười nói:

“Toàn bộ nhờ Thánh Mẫu nương nương bảo hộ, mới có thể thành công thế này, nếu không như vậy, ta lại có thể có cơ duyên này sao!"

Tần Xuyên vẻ mặt hâm mộ.

Đang lúc ba người nói chuyện thì có tiếng cười khanh khách vang lên, mấy đạo độn quang hạ xuống. Tần Mục huynh muội cùng hai tiểu nữ của Lâm Phong cao hứng bừng bừng chạy đến, Thải Y cùng Nghê Thường tung tăng như chim sẻ nhào tới trong ngực Lâm Phong rồi mới ngẩng đầu nhìn lên định nói gì thì ngừng lại. Hiển nhiên còn có chút không quen với đại thân ngoại hóa thân thứ hai này của phụ thân.

Tần Mục thì là cười hiền hậu đứng ở phía sau trông thực là người thành thật.

Lâm Phong vỗ vỗ nữ nhi nói: "Con ngoan, trước hãy bái di phụ và di nương của các con!"

Thải Y cùng Nghê Thường ngoan ngoãn rời khỏi lòng hắn đi bái lễ Tần Xuyên cùng Chức Nữ.

Tần Xuyên nhấc tay nâng hai thiếu nữ cười nói: "Chắt Nữ thực ngoan ngoãn. Di phụ không giàu có như phụ thân các ngươi, cũng không có cái gì tốt để tặng các ngươi. Chỉ có những mầm tinh sa cho các ngươi tăng pháp lực!"

"Cám ơn di phụ!" Hai nàng mừng rỡ tạ ơn, hân hoan cười nói vây quanh Chức Nữ.

Lại nói Thạch Cơ ra Thúy Hà sơn, thẳng đường độn quang đi đến Hoa Quả Sơn. Dừng trong đám mây đánh giá một lát rồi mới thấp thỏm thu độn quang, rơi xuống trước động Thủy Liêm. Mấy con khỉ yêu quái xông tới, mồm năm miệng mười kêu lên: "Tiên nữ này, có phải là tới tìm Đại vương chúng ta làm mai ?"

Thạch Cơ lập tức trừng đỏ mặt, ấp úng nói: "Ta muốn gặp Đại vương các ngươi!"

Mấy con khỉ yêu quái thương lượng một hồi. Một con hầu tử lập tức chạy vào từ xa đã kêu to: "Báo, có một tiên nữ muốn gặp Đại vương..."

Hầu tử đang ở trong Thủy Liêm động nếm náp quả tiên ngọc dịch do mấy tên yêu vương ở vùng quanh đó hiến tặng, nghe được truyền báo lập tức bổ nhào một cái nhảy ra khỏi Thủy Liêm động, kêu lên: "Tiên nữ phương nào muốn gặp lão Tôn ..." Khi liếc mắt thấy Thạch Cơ mới lộn ngược lại gãi đầu gãi tai nói: "Tiên nữ này, đến Hoa Quả Sơn của ta quá nhiều?"

Thạch Cơ đỏ mặt lên, nói: "Sư tôn bảo ta tới khuyên ngươi chớ lên Thiên đình sinh sự!"

Nói chưa dứt lời, kệ cho Thạch Cơ vẫn còn nói, Hầu tử lập tức nhảy dựng lên, phẫn nộ: "Lão Tôn ta ở Hoa Quả Sơn sung sướng. Có khi nào lên Thiên đình sinh sự. Sư phụ ngươi thật sự là đạo lý chó má. Chẳng lẽ lão Tôn còn sợ lên trời làm thần tiên không thành? Lão Tôn lại nghĩ đến làm loạn thêm lần nữa!"

Thạch Cơ quá sợ hãi nói: "Không cần phải..." Hầu tử lại không để ý tới, lắc mình một cái bổ nhào lên cân đẩu vân phóng tới trời cao.

Thạch Ki giật mình khuôn mặt tái mét. Hơn nửa ngày mới hồi phục tinh thần lại, không dám dừng lại, vội vàng trở về Cực Lạc cung.

Vào Cực Lạc tiên phủ. Trước tiên gặp Cửu Vĩ Hồ, Cửu Vĩ Hồ hỏi: "Sư muội không phải đi Hoa Quả Sơn, tại sao lại trở về nhanh như vậy?"

Thạch Cơ vội vàng nói: "Ta muốn gặp sư tôn!"

Cửu Vĩ Hồ nói: "Sư tôn cùng bốn vị sư nương bế quan luyện bảo. Ngươi cứ đến xem, có thể gặp được hay không thì ta cũng không biết!"

Sau khi Thạch Cơ vội vàng từ biệt Cửu Vĩ Hồ thì tới hậu điện. Vào điện ở giữa vái ba vái đã nghe tiếng của Lâm Phong vọng ra: "Ta đã biết rồi. Ngươi có thể tự đi tu chân ngộ đạo, sau này đều có chính quả!"

Thạch Cơ mặc dù cảm thấy sốt ruột, cũng không dám kháng mệnh sư phụ, đành phải trở lại điện tĩnh tu.

Lại nói Hầu tử lộn nhào một cái lên Thiên giới, đi vào cửa Nam Thiên môn bị Trị Nhật Thần tướng ngăn lại. Hầu tử cũng không phân trần, một gậy đánh Trị Nhật Thần tướng rơi vào luân hồi. Suốt trên đường đánh vào không người nào có thể ngăn cản.

Sớm có Thiên tướng báo về Linh Tiêu Bảo Điện, quần tiên lập tức kinh hãi. Văn võ tiên quan phân chia hai bên, võ quan do Thác Tháp Thiên vương Lý Tĩnh cầm đầu, quan văn thì dùng bốn đại Thiên sư cầm đầu, Ngọc đế nói: "Hầu tử hung ác, ái khanh nào có thể thay trẫm đi bắt hắn?"

Na Tra lập tức ra khỏi hàng nói: "Nguyện vì bệ hạ giải quyết nỗi lo!"

Lý Tĩnh hung hăng trừng mắt liếc nhìn Na Tra, trong bụng âm thầm cười khẩy: "Không biết sống chết!"

Chúng văn võ tiên quan cũng biết Na Tra không phải đối thủ của Hầu tử, có điều trên đại điện Linh Tiêu lúc này thì Na Tra có pháp lực cao nhất. Cũng chỉ có thể phái hắn đến hàng phục yêu hầu. Có điều hang phục được hay không thì trong bụng tất cả thần tiên đã rõ.

Ngọc đế mặt không biến sắc nói: "Rất tốt, vậy lệnh cho Tam Đàn Hải Hội Đại thần Na Tra mang trăm vạn thiên binh thiên tướng, lấy Cự Linh Thần làm tiên phong, đi bắt yêu hầu!"

Na Tra lớn tiếng thuận theo rồi ra khỏi Linh Tiêu Bảo Điện. Lập tức điểm trăm vạn thiên binh thiên tướng, dẫn theo Cự Linh Thần đi về Nam Thiên môn.

Lý Tĩnh đợi Na Tra ra ngoài, mới bẩm với Ngọc đế: "Bệ hạ, con yêu hầu thần thông quảng đại, không phải Tây Thiên Như Lai Phật Tổ không thể chế phục. Có thể phái Kim Tinh đi Tây Thiên thỉnh Như Lai Phật Tổ trấn áp!"

Trương Thiên Sư cũng nói: "Thác Tháp Thiên vương nói thật có lí, yêu hầu vốn phải bảo vệ Đại Đường tăng nhân Huyền Trang đi Tây Thiên lấy kinh, độ thành Kim thân đạo quả. Lại bị Cực Lạc cung chủ ngang ngược cản trở, thả con yêu hầu này ra mới có họa hôm nay. Nếu muốn áp chế con yêu hầu cần mời được Như Lai Phật Tổ ra mặt mới được!"

Ngọc đế sắc mặt không vui.

Chúng văn võ tiên quan cũng đều phụ họa, đều tán tụng Thác Tháp Thiên vương và Trương Thiên Sư nói có lý.

Ngọc đế bất đắc dĩ quay sang Thái Bạch Kim tinh nói: "Xin mời tiên khanh lại đi Sa Bà Thế Giới, nói với Phật tổ sự thể đáng sợ này!"

Thái Bạch nói: "Vâng bệ hạ Ngọc đế!" Lúc này mới ra khỏi Nam Thiên môn, cưỡi tường vân thẳng đường đến Sa Bà Thế Giới mới gặp Thích Già Như Lai, trần thuật ngọn nguồn rồi nói: "Yêu hầu hung ác làm nhiễu loạn Thiên đình, kính xin Phật tổ hàng phục yêu hầu!"

Như Lai thầm nghĩ: "Con khỉ này bị đốt thành Thái Ất Kim tiên thể, thần thông không dưới ta, bảo ta như thế nào bắt hàng phục!" Liền nói với Thái Bạch: "Yêu hầu đã vào Cực Lạc cung làm môn hạ, Tây Thiên ta không tiện nhúng tay. Ngươi có thể đi Đông Thắng Thần Châu Thúy Hà sơn Cực Lạc cung gặp Cực Lạc cung chủ là đúng nhất!"

Thái bạch bất đắc dĩ phải rời Sa Bà Thế Giới quay lại Thiên đình nói với Ngọc đế. Ngọc đế đang lúc trầm ngâm không nói thì một Thiên tướng mũ giáp xộc xệch xông vào đại điện kinh hoảng kêu lên: "Không tốt, yêu hầu lợi hại, Tam Thái Tử không phải là đối thủ..."

Lời còn chưa dứt, chợt nghe một tiếng cười quái dị. Cả Linh Tiêu đại điện đều chấn động, sau đó chỉ thấy Mĩ Hầu tử mặc Tị Hỏa Kim Tinh giáp cầm trong tay Như Ý Kim Cô bổng xông đến. Chỉ một gậy đã đánh thiên quan thần tướng chắn trước người vào Thần hình cụ điệt. Lại đuổi đến Ngọc đế đang ngồi trên cao quát: "Cái lão già này rất sung sướng, lão Tôn cũng muốn làm Ngọc hoàng đại đế vài ngày. Ngươi có chịu hay không vậy!"

Ngọc đế kinh hãi: "Các khanh mau mau hộ giá!"

Hai bên văn võ tiên quan phục hồi lại tinh thần. Tuy rằng đều quá sợ hãi, nhưng lại không thể không kiên trì ngăn trước người Ngọc đế.

Ra cản Hầu tử, Thác Tháp Thiên vương quát: "Cái con yêu hầu này không thông giới luật của trời, lại nhiễu loạn Thiên đình. Còn không mau mau thúc thủ chịu trói, đợi đến khi nào!"

Hầu tử cười to, "Lão Tôn rất không vừa mắt chính là thằng nhãi này, nếm một gậy của lão Tôn!"

Lý Tĩnh kinh hãi mất vía, vội vàng khởi độn quang định trốn.

Ngọc đế kinh hãi nói: "Mau đi thỉnh Cực Lạc cung chủ!"

Thái Bạch không kịp hô tuân lệnh, vội vàng khởi độn quang, ra khỏi Linh Tiêu Đại Điện, xuống Nam Thiên môn hướng Thúy Hà Sơn mà đến.

Hầu tử cười ha ha, quát lớn: "Dài ra!" Như Ý Kim Cô bổng trong nháy mắt dài ra, vươn đến sau đầu Lý Tĩnh hung hăng đập xuống đầu lão. Đúng lúc Thác Tháp Thiên vương hoảng sợ ba hồn xuất khiếu, bảy phách thăng thiên thầm kêu một tiếng: "Mạng ta xong rồi!"

Đang chịu chờ chết, lại nghe một tiếng thét lên: "Cái con khỉ nhà ngươi làm sao có thể hung ác như thế, dám làm nhiễu loạn Thiên đình. Mau mau thu gậy lại, theo ta xuống hạ giới!" Một đạo hoàng quang bay đến hóa thành một bàn tay, chụp một cái bắt được Như Ý Kim Cô bổng. Lý Tĩnh thoát được tánh mạng, mặt tái mét đổ mồ hôi lạnh, vội vàng thối lui sang một bên nấp sau lưng người khác.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Vô Lại Kim Tiên II