Vô Hạn Thiên Phú Chi Vị Diện

Chương 87: Thiên Phú Không Có Cấp Độ


Nghe tiên tử nói xong, Vũ Thiên lại cất tiếng hỏi:

“Khi nào Ái Hoa tỷ (Có xưng hô như vậy là do Ái Hoa Tiên Tử đề nghị, khi biết Vũ Thiên tương lai có thể là đạo lữ của Tố Tố) thi đấu vậy?”

Nàng che miệng khẽ cười đáp:

“Cũng không biết nữa, hôm nay cũng chỉ có hai trận giữa các Thách Đấu Đấu Sĩ mà thôi, nhưng tỷ đón sẽ là trận đầu tiên đó”.

Cơ Hạ tiếp lời cũng tiếp lời tông chủ của mình:

“Vậy Hạ Nhi xin chúc Ái Hoa Tiên Tử sẽ giành được thắng lợi, nâng cao vị trí của mình”.

Nhân vật chính cũng lên tiếng:

“Đệ cũng chúc Hoa Tỷ khải hoàn nha”.

Tiên Tử cũng rất nhanh gật đầu cảm tạ lời chúc từ hai người.

Đúng lúc này Mi Mi lại cất cao giọng nói của mình lên:

“Xin mời Thách Đấu Đấu Sĩ Ái Hoa và Thách Đấu Đấu Sĩ Đông Phương Vô Đối tiến vào sân đấu, mở màng cho hai cuộc chiến Đoạt Hạng của ngày hôm nay”.

Rất nhanh một cái truyền tống trận đã ngây lập tức xuất hiện tại Thách Đấu Phòng, Ái Hoa Tiên Tử trong mắt chứa đầy ý chí chiến đấu rất nhanh bước vào trong đó.

Nhoáng một cái nàng và đối thủ của mình đã xuất hiện bên trong đấu tràng sân…

Mi Mi tiếp tục hô to:

“Trước khi trận đấu được bắt đầu, chúng ta sẽ tiến đến nghi thức chào sân của hai Thách Đấu Đấu Sĩ (chào sân bằng cách, nói ra một câu khiêu khích đối thủ)”.

Vô Đối hai mắt tỏ vẻ vô cùng tôn trọng đối thủ, không nhanh không chậm nói:

“Ta biết nàng rất mạnh, trước giờ Ái Hoa nàng chưa dùng ra đệ thất kỹ năng của mình, nếu không thứ hạng của Tiên Tử cũng đã không thấp như vậy trong Thách Đấu Bảng rồi (xếp hạng thách đấu), hôm nay ta muốn thấy toàn bộ thực lực của nàng”.

Người kính ta một thước, ta kinh người một trượng, Ái Hoa Tiên Tử rất nghiêm túc đáp lại:

“Được, hôm nay ta sẽ dùng toàn lực ứng phó với vô đối huynh, (để leo lên thách đấu bảng, có được vị thế như ngày hôm nay, hai người cũng đã chiến đấu với nhau không ít lần rồi, nên có thể nói là có chút quen biết”.

Bình luận viên lúc này cao giọng vô cùng hét lên:

“Thủ tục trước trận đấu đã thực hiện xong, Mi Mi chúc hai vị Tôn Kinh Đấu Sĩ sẽ thể hiện thật tốt trong trận chiến này, và cống hiến cho mọi người những màn va chạm nảy lửa, những kỹ năng đẹp mắt nhất.

Năm, Bốn, Ba, Hai Một… Mi Mi xin tuyên bố trận đấu Đoạt Hạng Đầu Tiên xin được phép được bắt đầu”.

Khẩu lệnh của Mi Mi vừa dứt, Ái Hoa Tiên Tử đã hướng đối thủ của mình mỉm cười nói:

“Như ý nguyện của huynh, Đệ Thất Kỹ Năng < Triệu Hồi Chiến Thú Thứ Bảy > xuất hiện đi Hắc Bạch Phân Minh Hùng của ta”.

Trên sân thi đấu lúc này hai cái vòng tròn đồng tâm xuất hiện cùng với đó là ánh sáng màu lam sáng rực toàn trường, trên khoảng cách giữa chúng có lít nha lít nhít phù văn cổ, tại tâm của hai đường tròn này là cái đồ án hình bán nguyệt đang từ từ to ra cho đến khi có chiều dài bằng đường kính của đường tròn nhỏ hơn.

Từ trong đồ án đó một con cự hùng đang chầm chậm bỏ lên mặt sân đấu.

“---”

Lúc này bên trong Thách Đấu Phòng, Tiểu Linh lúc này đã hét ầm lên rồi:

“Chủ nhân chủ nhân, không ngờ Ái Hoa nàng vậy mà sở hữu thiên phú độc đáo hàn đầu vị diện như thế, Triệu Hoán hệ a…”

Vũ Thiên làm sao mà không quen thuộc với hai từ Triệu Hoán cho được, vì hắn từ địa cầu xuyên qua mà, đã từng đọc qua vô số truyện viết về loại hình này… Sắc mặt của nhân vật chính vẫn không thay đổi hướng Tiểu Loli hỏi nói:

“Có gì đặc biệt đấu?”

Tiểu nha đầu lúc này đã không biết nói gì với chủ nhân mình rồi, la to hơn nữa đáp:

“Người, người thật làm tức chết Tiểu Linh mà… Ngài bỏ qua khái niệm triệu hoán ở địa cầu đi.

Chủ nhân có biết tại Thiên Phú Vị Diện này, thiên phú triệu hoán hệ của Ái Hoa, được yêu thú chào đón nhất hay không?”

Lúc này nhân vật chính cũng cảm thấy có chút thú vị rồi, hướng Tiểu Loli bảo:

“Nói nghe một chút xem, tại sao lại được chào đón nhất?”

Tiểu Linh vẫn không kiềm chế được sự kích động của mình lên tiếng đáp:

“Thiên phú này của Ái Hoa, cho phép Tiên Tử mở ra một không gian đặc biệt thuộc về riêng nàng, tạo ra hoàn cảnh sống tốt nhất cho những con thú sủng.

Hơn nữa cái thiên phú này của nàng rất thân thiện với yêu thú nha, không cần liệp sát chúng, chỉ cần chúng đồng ý tiến vào không gian này của Ái Hoa là được rồi.

Nói cách khác khi Tiên Tử đạt đến 11Lv, chỉ cần có một con yêu thú nhất cấp tiến vào không gian đó của nàng (Yêu thú tiến vào không được vượt qua cảnh giới của Ái Hoa), thì kỹ năng sẽ được giác tỉnh, nó sẽ có tên gần giống như đệ thất kỹ năng gọi là < Triệu Hồi Chiến Thú Thứ Nhất >.

Và điều cuối cùng cũng là điểm khủng bố nhất của thiên phú này chính là, khi người sở hữu thiên phú Triệu Hoán bước vào cảnh giới Thiên Phú Thánh thì thú sủng sẽ có được khả năng tu luyện và tiến cảnh”.

Vũ Thiên tiếp lời:

“Nói như vậy nếu có đủ thời gian, đám thú sủng của Ái Hoa sẽ trở nên cường đại giống nàng…”

Vẻ khiếp sợ bắt đầu xuất hiện trong mắt của hắn, Tiểu Loli tiếp tục đáp lời:

“Cũng có thể hiểu là như thế, Thiên Phú này của nàng còn có một tên gọi khác là Thiên Phú Không Có Cấp độ, vì nó không nhìn đến cấp bậc thiên phú mà chỉ nhìn đến chất lượng thú sủng.

Nhưng những con yêu thú này khi tiến vào không gian đó của nàng cũng phải đánh cược rất lớn, vì khi tiến vào nơi ấy tính mạng của chúng và Ái Hoa phải tương liên, nàng chết chúng nó chết, chúng nó chỉ có một hy vọng sống duy nhất, là cược rằng Tiên Tử có thể phi thăng”.

Nhân vật chính gật gật đầu biểu thị mình đã rõ.

Một tia giảo hoạt lóe lên trong ánh mắt của tiểu nha đầu, sau đó mới đưa một kiến nghị cho Vũ Thiên:

“Ái Hoa Tiên Tử xuất sắc như vậy, hay là chủ nhân thu nàng thành đạo lữ của mình luôn đi a”

Nói xong đã nhanh chân chui vào người hắn trốn mất, nàng sợ hắn sẽ bắt lấy mình, rồi sau đó sẽ bị trừng phạt một hồi, vì những phát ngôn kia a.

Vũ Thiên cũng chỉ biết cười trừ với lời nói của Tiểu Loli, sau đó cũng hướng mắt mình tiếp tục theo dõi trận đấu.

“---”

Lúc này bên trong đấu tràng sân, Ái Hoa đang dùng một môn cực phẩm Tổ Cấp Thân Pháp, không ngừng duy trì khoảng cách an toàn với đối thủ.

Chỉ để con Hắc Bạch Phân Mình Hùng da dày thịt béo cận thân chiến đấu với Vô Đối, con gấu to xác này hiếu chiến vô cùng, những kỹ năng từ đệ ngũ trở xuống của hắn nó trực tiếp đưa tấm thân ra đón đở mà không chút tổn thương nào.

Còn đệ lục đệ thất kỹ năng của Đông Phương Vô Đối cái nào né được thì né, cái nào không né được thì nó trực tiếp dùng man lực của mình phá nát.

Khiến đối thủ của Ái Hoa khó chịu vô cùng, con gấu này sức lực vô cùng lớn a, Vô Đối không cẩn thận ăn của nó một trảo đã phải phuc mấy ngụm máu tươi rồi.

Chiến đấu mội hồi cùng cùng hắn cũng đã nhận ra rồi a, con Hắc Bạch Phân Minh Hùng này là một con yêu thú cửu giai (Dùng thần hiến nghi thức để tiến vào), hơn hẳn bản thân một đại cảnh giới, bên ngoài còn có Ái Hoa Tiên Tử vẫn chưa dùng ra một bất kỳ một cái kỹ năng nào từ thiên phú thứ hai của nàng, như thế này còn đánh cái rắm nữa a.

Lúc này Vô Đối ủy khuất vô cùng tuyên bố:

“Ta nhận thua”.

Trong lòng nghĩ thầm:

"Đúng là cái miệng hại cái thân a, đòi thấy đệ thất kỹ năng của người ta làm chi, để bây giờ! ".

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Vô Hạn Thiên Phú Chi Vị Diện