Vô Danh Giới

Chương 66: Kết thúc bí cảnh, mười người cuối cùng


Vút Vút Vút Vút…

Bốn mũi tên liên tục được bắn ra, chúng bay đi vô cùng nhanh nhưng lại không hề phát ra tiếng xé gió như Thiên Vũ tưởng tượng. Cũng nhờ bốn mũi tên này mà Thiên Vũ mới có thể phát hiện được bốn tên tai dài kia đã tới và tham gia cuộc chiến. Quả thật chúng có biện pháp nào đó có thể cản được Thần Thức tra xét vô cùng hiệu quả.

Nhưng chúng lại không thể tránh được cái mũi vô cùng thính kia của Lang Đạo ngồi kế bên. Lang Đạo thò đầu ra khỏi cửa, cái mũi của hắn thỉnh thoảng rung lên nhẹ nhàng. Sau đó hắn quay lại, chỉ về hướng bên tay phải cục cằn nói:

- Bụi cỏ lau, hai kilomet, mùi thảo dược cây cối. Chúng là Tinh Linh tộc.

- Tinh Linh tộc?

Dường như hiểu được Thiên Vũ hỏi gì, Lang Đạo lại tiếp tục đáp:

- Đúng, là Tinh Linh tộc, chủng tộc có mối liên kết mật thiết với thiên nhiên, Thiên phú của chúng là mộc nguyên tố, phong nguyên tố và kĩ năng ẩn nấp thiên phú.

- Bọn ta đã bị bọn chúng tập kích hai lần, những mũi tên kia vô cùng khó chơi a.

- Đúng vậy, sở trường của chúng là ma pháp và cung tiễn, cũng là bộ tộc mạnh nhất chỉ sau Dực Tộc tối thượng kia.

- Bọn chúng còn đặc điểm gì nữa?

Trở lại với bốn mũi tên. Cuộc giao chiến giữa Sư Nhân Tộc và Vũ nhân tộc đang tới hồi gay cấn. Thì ngay lúc này, bốn mũi tên kia bay ra trừ khoảng không khiến cả sáu người cùng biến sắc. Phải nói những mũi tên này bay với tốc độ không tưởng, uy lực tuy không cao nhưng thắng ở chữ ‘Hiểm’. Mục tiêu lần này lại chính là những tên Sư Tộc kia.

Trời sinh chiến sĩ cận chiến đã là tử địch của người sử dụng cung, vậy nên chẳng lạ gì khi mục tiêu của nhóm Tinh Linh tộc kia lại là ba người Sư Nhân Tộc. Còn Vũ Nhân Tộc đối với họ lại không hề mang lại sức uy hiếp cao.

Phập… Vẫn cái chiến thuật mũi tên đầu chặn đường, mũi thứ hai khép góc và hai mũi còn lại tấn công tử huyệt. Nhưng do có hiệu ứng tập kích bất ngờ nên hiệu quả lần này tăng mạnh rõ rệt hơn hẳn, so với lần tập kích Thiên Vũ ở ngọn núi lửa kia.

Một tên Sư Nhân Tộc đang nhảy lên không trung liền ăn ngay một tên vào chính giữa ngực, hắn bị mũi tên đó đẩy ra xa vài chục mét rồi rơi xuống bụi cỏ lau chưa rõ sống chết.

- Tứ đệ…!

Tên Sư Tộc đại ca kia gầm rú điên cuồng. hắn vung mạnh cây trùy sắt của mình đánh trọng thương một tên Vũ Nhân Tộc, rồi ngay lập tức lùi lại tiếp viện vị tứ đệ đã bị trúng tên kia của mình.

Trong bụi cỏ, một thân ảnh to lớn nằm đè bẹp một mảng lớn, mặt hắn đã tái đi, mũi đã không còn thở nữa. Mũi tên kia vô cùng chính xác găm thẳng vào tim xuyên qua phía sau bả vai hắn. Một tên đoạt mệnh, vô cùng kinh khủng.

Con mắt của tên Sư Tộc đại ca kia vằn đỏ, lông mày hắn nhíu lại giữ tợn nhìn chằm chằm vào phương hướng những mũi tên kia xuất hiện. Hắn quát lớn ra lệnh:

- Tam đệ theo ta.

Tên Sư Tộc còn lại rút khỏi cuộc chiến chạy theo đại ca vô cùng nhanh chóng. Hướng thẳng tới vị trí bốn mũi tên kia mà chạy tới.

Vút Vút Vút Vút… lại là những mũi tên đó xuất hiện, nhưng phương hướng của chúng lại là bên tay phải cách bụi rậm ban đầu kia sáu kilomet. Những Tinh Linh tộc này vô cùng giảo biện, bọn hắn bắn tập kích xong, không cần biết có thành công hay không liền thay đổi vị trí ngay lập tức, chứ không hề đứng im tại một chỗ.

Nhưng cũng chỉ chờ có vậy, hai tên Sư Nhân tộc kia dường như đã biết trước điều đó, bọn hắn chạy hết tốc lực né tránh bốn mũi tên kia rồi cứ thế lao thẳng về khu rừng phía trung tâm. Tuy né tránh được, nhưng vai của vị Tam đệ kia vẫn trúng một mũi tên, nó xuyên qua hộ giáp bả vai ghim sâu vào trong thịt…

Có thể nói, tên Sư Nhân Tộc đại ca kia nhìn tuy cơ bắp, đần độn, nhưng đầu óc hắn lại vô cùng linh hoạt, là một con sư tử với bản năng sinh tồn tuyệt vời. Tuy nhiên, người tính thì không bằng trời tính, đường trốn chạy của bọn hắn lại vô tình ngang qua một cái động nhân tạo ẩn dấu sâu trong lòng đất, nơi mà có sáu thân ảnh ẩn nấp quan chiên từ đầu.

Uỳnh… Roẹt… roẹt… roẹt… một tiếng nổ lớn bất ngờ vang lên, sau đó hai tên Sư Nhân tộc kia liền bị một sát trận lôi điện nhốt lại vào bên trong. Những tia lửa điện to bằng bắp tay liên tục oanh tạc không ngừng nghỉ trong một vòng tròn đường kính lên tới năm mươi mét này.

Tiếp đó một mũi khoan tạo ra bằng nước bắn mạnh tới tên Tam Đệ Sư Nhân Tộc kia. Mũi khoan này được hợp thành từ chín đạo Thủy Chỉ, uy lực vốn không phải bàn cãi, đây lại được những tia lửa điện xung quanh tiếp thêm một phần sức mạnh.

Bịch… Tiếng cơ thể tên Sư Tộc xấu số ngã xuống mặt đất. Lôi điện cũng từ từ thuyên giảm, để lại một bóng hình đen xì xì, hắn đứng đó khói từ cơ thể bốc nghi ngút. Hắn tuy bị lôi điện oanh tạc nhưng dường như chỉ có tổn hại lớp lông bên ngoài mà thôi. Hắn là vị Sư Tộc đại ca kia.

Không hề bỏ lỡ một phút giây nào, Thân ảnh đen xì đó phi thân tới mạnh mẽ vung một trùy vào Thiên Vũ kia. Hiện tại mới có thể nhìn kĩ cây đại trùy của tên Sư Nhân tộc kia. Cây đại trùy này của hắn dường như được gia cố thêm thổ nguyên tố, xung quanh thân phiêu phù những hòn đá nhỏ, cảm giác một trùy này vung tới nặng tựa ngàn cân vậy.

Huyên Huyên từ cánh phải vung cự phủ đón đỡ, trên đó cũng được yểm Hỏa ma pháp, những ngọn lửa cuồng bạo xé rách không gian thành một vệt dài theo quỹ đạo vung của chiếc búa. Một thân ảnh to lớn, một thân ảnh bé nhỏ, cả hai cừng đối cứng giữa không trung.

Đoànggggg… Vụ nổ vang lên đinh tai nhức óc thu hút mọi sự chú ý của toàn thể mọi người nơi đây. Huyên Huyên bay ngược về phía sau, cánh tay nàng liền đau nhức dữ dội. Sức mạnh vật lý của tên Nhân Sư này dường như còn vượt trên cả Lang Đạo khi hóa hình a.

Thân hình tên Sư Nhân tộc kia cũng khựng lại một nhịp sau vụ nổ, bắt thời cơ cực tốt, Thiên Vũ cầm Pháp bảo bản mệnh của mình xông lên đâm thẳng vào yết hầu của y. Trên mũi của đoản kiếm lóe lên một tia sáng vàng, thỉnh thoảng bắn ra một vài tia lửa điện nho nhỏ, đó chính là lôi nguyên tố đã được áp súc tới cực điểm. Cũng chính là một trong ba bĩ kĩ cao cấp Thiên Vũ học được trong Thư Viện kia.

Tia sáng này lóe lên vô cùng trói mắt, nó cũng phát ra những âm thanh rè rè như dòng điện cao áp vậy. Khi chạm thẳng vào yết hầu tên Sư Nhân tộc kia nó liền bùng nổ, tăng độ xuyên thấu và làm dối phương tạm thời tê liệt.

Nhưng một màn quỷ dị sảy ra, Hắn gồng mình đứng tấn, yết hầu của hắn liền trở nên như cứng như sắt vậy, mũi đoản kiếm kia của Thiên Vũ bị cản lại ngay tức khắc, tuy điểm sáng kia có bùng nổ, dòng điện cũng lan tỏa toàn thân, nhưng đối thủ lại không hề có dấu hiệu bị tê liệt.

Đòn sát thủ thất bại, nội tâm Thiên Vũ kinh ngạc không thôi. Hắn dứt khoát nhảy lùi về phía sau. Bỏ mặc con Sư Đất * kia cho Huyên Huyên và Tiêu Tiêu xử lí.

*Sư Đất: chém tí thôi, là Sư Tử + Trâu Đất ^^!

Tên Nhân Sư tộc kia thấy đối thủ lùi lại, hắn dứt khoát quay mình trốn chạy, tuy phòng thủ cao nhưng đối thủ hơn ở thế đông người. Mục đích của hắn tới giờ chỉ là sống sót tới phút cuối cùng mà thôi. Hắn được nhận vào Dực Tộc, thì tộc loài của hắn sẽ một bước lên tiên, sẽ có vị trí cao hơn hiện tại rất rất nhiều… Đó cũng là mong ước của tất cả những người tham gia bí cảnh lần này… Đây là một trò chơi sinh tồn, một bài toán hóc búa về sự sống và cái chết.

Đòn tấn công lôi điện kia tuy không gây ra được sát thương gì cho y, nhưng nó lại làm tê cứng các khớp cơ trên người, tốc độ của y giảm xuống rõ rệt, hành động có chút cứng nhắc, tứ chi bắt đầu có dấu hiệu không tuân theo ý chủ nhân nữa.

Huyên Huyên và Tiêu Tiêu ngay sau đòn đầu tiên đã vòng ra sau cản đường rút lui của y. Lần này thì Huyên Huyên nàng đã không còn dám cứng đối cứng với chiếc trùy khủng bố kia nữa, nàng ta liên tục cuốn lấy không cho y thoát thân. Cầm chân, tiêu hao bòn rút từng chút một…

Hai thân ảnh bé nhỏ kết hợp với nhau thiên ý vô phùng, trở lực đả lực nhuần nhuyễn tới cực điểm. Với những tên to xác thiên về phòng thủ và sức mạnh như tên Sư Nhân tộc kia thì đúng là ác mộng. Hắn liên tục chịu đòn mà không thể chống trả hai thân ảnh bé nhỏ này. Tu vi Chiến Tướng hậu kì của y không hề phát huy ra một chút tác dụng nào trong trường hợp này.

Lại nói về cuộc chiến của Tinh Linh Tộc và Vũ Nhân tộc đằng xa xa kia. Tên Tinh Linh tộc đội trưởng sau khi phát hiện hai kẻ chạy thoát bị tập kích, hắn đã chuyển mục tiêu toàn đội sang ba người Vũ nhân tộc này. Thực lực của họ vốn dĩ đã mạnh hơn, hơn nữa họ lại chính là thiên địch của những sinh vật biết bay. Trên không trung không hề có địa hình nào có thể né tránh tầm mắt của những mũi tên khủng bố kia. Đó cũng là lý do Những Tinh Linh tộc này ưu tiên diệt sát Sư Nhân Tộc trước, bởi vì ngay từ đầu những tên Vũ Nhân tộc này đã không được để vào trong mắt.

Rất nhanh cuộc chiên đã đi tới hồi kết thúc, Cái lồng lôi điện thu hẹp lại khiến Vũ Nhân tộc không còn đường trốn tránh, bọn chúng vừa chạy vừa phòng thủ, chiến trường đã kéo dài từ cánh đồng cỏ lau sang khu rừng trung tâm. Rồi chúng lần lượt bỏ mạng tại giữa khu rừng rậm rạp đó…

Chiến trường hiện tại chỉ còn lại mười một người. Cách khu rừng trung tâm ba kilomet về phía đông tây, có bốn thân ảnh vẫn quần chiến với nhau không ngừng nghỉ.

Chiến Thuật tiêu hao, quấy rối của Thiên Vũ vô cùng hiệu quả. Tên Sư Nhân tộc kia đã là thành nỏ mạnh hết đà, phòng ngự tuy cao nhưng vẫn bị bòn rút từng chút một. Trên thân thể của y hiện tại đã chằng chịt những vết xước và vết bỏng nho nhỏ.

Nhưng ý chí cầu sinh của con người này vẫn không hề thuyên giảm chút nào. Cặp tỉ muội song sinh kia chính là khắc chế trời sinh của hắn. Những đòn phản công liên tục đánh vào khoảng trống nhưng hắn vẫn điên cuồng phản công không ngừng nghỉ, không hề biết chán nản là thế nào.

Chiếc lồng đã tiến tới cái hang nhân tạo, buộc đám người Lang Sơn phải chui ra tiến tới trung tâm. Lang Sơn và Lang Đạo cảnh giác chậm chạp tiến từng bước theo cuộc chiến của Thiên Vũ đằng xa kia.

Vút Vút Vút… Điều mà hắn lo sợ đã tới. Đám Tinh Linh tộc kia sẽ nhắm vào những con mồi yếu ớt nhất. Những mũi tên từ phương xa bay tới tập kích cả ba người, lần này hướng đi của chúng lại vô cùng quỷ dị, bay theo hình vòng cung cực kì khó nắm bắt quỹ đạo, cuộc đi săn của chúng lại bắt đầu.

Lang Đạo chật vật chém bay hai mũi tên, nhưng vẫn còn hai mũi nhắm thẳng tới tim và yết hầu của hắn khiến hắn khốn đốn không thôi, buộc phải lách mình sang trái né tránh. Nhưng đây cũng là cơ hội vô cùng tốt để diệt sát hai người còn lại kia. Lang Đạo hét lớn…

- Lang Sơn, ôm muội muội chạy theo hướng zic zac, tiến về phía Thiên Vũ…

Dứt lời hắn cũng chạy bọc sườn cho cả hai người. Nhưng những mũi tên vô tình kia không cho bọn họ cơ hội. Liên tục tám mũi tên liên tiếp được bắn ra, chúng bay trên đường rồi tách thành mười sáu mũi, lần này chúng không hề thiên về uy lực nữa mà là thiên về số lượng mũi tên…

- Phập phập phập phập… ‘Lang Sơnnnnnnn…’ Lang Đạo lại một lần nữa bi thảm hét lớn.

Lang sơn trúng liên tiếp bảy mũi tên, hắn chìa tấm lưng kia ra che chắn toàn bộ cho tiểu cô nương Ngọc Linh phía sau kia, khóe miệng hắn cười mỉm, một nụ cười thỏa mãn vô oán vô hối. Những giọt chất lỏng màu đỏ sẫm không ngừng trào ra từ khóe miệng, đi kèm với nó còn những mảnh vụn nội tạng trông vô cùng rợn người. Hắn nắm lấy bả vai Ngọc Linh, cố gượng từng từ từng từ một.

- Ta… ta… nói… rồi… cơ… thể… này… còn… chịu… được… một… kiế……

Hắn nhắc lại lời mình nói trong sơn động kia, nhưng chữ ‘kiếm nữa’ còn chưa phát ra thì cơ thể đó đã gục xuống. Lang Sơn, hắn bình thản đón nhận cái chết, bình thản hứng chịu những mũi tên mạnh mẽ kia, một anh hùng hảo hán đích thực…

Ngay lúc Lang Sơn gục xuống, lồng bảo hộ bên kia cũng tự động mất đi. Trên không trung xuất hiện một bóng người quỷ dị vô cùng, Nàng có một cánh rơi cự đại sau lưng, gương mặt tuyệt mỹ mà lạnh lùng đến sởn gai ốc.

- Mười người, đã đủ….

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Vô Danh Giới