Vĩnh Sinh

Chương 68: Tôn nghiêm


Âm thanh này mờ mờ ảo ảo, tưởng như vang vọng từ chín tầng trời truyền xuống, như là lời của tiên nhân nhắn nhủ lại. Tiếp đó tuyết đầy trời bỗng biến mất! Khi lời của tiên nhân truyền xuống, vài vệt sáng mờ hiện lên giữa bầu trời, theo đó vài nam nữ từ từ hạ xuống.

Mấy người này mặc xuyên vũ y, đội tinh quan, thân thể ẩn trong ánh sáng hư ảo, diễm lệ, tiên khí tràn ngập, mọi người ở đây đều cảm thấy tiên khí tràn ngập khắp nơi.

Phương Hàn cũng không có bị sự huyền diệu đó mê hoặc, hắn cảm nhận được những người này có lực lượng rất cường đại, ai trong đó cũng có lực lượng đủ để nghiền hắn thành bột phấn.

Đây là chân truyền đệ tử Vũ Hóa Môn.

Là lực lượng chính của môn phái Tiên Đạo.

Mỗi chân truyền đệ tử đều có thể hô phong hoán vũ.

Bản thân Phương Hàn cũng biết muốn trở thành chân truyền đệ tử thì trước hết phải trở thành nội môn đệ tử, sau đó tiến vào Sơn Hà Bảng của nội môn, tới lúc đó được môn phái cho đan dược, tặng phẩm bồi dưỡng, có thể bước vào Thần Thông Bí Cảnh, trở thành chân truyền đệ tử.

Trong số các chân truyền đệ tử này, người làm người khác chú ý nhất là một nam tử bình thường, mặc một kiện thanh sam bình thường, nhìn rất giống như tài tử tú tài trong thế tục, không có chút thần thông nào vậy. Người này khi đứng trên trời cũng không có phát ra ánh sáng mời ảo giống như các đệ tử khác.

Chính vi vậy, hắn càng trở nên nổi bật.

Người này chính là người phát ra "Tuyết Mãn Càn Khôn", một chiêu đóng băng ba nghìn Thiên Ma cùng một vị Ma Vương, Thiên Đô Phong Hoa Thiên Đô.

"Tham kiến Hoa sư huynh, chư vị sư huynh sư tỷ……"

Khi mấy chân truyền đệ tử vừa xuất hiện, các đệ tử trong màn hào quang, kể cả tám vị nữ đệ tử của Già Lam Hội cũng khom người cúi chào, biểu hiện sự sung kính, thậm chí còn cung kính hơn cả thần tử đối với hoàng đế.

Thần tử đối với hoàng đế cung kính là bởi vì quyền thế.

Mà những người đệ tử này sùng kính Hoa Thiên Đô là vì vũ lực tuyệt đối.

"Uhm, các ngươi có thể giữa kiên trì giữa sự vây công của Thiên Ma lâu như vậy, có thể thấy được thành tựu của đệ tử Vũ Hóa Môn chúng ta đã rất cao." Hoa Thiên Đô đứng giữa không trung, vung tay lên, nhất thời chín kim tháp chậm rãi thu nhỏ lại, bay vào trong tay áo của hắn, màn kim quang cũng theo đó biến mất.

Chín nội môn đệ tử ánh mắt nhất thời nhẹ nhỏm đi rất nhiều.

Vốn Thiên Ma chiến trường là để khảo hạch ngoại môn đệ tử, bất quá lần này đột nhiên xuất hiện biến cố nên mới phái nội môn đệ tử tiến vào giúp các đệ tử tham gia khảo hạch vượt qua cửa ải khó khăn, bọn họ cũng sẽ được môn phái ban thưởng.

"Các ngươi có công bảo vệ các đệ tử tham gia khảo hạch, ta tặng các ngươi mỗi người một viên Giáp Dại Đan, có thể giúp tăng tuội thọ của các ngươi thêm một con giáp."

Trong lúc nói chuyện, đầu ngón tay Hoa Thiên Đô búng nhẹ, mọi người liền thấy chín viên đan dược vàng trắng bay vào tay chín người nội môn đệ tử, chín người này vội vàng cảm tạ, "Đa tạ Hoa sư huynh!"

Trên mặt họ lộ ra vẻ mừng như điên.

"Giáp đại đan giúp gia tăng tuổi thọ thêm một con giáp chính là sáu mươi năm. Hoa Thiên này cũng thật là giàu có, vung tay một cái là chín viên, ta còn tưởng rằng hắn là chưởng môn a…" Phương Hàn thầm nhủ trong lòng, đồng dạng là chân truyền đệ tử nhưng Kim Thạch Thai, Thạch Long Tử đều không có được khí thế như Hoa Thiên.

"Tốt lắm, Hoa Sư Huynh thật ghê gớm, Giáp Đại Đan này không biết hao phí bao nhiêu linh dược, thời gian, pháp lực mới có thể luyện chế được, Thiên Đô Phong thật sự là tài đại khí thô(*) …"

(*): giàu nứt đố đổ vách, coi tiền như nước.

Một chân truyền đệ tử cười cười nói.

"Vi huynh bất quá pháp lực dồi dào một chút, luyện chế được một ít đan dược mà thôi." Hoa Thiên cười cười hạ xuống đất, "Lần khảo hạch này, Thiên Ma Ma Thần phá hoại, khiến mọi người gặp nguy hiểm, bất quá bây giờ Thiên Ma trong Thiên Ma chiến trường cũng toàn bộ bị diệt, tất cả mọi người cũng đều được xem là thông qua khảo hạch, trở thành nội môn đệ tử."

"Hả! Tốt quá…. Thật tốt quá…."

Nghe thấy vậy, các ngoại môn đệ tử tham gia khảo hạch đều vui mừng, hoan hô, một câu nói của Hoa Thiên đã xác nhận rằng họ đã trở thành nội môn đệ tử, đãi ngộ sẽ khác trước, tiến lên một bước dài, cũng giống như trong thế tục, hầu tước được phong làm công tước, lợi ích đều tăng lên.

Chỉ có Phương Hàn là phi thường không thoải mái, bởi vì không còn khảo hạch, hắn làm sao có thể bắt Thiên Ma để luyện đan.

"Bất quá các tạm thời mọi người nán lại một chút, trước đó ta muốn điều tra một việc." Hoa Thiên khoát tay một cái, các đệ tử đều an tĩnh lại, im lặng sùng kính nhìn Đại sư huynh, không biết là hắn muốn làm gì.

Không ngờ rằng, Hoa Thiên lại chuyển ánh mắt về phía Phương Hàn, "Ngươi là Phương Hàn?"

"Ách…Vâng!"

Tim Phương Hàn nảy lên một cái! Cổ họng có hơi nghẹn lại, vị Đại sư huynh này lại tự nhiên tìm hắn, hai người địa vị cùng thực lực chênh lệch quá lớn, cũng chưa từng gặp nhau, tự nhiên lại chú ý khiến hắn giật mình.

"Phương Hàn, không được đắc tội với Hoa sư huynh. Dù là Già Lam Đại sư tỷ cũng phải nhượng hắn ba phần, trong Vũ Hóa Thiên Cung, mọi người cũng đề rất nể trọng huynh ấy."

Nhìn thấy Phương Hàn tự nhiên lại a một tiếng như vậy, Nguyệt Nhi sợ hắn rước lấy tai họa, vội đụng nhẹ cánh tay hắn, thấp giọng nói. Lúc này có rất nhiều đệ tử nhìn về phía Phương Hàn, họ cũng không rõ tại sao Hoa Thiên lại chú ý tới Phương Hàn.

"Vâng, đệ chính là Phương Hàn, Đại sư huynh có gì chỉ giáo?" Phương Hàn điều chỉnh lại tinh thần và thể xác, bình tĩnh nói.

"Trên người ngươi có một kiện ma bảo khí gọi là Thất Sát Hồ Lô phải không?" Ánh mắt của Hoa Thiên chuyển sang Thất Sát Hồ Lô trên người Phương Hàn.

"Vâng, đây là do Thanh Tuyết sư tỷ ban cho đệ."

"Ngươi thật là to gan, không sử dụng Ma bảo khí để giết ma đầu thì thôi, lại còn đi gây chuyện với đệ tử Vũ Hóa Môn. Ngươi cho rằng có Phương sư muội chống lưng, muốn làm gì thì làm sao?" Sắc mặt Hoa Thiên đột nhiên biến đổi! Nhất thời khiến cho đệ tử ở đây đều rét lạnh vô cùng, không khí tĩnh lặng đến mức có thể nghe được tiếng kim rơi.

Mỗi người đều có thể cảm nhận được pháp lực hùng hồn, uy nghiêm to lớn của Đại sư huynh.

Hư Nguyệt Nhi, Dạ Vũ cũng không biết Phương Hàn sao lại đắc tội với vị Đại sư huynh này, các nàng cũng muốn nói vài lời đỡ cho Phương Hàn nhưng lại bị khí thế của Hoa Thiên Đô bức đến không thở được.

"Không biết Hoa sư huynh muốn nói ta đã làm gì a." Phương Hàn cũng cảm giác được áp lực đó, hít thở có chút không thông, nhưng hắn vẫn như cũ không đánh mất tôn nghiên của mình, cố gắng vận lực, lớn tiếng hỏi lại.

"Không có?" Hoa Thiên Đô lạnh lùng cười, "Tả sư đệ, đệ lại đây."

Người vừa mới thao túng Cửu Cung Kim Tháp đi ra, Phương Hàn liền nhận ra người này chính nội môn đệ tử bị mình đoạt mất Linh Phong Kiếm ở Ngọc Thiện Đường.

"Tả sư đệ, Linh Phong Kiếm của đệ đâu?" Hoa Thiên Đô hỏi.

"Là hắn! Chính hắn dùng ma bảo khí cướp Linh Phong Kiếm của ta, ngày đó hắn cùng với mấy vị ngoại môn đệ tử của của Đại Đức Hoàng triều đánh nhau, ta thấy sự việc không hay nên xuất kiếm ngăn lại, không ngờ hắn lại dùng bảo khí thu lấy phi kiếm của ta. Làm cho Mạc sư tỷ khi truy đuổi Hồng Phấn Thái Tử không có đủ sáu phi kiếm để bày trận, cuối cùng bị trúng độc thủ, tất cả là do hắn, hắn là gian tế của Ma Môn!"

Tên nội môn đệ tử này chỉ vào Phương Hàn nói, ánh mắt hiện lên một tia gian trá!

"Sự thật là ngươi ngày đó dùng phi kiếm muốn chặt đứt gân tay gân chân của ta nhưng lại bị ma bảo khí trên người ta tự phát động, thu mất phi kiếm của ngươi."

Phương Hàn trong lòng rất muốn một chưởng đánh chết tên họ Tả này, bất quá bây giờ hắn cũng không dám, mà cũng không có năng lực đó.

"Hừ! Ai đúng ai sai, có Đại sư huynh minh xét. Chuyện này đại sư huynh có thể hỏi mấy người Bảo thân vương,." Tên nội môn đệ tử họ Tả âm trầm cúi đầu nói.

"Ta đã điều tra rõ sự tình rồi." Hoa Thiên nhìn chằm chằm người Phương Hàn, tựa hồ muốn từ trên người hắn tìm ra mánh khóe gì đó, Phương Hàn cảm thấy như quần áo trên người mình đều bị lột sạch, may mắn là Hoàng Tuyền Đồ đã được ẩn đi rồi, nếu không thì không thể không bị phát hiện.

Pháp lực của Hoa Thiên cũng thật kinh khủng!

"Phương Hàn, ngươi còn dính dáng đến một việc nữa, bất quá sự tình có liên quan đến Phương Thanh Tuyết sư muội, mà hiện giờ nàng đang ở trong Tiểu Tiên Giới bế quan tu luyện, ta không tiện quấy rầy. Ngươi chỉ là một tên đệ tử nhỏ nhoi, lại dựa vào ma bảo khí mà diễu võ dương oai, phá hư danh tiếng của Vũ Hóa Môn chú ta, thậm chí còn dám cướp đoạt phi kiếm của nội môn đệ tử, chuyện này truyền ra ngoài thì Vũ Hóa Môn chúng ta còn có mặt mũi nào đứng ttrong chín đại môn phái Tiên Đạo?" Hoa Thiên Đô nhìn chằm chằm Phương Hàn nói.

"Thu được Thất Sát Hồ Lô là làm tăng danh tiếng của Vũ Hóa Môn chúng ta, Đại sư huynh sao lại nói như vậy, muốn điều tra mọi việc rõ ràng, thì cứ chờ Thanh Tuyết sư tỷ xuất quan rồi nói a."

Phương Hàn vừa nghe Phương Thanh Tuyết đang bế quan thì mừng thầm trong lòng. Bất quá Hoa Thiên càng nói càng nặng, lại đem hành động của hắn gắn liền với danh tiếng của Vũ Hóa Môn, hắn thật sự không thể nhịn được, càng nhịn sẽ bị chụp một cái mũ càng lớn hơn.

Vốn hắn cũng muốn mềm mỏng nhưng mà bản thân hắn cũng có tôn nghiêm của mình, hắn vốn là nô tài Phương gia, cho dù là nô dịch, nhưng từ trước cho đến sau kỳ ngộ, có được Cửu Khiếu Kim Đan, hắn cũng chưa từng đánh mất tôn nghiêm của bản thân.

Bây giờ nếu ở trước mặt Hoa Thiên Đô mà mềm mỏng, cầu xin tha thứ, vậy thì tôn nghiêm của hắn ở đâu? Không phải lại biến thành nô tài sao? Phương Hàn không chấp nhận mất đi tôn nghiêm của bản thân. Đây là thứ rất quý gia, so với pháp bảo, đan dược đều quý giá hơn rất nhiều.

Nhưng khi hắn vừa nói như vậy thì mọi người ở đây đều biến sắc! Ngay cả mấy đệ tử chân truyền cũng biến sắc.

Lại có dũng khí nói như vậy, dám chống đối uy nghiêm của Hoa Thiên Đô.

Đây là chuyện chưa từng có.

"Lớn mật, ngươi là ai mà dám chống đối Hoa sư huynh!" Một chân truyền đệ tử hùng hổ tiến lên một bước nói.

"Ha!" Mặt Hoa Thiên Đô cũng lộ ra một tia cười lạnh, ngăn chân truyền đệ tử này lại, "Ngươi nghĩ có thể lấy Thanh Tuyết sư muội ra để chống lại ta sao? Bất qua ngươi cũng chỉ là một tên đệ tử nhỏ bé, ta không thèm so đo với ngươi, ta cũng chẳng muốn điều tra ngươi làm gì, bỏ ma bảo khí Thất Sát Hồ Lô lại, trở về hảo hảo tu luyện đi! Đã không có gì để diễu võ dương oai, ta nghĩ ngươi cũng nên tu dưỡng bản tính một chút, có chút phong phạm của đệ tử Tiên Đạo, nếu không, cứ tiên không ra tiên, ma không ra ma, làm cho các phái khác chê cười Vũ Hóa Môn của ta thì không hay."

"Gì?" Phương Hàn nhíu mày.

"Hoa sư huynh nói ngươi giao Thất Sát Hồ Lô ra, trở về hảo hảo tu luyện, ngươi điếc sao?" Một tên nội môn đệ tử quát.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Vĩnh Sinh