Vĩnh Sinh

Chương 61: Cứu viện


Phương Hàn thấy đúng là đám đệ tử của Vũ Hóa Môn bị vậy, thế nhưng cũng không có nóng lòng ra tay ngay.

Mấy trăm đầu Thiên Ma nhất ủng mà lên, hắn cũng không dám tùy tiện hành động, cứ tùy theo diễn biến trước mắt mà làm. Hơn nữa hắn rất tò mò đám đệ tử này vì sao có thể chống lại bầy Thiên Ma đông đúc như thế.

Một cầm một sáo kia nhất định đều là linh khí. Ngoại môn đệ tử thuộc loại nào mà cho pháp bảo lợi hại như vậy? Phải biết rằng ngay cả mấy vị hoàng thất đệ tử Đại Đức hoàng triêu một kiện linh khí cũng không có.

Trong linh khí, phi kiếm cùng với pháp y chính là vi tôn. Bởi vì đối với kẻ địch chúng có lực sát thương rất lớn, mặt khác đối với bản thân lại được tăng thêm một lực phòng hộ kiên cố phi thường. Bất quá hiện tại một đàn một sáo kia tuy rằng không phải là phi kiếm, pháp y, mà là một kiện hạ đẳng linh khí, thế nhưng chúng lại có thể cầm cự được với đám Thiên Ma này.

Hiển nhiên là mấy vị ngoại môn đệ tử này đã sớm có tính toán tỉ mỉ từ trước, bọn họ khi tiến vào chiến trường Thiên Ma khảo hạch đã có sự chuẩn bị rất chu toàn rồi.

"Xem ra trong đám ngoại môn đệ tử cũng có những nhân vật lợi hại, nếu không sao có thể dùng linh khí để khắc chế được đám Thiên Ma?" Thân thể Phương Hàn cấp tốc xông lên, hắn dùng tốc độ nhanh nhất phi lên bầu trời, không để cho người nào phát giác ra, hắn muốn yên lặng theo dõi kỳ biến.

Hiện tại lực lượng tinh thần của hắn rất mạnh mẽ, khi vận dụng Thiên Lang yên ngưng tụ thành Thiên Lang chiến khải tốc độ phi hành đột nhiên tăng vọt, đã hoàn toàn vượt qua tốc độ khi hắn dùng Huyết Miên Ma Y phi hàng rồi.

"Bên trên Thiên Lang chiến khải cũng mang theo một cỗ ma khí, cỗ ma khí này đã che đậy huyết nhục khí tức toàn thân hắn, đám Thiên Ma phía xa cho rằng hắn là một Thiên Ma biến thân thành, ngược lại cũng không đuổi theo. Càng chủ yếu hơn chính là tiếng đàn tiếng sáo phát ra khiến bầu trời chấn động, như sóng biển trong cơn bão cuộn trào mãnh liệt, chấn đắc khiến đám Thiên Ma trở nên hỗn loạn phi hành trên bầu trời cũng không ổn định, có một vài đầu Thiên Ma không chịu nổi hóa thàng hình ngươi rơi xuống đất.

Nhưng lập tức lại càng có nhiều Thiên Ma hơn bổ sung vào chỗ đó.

Phương Hàn thờ ơ lạnh nhạt thấy tất cả mọi chuyện, cuối cùng đều thu hết tràng cảnh này vào trong tầm mắt.

"Những đệ tử bị vây này đều là nữ nhân a."

"Nguyệt Nhi sư tỷ, sao lại có nhiều Thiên Ma như vậy, so với khảo hạch năm ngoái khác nhau rất lớn. Cũng không biết Tùng Đào Cầm và Vân Thủy Địch có thể khắc chế được chúng nó hay không? Nếu không được vậy hậu quả thực không tưởng tượng được."

Hư Nguyệt Nhi khoanh chân ngồi trên mặt đất, trước người nàng có đặt một cây cổ dao cầm, đầu giao cầm làm bằng gỗ hơi khô héo, cứng rắn như sắt, cư nhiên là Lôi Kích mộc, ngón tay thon nhỏ của nàng liên tục lướt trên dây đàn, ngũ chỉ bay lượn, dây đàn rung động, mỗi một lần giao động lại có một cỗ pháp lực dương cương tạo thành âm ba bắn ra ngoài, đem mấy đầu Thiên Ma tiến lại gần đánh bay đi.

Nghe một vị sư muội hỏi, Hư Nguyệt Nhi vội vàng nói: "Không nên phân tâm, lần này để bọn tỷ muội có thể lấy được khảo hạch nội môn đệ tử ta từ Long sư tỷ mượn được hai kiện linh khí, bất quá hiện tại xem ra chỉ sợ Thiên Ma chiến trường xảy ra biến cố gì đó, đột nhiên lại có rất nhiều Thiên Ma dũng mãnh tiến vào, tình thế vô cùng hung hiểm, chúng ta chỉ có thể nỗ lực chống đỡ chờ môn phái tới cứu viện mà thôi."

"Nguyệt nhi! Lần này chúng ta sợ rằng gian nan rồi! Đợi môn phái tới cứu trợ không biết phải qua bao lâu, thế nhưng chúng ta liệu có chống đỡ được đến lúc đó không." Đúng lúc này, nữ tử kia đột nhiên dừng thổi, đem cây sáo cho nữ tử khác tiếp tục thổi.

"Vũ nhi, không nên nói lời chán nản như vậy, đối phó với Thiên Ma nhất định cần phải có lòng tin, nếu không chúng ta xong mất." Hư Nguyệt Nhi đột nhiên cao giọng nói tiếp: "Các sư muội, các người cứ tiếp tục thổi đi, mỗi người duy trì một canh giờ dùng âm ba để ngăn trở yêu ma. Thủy Vân Địch này có thể rèn đúc khí tức, các ngươi phải hết sức chăm chú đem tinh thần dung nhập vào tiếng sáo để chống lại Thiên Ma, đến lúc đó có thể tăng cường tu vi rồi, Thiên Ma mặc dù nhiều, thế nhưng đó lại là cơ hội rèn đúc bản thân rất tốt, trong hiểm nguy mới phát được ra uy lực tiềm tàng của bản thân."

"Muội không có mất lòng tin, tạm thời đám Thiên Ma này cũng không thể phá được công kích âm ba của chúng ta, thế nhưng muội chỉ sợ kẻ mạnh nhất của đám Thiên Ma là Ma vương đến đây thôi." Nữ tử tên là Vũ nhi kia khó khăn nói.

"Đúng vậy, Thiên Ma chiến trường phát sinh biến cố, sợ rằng có thể gặp cả Ma vương nữa, đối phó với đám Thiên Ma này ngược lại không có gì, dù cho có một hai con tiến vào đoạt thể xác, chúng ta cũng có thể dùng tinh thần lực để chiến thắng chúng nó. Ngược lại có thể rèn đúc bản thân nữa. Thế nhưng nến như xuất hiện Ma vương, tám người chúng ta ngay cả nguyên âm không chắc đã giữ được, lúc đó chỉ có nhục nhã mà chết."

Đám nữ tử bị vậy trên khoảng đất kia tổng cộng có tám vị, mỗi người dung nhan đều xinh đẹp như hoa, phong tư yểu điệu, xinh đẹp long lanh. Nghe vị nữ tử này nói, mấy người còn lại đều rùng mình một cái.

"He he he he, đúng như lời nữ đệ tử kia nói, nguyên âm rất dư thừa, đều là nguyên âm tinh thuần không có tạp chất, vừa lúc lại phù hợp để chúng ta tăng cường thực lực."

"Cưỡng chế các nàng lại, không nên giết chết, để cho các nàng sống không bằng chết, ta thích nhất là tiếng nữ nhân rên rỉ, kêu rên thật đau đớn ta càng sảng khoái, mặt trái của tâm tình càng khiến chúng ta tăng cường thực lực."

Đột nhiên trong lúc đó, ở bên ngoài phạm vi âm ba, liền có mấy đầu Thiên Ma cường đại ngang ngạnh tiến đến, ma khí rất mạnh còn ẩn hiện bóng dáng của thân thể, hiển nhiên bọn chúng rất cường đại gần đạt tới cấp bậc Ma vương. Nói cách khác cũng chính là đồng cấp với cao thủ cấp bậc "Thần Biến".

Mấy đầu Thiên Ma này ha ha cười, trong tiếng cười tràn ngập vẻ ác độc, dâm tà, sau đó bọn này nhanh chóng biến hóa thành thân thể nam nhân xích lỏa, cường tráng, cở bắp vạm vỡ! Nhất là là hạ thân "Cái ấy" so với của con lừa còn to hơn, thẳng tắp đỏ tươi, tỏa đầy nhiệt khí, xấu xí dọa người.

"A!"

Mấy người nữ đệ tử thấy tình cảnh như vậy đều hét ầm lên.

"Kêu cái gì! Chỉ có như vậy đã không chịu được sao?" Hư Nguyệt Nhi, Vũ nhi hai nữ tử huýt dài một tiếng rồi nhắm mắt lại, tiếng đàn đột nhiên biến đổi, tư thế hào hùng khí nuốt vạn hổ!

Âm ba này khiến không khí chấn động, cường liệt vạn phần.

"Chúng tiểu nhân, tiếp tục đứng dậy tấn công!" Mấy đầu Thiên Ma biến hóa thành đại hán xích lõa lạnh lùng cười, nhất thơi đám Thiên Ma xung quanh đều bị chỉ huy lần lượt đứng dậy, xếp thành một hàng như mũi khoan! Hung hăng đâm vào rào chắn âm ba.

Bụp bụp bụp...

Mũi khoan này đánh trên bức tường âm ba khiến thân thể Hư Nguyệt Nhi chấn động, cây Tùng Đào Cầm cũng bị chấn động nẩy lên không ngừng, mà mấy vị sư muội cũng ai nha một tiếng, bị chấn ngã lăn trên mặt đất.

Bức tường âm ba vừa vỡ, Thiên Ma như nước vỡ bờ ào ào chạy vào!

"Mọi người liều mạng diệt ma!"

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Mấy thanh pháp kiếm đều lóe lên, từng đạo phù chú cháy sáng, mấy vị nữ tử này phản ứng vô cùng mau lẹ thiêu đốt "Trấn bùa", đó là một kiện pháp khí, khi nó bốc cháy hóa thành một đạo hỏa quang hồng sắc, bao vây lấy mấy vị nữ tử ở bên trong, giống như một đạo tâm chân hỏa chuyên diệt ma, thế nhưng nó cũng không thể kéo dài, chỉ duy trì được nửa canh giờ, cũng không giống như linh khí ẩn chứa đại trận có thể cuồn cuộn vận chuyển không dứt.

Phương Hàn cũng không có mấy loại pháp khí này, bởi vì thời gian hắn tiến nhập môn phái quá ngắn.

"Vô ích thôi!"

Mấy đại hán Thiên Ma xích lõa đã tiếp cận thân thể mấy nữ đệ tử này, một vài đầu bay thẳng đến chỗ Hư Nguyệt Nhi, Vũ nhi hai nàng đầu lĩnh, bàn tay đen xì chụp tới, đám Thiên Ma phía sau cũng ùn ùn mà đến.

Pháp kiếm của một vị nữ đệ tử bị đoạt mất, đạo tâm chân hỏa vờn quanh người bỗng dưng tắt ngấm.

"Tuy rằng rất hung hiểm, thế nhưng lúc này cũng không thể không ra tay!"

Lúc này trên bàu trời, Phương Hàn thấy tình huống trở nên hết sức nguy hiểm, nếu không ra tay cứu viện, toàn bộ đám nữ đệ tử này sẽ bị tiêu diệt, bị Thiên Ma chà đạp cuối cùng ngay cả xương cốt cũng không còn.

"Nguyệt nhi, làm sao bây giờ!"

"Liều mạng đánh một trận!"

Lúc này Hư Nguyệt Nhi và Vũ nhi hai người đầu lĩnh của đám nữ tử thấy hộ thân pháp phù bên người nữ đệ tử kia bị phá, cũng không thể suy nghĩ được nhiều nữa. Bởi vì mấy đầu Thiên Ma cường hãn đã bức các nàng đến chân tường, dùng âm phong ma khí hoàn toàn bao vây các nàng lại, Tùng Đào Cầm, Vân Thủy Địch hai kiện linh khí cũng bị âm phong cuốn đi.

Tình hình này khiến trong lòng các nàng cảm thấy tuyệt vọng.

Đúng lúc này đột nhiên trên bầu trời vang lên một tiếng sói tru kịch liệt, một đạo hắc khí cầu vồng kinh thiên ầm ầm lao xuống, mấy con Thiên Ma có thực lực yếu khi tiếp xúc với đám hắc khí này đều bị bao vây lấy, sau đó tru lên một tiếng rồi biến mất.

Phương Hàn đã xuất thủ rồi, đối mặt với mấy trăm Thiên Ma, hùng dũng xông tới cứu viện.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Vĩnh Sinh