Thức Tỉnh Luân Hồi Nhãn

Chương 59: Bữa trưa


Ngay từ đầu cô chỉ lo nghĩ như thế nào khống chế Ichiro mà thôi, hơn nữa trong lòng cô rất rõ sự chênh lệch của hai người cho nên chỉ có thể dùng cả người để kìm lại cậu ta. Hiện tại phát giác hai người ôm nhau có chút mờ ám, khuôn mặt giống như sắt nung đỏ bùng, nếu như để một cục đá lạnh lên cũng có thể bị bốc hơi.

Sasuke và Naruto đang đánh nhau hăng say khi nghe được tiếng hét của Sakura đồng thời dừng tay lại sau đó phóng ra khỏi bụi mù, nháy mắt một cái đã xuất hiện bên cạnh hai người Ichiro. Sasuke nhanh chóng rút ra kunai kè vào cổ Ichiro, còn Naruto thì đã biến thành tên ngốc đứng im trượn trừng hai mắt lên lắp bắp.

“ Anh hai... Sakura... hai... hai người. Ôi không, anh hai sao anh có thể làm như vậy chứ, hai người tại sao có thể như vậy chứ. Ông trời tại sao có thể như vậy chứ.”

Ichiro khóe miệng giật giật nhìn biểu tình Naruto dường như sắp ngất tới nơi, tên nhóc này không phải bị sốc đấy chứ. Hơn nữa chỉ là ôm nhau thôi mà, à không đúng là Sakura muốn khống chế ta thôi mà, có cần phải kích động như vậy không. Chúng ta cũng không làm cái gì quá đáng.

Sakura nghe được Naruto kêu trời kêu đất mới giật mình buông tay ra, thẹn quá thành giận một quyền đấm trên người Ichiro, lại không ngờ đánh nát luôn tên này.

“ Lại là ảnh phân thân, cũng may là ảnh phân thân... chỉ là ảnh phân thân.”

Sakura phát hiện ra mình ôm chỉ là ảnh phân thân liền thở phào một hơi, liếc mắt nhìn Sasuke, giống như là đang nhắc nhở cậu ta vậy. Sasuke không mặn không nhạt thu lại kunai nói.

“ Ảnh phân thân có thể truyền đạt thông tin của mình thu được về cho bản thể sau khi biến mất.”

“ Cái... cái gì?” Sakura giống như là nghe được tiếng sét đánh vậy, cõi lòng tan nát, vậy thì khác gì chính mình thật ôm Ichiro đâu.

“ Reng! Reng! Reng!”

Đúng lúc này một hồi chuông đồng hồ vang lên, thời gian chỉ đúng 12 giờ, nói như vậy đồng nghĩ với việc bài kiểm tra đã kết thúc. Naurto xoa xoa cái bụng đói của mình cười nói.

“ Xong rồi, chúng ta đi ăn cơm thôi nào, hoạt động suốt cả buổi thật là đói.”

Ichiro mang theo hai phần cơm trưa đi tới, hắn tỏ ra như chẳng có chuyện gì cả nhfn ba người nói.

“ Mặc dù cuối cùng các cậu khiến tôi rất bất ngờ, nhưng mà cũng không được gì cả. Quy tắc chỉ yêu cầu các cậu lấy chuông chứ không phải bắt tôi. Hiện tại ai có chuông thì giao ra đi, một chiếc chuông đổi một phần cơm, ai không có người đó phải nhịn.”

Sasuke và Sakura cùng tiến lên đưa chuông cho Ichiro sau đó nhận lấy một phần bữa trưa, Naruto cũng tiến lên xòe tay muốn nhưng mà cái nhận được chỉ là một sợi dây thừng. Ichiro bất ngờ đánh lén khiến Naruto không kịp trở tay đã bị trói lại sau đó Ichiro dẫn theo hai người kia cùng với Naruto đến một gốc cây sau đó trói nó lại.

“ Hiện tại tôi có một quy định khác. Đó là giờ ăn cơm, phần của người nào thì người đó ăn, nếu như dám chia sẻ cho người khác, đặc biệt là tên Naruto này. Vậy thì các cậu tự nhận lấy hậu quả, nhớ kĩ ninja cần phải nghiêm túc thi hành mệnh lệnh.”

“ Hậu quả là gì?” Sakura hỏi.

“ Hậu quả chính là người kia sẽ thay thế cậu trở thành gennin, còn cậu quấn gói trở lại học viện.” Ichiro không nhìn Sakura đáp.

“ Anh hai, chúng ta là anh em, không nên ác như vậy đi. Vừa rồi em chỉ là lỡ lời mà thôi,em biết anh hai không hề có ý gì với Sakura. Tha cho em lần này đi, em đói chết mất.” Naruto nhìn Ichiro thảm thiết kêu rên.

“ Cậu nói cái gì, không có ý gì với tớ là sao? Ý nói tớ rất xấu sao?” Sakura đột nhiên nổi đóa gõ một cái vào đầu Naruto.

Ichiro không dám ở lâu, sợ rằng chiến trường sẽ bị chuyển di đến bản thân, hắn không nói một lời liền chạy mất dép. Một lúc sau đã xuất hiện bên cạnh Kakashi.

“ Thầy Kakashi, thấy bọn nhóc thế nào?”

“ Hai cậu nhóc kia coi bộ khá giống với em, từ cách di chuyển đến tốc độ cùng sức mạnh, ta đoán ba người đã cùng luyện tập. Naruto có vẻ ngốc nghếch, Sasuke thì có vẻ thông minh còn rất thích làm một nhẫn giả. Còn về Sakura, kém xa hai tên nhóc kia, hơn nữa tâm lí còn khá yếu.”

Kakashi từ từ phân tích, Ichiro gật đầu cười nói.

“ Nhưng mà yêu cầu của thầy cũng không phải những thứ này không phải sao?”

Kakashi khẽ gật đầu.

“ Đúng vậy, mặc dù năng lực của chúng mạnh ta rất vui nhưng mà cái ta cần lại là sự đồng đội. Nhưng mà ngay từ đầu em lại cố ý nhiều lần chia rẽ bọn chúng, đến cuối cùng có lẽ cũng chỉ là bọn họ tạm thời hợp tác muốn đánh em một trận mà thôi.”

Ichiro cười xấu xa. “ Vậy thì thầy đợi chút nữa xem bọn nhóc sẽ làm như thế nào?”

..........................

Naruto bị trói vào gốc cây khó chịu, bụng hắn lại liên tục reo hò phản kháng. Naruto nhìn hai người Sasuke và Sakura với ánh mắt đáng thương, nháy mắt ra hiệu nhìn xuống cái bụng nói.

“ Các cậu có thể cho tớ ăn một chút được không, sáng nay tớ chưa ăn gì, bây giờ thật sự rất đói bụng. Sasuke, nhìn lại tình cảm như là anh em của chúng ta, chia cho tớ một chút đi, một miếng cũng được, chỉ một miếng thôi.”

Naruto nhìn thấy Sasuke vẻ mặt bất biến vẫn bình thản ăn liền quay sau Sakura nhăn nhó nói.

“ Sakura dễ thương, cậu chẳng lẽ nhẫn tâm nhìn tớ bị chết đói sao? Cho dù không nể tình chúng ta đã chiến đấu cùng nhau thì chúng ta cũng là bạn học lâu năm, cậu có thể cho tớ một miếng được không, chỉ một miếng nhỏ thôi. Cậu yên tâm đi, anh chắc chắn sẽ không biết đâu.”

Sakura nhìn bộ dạng đáng thương của Naruto liền cảm thấy do dự, chính vì nhờ có chiếc chuông của Naruto mà cô mới có thể qua bài kiểm tra, đáng nhẽ người phải nhịn đói là mình chứ không phải cậu ta. Nhưng mà nếu cô cho Naruto ăn, cô sẽ bị đánh trượt.

“ Hừm, cậu thật giống như một con ruồi, vo ve vo ve bên tai thật khó chịu. Cầm lấy ăn đi, cậu làm tớ mất hết hứng thú muốn ăn rồi.”

Sasuke quay mặt đi dơ khay cơm đến trước mặt của Naruto, hắn mới ăn một nửa, một nửa còn lại ngay ngắn chưa từng bị động đữa, có thể thấy được Sasuke là cố ý để lại cho Naruto.

Naruto nhìn thấy hành động của anh em tốt của mình liền cảm động sắp khắc, quả nhiên không phụ lòng ta trao nụ hôn đầu cho ngươi.

“ Nhưng mà, nếu vậy cậu sẽ bị....” Sakura do dự nói.

“ Không sao, tớ không cảm nhận được Ichiro và thầy Kakashi ở xung quanh, có lẽ bọn họ đã rời đi rồi.” Sasuke bình tĩnh nói.

“ Vậy thì, Naruto cậu ăn phần của tớ đi, tớ đang ăn kiêng cho nên không ăn được nhiều như vậy.” Sakura nghe được Ichiro đã rời đi liền mạnh dạng đưa khay cơm đến trước mặt Naruto.

Naruto nhìn hai khay cơm trước mặt, lại nhìn hai người rất là cảm động đến lỗi khuôn mặt cũng nhăn nhó vặn vẹo.

“ Nhưng mà, hai tay tớ bị trói không thể ăn được, các cậu có thể... có thể... đút cho tớ không?”

Naruto nói xong ánh mắt mong chờ nhìn Sakura, thầm nghĩ anh hai thật tốt, không ngờ tạo điều kiện cho mình được Sakura đút thức ăn cho. Cảm giác thật sự rất hạnh phúc, bị trói cũng rất thoải mái.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Thức Tỉnh Luân Hồi Nhãn