Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn

Chương 64: Phương đại ca, chỉ ta vài chiêu!


Trở về Yến Vân gia trang, Phương Triết một mạch chạy đến hoa viên.

Lúc này cha mẹ hắn đang ngồi trong tiểu viện nhàn nhã ăn bánh hoa quế cùng thưởng thức trà đạo, không khí xung quanh vô cùng yên tĩnh.

Nói về phụ thân Phương Triết, từ khi đến kinh thành Thăng Long đến biến cố của Tiểu Hắc. Công việc quản lý kinh doanh ở Dạ Lan Phương đã đi vào nề nếp, có dấu hiệu khôi phục. Khách nhân đến Dạ Lan Phường đã không ngừng tăng lên, số lương buôn bán cũng tăng lên, nên Dạ Lan Phương thật sự khởi sắc. Các ông chủ trước kia đặt niềm tin vào Phương Triết cũng đã an tâm phối hợp, khiến khu vực Đông Thành nhộn nhịp hẳn lên. Đây chính là bản lĩnh của phụ thân hắn, một nam nhân kinh doanh vô cùng ưu tú.

Phương Triết nhìn thấy cha mẹ, lập tức tiến lại gần thỉnh an, sau đó thuật lại sự việc tham gia Thiên Tài Chiến, điều này khiến phu phụ hai người vô cùng phấn khích và bất ngờ, muốn rơi cả tách trà. Con trai họ ưu tú, không ngờ lại ưu tú đến mức được chọn tham gia Thiên Tài Chiến. Họ không biết Thiên Tài Chiến là gì, nhưng chỉ cần cuộc chiến của những thiên tài thì đã vô cùng bản lĩnh rồi.

Phương Trung Kiên cười híp mắt, còn mẫu thân hắn ôm chặt con trai trong lòng không muốn buông ra.

Phương Triết nói “Việc này cũng còn lâu, cho đến sang năm. Trước mắt hài nhi còn phải thử thách với nhiều người đến khiêu chiến. Hài nhi lại không biết võ công, nên định nhờ Phương Long đại ca dạy võ!”

Phương Long và Phương Hổ ở phía sau giật giật chân mày. Thiếu gia mà không biết võ công, vậy thì võ công bọn ta là đồ chơi rồi. Thiếu gia miểu sát mấy chục địch nhân chỉ trong nháy mắt, bản lĩnh này ta phải bái thiếu gia làm sư phụ mới đúng nha.

Phương Triết hướng Phương Long chắp tay nói “Phương đại ca, có gì chỉ dạy ta vài chiêu!”

Phương Long lúng túng không biết trả lời như thế nào, Phương Triết nói tiếp “Ta chưa từng sử dụng kiếm, đao, trọng binh và cung tên nên vẫn còn nhiều khuyết điểm. Mong đại ca giúp ta hiểu về võ đạo!”

Phương Long nghe Phương Triết nói vậy, hắn mới hiểu ý thiếu gia mình. Phương thiếu gia đúng là chỉ dùng một chiêu hạ địch nhân, hầu như là thần hồ kỳ kỹ vô cùng lợi hại. Nhưng không phải lúc nào cũng sử dụng phi kiếm.

Phương Long gật đầu nói “Thiếu gia muốn học, tiểu nhân sẽ giúp một tay!”

Phương Triết mỉm cười, sau đó nắm lấy tay hắn ra bên ngoài sân cỏ, khoảng trống trong hoa viên, hắn nói “Không sớm thì muộn sẽ có người đến khiêu chiến. Nên tranh thủ thời gian, đại ca cứ giúp ta!”

Phương Long nhìn sang Phương gia chủ, hắn nhìn gia chủ gật cho phép, mới đồng ý dạy Phương Triết.

Phương Long rút kiếm ra, sau đó nhìn Phương Triết nói “Tiểu nhân sẽ dạy thiếu gia cơ sở kiếm pháp gồm chém, gạc, đâm. Thiếu gia để ý cổ tay…”

Phương Hổ từ xa ném một thanh kiếm cho Phương Triết, Phương Triết sau đó múa ba tư thế kiếm tương tự Phương Long. Lúc đầu còn lọng cọng chậm chạp, chỉ sau một khắc. Phương Triết đã thuần phục được ba tư thế cơ sở kiếm pháp. Điều này khiến Phương Long ngẩn ngơ. Hắn cảm giác, năng lực cảm thụ võ học của Phương thiếu gia quá kinh diễm. Nhất thời hắn không tiếp thu nổi.

Phương Long nhìn Phương Triết cơ bản đã nắm được cơ sở kiếm pháp, hắn vận dụng cước bộ di chuyển về phía đối diện mười trượng. Sau đó nói “Thiếu gia có thể làm được, tiểu nhân sẽ truyền thụ thiếu gia hai bộ kiếm pháp!”

Phương Triết nhìn cước bộ của Phương Long, hắn liền nhanh chóng bước đến, cước bộ hầu như y chang Phương Long không khác một chút nào. Lúc này hắn mới nhớ thiếu gia đã từng học qua bộ pháp còn lợi hơn cước bộ này rất nhiều. Hắn thở dài, sau đó mới nói “Vậy thì thiếu gia coi như thông qua cơ bản đi. Giờ tiểu nhân sẽ truyền thụ thiếu gia hai bộ kiếm pháp độc môn của Vân Du Nam Tiên Cư. Kiếm pháp này chỉ truyền cho đệ tử trong môn phái. Thiếu gia chính là trường hợp ngoại lệ. Vân Du Nam Tiên Cư có hai lại bí kỹ đó là khoái kiếm có tên gọi là Phong Mạn Kiếm, bí kỹ tuyệt sát kỹ có tên gọi là Vân Du Tiên Kiếm Quyết”

Phương Long nói xong, liền tránh xa Phương Triết, sau đó hắn múa một lần hai bộ kiếm pháp cho Phương Triết. Những đường kiếm Phương Long múa qua vô cùng điêu luyện, có nhu có cương, có nhanh có chậm chiêu thức phối hợp vô cùng nhịp nhàng. Những nhát chém tạo ra một loại dư chấn, như khí kình làm chấn động một khoảng không phía trước.

Phương Triết ánh mắt không rời, âm thầm cảm ngộ Phong Mạn Kiếm cùng Vân Du Tiên Kiếm Quyết. Ánh mắt hắn đột nhiên sáng lên, hắn có một loại ý nghĩ. Thế là hắn tiến về trước, vận dụng Phong Mạn Kiếm kết hợp với cước bộ Vân Trung Bộ. Đường kiếm như hư như thật, như một cơn gió xoáy cực kỳ nhanh. Tiếp đó hắn thử sử dụng linh khí vào trong Vân Du Tiên Kiếm Quyết, chuyện phát sinh chính là nhát chém của hắn, tạo ra một loại kiếm khí như một phong nhận cắt phăng một toà non bộ.

Phương Long nhìn thấy cảnh này, ánh mắt hắn muốn rớt ra ngoài, Phương Hổ cũng không kìm lòng được chạy lại đánh giá nhát chém vừa rồi của Phương Triết. Nó sắt bén đến độ, nhát cắt vô cùng nhẫn mịn, vô cùng dứt khoát.

Phương Long lắp bắp nói “Thiếu gia mới vừa rồi đã làm gì?”

Phương Triết vô tư đáp “Ta có thêm một tí tiểu xảo vào Vân Du Tiên Kiếm Quyết, không ngờ uy lực kinh khủng như vậy. Đến đây, ta thực hứng thú với kiếm pháp. Đại ca còn bộ kiếm pháp nào, cứ truyền thụ hết cho ta!”

Phương Long hầu như á khẩu, không nói được lời nào, thiếu gia nghĩ, muốn học một bộ kiếm pháp rất dễ dàng sao. Tiểu nhân tinh thông bộ Phong Mạn Kiếm là ba năm, Vân Du Tiên Kiếm Quyết là mười năm. Mà thiếu gia chỉ biểu diễn sơ sài, uy lực đã hơn tiểu nhân rồi. Đây chính là tạo hóa trêu ngươi mà.

Phương Long ngẫm nghĩ một lúc, mới lấy trong người ra hai quyển sách. Đó chính là Phong Mạn Kiếm cùng Vân Du Tiên Kiếm Quyết. Hai bộ kiếm pháp này từ một môn phái ẩn danh trong giang hồ là Vân Du Nam Tiên Cư. Lai lịch tiên cư này hầu như ít người biết đến, chỉ là cơ duyên xảo hợp, Phương Long được truyền thụ kiếm pháp. Lão sư phụ hắn có giáo huấn rằng, ai có duyên, có kỳ ngộ, có tài năng kiệt xuất đều có thể học kiếm pháp của tiên cư. Đây chính là nguyên nhân, Phương Long có thể truyền kiếm pháp cho Phương Triết, mà không cần hỏi ý trước của sư môn.

Phương Triết cầm hai quyển kiếm pháp lên xem qua một hồi. Nội dung chiêu thức bên trong cùng kiếm pháp Phương Long múa qua, chỉ tương đồng một phần. Bên trong mặc dù không nói đến luyện khí, hoặc sử dụng linh khí. Nhưng theo bản năng Phương Triết suy đoán, hai quyển kiếm pháp này không phải là võ học thông thường của nhân sĩ võ lâm. Mà cũng là một loại “tiên pháp” hắn đang theo đuổi.

Phương Triết trong lòng suy đoán, người không có Luyện Khí Quyết thì sử dụng nội kình trong cơ thể. Nhân sĩ võ lâm ai cũng luyện qua nội kình, thậm chí Phương Long đại ca cũng là cao thủ nội kình. Nếu hắn vận dụng vào kiếm pháp, có phải là tăng lên lực sát thương hay không.

Hắn nói liền làm, vừa múa Vân Du Tiên Kiếm Quyết đến một đoạn cần bạo phát khí kình liền hướng Phương Long nói “Phương đại ca múa đến đoạn này, thử bạo phát khí kình xem!”

Phương Long thắc mắc, chưa hiểu ý của Phương Triết, nhưng hắn vẫn cố gắng thử. Hắn lập tức múa Vân Du Tiên Kiếm Quyết đến thao tác như Phương Triết, sau đó bạo phát khí kình. Chuyện kinh khủng phát sinh đó là kiếm khí cực kỳ lớn mạnh bạo phát đi ra, cũng may hắn chỉ sử dụng có ba thành, nên sức phá hoại không lớn. Kiếm khí cực mạnh, cắt đứt mặt hồ ra làm hai, nước bị cắt làm hai vì quá đột ngột vẫn chưa hợp lại.

Phương Long sửng sốt nói không ra lời, hắn lắp bắp “Việc này…????”

Hắn không nghĩ đến, bộ kiếm quyết hắn luyện mười năm. Uy lực trước kia chỉ là tiểu thành chỉ bằng một phần ngàn nhát kiếm vừa rồi. Hắn kinh ngạc nhìn sang Phương Triết, ánh mắt vô cùng bái phục.

Phương Triết lúc này mới nói “Thủ đoạn này ta cũng mới vừa nghĩ ra. Trong người ta có linh khí thổ nạp thiên địa mà ra khác hẳn với khí kình Phương đại ca khắc khổ luyện tập. Mặc dù khí kình của nội kình so với linh lực không đáng nhắc tới, nhưng Phương đại ca luyện tập lâu năm cũng là một cao thủ. Nên khí kình, nếu mà bộc phát đi ra, uy lực chắc chắn sẽ kinh thiên động địa!”

Phương Long lúc này so với cảnh giới trong giang hồ đã là nhất phẩm tông sư. Nhưng với chiêu kiếm vừa rồi tạo ra, một bước nhảy vọt lên đến cửu phẩm là chuyện bình thường.

Phương Hổ lúc này cũng nhịn không được, hắn liền cầm một quyển kiếm pháp của hắn đưa cho Phương Triết. Phương Triết tiếp lấy, sau đó xem xét qua một lần. Đây chỉ là một quyển kiếm pháp thông thường. Không có gì đặc biệt.

Hắn nói “Chuyện này không gấp, nếu Phương Hổ đại ca muốn học, bái Phương Long làm sư đi, như vậy mới đúng!”

Phương Long khoát tay nói “Tiểu nhân và hắn huynh đệ còn được, muốn bái sư. Tiểu nhân không dám, bất quá có thể giới thiệu hắn đến Vân Du Nam Tiên Cư nhập môn!”

Phương Hổ nghe vậy liền thất vọng, hắn cũng lắc đầu “Xem ra tiểu nhân không có duyên, bái sư thời điểm hiện tại là không thể rồi. Xem ra chỉ có thể làm hộ vệ là được rồi…”

Phương Triết nhìn điệu bộ thất lạc của Phương Hổ, hắn liền an ủi “Phương Hổ đại ca như huynh đệ thân thích ta, bất quá đại ca yên tâm, nếu thắng ở Thiên Tài Chiến phần thưởng là năm bộ bí kỹ võ học. Lúc đó sẽ để hai vị đại ca học tập”

Nghe Phương Triết nói vậy, Phương Hổ lập tức chắp tay cung kính nói “Vậy trước đa tạ thiếu gia, tiểu nhân chúc thiếu gia đoạt vị trí đầu bảng!”

Phương Triết thích thú, cười ha ha trở lại gần cha mẹ. Bọn họ từ đầu đến cuối đều ở sau quan sát nhất cử nhất động của nhi tử. Bọn họ không nghĩ tới Phương hộ vệ truyền thụ kiếm pháp, nhi tử lại chỉ dạy lại Phương hộ vệ. Đây nói lên nhi tử bọn họ đúng là nhân trung chi long không sai biệt lắm.

Nhìn nét mặt cha mẹ hạnh phúc, Phương Triết trong lòng cũng cảm giác ngọt ngào. Hắn tiến lại gần cha mẹ, sau đó ngồi xuống cùng ăn bánh, thưởng thức trà ngon. Nhân sinh, như vậy đã là mãn nguyện.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn