Thiên Khiển Chi Tâm

Chương 76: Dữ Tợn (Hạ)


Cái chết của Chu Mã Lệ rất thảm, bị chém xả từ vai xuống dưới, chỉ còn chút nữa là tách làm hai. Khi ngã xuống đất, mọi người còn thấy cô ta đau đớn giẫy nhẹ mấy cái, ngón tay có giật, miệng há rộng như định nói cái gì đó nhưng không phát ra được thành tiếng.

Trong khoảng khắc, máu chảy thành dòng trên mặt đất, so với khi La Mông bị thương còn nhiều hơn, làm kích thích thần kinh của người khác.

Vốn các thành viên của đội Lam Tạp Tây còn ôm ảo tưởng với y nhưng lúc này ý niệm đó đã tắt hoàn toàn. Vì mục đích của mình, ngay cả thành viên tin tưởng mình nhất mà gã cũng không tha.

Còn lúc này, thân thể của La Mông đã hồi phục tới chỗ quan trọng. Nhìn bên ngoài, hắn như đang đau đớn, yếu ớt.

Nhưng trên thực tế, hiện tại trong cơ thể hắn đang có sự thay đổi rất lớn. luồng sức mạnh đó liên tục từ pho tượng thần tràn vào trong cơ thể La Mông. Thứ lực lượng này tập trung vào một bộ phận thần bí nào đó trong cơ thể hắn.

La Mông có thể cảm nhận một cách rõ ràng một bộ phận thần bí nào đó của hắn đang lớn lên, đồng thời một số các bộ phận khác cũng bị ảnh hương.

Nỗi đau do vết thương bị kiếm chém từ từ giảm bớt. Hơn nữa miệng vết thương đã hơi ngứa. Trước kia La Mông có bị thương nên đã từng dùng pháp thuật trị liệu chữa trị ình nên biết cảm giác này là do vết thương đang nhanh chóng khép miệng.

Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, lực lượng phát ra từ tượng thần càng lúc càng mạnh. Một luồng năng lượng chui vào trong ngực hắn khiến cho vết thương của gã đang khép lại.

Nhưng lồng ngực của hắn còn đang thoải mái ấm áp thì ngay sau đó đột nhiên lại nóng hừng hực như có một ngọn lửa tiêu đốt khiến cho hắn giống như một người sắp chết khát chỉ mong có được một ngụm nước mát chui vào họng.

Vết thương vừa mới đang khép miệng, cơn đau giảm bớt thì lại bị một làn lực lượng xé rách, thấp thoáng nhìn thấy cả máu thịt.

Nhưng cơn đau đó không kéo dài, lực lượng đó lại bắt đầu chữa trị vết thương trên người La Mông. Có điều, không để cho cảm giác đau đớn của La Mông kịp biến mất, một làn lực lượng từ pho tượng thần lại tràn vào trong cơ thể hắn khiến cho vết thương mà xé rộng nó ra. Vết thương rách nát do không thể chịu được lực lượng quá mạnh.

Đặc biệt cái bộ phận thần bí trong cơ thể hắn cũng không gánh vách nổi thứ lực lượng mạnh như vậy. Cái cảm giác đó trong trí nhớ của La Mông cũng từng xuất hiện vô ố lần nhưng vào giờ phút này, hắn mới hiểu thật sự đau đớn là cái gì.

Khi La Mông đang định hét to lên thì trong cơ thể hắn thứ lực lượng thuộc về sừng Thần Nông cuối cùng cũng thức tỉnh. Sau đó có sự phản ứng giữa hai thứ lực lượng với nhau.

Một thứ lực lượng nhẹ nhàng hoàn toàn khác biệt với thứ lực lượng kia xuất hiện từ sâu trong cơ thể hắn.

Cái cảm giác đó từ từ trung hòa lực lượng của thần tượng khiến cho sự dồn dập của nó dần trở nên nhẹ nhàng. Về sau, mặc dù lực lượng của thần tượng vẫn tràn vào trong cơ thể hắn nhưng cảm giác đau đớn cũng không còn nữa.

Dường như đã có mục tiêu, thứ lực lượng của thần tượng ngoại trừ một phần nhỏ vẫn tiếp tục chữa trị vết thương, làm cho bộ phận thần bí trưởng thành và làm cho thân thể của hắn hồi phục ra, phần lớn lực lượng đều yên lặng ẩn giấu vào trong cơ thể.

Cũng đúng vào lúc này, Lam Tạp Tây đội nhiên chém chết Chu Mã Lệ.

Vào thời điểm đó, La Mông biết mình không thể tiếp tục yên lặng được xuống. Nếu không kết quả là trước khi hắn hồi phục đã bị Lam Tạp Tây giết chết.

- Lam Tạp Tây! Khoan đã. - Thấy Lam Tạp Tây cầm kiếm đi về phía mình, La Mông vội vàng kêu lên.

Lam Tạp Tây nheo mắt lại, lạnh lùng nhìn La Mông. Thấy hắn lúc này vẫn bình tĩnh nhìn mình, gã hừ một tiếng rồi nói:

- Thế nào? Ngươi định chết trước?

La Mông làm như đang yếu ớt, cố gắng nói:

- Không phải! Ta chỉ muốn biết tại sao ngươi lại hạ độc thủ với ta? Tin rằng những người khác cũng muốn biết lý do. Trước khi ngươi ra tay có thể cho ta hiểu được chân tướng của sự việc không?

- Ngươi muốn biết chân tướng? - Lam Tạp Tây trầm ngâm một chút rồi cười nói:

- Cũng tốt! Cho các ngươi biết mình chết vì cái gì. Dù sao thì các ngươi có biết cũng không thể tiết lộ được. La Mông! Ta giết ngươi là để báo thù cho phụ thân của ta.

- Phụ thân ngươi? - La Mông nhanh chóng suy nghĩ rồi nghĩ tới một khả năng.

- Đúng vậy! Ta chính là con của Ba Tạp Nhĩ. Không ngờ rằng lúc trước ngươi giết cha của ta còn bây giờ lại bị ta giết đúng không? Thế giới này rất công bằng. - Thấy La Mông kinh ngạc nhìn mình, biết đối phương đã đoán được thân phân nên Lam Tạp Tây liền nói luôn:

- Bây giờ ngươi đã hiểu chưa?

Nói xong, Lam Tạp Tây xách kiếm lên đi về phía Hách La.

La Mông vội kêu lên:

- Khoan đã ! Ta còn có một việc nữa.

- Còn việc gì nữa. - Lam Tạp Tây dừng lại như cảm thấy rất hứng thú. Gã nheo mắt rồi cười ha hả, nói:

- Hỏi đi! Ngươi muốn kéo dài thời gian sao? Ta chẳng sợ. Thương tích của các ngươi không thể nào hồi phục nhanh được. Mà trước khi hồi phục ta sẽ xử lý hết các ngươi không để cho ai có thời gian để thở. Hỏi đi! Hôm nay là ngày cuối cùng của ngươi. Hôm nay không hỏi thì sau này các ngươi sẽ không còn cơ hội nữa đâu.

- Ta không hiểu là tại sao ngươi không tìm ta quyết đấu mà lại sắp xếp việc này... - La Mông cố tình làm như yếu ớt để nói.

Cũng lúc đó, những người khác cũng lắng nghe. Đối với ý định kéo dài thời gian của La Mông, bọn họ có thể hiểu được. Mặc dù đối phương sẽ không có cơ hội phản kích nhưng La Mông hai lần ngăn cản Lam Tạp Tây giết người khiến cho ngay cả thành viên của đội Lam Tạp Tây cũng cảm kích.

Vào lúc này, thật ra trong lòng thành viên của đội Lam Tạp Tây đang rất mâu thuẫn. Bọn họ không ngờ đội trưởng mang tới vinh quang cho đội cuối cùng lại làm thế này với mình. Còn người thiếu niên mà họ không để ý thì vào lúc này lại cố gắng kéo dài thời gian, tranh thủ cơ hội. Hai sự đối nghịch khiến cho họ cũng bắt đầu tỉnh lại, đánh giá khả năng nhìn người của mình.

Còn Lam Tạp Tây đang nhìn La Mông, khi nghe hắn nói ra sự khó hiểu, gã liền nở nụ cười lạnh:

- Thực ra theo ý nghĩ của ta, ta chỉ muốn một kiếm giết chết ngươi. Nhưng mục sư Đặc Ni Tư nói đúng, vì giết một tên dân đen như ngươi mà làm ảnh hưởng tới tiền đồ của ta thì không đáng. Vì vậy mà ta mới bày ra việc này. Chỉ cần ta giết hết các ngươi, sau đó nói cho họ biết là các ngươi bị Hùng Địa Tinh giết chết thì với những gì biểu hiện của ta trước đây, nhất định sẽ không có người nào hoài nghi. Càng nghĩ càng thấy cái kế hoạch này hoàn mỹ. Ha ha.

- Mục sư Đặc Ni Tư? - Ánh mắt của La Mông sáng lên. Có điều hắn nhanh chóng che giấu, làm như không tin hỏi tiếp:

- Sao có thể như vậy? Y là mục sư của thần điện nữ thần nông nghiệp thì làm sao làm chuyện đó? Lam Tạp Tây! Đến mức này mà ngươi còn muốn nói xấu người khác hay sao?

Lam Tạp Tây như đang nhìn một kẻ ngốc mà cười ha hả:

- Ngươi đúng là thằng ngu hay giả vờ? Mục sư Đặc Ni Tư vẫn muốn xử lý ngươi, chẳng lẽ ngươi không nhận ra điều đó? Thật sự chẳng biết ngươi có điểm gì nữa. Được rồi! Ta đa nói xong. Hiện giờ, để ta giải quyết ngươi trước cho ngươi không hỏi nữa mà làm phiền ta.

Nói xong, Lam Tạp Tây đúng là không đi giết người khác mà bước về phía La Mông. Lúc này, cơ thể của La Mông đã được chữa gần như xong. Miệng vết thương của hắn đã lành lại rất tốt. Thể lực của hắn dưới lực lượng của pho tượng thần cũng trở nên dồi dào.

Có điều, thấy Lam Tạp Tây đi về phía mình, La Mông vẫn giả như đang giẫy dụa mà không thể nào nhúc nhích để đánh lừa đối phương, tìm cơ hội tốt mà ra tay.

- La Mông! Ngươi có muốn biết tiếp theo ta sẽ làm gì với ngươi hay không? Đầu tiên ta sẽ lấy dao chặt tay của ngươi. Sau đó lấy ngón tay của ngươi nhét vào miệng ngươi cho ngươi nếm thử tay mình có mùi như thế nào.

Đi tới trước mặt La Mông, Lam Tạp Tây nở nụ cười tàn nhẫn nhìn hắn như nhìn một con mồi sắp bị mình làm thịt.

- Lam Tạp Tây! Ngươi đúng là thằng điên. - Đám người Hải Ngõa Duy ở bên cạnh mắng to. Nhưng đáng tiếc bây giờ họ không thể nhúc nhích chỉ biết trở mắt nhìn đối phương mà bất lực.

- Đứng có vội. Sẽ tới lượt các ngươi. Hiện tại, ta sẽ cho các ngươi và ta cùng chơi một trò chơi. - Lam Tạp Tây nói xong chuẩn bị xuống tay với La Mông.

Nhưng ngay vào lúc Lam Tạp Tây quay đầu nói với đám người Hải Ngõa Duy, ánh mắt của La Mông sáng lên. Ngay khi Lam Tạp Tây quay đầu, chuẩn bị ra tay với mình, La Mông liền kéo mạnh tay, rồi như một viên đạn lao thẳng về phía đối phương.

Tốc độ của hắn cực nhanh như trải qua bao lần luyện tập. La Mông rút con dao găm sắc bén bên hông, sử dụng kỹ thuật ám sát mà hắn học được từ quyển sách ở công hội Đạo tặc. Có điều, đây là lần đầu tiên hắn ứng dụng vào thực tế.

Con dao găm đâm vào tim Lam Tạp Tây sau đó theo kỹ thuật của đạo tặc được xoáy mạnh, phá nát trái tim của gã.

La Mông vội vàng lui lại như sợ Lam Tạp Tây sắp chết phản đòn. Nhưng trên thực tế, y chẳng có lấy một cơ hội phản ứng, ngây người một chút rồi mới nhận ra sự khác biệt mà há hốc miệng. Máu tươi từ trong miệng gã phun ra nhưng không phát được một tiếng nào.

Sau khoảng hai giây, cái thi thể của Lam Tạp Tây mới đổ ập xuống.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Thiên Khiển Chi Tâm