Thiên Đế Trọng Sinh Đô Thị

Chương 42: Ý đồ


Cùng lúc đấy,yêu giới đang chuẩn bị một đợt liên hôn giữa Hồ Tộc và Hổ Tộc. Có nhiều người chuẩn bị lễ vật để leo lên cái cây to tướng là Hổ Tộc.

Bên ngoài đại trưởng lão đang đứng nói truyện với một người hổ tộc.

"Ngươi về báo cho Hổ Thiếu đi,ngày mai hổ thiếu đến cầu hôn ta đảm bảo nàng sẽ không dám từ chối "

Hổ tộc thiếu niên đối với người trưởng lão này trong lòng đánh cái khịt mũi coi thường. Với việc người trưởng lão này dã tâm muốn được vị trí giả chủ Hổ Tộc ai mà chẳng biết. Chẳng qua người trưởng lão này cần có một cái cớ để xoán vị thánh nữ cũng là gia chủ hiện tại thôi, mà cái cớ hay nhất lại là liên hôn giữa hai tộc.

Dù đánh cái khịt mũi coi thường nhưng cậu thiếu niên hổ tộc cũng không dám biểu hiện ra ngoài, dù sao đây cũng là người con gái Hổ Thiếu muốn đem về để làm người thiếp thân thứ 35. Hổ tộc thiếu niên nhìn sang người trưởng lão khẽ nói:

"Yên tâm đi, ta sẽ về báo cáo với hổ thiếu. Vị trí gia chủ chắc chắn sẽ là của ngươi "

Nếu như nghe kĩ giọng nói của Hổ tộc thiếu niên thì có thể cảm nhận được trong đấy có từng tia nồng đậm khinh thường.

Nhưng đại trưởng lão bây giờ đã bị tiền tài làm mờ mắt, sao có thể nghe được sự khinh thường của người thiếu niên. Đại trưởng lão chỉ vui mừng gật gật đầu rồi biến mất để lại một đạo tàn ảnh.

........

Trong phòng ngủ, Lâm Hình ngồi một bên trên ghế, mắt nàng bây giờ đã sưng lên đỏ lừ. Tay nàng cầm một bức tượng bằng ngọc, bức tượng trên khắc một người thiếu niên mặc bộ áo giáp, nhưng dù là trên bức tượng cũng có thể nhìn thấy khuôn mặt thanh tú của hắn, nếu như bây giờ để Thiên Đế ở đây kiểu gì hắn cũng giật mình vì bức tượng này khắc không phải ai khác mà chính là hắn.

Lâm Hình cầm lấy bức tượng ngồi khóc, nàng bắt đầu nhớ lại ba nàng Lâm Chấn Thiên từng kể cho nàng những câu truyện trước khi ngủ, từng câu truyện, từng câu nói của ông bắt đầu phe phẩy ở bên tai nàng. Nhớ lại Lâm Hình đôi mắt hai hàng lệ không ngừng chảy xuống. Nàng nghẹn ngào khẽ nói:

"Ba.... Con gái có tội với ngài "

Vừa nói nước mắt của nàng không ngừng chảy xuống pho tượng. Lâm Hình lúc này nếu để ý thấy thì pho tượng khi bị nước mắt chảy xuống, không ngừng hiện lên từng vòng quang hoàng màu xanh biếc.

Không biết nàng khóc đến bao nhiêu lâu, người không tự chủ được nằm gục trên giường, nàng tay nắm chặt lấy pho tượng.

.......

Trên Thiên Đình, Thiên Đế đang nằm ngủ. Thiên Đế nằm ngủ khẽ nhíu mày, mở mắt ra.

"Ukm.... Đây là đâu "

Thiên Đế mở mắt ra nhìn xung quanh thấy khung cảnh không còn phải là khung cảnh tráng lệ như trong phòng ngủ của hắn nữa.

"Ui..... Ngoạ tào,người khổng lồ"

Thiên Đế khi nhìn thấy người nằm trước mặt mình khẽ chửi thầm, chân hắn nâng lên chuẩn bị chạy.

"Ukm..... Đợi tí sao người ta không cử động được "

Thiên Đế mắt ngó nhìn xung quanh, nhưng khi nhìn về phía mình thì thấy mình là một pho tượng bằng ngọc, thấy vậy Thiên Đế lại một trận đau đầu, hắn chỉ biết đúng trường hợp linh hồn đoạt xác người thôi, chứ chưa bao giờ nghe nói linh hồn xuyên vào đồ vật.

"Xoẹt.... Xoẹt "

"Rầm "

Pho tượng bắt đầu nứt toạc ra,từng mảnh vỡ không ngừng rơi trên mặt bàn.

Lúc này trên Thiên Đình, trong phòng ngủ Thiên Đế khẽ nhảy dựng lên tay xoa xoa mồ hôi lẩm bẩm:

"Đúng là một giấc mơ kì quái, giờ cũng buổi sáng rồi ta còn phải đi giúp Hoàng Lão Đệ. "

Nói xong Thiên Đế nhảy tót xuống giường,người để lại một đạo tàn ảnh biến mất khỏi trong phòng.

.......

Yêu giới trong phòng,Lâm Hình khẽ mở mắt ra,nhìn trên bàn từng mảnh vỡ bức tượng, khẽ thở dài:

"Ta chẳng nhẽ tối qua dùng sức quá mạnh, bức tượng không chịu nổi nên vỡ, thôi kệ dù sao hôm nay ta cũng bị ép Liên Hôn. Bức tượng vỡ có lẽ là cách tốt nhất để ta không cảm thấy hổ thẹn với cha "

"Thánh nữ, giờ bên ngoài Hổ tộc đang ngồi đợi ngài đến ở phòng nghị sự "

Giọng nói phía ngoài phòng vang lên. Nghe thấy tin tức này vẻ mặt Lâm Hình không khỏi trầm xuống, khẽ nói:

"Được rồi ta ra ngay"

Nói xong nàng mở cửa hướng về phía phòng nghị sự đi đến.

Lúc này trong phòng nghị sự, ngồi trên ghế tộc trưởng,đại trưởng lão khẽ vui mừng nhìn xuống phía dưới Hổ Thiếu vui mừng nói:

"Hổ thiếu, ngài xem cuộc liên hôn này bao giờ nên tổ chức "

Trái với đại trưởng lão, 10 vị trưởng lão khác vẻ mặt âm trầm,nhìn về phía ghế tộc trưởng đại trưởng lão khẽ thở dài lắc đầu.

Mà ở bên dưới Hổ Thiếu vẻ mặt đáng khinh nhìn phía đại trưởng lão cười nói:

"Hắc.... Hắc ngươi yên tâm đi ta chắc là sẽ chiếu cố tốt nàng "

Đại trưởng lão nghe vậy ngồi trên ghế tộc trưởng cũng cười theo.

"Rầm"

Tiếng phòng nghị sự mở ra,bước vào là một người thiếu nữ 17-18 tuổi. Người thiếu nữ nhìn về phía ghế tộc trưởng tay khẽ run run chỉ lên nói:

"Đại trưởng lão, ngươi đây là có ý đồ gì"

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Thiên Đế Trọng Sinh Đô Thị