Thiên Đế Trọng Sinh Đô Thị

Chương 3: Nhọ bát giới


Thiên Đế nghe vậy sát khí càng ngưng tụ mạnh mẽ hơn tức giận nói:

"Ta hỏi xem ngươi có làm gì đúng không, bây giờ ta cho ngươi lý do giải thích tại sao ta trọng sinh vào thân thể này nếu không đừng trách địa phủ tuyệt diệt "

Diêm Vương nghe vậy người không tự chủ được mà run lên sau lưng toát ra mồ hôi lạnh hoảng sợ tí thì ra nước tiểu, cũng chẳng trách được Diêm Vương, dù sao ngay cả Phật Tổ cùng Ngọc Hoàng cũng không đỡ nổi lượng sát khí này.

Diêm Vương giọng run run nói:

"Bẩm Thiên Đế ngài trọng sinh vào thể xác này chắc có sai sót của vi thần, mong ngài đại nhân không chấp vi thần tiểu nhân "

Thiên Đế khẽ nhíu mày,lúc này nhớ ra kí ức kia khuôn mặt hiện lên nụ cười gian xảo, nếu như Thiên Đình nhìn thấy nụ cười này chắc chắn phải cách xa Thiên Đế vì mỗi lần Thiên Đế nở nụ cười này là có một người không may. Nói không may vì sao dưới đây là một trong lời giải thích.

Chắc hẳn ai cũng biết Tây Du Ký, người ta nói Chu Bát Giới là Thiên Bồng Nguyên Soái do trêu nghẹo Hằng Nga nên bị Ngọc Hoàng đày hạ giới chuyển thế thành heo,rồi được Đường Tăng thu làm đồ đệ.

Nhưng truyện này thật ra tất cả không phải do Chu Bát Giới trêu nghẹo Hằng Nga mà thành. Nguyên nhân chính thật ra là do Thiên Đế gây nên, chuyện là một lần trong tiệc bàn đào Chu Bát Giới uống say than thở nói "ta ước gì được làm con lợn suốt buổi được nằm chơi không phải làm gì", Thiên Đế nghe vậy khuôn mặt hiện lên nụ cười giống như bây giờ quay sang Ngọc Hoàng thì thầm vào tai, Hắn nói:

"Ngọc Hoàng lão đệ, ta thấy Thiên Bồng Nguyên Soái muốn vậy ta cũng nên đáp ứng hắn "

Ngọc Hoàng nghe vậy cũng vui cười gật đầu trả lời:

"Thiên Đế lão huynh nói phải, dù sao ta nghe nói Như Lai tính lập nên một đội thỉnh kinh không biết ý huynh thế nào "

Nghe vậy Thiên Đế cũng quay sang chỗ Như Lai đang ngồi một góc dùng truyền âm thuật:

"Như Lai lão đệ không biết ý ngươi thế nào "

Như Lai nghe vậy cũng không dám từ chối:

"Ý do Lão Huynh tự quyết đi,ta Như Lai không có ý kiến "

Thấy được Như Lai cùng Ngọc Hoàng đồng ý Thiên Đế khẽ vẩy tay lên Thiên Bồng Nguyên Soái từ từ biến thành lợn rồi bị truyền xuống hạ giới. Sáng hôm sau hắn tỉnh dậy thấy mình biến thành lợn tức giận chửi:

"Mả mẹ nó ai dám biến ta thành heo lăn ra đây "

Đáng thương Chu Bát Giới không biết người biến mình thành heo là Thiên Đế, Thiên Đế sau khi nghe chửi khuôn mặt lại hiện lên nụ cười tiếu dung khẽ vẩy tay lên và thế là sức mạnh của Thiên Bồng Nguyên Soái bị phong ấn,nếu không bát giới trong Tây Du Ký cũng không ăn hại như vậy.

Lúc này quỳ một bên Diêm Vương thấy Thiên Đế nở nụ cười như vậy,nhớ lại truyện của Chu Bát Giới trong lòng chỉ mặc niệm một câu " ai nhọ như vậy động vào Thiên Đế "

Lúc này Thiên cười quay sang Diêm Vương nói:

"Diêm Vương lão đệ ngươi đem sổ sinh tử ra xem hộ ta 2 cái tên Phùng Diệp cùng Lý Tống Kiệt xem bọn hắn còn thọ được bao nhiêu lâu "

Diêm Vương nghe vậy cũng không dám chần chừ mà mở ra sổ sinh tử bắt đầu đọc:

"Bẩm Thiên Đế,Phùng Diệp năm nay 17 tuổi còn có thể sống thọ thêm 70 năm, năm 87 tuổi sẽ chết còn Lý Tống Kiệt năm nay cũng mới 17 tuổi còn có thể hưởng thọ thêm 69 năm nữa, năm 86 tuổi sẽ chết "

Đọc xong lúc này Diêm Vương nghi hoặc quay sang Thiên Đế nói:

"Thiên Đế ngài hỏi cái này làm gì "

Thiên Đế nghe vậy nụ cười càng gian trá hơn:

"Diêm Vương lão đệ ta thấy 2 người này sống còn khá lâu nên xuống địa phủ sớm hơn một chút ta thấy ngươi nên trừ bọn hắn mỗi người đi 50 tuổi đi "

Diêm Vương nghe vậy tí thì sặc nói:

"Khụ....khụ Thiên Đế ngài chắc chắn phải làm vậy chứ "

Thiên Đế lúc này nghe vậy cũng khẽ nhíu mày rồi lắc đầu, thấy vậy Diêm Vương khẽ thở phào một câu. Ai ngờ vừa buông lỏng một lúc Thiên Đế nói một câu tý thì hắn chết sặc.

"Diêm Vương lão đệ nói đúng làm vậy chưa đủ, ta thấy nên giảm bọn hắn 50 năm thọ nguyên cùng 7 kiếp luân hồi làm cẩu, vĩnh viễn sống trong nhà nghèo "

Diêm Vương nghe vậy lúc này trong lòng áy náy mặc niệm:

"Ta Diêm Vương xin lỗi 2 người bọn ngươi nhưng lệnh của Thiên Đế không thể cãi có gì thì bọn ngươi nên hối hận vì chọc giận ngài "

Diêm Vương lúc này khẽ viết bút vào sổ sinh tử,sau khi sửa xong đọc lại một lần nữa:

"Phùng Diệp năm nay 17 tuổi sống thêm được 20 năm nữa năm 37 tuổi sẽ chết,luân hồi 7 kiếp làm cẩu vĩnh viễn nhà nghèo. Lý Tống Kiệt 17 tuổi sống thêm 19 năm nữa, năm 36 tuổi sẽ chết luân hồi 7 kiếp làm cẩu vĩnh viễn nhà nghèo "

Viết xong dưới hắn còn chấm thêm một từ:

"Thiên Đế lệnh không ai được trái "

Hắn chấm thêm một dòng này là để cho sổ sinh tử biết đây lệnh do Thiên Đế, vì sổ sinh tử là một thần khí có linh tính riêng nên bình thường nếu sửa đổi mà nó không đồng ý thì sẽ không tác dụng.

Quả thật sau khi chấm dòng chữ cuối quyển sổ khẽ run run, dòng chữ hóa thành một dòng bạch quang biến mất vào luân hồi.

Lúc này dưới âm phủ mạnh bà cảm ứng được sổ sinh tử bị sửa đổi đang uống nước canh mạnh bà cũng đập bàn chửi lên.

"Diêm Vương ngươi giỏi lắm không có đủ mọi người đồng ý mà dám sửa đổi sinh tử của người "

Mạnh bà lúc này lấy ra điện thoại nhắn tin lên wechat.

Mạnh bà: Diêm Vương sao ngươi dám sửa đổi sổ sinh tử

Hằng nga: mạnh bà có vụ gì vậy [ biểu lộ nghi hoặc]

Ngọc Hoàng: vụ gì trẫm tham gia mới [ biểu lộ nghi hoặc ]

Dương Tiễn: mạnh bà bớt giận

.........

Lúc này đang quỳ dưới đất Diêm Vương trong túi áo vang lên tiếng "ting...ting...ting " mới cho tay vào túi áo mở ra điện thoại thấy tin nhắn tức giận gửi lại:

Diêm Vương:Nhắn cái gì ta đang chỗ Thiên Đế đây ngươi giỏi lên đây nói chuyện với ngài [ biểu lộ tức giận]

Mạnh bà lúc này đọc tin nhắn tí bị sặc nhắn lại:

Mạnh Bà: khụ...khụ ta không biết Diêm Vương ngươi tiếp tục đi ta mạnh bà còn phải tiếp tục làm việc[ thẹn thùng biểu lộ]

Lúc này trên nhóm chat thấy Diêm Vương nhắn lại căn bản đang yên tĩnh loạn lên một mảnh tưng bừng:

Thất Tiên nữ: cầu vị trí thiên đế.

Hằng nga: cầu vị trí

Vương mẫu: cầu vị trí

Hồ ly tinh: cầu vị trí

Yêu hoàng: cầu vị trí

........

"Ting..ting...ting"

Tiếng chuông vang lên không ngừng lúc này Thiên Đế biểu lộ nghi hoặc hỏi:

"Diêm lão đệ ngươi có truyện gì vậy "

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Thiên Đế Trọng Sinh Đô Thị