Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 98: Trận Chiến Gian Khổ1


Tận mắt thấy quá trình biến đổi của Thôn Thực Trùng, tất cả mọi người trong lòng đều nặng nè không ít.

Nhưng không ai dám lùi bước, “Chạy sao, chưa nói có thể chạy được không? Chạy được thì đạo tâm cũng vỡ nát, thà một lần quyết tử với thứ này.

“ Chết đi!”, Một tiếng quát mạnh mẽ khởi đầu cho đợt công kích, Cừu Khôi vung kiếm lên, một đạo kiếm mang to lớn hướng tới Thôn Thực Trùng.

“A, giết nó chúng ta sẽ sống!” Không ai muốn chết, vậy chỉ có thể liều mạng.

“Lục phù cấp 5 Hỏa Xà Cửu Diễm, mau tấn công nó”

“ Nhận lấy Mộc Tượng Cấp Bát Thủ của ta”

“Phong Liệt Cửu Kích”

“ Ta đến, Băng Phong Bạo Liệt”

“Ăn ta một kích, Thập La Kiếm Phù”

“Thủy Long Bạo Phá”

Từng đạo công kích được tung ra, sắc mặt ai cũng quyết liệt, đánh ra toàn hệ pháp thuật mạnh mẽ.

Bắc Tiểu Lục cũng quát lên một tiếng lớn, 《Hóa Lôi Quyết 》cấp tốc vận chuyển chân khí, dưới sự trợ giúp của 《Hóa Lôi Quyết 》, Bắc Tiểu Lục quyết định sử dụng một chiêu thức khác.

Thất Kiếp Kiếm Pháp, thức thứ ba: Hỏa Vân Kiếp

Một đóa Hắc Lôi hình bông hoa chậm rãi xuất hiện, xung quanh nhiệt độ như bị súc ép lại.

Một cảm giác ngột ngạt xuất hiện, mọi người xung quanh phát hiện ra dị thường, nhìn về phía Bắc Tiểu Lục.

Nhưng Bắc Tiểu Lục sắc mặt nghiêm túc, không quan tâm xung quanh, lần đầu tiên hắn sử dụng chiêu thức này, nên hết sức chăm chú.

Hơn nữa hắn còn vận dụng một thành chân nguyên, đây là con bài hắn vẫn luôn để lại.

“Phá cho ta!” — QUẢNG CÁO —

Bắc Tiểu Lục hét lên một tiếng, Diệt Lôi Kiếm chém về phía Thôn Thực Trùng.

Một bông hoa Hắc Lôi, nhanh chóng xuất hiện trước mặt Thôn Thực Trùng.

Nhìn như vậy, ánh mắt Thôn Thực Trùng hơi co rút, nó há miệng giận dữ, hàng loạt những xúc tu bọc giáp nó lại, chẳng khác gì một quả cầu.

Ầm ầm!

Từng đạo pháp thuật va chạm vào Thôn Thực Trùng, những xúc tu lần này thật sự rất chắc chắn, không hề dễ dàng bị phá hủy.

Thần sắc mọi người có chút khó coi, thật không nghĩ tới sức phòng thủ của nó lại mạnh như vậy.

Liên tiếp chịu hơn mười đợt công kích, vỏ bọc của Thôn Thực Trùng cũng bị hao tổn không ít.

Ngay lúc này đóa Hắc Lôi cũng đã xuất hiện, vừa chạm vào Thôn Thực Trùng liền nổ mạnh, chẳng chịt những tia Hắc Lôi tỏa ra.

Một sức nóng cháy khét do áp lực của Hắc Lôi tỏa ra, sức tàn phá hết sức kinh khủng, những xúc tu rắn chắn, lần này dưới sức mạnh của Hắc Lôi, đều dần bị cháy thành than, mặc dù có vẻ vẫn khá chậm rãi.

Mọi người thần sắc có chút vui mừng, nhưng liền chuyển thành kinh hãi.

Chỉ thấy một nguồn sức mạnh tỏa ra, Thôn Thực Trùng phá tan những tia Hắc Lôi, mặc dù nhìn qua có chút thảm.

Nhưng lực lượng từ trong thân thể nó tỏa ra, liền làm mội người biến sắc.

Vương Cầm Tử hô to:

“Lui Lui mau, nó chuẩn bị tấn công đấy”

Nàng vừa mới dứt lời, Thôn Thực Trùng liền di động, thân ảnh nhanh chóng bám lên trên không, những nơi nó đi qua đều để lại âm ba dư động.

Những chiếc xúc tu làm lực tựa bật, hết sức nhanh chóng.

Không tới hai hơi thở, nó liền xuất hiện bên cạnh một tên tu sĩ, mặc dù ngay lúc Vương Cầm Tử hô, mọi người đều đã hết sức lui lại.

Nhưng hiển nhiên vẫn có tu sĩ không theo kịp được tốc độ của Thôn Thực Trùng.

“ Mặc Tà!”

Một tên tu sĩ hơi gần hô lên, hắn là Mặc Thần, Mạc Tà là đệ đệ của hắn, hai người vốn dĩ là con cháu của một thế gia lục tinh.

Thấy Thôn Thực Trùng hai mắt hắn liền đỏ ngầu, lao tới muốn ngăn chặn nó.

Hai người cũng có chút danh khí, lần này tham gia bí cảnh, thu hoạch so với mọi người đều rất tốt.

Mặc Tà vốn nổi danh do hắn sở hữu thần lực, sức mạnh cận chiến quá kinh khủng, nhưng thân pháp không được mạnh.

Ngược lại Mặc Thần lại có thiên phú về tốc độ, học thân pháp lại rất thuận lợi, pháp thuật cũng không tệ.

Hai người sở dĩ nổi danh bởi vì phối hợp rất ăn ý.

Ngay khi Thôn Thực Trùng xuất hiện trước mắt, Mặc Tà cũng không bối rối, nâng lên một thanh trường đao to bổ tới.

Ầm! — QUẢNG CÁO —

Một kích liền bị Thôn Thực Trùng chặn lại, xúc tu quấn vào thân đao, Mặc Tà dùng sức xoay xoắn thanh đao, xúc tu liền xuất hiện vết thương, nhưng lại không làm nó dừng lại.

Mặc Tà buông thanh đao, hai tay nắm lại, làm một động tác, hét lên “ Bát Cực Hỏa Quyền”.

Quyền như hổ gầm, hai nắm đấm được bọc hai con Hỏa Hổ, đấm một mạnh tám phát mạnh vào thân của Thôn Thực Trùng.

Nhận lấy một loạt công kích, Thôn Thực Trùng như càng khát máu, một cự thủ đánh mạnh vào người Mạc Tà.

Vốn dĩ sức lực đang cạn kiệt, làm sao có thể né được, bị đập thành một hố sâu.

Lúc này Mặc Thần cũng công kích tới, mười hai thanh thủy kiếm đánh bật hết mấy chiếc xúc tu, nhưng rất nhanh hắn liền bị Thôn Thực Trung đánh bay, đập xuống mặt đất phía xa, phun một ngụm máu bất tỉnh.

Mới đầu mấy người khác bị bất ngờ, nhưng lúc Mặc Thần công kích, bọn hắn liền đã xông tới.

Nhưng lúc này Thôn Thực Trùng đang trong trạng thái cuồng bạo, tốc độ di chuyển đáng kinh ngạc.

Bọn người Phong Thiên sắc mặt có chút tái nhợt, chiến đấu liên tục thế này, dù có đan được cũng khó cầm cự được.

Mọi người đều nhận ra, nếu không nghĩ ra cách chỉ sợ mọi người chỉ có thể từ bỏ, cũng chỉ có thể chạy trốn đợi Thôn Thực Trùng hết cuồng bạo.

Nhưng như vậy phải xem ai có đủ thủ đoạn chạy trốn khỏi nó.

Hơn nữa nếu nó không tìm được bọn họ, săn giết những đệ tử khác, như vậy thật không tốt.

Cốc Y bị đánh bật ra xa, Lam Ngọc Diễm bị dập tắt, Cốc Y phun một ngụm máu, vết thương rất nặng.

Nàng trúng một đòn trực tiếp của Thôn Thực Trùng, may nàng thể thuật rất mạnh, nên không nguy hiểm tới tính mạng.

Nhưng nàng bị thương như vậy, chỉ sợ di chuyển đã khó, chưa nói tới việc có thể dùng được dị hỏa hay không.

Hơn nữa Lam Ngọc Diễm cũng chỉ là dị hỏa thuộc Huyền Cấp, “Nếu hấp thu được Tử Điện Tinh Hỏa thì tốt biết mấy, như vậy nàng có thể chống đỡ thêm một chút”, Cốc Y thở dài, ánh mắt nhìn về Bắc Tiểu Lục.

Bắc Tiểu Lục đứng tại đó, ánh mắt lạnh lùng, Tiểu Hắc lúc này cũng khôi phục lại kích thước của nó.

Ban đầu nó có chút sợ hãi, nhưng lúc này mặc dù trong ánh mắt có chút e ngại, nhưng không có ý định trốn một góc.

Bắc Tiểu Lục ánh mắt hơi loạn, thấp giọng với Tiểu Hắc: “Chút nữa ngươi dùng hết chiến lực, câu kéo một chút thời gian, hiểu không?’.

Tiểu Hắc nghe vậy, mặc dù không hiểu lắm nhưng nó vẫn đồng ý, “ Lão đại ngươi yên tâm”.

Bắc Tiểu Lục tâm thần chìm vào trong Ngũ Hành Thế Giới, vừa vào đã thấy Hồng Giao Long Khâu, đang miệt mài cày đất, Bắc Tiểu Lục có chút hổ thiện.

Nhưng hiện tại không nghĩ nhiều được nữa, hắn hô:

“Tiểu Loan tỷ!” — QUẢNG CÁO —

Tiểu Loan đang vui vẻ, bỗng nghe thấy có người gọi mình, nhận ra là Bắc Tiểu Lục, bơi đến vui vẻ, nói:

“Tiểu Lục a, vào thăm tỷ hay sao,?”

Tâm lý Bắc Tiểu Lục có chút ngượng ngùng, trục tiếp nói ra mục đích.

Tiểu Loan nghe xong, không nghĩ ngợi liền đáp ứng, Bắc Tiểu Lục nhận được câu trả lời vui vẻ ra ngoài.

Phanh...

Thôn Thực Trùng lại trúng một chưởng của Cừu Khôi, thân hình khổng lồ cũng hơi lảo đảo lui ra sau.

Bành!

Cũng vào lúc này, tên thanh niên mặc hoa phục lao tới bên người Thôn Thực Trùng, thu hồi trường kiếm trong tay, lập tức kết thủ ấn đánh ra, một đạo khí hình sinh ra nện vào thân thể Thôn Thực Trùng.

Phanh!

Tiếng nổ trầm đục vang lên, thân hình Thôn Thực Trùng lập tức bị đánh bay, thân hình cuối cùng té xuống đất.

Ngao ngao...

Thôn Thực Trùng gào thét, hai mắt nhìn chằm chằm vào bốn người, trong mắt tức giận, hào quang màu vàng lay động, trên răng nanh bén nhọn có hào quang sáng ngời.

Ghhh....

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Thất Nguyệt Tu Chân Giới