Thánh Vương

Chương 92: Thánh Học Đường


Mọi người thấy thấy Dương Kỳ cho Lương Đông một viên "Địa Tàng Thánh Ngọc" vô giá mà không hề nghĩ ngợi gì.

Bọn họ đều hiểu rõ, Lương Đông là có người thiên phú tu luyện nhất, nếu như có thể tiến nhanh một bước tiến cấp lên Đoạt Mệnh cảnh, trở thành đệ tử tinh anh, vậy thì tài nguyên tu luyện sẽ nhiều thêm, có thể trợ giúp bạn bè, ai nấy cũng mau chóng có thành tựu.

Suy nghĩ một chút là hiểu, Dương Kỳ hiện tại sắp trở thành đệ tử tinh anh, sau này Lương Đông trở thành đệ tử tinh anh, hai người kẻ hô người ứng thì có bao nhiêu năng lực đây?

Dương Kỳ mắt sáng như đuốc, hắn đã nhận thấy Lương Đông là người có thiên phú tu luyện vô cùng cho nên quyết định bồi dưỡng hắn.

"Địa Tàng Thánh Ngọc, Cửu Thiên Thần Ngọc..... Được rồi, Đại Thiên Kính của Trần gia là do Cửu Thiên Thần Ngọc chế tạo thành, xem ra kiến thức về bảo bối của ta quá ít, khi nào có thời gian cũng nên tới lớp học về thiên tài địa bảo."

Ở trong Thiên Vị học viện có rất nhiều chương trình học, trong đó có lý thuyết về tu luyện, kinh mạch, thiên địa nguyên khí, luyện đan, luyện khí... Thậm chí còn có cả lớp giảng giải về các loại yêu thú, ma thú.

Nhất là chương trình học của đệ tử tinh anh, thậm chí còn giảng giải về vực ngoại không gian.

Đương nhiên, muốn học phải tốn điểm cống hiến.

Dương Kỳ đối với các loại bảo bối, luyện đan, luyện khí... dốt đặc cán mai, kiến thức nhiều hơn sau này sẽ hỗ trợ tu luyện tốt hơn. Nếu chỉ dựa vào Thần Tượng Trấn Ngục Kinh thì vẫn chưa đủ, hắn phải dựa vào sự uyên bác của học thức, hiểu biết về thiên địa mới có thể tiến thêm một bước mới có thể chân chính trở thành truyền kỳ, tiến cảnh Đoạt Mệnh.

"Đi thôi, chúng ta cùng đi tới Thánh Học đường, cùng chứng kiến thời khắc Dương Kỳ huynh trở thành đệ tử tinh anh."

Lương Đông nhận được viên ngọc này, liền âm thầm rót chân khí vào trong đó, đồng thời vận chuyển kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn.

Dương Kỳ gật đầu, mọi người hiên ngang đi về một tòa thánh đường nằm sâu trong học viện Thiên Vị.

Đó chính là "Thánh Học đường".

Chỉ cần là đệ tử của Thiên Vị học viện, nếu là người ngút trời kỳ tài, đột phá đạt tới cảnh giới Đoạt Mệnh, đều có thể đi tới nơi này, tiếp nhận kiểm tra để tấn chức trở thành đệ tử tinh anh, một bước lên trời, trở thành tầng lớp cấp cao của học viện.

Trong học viện Thiên Vị, đệ tử tạp dịch, đệ tử ngoại viện, đệ tử nội viện nhân số đông đảo, thân phận giống như kiến hôi, thế nhưng đệ tử tinh anh thì lại khác, chính là bảo bối trong học viện.

Mỗi một vị đệ tử tinh anh đều nhận được sự bảo vệ rất tốt, khi mỗi người tấn chức thành đệ tử tinh anh đều khiến người khác chấn động.

Dương Kỳ và năm người cùng nhau đi tới, khiến cho rất nhiều người chú ý.

Nhưng mà Dương Kỳ thu liễm quá tốt, bề ngoài không hề có khí tức của một cao thủ Đoạt Mệnh cảnh, cho nên những đệ tử khác chỉ cho rằng họ tới đây xem náo nhiệt.

"Hôm nay sao lại có nhiều người tới Thánh Học đường như vậy? Lẽ nào lại có người tấn chức thành cao thủ Đoạt Mệnh cảnh, trở thành đệ tử tinh anh hay sao?"

Trên đường đi, Dương Kỳ cảm thấy chuyện này đúng là không bình thường chút nào.

Lý Hạc cũng nghi hoặc, bởi vì lúc này có khá nhiều đệ tử cũng đang đi tới Thánh Học đường, giống như đi xem náo nhiệt.

"Ta đã xem qua mấy đệ tử tấn chức thành đệ tử tinh anh ở Thánh Học đường, nhưng mà không thấy náo nhiệt như thế này bao giờ, hôm nay có đại nhân vật nào tấn chức?"

Lý Hạc tấm tắc lấy làm kỳ:

"Dương Kỳ huynh, việc huynh tấn chỉ có mấy người chúng ta biết, huynh có biết có ai tấn chức cùng huynh không?"

"Ta cũng không biết, tới phía trước hỏi một chút xem sao."

Dương Kỳ sải bước đi về phía trước, quay người nhìn một nữ đệ tử mặc áo xanh lục hỏi:

"Vị sư tỷ này, xin hỏi ở đây có chuyện gì vậy? Mọi người đều tới Thánh Học đường, chẳng nhẽ có náo nhiệt để xem?"

Nữ đệ tử này là cao thủ Khí Tông, thân phận không tầm thường, là đệ tử nội viện, bị Dương Kỳ gọi lại nàng ta quay đầu nhìn lại, trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần hiện lên sự cao ngạo:

"Ngươi là đệ tử ngoại viện đúng không? Chẳng lẽ không biết, lần này trong số nữ đệ tử học viện chúng ta có một kỳ tài là Vân Hải Lam sư muội... Không, hôm nay chính là ngày Vân Hải Lam sư tỷ tấn chức thành đệ tử tinh anh đệ tử. Một tháng trước, Vân Hải Lam sư tỷ đã tấn chức đạt tới cảnh giới Đoạt Mệnh, hơn nữa có thể đánh bại một số cường giả tấn chức cảnh giới Đoạt Mệnh từ trước, rất có thể Vân Hải Lam sư tỷ chính là đệ nhất kỳ nữ trong vòng 20 năm trở lại đây của học viện chúng ta đó."

"Cái gì? Vân Hải Lam đã tấn chức đạt tới cảnh giới Đoạt Mệnh, hôm nay là ngày nàng ta trở thành đệ tử tinh anh?"

Dương Kỳ lông mi khẽ động, sát khí nổi lên trong lòng:

"Ả này thủ đoạn khó lường, quỷ kế đa đoan, vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn nào, hiện tại tấn chức đạt tới đệ tử tinh anh, thật sự là một mối họa lớn, ta nên đối phó ả ta thế nào bây giờ?"

Vân Hải Lam có thể tấn chức đạt tới cảnh giới Đoạt Mệnh, đây không phải một tin tức tốt, trong lòng Dương Kỳ cũng nóng máu, hận không thể đi tới đọ sức với Vân Hải Lam một phen. Đem cô gái tâm cao khí ngạo, đùa bỡn nam nhân này đạp xuống chân, cho hả nỗi giận trong lòng.

Tuy rằng giết Sở Thiên Ca, ác khí trong lòng cũng vơi bớt, thế nhưng ở sâu trong nội tâm của Dương Kỳ vẫn còn một mối hận vô cùng, đó chính là Vân Hải Lam.

Chỉ có đạp nàng ta xuống chân, hắn mới cảm thấy hãnh diện.

"Trong hai, ba mươi năm qua học viện chúng ta chưa có một nam tử thiên tài nào, nhưng mà lại có hai nữ tử thiên tài là Dương Tố Tố, Vân Hải Lam, sớm muộn cũng có một ngày nữ tử sẽ siêu việt hơn nam tử...."

Nữ đệ tử mặc áo xanh lục kia nhìn Dương Kỳ một cái, không khỏi cười nhạt rồi rời đi.

"Thế nào? Dương Kỳ huynh, Vân Hải Lam tấn chức vào hôm nay, vậy chẳng phải là oan gia gặp mặt hay sao."

Lý Hạc đã nghe nói tới cừu hận của Dương Kỳ và Vân Hải Lam, trước kia Vân Hải Lam lừa Dương Kỳ trộm Phục Long đan, sau đó qua sông phá cầu, cao chạy xa bay, chuyện này nếu họ bị dính phải cũng coi là nỗi sỉ nhục cả đời.

Bọn họ chắc chắn vô cùng tức giận.

"Chuyện này, ta tự có dự định, Vân Hải Lam cho rằng mình có Thái tử là có thể diễu võ dương oai, tự cho mình là tuyệt thế thiên tài, một ngày nào đó, ta sẽ nói cho nàng biết, khoảng cách của nàng ta với người khác lớn tới mức nào."

Dương Kỳ lạnh lùng nói:

"Chúng ta đi, tiến vào tấn chức trở thành đệ tử tinh anh, tát cho nàng ta một cái."

Dương Kỳ sải bước về phía trước, hắn nhận ra hôm nay Thánh Học đường rất đông người.

Có rất đông đệ tử của học viện tụ tập trong này, cửa tòa nhà thì vẫn đóng kín, có một số thành viên của Thái Tử hội mang theo một cái băng đỏ, cản không cho người khác tiến vào.

Mọi người mơ hồ đoán ra, bên trong tòa nhà đang có một nghi lễ khổng lồ.

Một số trưởng bối đức cao vọng trọng, tu vi thâm hậu đang chủ trì nghi lễ, còn có một số đệ tử tinh anh cảnh giới Đoạt Mệnh đang xem lễ, cổ vũ cho Vân Hải Lam.

Dương Kỳ liếc mắt liền nhìn thấy Vân Hải Lam mặc một bộ đồ màu xanh ngọc, ánh lên vẻ trang trọng thần thánh, sắc mặt nghiêm túc, đúng là có khí chất thần nữ, làm cho nhiều đệ tử ở bên ngoài, nhất là nữ đệ tử vô cùng kính nể.

Dương Kỳ đã nhận ra một số nữ đệ tử đã coi Vân Hải Lam là lãnh tụ tinh thần.

Xem ra trong mấy ngày nay, nàng ta đã lôi kéo được không ít người.

Mà tất cả nam đệ tử vừa tôn kính vừa muốn theo đuổi nàng, nhưng lại cảm thấy không thể với tới, cho nên đều muốn trở thành hộ hoa sứ giả, lấy được nụ cười của mỹ nhân.

Có một số đệ tử có sùng bái cuồng nhiệt với Vân Hải Lam.

Điều này khiến cho lông mày của Dương Kỳ nhíu lại, Vân Hải Lam quá không đơn giản.

"Các ngươi có nhìn thấy không? Đây là Vân Hải Lam sư tỷ, nàng là một truyền kỳ, mới tiến vào học viện Thiên Vị chúng ta chưa được một năm đã có thể tiến nhập cảnh giới Đoạt Mệnh, hơn nữa còn có thực lực mạnh hơn đệ tử tinh anh bình thường rất nhiều......"

"Đúng vậy, nghe đồn nàng ta có huyết mạch Hải thần, là người của thần."

"Sau này nữ đệ tử chúng ta đã có một sư tỷ nổi tiếng."

"Quả nhiên là khí chất tuyệt luân, nếu như ta có được một nụ cười của nàng đã thỏa mãn rồi."

......

Tất cả nam, nữ đệ tử đều nghị luận, trong đó còn có một số đệ tử của đại thế gia trong Thánh Tổ hoàng triều, thậm chí còn có một số nhân vật thiên tài.

Có thể nhận thấy, lực ảnh hưởng của Vân Hải Lam đã tăng cao đến mức nào.

Một số đệ tử Khí Tông đỉnh phong đeo băng đỏ, đứng ở trước Thánh Học đường, ngăn cản đệ tử khác tiến vào, chỉ cho bọn họ đứng ở bên ngoài xem lễ.

Đám đệ tử Khí Tông này chính là thành viên của Thái Tử hội, mỗi người đều đeo bảo kiếm trên lưng, có ngọc bội bên hông, trang nghiêm vô cùng, ẩn chứa khí tức quân lâm thiên hạ.

Mỗi một thành viên Thái Tử hội đều có khí tức tôn quý của “hoàng gia”.

Bọn họ đại biểu cho quyền lực, tôn quý, và sự cao cao tại thượng.

Nghe đồn Thái tử, người đứng đầu bọn họ tu luyện một môn khí công hiếm thấy, chính là "Thiên Tử Thần Quyền", khí công này đại thành sẽ giống như đế vương quân lâm thiên hạ, có thể chấn nhiếp khí thế của người khác, biến họ trở thành thần tử cho mình.

Hướng về vương đạo, thiên hạ vô địch.

Thiên tử chi đạo, không chiến mà có thể thu người khác làm binh lính.

Dương Kỳ đã sớm nghe nói tới truyền thuyết về Thái tử, nhưng mà vẫn chưa nhìn thấy nhân vật truyền thuyết này.

"Đứng lại!"

Ngay khi Dương Kỳ bước lên phía trước, đột nhiên có một thành viên của Thái Tử hội quát lớn.

Một tên đệ tử Khí Tông lạnh lùng nhìn Dương Kỳ nói:

"Đệ tử tới xem lễ lùi ra bên ngoài vạch đỏ, tiến vào bên trong, giết không cần hỏi!"

"Ta cũng tới tấn chức thành đệ tử tinh anh, quy định của các ngươi thật lớn đó, là ai cho phép các ngươi phong tỏa Thánh Học đường?"

Dương Kỳ nói với giọng lạnh lùng vô cùng.

"Cái gì? Ngươi cũng tới tấn chức đệ tử tinh anh? Ngươi đã đạt tới cảnh giới Đoạt Mệnh?"

Thấy Dương Kỳ nói như vậy, mấy thành viên của Thái Tử hội đều kinh ngạc nhìn Dương Kỳ.

Một tên trong đó cười dài:

"Ngươi có thể tấn chức đạt cảnh giới Đoạt Mệnh? Ta thấy không giống!"

Vừa nói chuyện, hắn vừa tung một quyền, không khí chấn động, âm ba ùng ùng vang tới.

Dám trực tiếp ra tay, sự kiêu ngạo của Thái Tử hội có thể nói là số một.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Thánh Vương