Thần Hoàng

Chương 52: Thân thể chiến võ


Mà giống như Tông Thủ là điển hình của dùng trí tuệ của mình cùng kinh nghiệm đi tính toán phân tích, đi chiến đấu thì cả hai ai ưu ai kém, thật sự khó có thể bình luận. Bất quá người phía trước cần tốn hao công phu mới có thể vượt qua người thứ hai.

Than thở chỉ chốc lát, Tông Thủ lúc này mới chú ý tới trước mặt. Một chưởng đập vỡ phong ấn trong cái bình sắt, phát động phương pháp Thôn Nguyên trực tiếp hút vào toàn bộ tinh nguyên hồn lực của diều hâu bên trong bình.

Hồn lực trong cơ thể Tông Thủ lập tức tăng vọt còn dư tràn ra một tia bên trong thần hồn khiến cho hai mắt của hắn nổi lên một tầng tử sắc nhàn nhạt.

Tay phải tức thì quyết đoán hạ bút không ngừng vẽ lên trên giấy.

Không còn Thiên Phù Thạch Bi trợ lực, quá trình vẽ toàn bộ khó khăn gấp mấy lần. Tông Thủ chỉ có thể y theo hạt giống của Thiên Phù bên trong hồn hải khiến cho đầu bút lông tung hoành ở mạch lạc Linh Năng cùng với chướng lực từng đợt nặng nề.

Tông Thủ dùng hết toàn lực không để cho đường cong phù văn chếch đi quá xa.

- Quả nhiên là Thiên Phù, hồn lực tiêu hao thật là nhanh! Một tinh hồn thần thú đạt tới tứ giai cung cấp tinh nguyên hồn lực không ngờ còn chưa đủ.

Không chút do dự, Tông Thủ đưa tay vẫy mấy khối thú hồn thạch vào trong tay, Thôn Thiên Nguyên Hóa Đại Pháp khẽ hấp một cái, thú hồn thạch trong tay toàn bộ bị hắn bóp nát bấy.

Hồn hải khô kiệt lập tức tràn đầy. Một tia hồn lực bị dẫn vào ngòi bút trong tay hắn, tụ tập phác hoạ phù văn.

Khi mà đường nét cuối cùng của thiên phù hoàn thành, lập tức thất thải quang hoa nhàn nhạt lóe ra.

Không giống những Thiên Phù vẽ thành khác dẫn phát ra dị biến Thiên Địa, bút lông sói trong tay Tông Thủ trong một cái chớp mắt bỗng dưng nổ tung trở thành vô số mảnh vỡ.

Tông Thủ thở phào nhẹ nhỏm, chuyên chú đánh giá Thiên Phù trong tay, chữ viết tuy là xấu xí, bất quá khi cả cái phù lục hoàn thành lại có một cỗ lại có một cỗ ý vận bí ẩn trong đó.

Thoạt nhìn chỉnh thể cũng không phải quá xấu.

Bất quá sau khi vẽ thành ký tự thì dùng như thế nào.

Nghĩ một hồi, ánh mắt Tông Thủ lập tức mờ mịt, hiện ra vẻ buồn rầu.

Kiếp trước mặc dù hắn cũng họa thành công chữ "vận" Thiên Phù nhưng chỉ "vẽ" được mà thôi.

Bản thân cũng không phải là Linh Sư, dùng cảnh giới tiên võ họa ra phù lục, căn bản không có hiệu quả gì, càng không biết ý nghĩa chân chính của Thiên Phù.

Thậm chí khi đó trong trò chơi Thần Hoàng cũng không có ai sử dụng Thiên Phù. nguồn TruyenFull.vn

Hôm nay phù ý Lăng Vân Tông lưu lại, hắn đã giải ra chân lý.

Bất quá hắn ứng với câu "Trong họa có phúc, trong phúc có họa" cùng với " Họa phúc không tới cửa cùng lúc, báo thiện ác thì như ảnh tùy hình". Khái niệm của công đức quả thật khiến cho người ta đau đầu, Tông Thủ cũng không rõ lắm, chữ "vận" này có tác dụng gì.

- Xem ra còn cần tìm người để thí nghiệm hiệu quả của thiên phù mới được.

Chữ "vận" này đặc thù nhất ở trong hồn hải của hắn.

Chẳng những nhận được hạt giống nguyên vẹn nhất, hơn nữa hồn lực lúc họa phù cũng có thể mình lựa chọn, có thể lớn có thể nhỏ tương đương chín cấp bậc.

Tông Thủ có thể vẽ đương nhiên là cần hồn lực nhỏ nhất, hiệu dụng của phù tự nhiên cũng thấp nhất, ước chừng có thể duy trì nửa giờ.

Bất quá nếu như không sử dụng thì không cách nào biết được năng lực của nó ra sao.

Nhíu mày trầm ngâm nửa ngày, Tông Thủ liền thu hồi toàn bộ công cụ họa phù.

Thiên Phù còn lại chưa thể họa được, cho dù có là ngũ hành Thiên Phù đơn giản nhất cũng phải đợi đến lúc Tiên Thiên Cảnh, dùng tu vi Định Thần Cảnh của hắn hôm nay thì đừng mơ.

Hắn giờ phút này chỉ để ý cái tấm phù trong tay.

...

Hai giờ sau, chiếc Phiên Vân Xa rách rưới do mười hai đầu Đạp Vân Câu kéo tới Tiểu Nguyên Thành.

Vừa mới tới gần, phong lục trận trong thân xe tạm thời sửa chữa triệt để sụp đổ, cũng may ở chỗ này cách cửa thành không xa.

Đông Bộ Quáng Đô nổi tiếng trong trò chơi đời sau, Tông Thủ chưa từng đến. Bất quá Doãn Dương đối với nơi này ngược lại có chút quen thuộc.

Vào trong thành thì khinh xa thục lộ, mang hai người Tông Thủ tìm được một đường đi gắn đầy bảng hiệu tiệm thợ rèn cùng vũ khí.

Chẳng những bán nông cụ vũ khí, còn bán các loại kim loại khai thác ra, Từng khối tinh cương cùng hồng đã rèn tốt sắp đặt chỉnh tề trong cửa hàng.

Trong đó có một số mua bán kinh doanh Phiên Vân Xa, bất quá Thương gia có năng lực chế tạo quái vật khổng lồ bực này cực nhỏ, chỉ có mấy cửa hàng mặt tiền mà thôi.

Đứng ở đầu phố, chợt trong lòng Tông Thủ khẽ động, nhớ tới cái phù lục trong tay áo của chính mình.

Ánh mắt hắn lập tức dao động hai người Doãn Dương cùng Sơ Tuyết có chút chần chờ bất định. Dù sao hắn không dám lấy mình để làm vật thí nghiệm.

Toàn thân Doãn Dương rùng mình một cái, tựa hồ lòng có nhận thấy gì lạ, hắn có chút cảnh giác nhìn Tông Thủ rồi quyết đoán bước ra mấy bước nói:

- Thiếu chủ ngươi ở đây chờ, ta đi trước nghe ngóng có Linh Đoán Sư chữa trị chiếc xe kia hay không.

Lời còn chưa dứt, thân hình Doãn Dương đã biến mất trong đám người như nước chảy.

Tông Thủ âm thầm tiếc nuối, chỉ có thể dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn phía Sơ Tuyết.

Thân hình của nàng cũng không tự kìm hãm được run lên, cảm thấy một tia hàn ý không hiểu ra sao, nàng hiếu kỳ nói:

- Thiếu chủ, ngươi nhìn chằm chằm vào ta như vậy làm cái gì?

Tông Thủ ho khan một tiếng, bất động thanh sắc lấy chữ vận thật vất vả mới họa ra lặng yên không một tiếng động dán lên lưng Sơ Tuyết, ngoài miệng thì lạnh nhạt nói:

- Doãn Thúc có lẽ đi không ít thời gian, dù sao cũng rảnh rỗi, chúng ta vào xem đi.

Trong lòng của Tông Thủ thì suy nghĩ từ trên người Kỳ Khiếu thu mấy trăm tấm phù, những thứ không dùng được thì bán đi cũng đổi được chút thú tinh yêu thú cùng thú hồn thạch.

Sơ Tuyết cũng không phát giác được động tác của Tông Thủ, ngược lại cảm thấy Tông Thủ nói cực kỳ có lý:

- Phải vào xem chứ. Nếu có chi nhánh của Tam Lục ngân hàng tư nhân có thể lấy chút tiền, mua sắm Đạp Vân Câu, còn có trùng tu Phiên Vân Xa cũng phải tốn tiền. Khá tốt là Quân thượng để cho chúng ta đi Lâm Hải Thư Viện đón thiếu chủ đã gửi vào bốn ngàn khối tam giai thú tinh trong ngân hàng tư nhân đó, bất quá Thiếu chủ, thú tinh trên người của ngươi dùng tiết kiệm một chút đi.

Tông Thủ chấn động tinh thần, thì ra phụ thân Yêu Vương Càn Thiên Sơn vẫn còn an bài chút ít đối với ái tử duy nhất của hắn, không phải lẻ loi hiu quạnh. Về phần một câu phàn nàn của Tông Thủ đằng sau, Tông Thủ dứt khoát coi như là không nghe thấy.

Chi nhánh ngân hàng tư nhân Tam Lục ở giữa con phố, từ thật xa đã chứng kiến chiêu bài to lớn. Bất quá hai người mới đi lên phía trước hơn mười bước, Sơ Tuyết " bịch " một tiếng, thân hình nhoáng lên té xuống đất.

Tông Thủ ở bên thấy ngạc nhiên, phản ứng của võ giả rất nhanh nhẹn, đặc biệt là Sơ Tuyết xuất từ thiên phú Hổ Miêu Nhất Tộc, cơ hội bị té như thế là trăm phần vạn, có thể nói là tuyệt không có khả năng.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Thần Hoàng