Tam Thiên Lưu Hành

Chương 8: Quần chiến


Tác Giả: Tà Lão Quái

Một canh giờ sau, Đoạn Tam bắt đầu từ từ tiến nhập vào vùng ngoại của Yêu Nguyên Sâm Lâm, lúc này mới bắt đầu có một ít nhất tinh yêu thú xuất hiện. Không chút khó khăn Đoạn Tam xử lý cực kỳ dễ dàng.

Tiếp đến hai canh giờ sau, Dần dần Đoạn Tam mới tò tò đi vào vùng nội của Yêu Nguyên Sâm Lâm. Tại dạng địa phương này, hiển nhiên lúc nào hắn cũng đề cao cảnh giác, đi đến đâu là quan sát đến đó, hầu như không thể nào thong dong tự tại như ở vùng ngoại được.

Mặc dù cơ bản với thực lực Ngoại Cảnh Luyện da đại thành của Đoạn Tam thì việc xử lý một ít nhất Tinh đê giai yêu thú cũng phải là vấn đề gì quá lớn. Chỉ là hắn e dài một vài yêu thú Nhất Tinh trung, cao cấp hoặc một vài con cấp bá chủ trong Nhất Tinh.

Cộng với việc tính hắn vốn lúc nào cũng cẩn thận, Khinh suất hay Xem thường hầu như không hề có trong từ điển của hắn.

Lần theo dấu vết của một vài con yêu thú nhất tinh đê giai. Không biết từ lúc nào hắn bắt đầu có cảm giác ớn lạnh.

Trong phút chốc, một loạt các loại loại âm thanh truyền vào đầu hắn, tức thì Đoạn Tam liền nghĩ đến:

“Ân, xuất hiện một đàn Xích Thiết Cẩu! Lại thêm mùi máu tươi?”

Cái mũi của Đoạn Tam, rung rung giật giật theo hướng của đàn thiết Cẩu.

Ngay lập tức hắn bắt đầu di chuyển từ trên thân đại thụ này qua thân đại thụ khác, sau đó nhảy xuống núp sau gốc cổ trụ suy xét tình hình.

Ập vào mắt Đoạn Tam lúc này là tầm hơn chục con Xích Thiết Cẩu, toàn thân vừa ánh lên màu bạc vừa ánh lên màu đỏ, hành động cực kỳ man rợn: chúng đang ngấu nghiến mấy cổ thi thể nhân loại xấu số.

Hiển nhiên những võ giả này cũng như Đoạn Tam, hầu hết đều tiến nhập vào trong này với mục đích săn giết một vài yêu thú đổi lấy tiền, giới thạch, nhưng tiếc thay lại gặp phải một đàn Xích Huyết Cẩu nổi tiếng khát máu.

Tuy nhìn đám Xích Huyết Cẩu này chỉ là Nhất Tinh đê cấp thôi. Nhưng vì tập tính bầy đàn, luôn luôn quần cư đi đâu cũng có nhau, lại có tổ chức kỷ luật, đi lại trong rừng như gió, thành nên cũng gây ra không ít khó khăn cho võ giả mỗi khi gặp chúng.

Song đó thì da lông, răng nhanh của Xích Huyết Cẩu cũng có giá trị khá là xa xỉ.

Trong khi còn chưa kịp tính toán phương kế gì thì ngay lúc mà Đoạn Tam vừa chạm mặt đất núp phia sau gốc cổ thụ, những đôi tai, cặp mũi của đám Thiết Cẩu đang gặm nhấm huyết dịch võ giả nhân loại bỗng dưng liền khẽ động, chúng lập tức quay đầu hướng về phía Đoạn Tam.

“Gào!..gào!..”

Con đầu đàn hung tợn nhe rang còn rỉ máu thét lên khiêu khích

“Hừ! Súc Sinh, đừng vội huênh hoang”

Biết rằng kế hoạch ẩn nấp đã bại lộ, Đoạn Tam vỗn dĩ cũng chẳng muốn chạy, Nhất Tinh đê giai yêu thú lúc này đã chẳng còn uy hiếp gì với hắn nữa rồi, đơn thuần hắn chỉ muốn thử một trận quần chiến xem như thế nào mà thôi.

Tiếp nhận lại khiêu khích của Đoạn Tam, Xích Thiết Cẩu gầm lên giận giữ, huy động thủ hạ cùng nhau xông lên

“Ồ! Huyết Trảo?”

Đoạn Tam trố mắt lên kinh ngạc, không ngờ đám Thiết Cẩu này chỉ mới Nhất Tinh đê cấp đã có thể lĩnh ngộ được kĩ năng Tổ Tiên di truyền.

“Khà Khà, thú vị, đáng để thử quyền của ta”

Đoạn Tam cười lên hưng phấn, hắn lúc này cũng chẳng hơn mấy với đám Xích Thiết cẩu, cảm giác hắn lúc này như biến thành một kẻ khác vậy, một kẻ khát máu lâu năm.

Chẳng mấy quan tâm lời nói của Đoạn Tam, đám Thiết Lâu cứ như vũ bão xông lên, hết con này rồi đến con khác lao ùn ụt hướng về phía Đoạn Tam.

“Tốt Tốt, tiếp một chiêu của ta: Thiếu Lâm La Hán Quyền – La Hán Phục Yêu”

Quyền vừa ra khí thế liền tăng lên, uy nghi của chiêu thú phật pháp ngay lập tức có công hiệu trấn áp tà ma yêu thú.

Trong nháy mắt, Đám Xích Thiết Cẩu liềnbị một quyền của Đoạn Tam chấn bay ngược lại phía sau, duy nhất của có một đầu Xích Thiết Cẩu còn chống cự được, hiển nhiên là con đầu lĩnh.

“Gừzzzzzzz!”

Nó trừng mắt gian tà nhìn thẳng vào Đoạn Tam như đang muốn nhai xương uống máu Đoạn Tam ngay lập tức.

“Khà khà! Sảng khoái, một quyền chưa đủ chấn ngươi vậy hai quyền thử nào!”

“Thiếu Lâm La Hán Quyền – La Hán Phục Yêu”

Đoạn Tam rú lên sung sướng, bỗng chốc hắn biến mất tại chổ, rồi ngay tức thì xuất hiện phía sau con Xích Thiết Cẩu đầu lĩnh kia.

Cánh tay hắn gồng lên, một quyền kinh thiên đập vào bẹn xường trái của con Thiết Cẩu, không chờ đợi con đầu lĩnh yêu thú này bay ra ngoài Đoạn Tam lại ra thêm một quyền nữa:

“Thiếu Lâm La Hán Quyền – Hàng Phục Phật Pháp”

Quyền này thì xuất phát từ tay phải, oanh oanh như kích đám vào bẹn xường bên trái của Thiết Cẩu đầu lĩnh, còn chưa kịp phản kháng nó liền biến thành một đống thịt vụn bầy nhầy tởm lợm.

Đám Xích Thiết Cẩu còn lại run rẫy sợ sệt như sắp bị nấu lẫu. Với bản tính từ tiên tổ tồn tại tới nay, đương nhiên chúng sẽ cúm đuôi chạy tán loạn nhưng có chạy đến đâu cũng bị Đoạn Tam xử lí lôi cổ về hết.

Cũng chẳng để mất nhiều thời gian, Đoạn Tam bắt đầu mày mò tìm kiếm thu hoạch.

Từ trên người đám Xích Thiết Cẩu Đoạn Tam lần lượt rạch xác từng con rồi mò mẫm móc ra một viên yêu tinh, viên yêu tinh này khó nhỏ chừng chỉ tầm bằng ngón tay cái, nhưng ẩn chứa một luồng Giới Khí dồi dào.

Đếm lại tổng được chừng 17 viên yêu tinh. Và đương nhiên

Đây chính là một món hàng rất được ưa chuộng trên thị trường bởi hầu hết nó được dùng để tinh lọc luyện đan, luyện khí chế phù, hay cũng có thể dùng để các đại sư tinh lọc ra Giới Tinh. Hoặc một vài người thì dùng yêu tinh để hấp thu luôn, nhưng “lại lợi bất cập hai”* (lợi chẳng bù lại được so với hại, lợi thì ít mà hại thì nhiều).

“Còn đống lông gia của đám Cẩu này biết sao mang về đây ta?....Thật đáng tiếc, đem dấu chổ nào đó rồi sau này quay lại vác về bán”

Nhìn lại đống tài vật còn trên người đám Xích Thiết Cẩu, Đoạn Tam lại hận không thể ngay bây giờ quay về bán hết kiếm điểm cống hiến, giới thạch.

Ngoại trừ xác của đám Xích Thiết Cẩu thì trên mặt đất còn dư lại vài thân thể nhân loại, thoạt nhìn thì có thể đoán ra là 3 nam, 2 nữ.

ba nam thì có một người bị đám cẩu gặm mất cái đầu, có người thì bị gặm mất hạ bộ (đau vãi L**), có người thì bị gặm mất cái mặt. còn hai nữa thì giống như đám Cẩu này lâu không có hơi tình hay sao? Mà đằng đầu đi gặm hai cặp bánh bao không biết.

“Nhìn Tởm thật chứ!”

Liếc mắt nhìn năm cái thi thể trước mặt Đoạn Tam trông mà muốn nôn:

“Nhưng mà… đồ trước mặt mà không ăn là trời ổng quật cho chết!.... thôi thì mấy vị tha thứ cho ta lần này.!”

Vừa nói hắn vừa chắp tay nhắm mắt cầu nguyện, chưa kịp bao lâu, khuân mặt hớn hở của hắn đã trở lại. Hai tay luồn vào ngực, eo, hông, các nơi để lấy ra những món đồ còn dư, trông hắn lúc này rất chuyên nghiệp.

Ít lâu sau, hắn mò ra được ba túi giới thạch, hai bình độc tán, hai bình thuốc chữa thương, đem tất cả bỏ vào bao vãi lớn đeo bên eo.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Tam Thiên Lưu Hành