Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 25: Giàu to rồi.


Hàn Vũ Thiên ngồi xem buổi đấu giá diễn ra rất nhàm chán đối với hắn, hết vật phẩm này tới vật phẩm khác tựa hồ đã lên tới mấy trăm.

Có những bảo vật đạt tới Hợp Đan hoặc ngụy Vũ Cảnh cũng xuất ra, từng tiếng kêu giá vô cùng điên cuồng, làm cho hắn có chút ngứa ngáy tay chân, nhưng không có linh thạch trong người thì biết làm sao chứ?

"Các vị đã đợi lâu, 2 vật phẩm áp trục sau đây sẽ được bán đấu giá, nó không phải là binh khí, áo giáp, hay dược phẩm, mà chính là đan dược và dịch dược."

Thị nữ đem lên hai cái khây, một khây lớn chứa mười bình ngọc đựng đan dược, ở phía trước mười bình đan dược có một hộp gỗ.

Khây còn lại chính là chứa 31 chén chất dịch màu hồng tỏa ra mùi hương kì lạ thu hút vô số ánh mắt nhìn tới.

"Đây gọi là Tẩy Tủy đan, khả năng diệu kì giúp tu sĩ Phàm Cảnh thoát thai hoán cốt, linh khí hấp thu gia tăng 4 phần, lĩnh ngộ thiên địa tăng 2 phần."

"Thật hoang đường, trêи thế gian này làm gì có đan dược diệu kì như vậy?"

Mạnh Lang cười cười tiếp tục giải thích:

"Chính vì trêи thế gian không có gì hoàn hảo, nên đan này chỉ dùng cho tu sĩ Phàm Cảnh, mỗi người chỉ có thể sử dụng một viên mà thôi."

Một thiếu niên từ trong góc nhỏ bước lên sàn đấu giá, hắn cầm viên đan dược ở trong cái hộp gỗ lên rồi nuốt lấy.

Mọi người đều ngưng mắt nhìn tới vô cùng chăm chú, không dám chớp mắt dù chỉ một cái, sợ rằng một cái chớp mắt ấy họ lại bỏ lỡ việc quan trọng.

Một lúc sau đan dược đã hòa tan vào trong cơ thể, thiếu niên ngồi đó hấp thu linh khí thiên địa, một lúc sau hắn đúng dậy vung quyền về phía một hình nhân gỗ được chuẩn bị từ trước.

— QUẢNG CÁO —

Tiếp đó lại rút kiếm chém ra vô số đường vân huyền diệu làm người ta phải kinh ngạc không thôi.

Mạnh Lang cầm ba viên đá màu lam trong tay bóp nát một viên nói:

"Đây là hình ảnh hắn ngồi hấp thu linh khí trước đó một canh giờ."

Hình ảnh từ viên đá phản chiếu ra chính là thiếu niên kia đang hấp thu linh khí.

Mạnh Lang cười nói:

"Hắn đã hấp thu được hơn 4 phần linh khí sau khi nuốt Tẩy Tủy đan, còn đây là lúc hắn luyện võ."

Mạnh Lang lão lại bóp một viên đá màu lam thứ hai, hình ảnh phản chiếu vẫn là thiếu niên kia vung quyền lên hình nhân, lực đạo nhìn thật chỉ làm Phàm Cảnh tầm thường nhất trong Phàm Cảnh.

Nhưng khi nhìn lại con hình nhân ở trêи sàn đấu giá thì ai cũng kinh ngạc không thôi, nó bị đấm thủng lỗ tới đáng thương.

"Cơ thể hắn đã thật sự thoát thây hoán cốt trở nên mạnh mẽ, đây là lúc hắn lĩnh ngộ kiếm đạo."

Mạnh Lang bóp viên đá màu lam cuối cùng, hiện rõ thiếu niên kia vung kiếm, từng đường kiếm đều mờ nhạt không chút đặc biết.

Nhìn lại trước đó thì khác hẳn một trời một vực, thiếu niên này sau khi nuốt đan dược lĩnh ngộ về kiếm đạo đã tăng lên không ít.

"Đó chính là diệu dụng của Tẩy Tủy đan, dùng cho tiểu bối khi còn là Phàm Cảnh thì sau này sẽ trở thành cường giả tương lại."— QUẢNG CÁO —

Hàn Vũ Thiên vô cùng kinh ngạc đối với Mạnh Lang lão, hắn không ngờ tới lão già quản sự này lại chuẩn bị chu đáo kỹ càng như vậy, khiến hắn và Giao lão cũng phải kinh ngạc không thôi.

"Giá khởi điểm của mỗi bình sẽ là 5 vạn linh thạch, mời các vị ra giá."

Mạnh Lang phất tay bắt đầu mở đấu giá vật phẩm này, Hàn Vũ Thiên lại nở ra một nụ cười, hắn nghĩ số đan dược đó một bình khởi điểm chỉ 1 vạn, nhưng không ngờ lão già ấy lại tăng đến 5 vạn.

"Ta lấy một bình với giá 10 vạn."

"Ta lấy 20 vạn."

"Không của ta mới đúng, ta 30 vạn a."

"Đừng có ồn ào, ta mua 40 vạn."

Không thể nghi ngờ gì nữa, tông môn thế gia đều loạn lên tranh cướp đấu giá Tẩy Tủy đan, tán tu thì một thân một mình chẳng cần mua đan dược cho tiểu bối, nên chỉ ngồi đó hóng chuyện mà thôi.

"Một trăm vạn."

Một âm thanh từ gian phòng số 6 vang lên, kẻ này như đã cắn răng vét hết tài sản để kêu lên cái giá này.

Không kẻ nào tiếp theo tranh giành, Mạnh Lang ba tiếng đếm không thấy ai ra giá tiếp liền nói:

— QUẢNG CÁO —

"Bình Tẩy Tủy đan đầu tiên với giá 100 vạn linh thạch, thuộc về gian phòng số 6, Thanh Hoa lâu hoan nghênh ngài tham gia đấu giá."

Hàn Vũ Thiên há hốc mồm, hàm dưới như muốn xuyên thủng đất đá chạm xuống Hoàng Tuyền, trực tiếp là 100 vạn linh thạch, 100 vạn linh thạch đó.

Giao lão cười nói:

"Chúng ta giàu rồi, công tử."

Hàn Vũ Thiên cũng là cười sảng kɧօáϊ nói:

"Thật không nghĩ tới vận khí ở Lang Lăng ta xui xẻo, thì việc kinh doanh ở Bát Quan thành phải thuận lợi chứ."

Hàn Vũ Đạo nhướng mày vô cùng kinh ngạc hỏi:

"Chỗ đan dược đó là của con đem đấu giá sao?"

Hàn Vũ Thiên gật gật đầu vui vẻ không thôi, Hàn Tuyên phe phẩy quạt nói:

"Giàu to rồi."

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Ta Là Hàn Vũ Thiên