Ta Có Thật Sự Là Đấng Cứu Thế

Chương 33: 33: Luyện Tiên Đan


Sau một hồi lâu cẩn thận cân nhắc, nhóm người được Nữ Võ Thần cử đến đây nhìn nhau rồi nhẹ gật đầu.

Bọn hắn đã quyết định sẽ không đùn đẩy công việc cho nhau nữa...!Mà cùng nhau vào trong chịu chết.

Hít sâu một hơi rồi tiến vào biệt viện, một người trong số đó cao giọng lên tiếng: "Lý thần y, Võ Thần đại nhân triệu ngươi đến gặp nàng"

Ngay lập tức, từ trong biệt viện liền truyền ra một thanh âm oan khuất đáp lại, ẩn chứa một chút ngạc nhiên: "Danh xưng thần y này ta không nhận nổi, hơn nữa...!Nàng vậy mà có thể tập hợp tất cả dược tài nhanh như vậy?"

Số đồ đó cũng không phải đồ chơi nha!

Lý Thuần Quân nguyên bản cứ tưởng nhanh nhất là một tháng, chậm thì cả năm...!Ấy thế mà nàng ta lại có thể tập hợp chúng nhanh đến như vậy?

Hắn có cảm giác đằng sau chuyện này có bàn tay của Nhân Hoàng.

Lão hồ ly đó...!Vì để thần phục Hoa Bất Ngữ mà chấp nhận ra sức đến vậy nha...

"Mau làm xong việc rồi về thôi" Lý Thuần Quân đứng dậy, uống vào một ít đan dược chữa thương rồi cất bước đi ra ngoài, tốc độ nhanh hệt như đang đào mệnh.

Thậm chí trong một thoáng chốc, hắn đã nhìn về phía nhóm người được cử đến đây bằng một ánh mắt cảm kích.

Nếu bọn hắn mà không đến kịp, Lý Thuần Quân giờ có lẽ đã cúp rồi.

Mộ Khuynh Tiên trở vào phòng, mặc lên một bộ tiên thường màu tím nhạt rồi lẽo đẽo đi theo Lý Thuần Quân, ánh mắt mười phần bất thiện.

Rất rõ ràng, nàng vẫn chưa hả giận.

"Lý thần y, mắt của ngươi..." Một người trong số đó giật giật khoé miệng.

Lý Thuần Quân sờ sờ lên mắt mình, ngẩn ra một chút rồi khoát tay: "Tối qua không ngủ được, thâm quầng"

Nhóm người: "..."

Thâm cái khỉ gì? Đây rõ ràng là vết bầm tím!

Nhưng bọn hắn sẽ không dại mà đi nói ra những lời này.

"Võ Thần đại nhân đã tập hợp đầy đủ nguyên vật liệu rồi sao?" Lý Thuần Quân vừa đi vừa hỏi.

"Không biết, ngài ấy không nói rõ.

Nàng chỉ ra lệnh cho chúng ta đến đây hộ tống ngươi mà thôi"

Lý Thuần Quân trầm mặc.

Hắn cảm thấy có chút không đúng.

Mà thôi, đến nơi liền biết ngay.

...

...

Không lâu sao, đoàn người Lý Thuần Quân liền đã tìm đến nơi.

Bất quá lần này cửa mở rất rộng, họ có thể ra vào tùy ý.

Nhóm người hộ tống kia thì biết thân biết phận nên không tiến vào, chỉ có Lý Thuần Quân cùng Mộ Khuynh Tiên mới có thể vào trong mà không cần lo nghĩ.

Đến phòng bệnh, Hoa Bất Ngữ đã xuất hiện, chỉ là...!Trên mặt của nàng lại đang lộ ra vẻ lo lắng lẫn phẫn nộ.

Thấy mọi chuyện đã có chút chệch hướng so với dự tính ban đầu, Lý Thuần Quân liền mở miệng hỏi: "Võ Thần đại nhân, đã xảy ra chuyện gì rồi sao?"

"Hiệp Hội Luyện Đan sư đang thiếu người nên...!Mấy loại đan dược Tiên Phẩm kia gần như không ai luyện được"

"Đến một Đan Tiên cũng không có?" Lý Thuần Quân có chút mộng bức.

Cái này không hợp lí lắm nha?

"Có người đứng phía sau giở trò, thành ra hầu hết luyện đan sư cấp cao đều đã lấy lí do bế quan để từ chối ta...!Còn về là ai làm thì ta vẫn đang điều tra" Nữ Võ Thần có chút buồn bực nói khẽ.

Đây rõ ràng là một cơ hội hiếm có để nàng có thể cứu mạng chồng mình, thế mà bây giờ lại đột nhiên xuất hiện một thế lực nào đó ra tay ngăn cản...!Thử hỏi nàng có nhịn được hay không?

"Nếu luyện đan sư cấp cao đã không có...!Vậy thì liền dùng cách khác đi, lấy số lượng bù chất lượng" Lý Thuần Quân lên tiếng đề nghị: "Nếu tông sư đã không có thì liền mời đại sư đến, tầm vài chục người là được"

"Ngươi muốn phá của?" Hoa Bất Ngữ nhíu mày, có hơi nghi ngờ nhìn về phía Lý Thuần Quân.

"Có ta chủ trì, bọn hắn sẽ không phải lần mò trong sự lạ lẫm, thành ra tỉ lệ thành công cũng không thấp" Lý Thuần Quân bình tĩnh hồi đáp.

"Được, ta tạm tin ngươi" Hoa Bất Ngữ nhẹ gật đầu rồi lập tức xuất ra phi kiếm truyền tin, tán xạ thành mấy chục vệt sáng lao nhanh trên bầu trời.

"Ngưu phê như vậy?" Phương thức liên lạc kiểu này thực để Lý Thuần Quân ngạc nhiên vô cùng.

"Bây giờ chỉ cần đợi thôi" Hoa Bất Ngữ nói.

Sau đó, trong lúc chờ đợi, cả ba liền đã tìm đến một hoa viên ngồi nói chuyện.

Trong suốt quá trình này, Lý Thuần Quân rất hạn chế lên tiếng, hầu hết đều là Mộ Khuynh Tiên cùng Hoa Bất Ngữ đối đáp lẫn nhau.

Có lẽ là do tính cách khá giống nhau nên hai bên nói chuyện đặc biệt hợp ý, chỉ ngay sau một vài câu thì Lý Thuần Quân liền đã ra rìa, không còn chỗ chen vào.

Không chen vào được, Lý Thuần Quân cũng không lên tiếng.

Lúc đầu hắn đã định thử thăm dò thực lực của Hoa Bất Ngữ, nhưng ngay sau khi hệ thống đưa ra cảnh cáo, hắn liền đã dẹp đi ý nghĩ này.

Theo dự đoán của hệ thống, nhiều khả năng Hoa Bất Ngữ còn mạnh hơn cả Nhân Hoàng.

Nhưng do trên người nàng đang có chí bảo cùng các loại pháp thuật hộ thân nên hệ thống cũng không nói rõ được nàng mạnh đến đâu.

Mạnh hơn cả Nhân Hoàng...!Thật không hổ là Nữ Võ Thần!

Bảo sao lão hồ ly kia lại phải hao tâm tổn trí đến vậy...!Hoá ra là do lão không đánh lại nàng nha...

Không đánh lại, đồng nghĩa với không thể ép buộc.

Ha ha ha.

Nghĩ tới đây, Lý Thuần Quân cảm thấy có chút buồn cười.

Một lúc sau, Lý Thuần Quân sắc mặt khẽ biến, vô thức nhìn về nơi chân trời.

Tại đó đang tồn tại không ít bóng người đang phải cật lực phi hành hết tốc lực, trên mặt mang theo đôi vẻ sợ hãi lần sùng kính mà tiến đến đây.

"Tốc độ không tệ" Hoa Bất Ngữ có phần hài lòng khẽ gật đầu.

Lý Thuần Quân: "Cũng rất chu đáo, bọn hắn còn mang cả đan lô đỉnh cấp đến đây cơ đấy"

Một lúc sau, hàng chục người lần lượt từ trên trời đáp xuống, cung kính cúi đầu: "Tham kiến Võ Thần"

"Không cần lễ nghi, chỉ cần các ngươi hoàn thành công việc ta giao cho là được" Hoa Bất Ngữ có phần lười biếng nói.

"Nhưng mà...!Đan dược Tiên Phẩm...!Đối với chúng ta mà nói vẫn có chút quá sức" Một vị luyện đan đại sư râu tóc bạc phơ cười khổ nói.

"Không sao, hắn sẽ giúp các ngươi" Hoa Bất Ngữ chỉ về phía Lý Thuần Quân rồi nói: "Hắn nói sẽ hướng dẫn các ngươi luyện đan"

"Tuy là ta không rõ hắn từ đâu có được loại tự tin này, nhưng nếu như thật sự thất bại, toàn bộ tội trạng đều sẽ tính lên người hắn, các ngươi không cần lo lắng"

Lý Thuần Quân: "Ơ?"

Moá, vậy cũng được?

"Võ Thần đại nhân, người làm vậy có chút ủy khuất cho ta..."

Mộ Khuynh Tiên đột nhiên cười lạnh, lặng lẽ tiến tới xách lỗ tai hắn lên: "Mau đi làm việc đi, mạng người quan trọng"

"Nhưng ta muốn công bằng, lỡ may bọn hắn liên thủ hố ta thì sao?" Lý Thuần Quân lộ vẻ lo lắng nói.

Các luyện đan sư: "..."

Mấy người chúng ta lại không giống ngươi.

Chúng ta đều có đạo đức nghề nghiệp, làm gì có chuyện đó nha?

Leo lên đến cấp bậc này không phải chuyện dễ, làm sao bọn ta có thể làm chuyện mất mặt như vậy được?

Mặc dù bọn họ không hiểu vì sao Võ Thần lại đi tín nhiệm một người trẻ tuổi trông rất đỗi cà lơ phất phơ như này, nhưng bọn hắn vẫn không dám hỏi nhiều, kẻo rước hoạ vào thân.

Võ Thần làm vậy nhất định sẽ có cái lí của nó.

"Lo lắng của ngươi chẳng hợp lí chút nào" Mộ Khuynh Tiên càng dùng sức hơn, khiến lỗ tai của Lý Thuần Quân đều bắt đầu muốn thâm: "Đừng có suy nghĩ với vẩn nữa, vào mau việc đi"

Lý Thuần Quân ho khan một tiếng, cố làm ra bộ mặt dễ gần rồi nói: "Được rồi, chư vị, hi vọng chúng ta hợp tác vui vẻ"

Vô sỉ.

Lật mặt nhanh như vậy.

Mặc dù rất chướng mắt, nhưng mấy lão già đời như bọn hắn lại lười đi chấp nhặt một người trẻ tuổi như Lý Thuần Quân.

"Võ Thần đại nhân, lúc luyện đan sẽ có nguy cơ nổ lò, mời người dẫn chúng ta đi nơi nào đó trống trải một chút" Lý Thuần Quân nói tiếp.

"Được"

Đoàn người nhanh chóng rời khỏi hoa viên, tìm đến một cánh đồng thảo nguyên trống trải rồi đồng loạt ngồi xuống.

Một bên thì ngồi xem, một bên khác thì phải chật vật khống chế đan hoả.

"Các vị không cần vội, muốn luyện đan, tâm phải tĩnh"

"Mặc dù Tiên Phẩm đan dược là quá sức với các vị, nhưng nếu như thật sự thành công, ta khá chắc hầu hết các vị ở đây đều sẽ thu hoạch đủ cảm ngộ để đột phá cảnh giới tông sư" Lý Thuần Quân chậm rãi nói.

Muốn để người ta an tâm làm việc cho mình, việc đầu tiên cần làm chính là phải lấy táo ngọt ra dụ.

Đây là nguyên tắc, rất có tính thực dụng.

Đoàn người nghe vậy, nhãn thần liền sáng lên.

Tông sư! Đó là cảnh giới mơ ước của biết bao nhiêu luyện đan sư cơ chứ?

Bọn hắn cũng không nằm ngoại lệ.

Đoạn, Lý Thuần Quân nói tiếp: "Đan dược mà chúng ta cần luyện có ba loại.

Một là Cửu Chuyển Hồi Hồn Đan.

Hai là cực phẩm Niết Bàn Đan.

Ba là Thái Thanh Tố Tâm Đan.

Mỗi loại trong số đó đều là Tiên Phẩm, không thiếu một thứ nào!"

"Ba loại!?" Có người không nhịn được thất thanh kêu lên.

Thậm chí ngay cả những lão giả cũng đều phải động dung trước những lời mà Lý Thuần Quân vừa nói ra.

"Ta biết chỉ dùng lời nói thì khó mà thuyết phục các vị được, nên thay vào đó, chúng ta sẽ lập tức bắt đầu luôn" Lý Thuần Quân dùng loại ngữ khí tĩnh như mặt nước, diện mục thủy ba bất hưng tiếp tục nói: "Sau khi luyện xong, ta tin tưởng các vị sẽ có nhận thức mới về những lời mà ta đã nói"

"Mặt khác, trong suốt quá trình luyện đan, không một ai ở đây được phép tùy ý làm theo ý mình, phải tuyệt đối tuân theo sự hướng dẫn của ta, có hiểu chưa?"

Mọi người nhẹ gật đầu đồng ý.

Mặc dù bọn hắn không quá tin tưởng người trẻ tuổi này, nhưng bọn hắn cũng biết mình không thoát khỏi số phận được.

Dẫu sao thì mọi trách nhiệm đều đã nằm trên lưng hắn ta rồi, làm được đến đâu thì cứ làm thôi.

"Đốt lửa, đợi nửa canh giờ rồi đem Băng Phượng Chi Huyết cho vào lò"

...

"Sau khi máu đã hoà tan thành huyết vụ, lần lượt cho Minh Hồn Thảo, Thánh Hồn Thảo, Vân Lộ Huyền Thảo, Triều Lộ Huyền Thảo, Bích Ngọc Tiên Đằng vào trong"

"Tận năm loại? Như vậy có phải hơi vội không?" Một người lên tiếng nghi hoặc.

"Ta còn chưa nói xong, mỗi loại phải cách nhau một canh giờ"

"..."

"Lưu ý là phải cho đan hoả đốt thật nhẹ nhàng, chậm rãi loại bỏ đi phần tạp chất để lấy hết tinh hoa của chúng.

Sau đó, các ngươi lại cho chúng hoà tan vào nhau, hoá thành dược dịch, rồi lại để dược dịch hấp thu huyết vụ xung quanh..."

"Như vậy là xong công đoạn đầu tiên"

...

"Ta có cảm giác tên này luyện đan rất thạo" Hoa Bất Ngữ nhìn chằm chằm Lý Thuần Quân, mặt đầy vẻ kì quái.

Tên này vẫn còn trẻ lắm nha? Sao hắn lại có thể thông thái đến như vậy?

Mộ Khuynh Tiên cũng nhìn hắn, trong mắt loé lên linh quang, tựa hồ nàng đã nhận ra chuyện gì đó..

Quá trình luyện đan mất tận ba ngày ba đêm, và công đoạn khó khăn nhất trong việc luyện chế Cửu Chuyển Hồi Hồn Đan cũng đã sơ bộ hoàn thành.

"Ba loại dược dịch này sở hữu dược tính rất khác biệt, muốn cưỡng ép dung hợp chúng lại là chuyện không thể nào.

Do vậy, cần phải có một loại thảo dược mang tính ôn như Phù Dung Tiên Thảo làm cầu nối mới có thể khiến chúng từ từ dung hợp"

"Từ giờ đến lúc đan dược thành hình cũng không cần bao nhiêu công phu nữa.

Tất cả những gì các ngươi cần làm chính là cố gắng khống chế đan hoả cho ổn định, cũng như giữ vững sơ tâm không được vội vàng, cứ từ tốn mà làm, rèn sắt thành thép"

"Ta tin là qua mấy ngày sau nữa, viên Tiên Đan này sẽ triệt để thành hình"

Ngoài dự đoán của Lý Thuần Quân một chút, khoảng gần nửa tháng sau, Tiên Đan mới chịu thành hình.

Trong đan lô đột nhiên truyền đến một vụ nổ lớn, sóng xung kích khiến Lý Thuần Quân cùng vài người khác văng xa hàng chục mét.

Từ trong đó, một mùi hương mê người thoang thoảng truyền ra khiến người ta không tự chủ tiết đầy một ngụm nước bọt.

Mặc dù bị đánh bay nhưng Lý Thuần Quân cũng tỏ vẻ không bất ngờ, chỉ mỉm cười đầy hài lòng: "Đại công cáo thành"

Nhóm luyện đan đại sư nghe thấy vậy liền vô thức nuốt trọng một ngụm nước bọt.

Một người trong đó đại diện bước tới bên cạnh đan lô, run tay lấy ra một viên đan dược cửu sắc, ngắm nghía một lúc rồi không nhịn được rống to: "Mẹ nó, thật sự thành công rồi!"

"Phải giữ vững hình tượng...!Nhưng mà mẹ nó, thật sự thành công rồi ư?"

"A! Vị đạo này, tuyệt đối không sai được! Đây là Tiên Đan thực thụ! Không chệch đi đâu được!"

"..."

Nhóm luyện đan sư nhảy cẫng lên hoan hô, một bộ mừng rỡ như điên, dáng vẻ bết bát không thể nói hết, hoàn toàn không còn một chút hình tượng cao nhân nào.

"Đan thành rồi...!Là chuyện vui" Lý Thuần Quân vừa nói đến đây liền đã ngã úp mặt xuống đất.

Mộ Khuynh Tiên vội vàng chạy tới đỡ hắn dậy, trên mặt lộ vẻ lo lắng: "Thuần Quân, ngươi làm sao thế?"

Ọc ọc ọc~

"Đói chết ta rồi..." Lý Thuần Quân yếu ớt nói thêm một câu rồi ngất lịm, hồn lìa khỏi xác, thần du chân trời...

Mộ Khuynh Tiên: "..."

Đói?.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Ta Có Thật Sự Là Đấng Cứu Thế