Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi, Ta Cùng Sư Tôn Nam Chủ Ở Bên Nhau

Chương 37: 37: Hai Cái Kim Đan Đặt Vào Hai Lựa Chọn


Tư Hằng hồi tưởng về nam nhân vừa rồi, lâm vào trầm tư thật sâu, hắn cùng nam nhân kia làm gì có nửa phần tương tự?

Đều mặc bạch y?

Bạch y là truyền thống của Côn Luân, hắn nhiều năm mặc quần áo trắng như vậy, chỉ là một loại thói quen đơn thuần, quần áo có gì đối với hắn mà nói cũng không có bất đồng, không đại biểu được cái gì, hiện tại không phải hắn đang mặc y phục màu đỏ sao?

Đều tu luyện cả ngày?

Nhưng nhân sinh của hắn lại không phải chỉ có tu luyện, những thứ mà hắn thích rõ ràng có rất nhiều và đa dạng, hắn còn thích luyện đan luyện khí vẽ bùa trận pháp, bây giờ hắn còn có thêm một yêu thích mới: Dưỡng tiểu đồ đệ!

Lại nói nam nhân trong cốt truyện kia cả ngày tu luyện không phải vì hắn ta thích mà đơn giản là hắn ta một lòng muốn phi thăng thôi.

Hắn lại không giống vậy, phi thăng với hắn mà nói thì đó chỉ là một chuyện nhỏ, nếu muốn phi thăng hắn đã sớm có thể phi thăng rồi, hắn tu luyện đơn thuần chỉ bởi vì cảm thấy tu luyện có lạc thú.

Trừ cái này ra bọn họ thật sự không có nửa phần tương tự, nam nhân kia ham thích quyền lực, sau khi trở lại môn phái một lòng nhào vào công việc của tông, ngay cả người bên người bị người ta khi dễ cả ngày, bị thương mà hắn ta không nhận thấy dị thường; nam nhân kia sẽ vì cái gọi là đại cục mà ủy khuất người bên cạnh, phấn y nữ tử ở bên ngoài chịu ủy khuất lớn, nam tử kia cư nhiên muốn người khác xin lỗi liền xong việc.

Nếu là hắn, cho dù tiểu đồ đệ chỉ bị thương một chút thì hắn vẫn có thể nhìn ra được, cho dù tiểu đồ đệ chỉ chịu một chút ủy khuất hắn cũng có thể phát hiện, hắn đều sẽ vì nàng lấy lại công đạo, tuyệt không nuông chiều cho xong việc!

Hơn nữa, cốt truyện nói nam tử kia bởi vì tu luyện vô tình đạo cuối cùng trở thành vô tình vô dục, hắn thấy đó chính là lấy cớ, công pháp đối với người tu luyện nhiều nhất chỉ là ảnh hưởng, cuối cùng biến thành như thế nào vẫn là do chính người tu luyện.

Nguyên nhân hắn trở nên lạnh nhạt với đạo lữ của mình, nói đến cùng là bởi vì cảm tình của bản thân hắn với đạo lữ không thâm, không trách được công pháp.

Cho dù nguyên nhân thật sự là bởi vì công pháp dẫn đến việc sau khi hắn xuất quan liền trở nên lạnh nhạt với đạo lữ, vậy chỉ có thể thuyết minh hắn không đủ mạnh, đạo tâm không kiên.

Một nam nhân có thể bị chính công pháp mình tu luyện thay đổi, dựa vào cái gì mà đánh đồng với hắn Tư Hằng chứ?

Hiểu lầm của đồ đệ về hắn thật sự là quá sâu quá sâu!!!

Nếu hắn cùng tiểu đồ đệ biến thành đôi nam nữ trong cốt truyện kia thì hắn tuyệt đối sẽ không......

Tư Hằng đột nhiên dừng suy nghĩ của mình lại, vì sao hắn lại có loại suy nghĩ này?

Qua khá lâu Phong Tư Lạc không thấy Thư Lâm đáp lại, nàng nghi hoặc kêu hắn: "Thư Lâm? Ngươi có nghe được không?"

Tư Hằng niệm thanh tâm chú ba lần, cuối cùng vẫn nhịn không được vì bản thân biện giải một câu: "Tư Hằng với nam nhân kia không hề giống nhau."

Ngữ khí của hắn thật sự là quá mức khẳng định, giọng nói tựa hồ ẩn chứa cảm xúc vô cùng cùng với rất nhiều điều không thể nói ra được, Phong Tư Lạc nghe xong sửng sốt, nàng nghiêng đầu trầm tư.

Trong lòng Tư Hằng vui mừng, tiểu đồ đệ nhanh nghĩ lại xem, sư phụ cùng nam nhân kia thật sự không giống nhau.

Nhưng mà điều Phong Tư Lạc đang trầm tư chính là, vì sao Thư Lâm lại khẳng định như thế? Chẳng lẽ......

"Ngươi nhận thức Tư Hằng?"

Tư Hằng: "......"

"Ngươi cùng hắn rất quen thuộc?"

Tư Hằng: "......"

Tiểu đồ đệ vào một số thời điểm vẫn rất thông minh, sớm biết vậy vừa rồi hắn không nói câu kia nữa, không, câu nói kia vẫn phải nói!

Hắn với nam nhân kia không hề giống nhau, tuyệt đối không thể làm tiểu đồ đệ hiểu lầm.

Những mà đã nói câu kia thì hắn phải tiếp tục phải nói dối, hắn nói hàm hồ: "Có vài lần có duyên gặp gỡ."

"Nga." Phong Tư Lạc có chút thất vọng, nàng còn tưởng rằng có thể từ chỗ Thư Lâm nghe được bát quái về Tư Hằng nha, nguyên lai chỉ có vài lần gặp gỡ.

So sánh với Thư Lâm thì nàng còn hiểu biết về Tư Hằng nhiều hơn.

"Tuy rằng chỉ có vài lần chi duyên, nhưng nhân phẩm, tâm tính cùng năng lực Tư Hằng tôn giả đều đáng tin cậy, hắn không hề giống nam nhân trong cốt truyện kia."

Phong Tư Lạc gật gật đầu, Thư Lâm rất tôn sùng Tư Hằng a! Trước kia nàng đoán quả nhiên không sai, gia hỏa này chính là fan của Tư Hằng.

"Nhân phẩm, tâm tính cùng năng lực của Tư Hằng tôn giả đương nhiên là cực tốt, điểm này ta chưa bao giờ hoài nghi." Nàng chậm rãi nói," Chỉ là không thể suy xét việc đem hắn trở thành tình lữ hoặc đạo lữ mà thôi.

"

Nam nhân mà ngay cả nữ chính đều đuổi không kịp thì ai mà truy hắn hoặc là có ý đồ cùng hắn ở bên nhau, khẳng định sẽ bị lạnh nhạt như ở cực Bắc.

Tâm tình Tư Hằng thực phức tạp, cảm giác vừa có chút vui mừng, vừa có chút chua xót không rõ, lại niệm thanh tâm chú một lần nữa, nhưng mà hiệu quả không tốt.

Trong lòng truy vấn, có phải mắc lỗi chỗ nào hay không?

————

Vở kịch trên đài cao đã kết thúc, con rối phấn hồng lại xuất hiện ở trên đài cao, tầm mắt nàng giống như lơ đãng mà đảo qua Phong Tư Lạc bên này.

"Hiện tại kết toán đáp án của các ngươi."

Đáp án của mỗi người đều hiện lên, rất nhanh liền có người phát ra tiếng kinh hô, khiếp sợ nhìn Phong Tư Lạc bên này.

Các tu sĩ ở đây rất thông minh, bọn họ không dám khẳng định kết cục cuối cùng là vui hay buồn, cho nên trên cơ bản đáp án của bọn họ đều viết một nửa hỉ một nửa bi, làm như vậy tuy rằng thiếu một ít kinh hỉ, nhưng vô luận kết cục như thế nào thì bọn họ đều có thể có năm lần rút thăm trúng thưởng.

Cho dù trong lòng những người này có cực độ thiên hướng về đáp án nào thì bọn họ cũng không dám được ăn cả ngã về không, mà sẽ chọn đáp án khác vài lần, như vậy cuối cùng không đến mức lỗ sạch vốn.

Nhưng Phong Tư Lạc không giống vậy, toàn màn hình đều một chữ bi, làm các tu sĩ khác ở đây đau mắt.

Bọn họ kinh ngạc với vận khí tốt của nàng, càng kinh ngạc là nàng rất lớn gan, dũng khí được ăn cả ngã về không này, bọn họ không có.

Phong Khanh Liên nhìn bảy chữ bi của bản thân, nàng còn tưởng rằng nàng sẽ là người nhiều nhất ở đây, không nghĩ tới vị muội muội này của Cơ Vô U lại vượt ra ngoài dự đoán của mọi người, một lần lại một lần làm mọi người kinh ngạc.

"Muội muội, muội thật là lợi hại!" Cơ Vô U cũng chọn năm chữ hỉ năm chữ bi, nhìn thấy muội muội độc chiếm ngao đầu*, lòng Cơ Vô U tràn đầy kiêu ngạo.

*Độc chiếm ngao đầu ý muốn nói một mình giữ chỗ đứng đầu.

Phong Tư Lạc cười: "Ca ca quá khen, chỉ là muội có vận khí tốt mà thôi."

Cái này cũng không phải vận khí tốt là có thể quyết định, mọt người ở đây đều minh bạch.

Phấn hồng con rối nói: "Lúc trước ta đã nói, có thể đoán đúng kết cục bao nhiêu lần thì có thể đạt được bấy nhiêu lần rút thăm trúng thưởng."

Bên cạnh con rối có một cái ngọc thạch đài chậm rãi dâng lên, sau khi ngọc thạch đài hiện lên rồi phát sáng thì trước mặt mỗi người đều hiện lên một con số, Phong Tư Lạc là mười, Phong Khanh Liên là bảy, những người khác là bốn, năm, sáu không đồng đều.

Các lão nhân ở bí cảnh đều rất hưng phấn, vài lần nửa tháng tụ hội trước, mỗi người bọn họ đều chỉ có một cơ hội rút thăm trúng thưởng, bây giờ lại có rất nhiều lần, nếu vận khí tốt thì nói không chừng có thể đạt được mấy bảo vật liền?

Con rối phấn hồng tiếp tục nói: "Mỗi người các ngươi lần lượt đi lên, mỗi lần rút thăm trúng thưởng thì ở inh phủ các ngươi sẽ xuất hiện một vấn đề, mỗi vấn đề có hai lựa chọn, đem Kim Đan của các ngươi đặt lên đáp án các ngươi lựa chọn, Kim Đan đặt lên đáp án đúng thì sẽ tùy cơ xuất hiện một rương bảo vật, đáp sai thì không có."

Trong nháy mắt Phong Tư Lạc bình tĩnh lại: "???" Sao lại nghe có chút không thích hợp? Giải đề thì giải đề, vì sao muốn đem Kim Đan đặt lên đó?

"Vị ca ca này, lúc trước cũng như thế sao?" Nàng quay đầu hỏi đồng môn kia của Thanh Dương.

Vị sư huynh kia của Thanh Dương bị Phong Tư Lạc gọi thì có chút ngượng ngùng, hắn ôn thanh giải thích nói: "Đúng vậy, trước kia đều là như thế này."

"Xác định như vậy không có vấn đề? Đáp sai thì Kim Đan sẽ không có việc gì sao?" Phong Tư Lạc đầy mặt không tin.

Vị sư huynh kia cười nói: "Đều không có vấn đề a, có thể đáp đúng thì sẽ có bảo vật, đáp không trúng thì tay không mà về, cho nên ta mới truyền tin cho bọn Thanh Dương, bảo bọn họ tiến vào."

Trong lòng Phong Tư Lạc có dự cảm không được tốt lắm, sao cái này nghe giống như thủ đoạn lừa gạt đa cấp ở thời hiện đại nha? Trước dùng chỗ tốt đem người lừa tiến vào, người tiến vào phát hiện chỗ tốt ở nơi này nhiều hơn, liền sẽ tuyên truyền cho đoàn thân hữu của mình, người tới càng ngày càng nhiều, chờ đến khi đủ nhân số thì tập đoàn lừa dối bắt đầu thống nhất cắt rau hẹ?

Trong lòng nàng tuy rằng nghĩ như vậy nhưng những người khác lại hoan thiên hỉ địa chạy trên đài cao.

Lần này rút thăm trúng thưởng bắt đầu từ người có số lần ít nhất, người nọ đã là lão nhân của bí cảnh, hắn thuần thục đặt tay lên chỗ trung tâm của ngọc thạch đài, nhắm mắt lại.

Phong Tư Lạc gắt gao nhìn chằm chằm người nọ, đầu tiên trên mặt người nọ có chút rối rắm, tựa hồ là đang lựa chọn đáp án, kế tiếp hắn vui sướng, hẳn là chọn đúng rồi.

Người nọ buông tay ra, phía dưới ngọc thạch đài quả nhiên lăn ra một cái hộp, người nọ hoan thiên hỉ địa nhặt lên, thật cẩn thận thu vào trong túi trữ vật.

Vị đồng môn kia của Thanh Dương nói cho Phong Tư Lạc: "Những đề mục xuất hiện ở thời điểm rút thăm trúng thưởng đều rất cổ quái, đáp án cũng không có logic gì, cho nên đều tùy tiện chọn, đúng sai đơn thuần dựa vào vận khí, khen thưởng cũng là tùy cơ dựa vào vận may."

Phong Tư Lạc gật gật đầu, nàng nhìn khoảng hai trăm tu sĩ Kim Đan ngồi chung quanh, mày hơi hơi nhăn lại.

Người ở bên trên lại đặt tay lên trên ngọc thạch trên đài, không bao lâu sau trên mặt hắn liền xuất hiện một phần ảo não.

Con rối cười nói: "Đáp sai rồi, hiện tại khấu trừ lợi thế."

Lời này vừa nói ra, những người ở đây đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo kinh hãi: "Khấu trừ lợi thế gì vậy?"

Phong Tư Lạc có cảm giác quả nhiên là như thế, nàng đã nói rồi đáp đề còn phải áp Kim Đan lên là không thích hợp mà, quả nhiên có âm mưu.

Trên mặt người đứng ở đài cao lộ ra vài phần thống khổ, hắn tựa hồ muốn rút tay về, chỉ tiếc tay hắn giống như là lớn lên ở ngọc thạch đài vậy, căn bản là bất động.

Ước chừng mười mấy giây qua đi, sắc mặt người nọ tái nhợt lui về phía sau vài bước, phẫn nộ chỉ vào con rối phấn hồng: "Ngươi cư nhiên rút ra một phần mười năng lượng Kim Đan của ta?"

Mọi người dưới đài ồ lên, Kim Đan là suối nguồn năng lượng của Kim Đan tu sĩ, năng lượng của Kim Đan bị rút ra thì trong thời gian ngắn tu vi của bọn họ cũng sẽ bị hao tổn, ảnh hưởng không thể nói không lớn.

Người ở trên đài lập tức muốn động thủ, giây tiếp theo hắn lại bị hút lên ngọc thạch đài, tay phải không tự chủ được ấn vào trung tâm đài, nhưng người nọ vẫn quật cường nói: "Ta không chọn."

Mặt con rối vẫn mỉm cười, mười giây qua đi, người trên đài phát ra một tiếng hét thảm, con rối nói: "Bởi vì ngươi cự tuyệt lựa chọn cho nên bổn luân coi là từ bỏ, khấu trừ một phần mười năng lượng Kim Đan."

Người nọ phẫn nộ đứng lên, lấy vũ khí ra định liều mạng, nhưng mà hắn còn một cơ hội rút thăm trúng thưởng nữa, vì thế hắn lại lần nữa bị hút lên ngọc thạch trên đài, tiến hành việc giải đạo đề cuối cùng.

Lần cuối cùng này hắn đáp đúng, lại có một cái hộp bay ra, người nọ bị rút ra hai phần năng lượng Kim Đan, hắn oán hận nhặt hộp lên cất đi, xoay người đối mặt với những người phía dưới định nói cái gì đó.

Con rối tùy tay chỉ chỉ, người nọ đã bị hút trở lại chỗ ngồi của hắn, không thể động đậy.

"Người tiếp theo." Con rối không gợn sóng nói.

"Ta không đi lên, ta từ bỏ rút thăm trúng thưởng." Người thứ hai lớn tiếng kêu.

"Không thể từ bỏ." Con rối nói, "Các ngươi đáp đúng bao nhiêu lần thì phải tham gia rút thăm trúng thưởng bấy nhiêu lần, toàn bộ quá trình này đều trải qua Thiên Đạo chứng thực, có lực lượng của Thiên Đạo giám sát, không hoàn thành rút thăm trúng thưởng thì các ngươi không thể dừng lại, ta cũng không thể."

Vừa dứt lời, người thứ hai liền thân bất do kỷ bay lên đài cao, tay phải cũng bị cưỡng chế tính đặt lên trên ngọc thạch đài, bằng hữu của hắn lớn tiếng kêu: "Không cần từ bỏ lựa chọn, tùy tiện chọn một đáp án đi."

Mười tới giây sau, người nọ cả người đều là mồ hôi ngồi bệt xuống đất, dưới ngọc thạch đài lăn ra một cái hộp, xem ra vận khí hắn tốt nên chọn đúng rồi.

Người nọ nghiến răng nghiến lợi nhặt lên hộp cất đi, tiếp theo lại bị khống chế được tiến hành giải đề, hắn có bốn cơ hội, vận khí tốt đáp đúng ba lần, bị rút ra một phần năng lượng Kim Đan.

Kế tiếp những người khác cũng bị cưỡng chế đi lên giải đề, có người vận khí tốt đáp đúng tương đối nhiều, có người vận khí kém đáp sai tương đối nhiều, tổng thể mà nói thì mỗi người sẽ bị rút khoảng một đến ba thành năng lượng Kim Đan, có mấy người đặc biệt xui xẻo bị rút mất bốn thành năng lượng.

Bình quân lại thì đáp đúng cùng đánh sai xác suất không sai biệt lắm, đều là 50%.

Mọi người ban đầu hoảng loạn đã yên lòng lại, tuy rằng năng lượng Kim Đan bị rút ra xác thật làm người đau lòng, nhưng chỉ cần không đạt tới năm thành thì sau đó bồi bổ là có thể bổ sung trở lại, cũng chỉ là trong ngắn hạn sẽ yếu hơn so với ngày thường mà thôi.

Nhưng nếu trong khoảng thời gian ngắn số lượng lực lượng Kim Đan bị rút ra đạt tới năm thành hoặc hơn nữa thì Kim Đan kia có thể giữ được hay không đều là vấn đề, cho dù Kim Đan có thể giữ được, chỉ sợ cũng sẽ ảnh hưởng đến kết anh sau này.

Mọi người đồng thời nhìn về phía Phong Tư Lạc với một ánh mắt thương hại, nguyên bản bọn họ cho rằng nàng có vận khí tốt, hiện tại xem ra ——

Đây là xui xẻo tới cực điểm a!

Tiểu cô nương đáng thương!

Phong Tư Lạc: "......"

————

Cơ Vô U đặc biệt tức giận, hắn còn rất hối hận, hắn vốn là muốn mang muội muội tới có thêm kiến thức, ai biết một chân lại dẫm vào hố sâu, cư nhiên yếu hại muội muội có thể bị rút mất năng lượng Kim Đan, vận khí không tốt còn có khả năng không giữ được Kim Đan, Cơ Vô U hận không thể cùng con rối liều mạng.

Nhưng mà có lực lượng của Thiên Đạo chen chân, Thiên Đạo cam chịu đây là một loại giao dịch công bằng, Cơ Vô U lại không cường đại đến mức có thể phản kháng, hắn cũng bị áp lên đáp đề.

Vận khí của Cơ Vô U thập phần tốt, hắn đáp đúng tất cả năm đạo đề, cầm năm cái hộp xuống dưới mà Cơ Vô U vẫn đầy mặt không thể tin được, những người khác cũng tràn đầy hâm mộ, đây là người duy nhất đáp đúng toàn bộ.

"Ca ca chúc mừng." Phong Tư Lạc nghĩ thầm không hổ là nam xứng quan trọng nhất, vận khí của giai đoạn trước vẫn rất tốt.

Cơ Vô U trong đầu linh quang chợt lóe, hắn hỏi con rối phấn hồng: "Nếu ta muội muội trả lời sai thì có thể không lấy mất lực lượng Kim Đan của nàng không? Lấy của ta thay? Tu vi của ta cao hơn nàng, lấy năng lượng Kim Đan của ta khẳng định càng tốt hơn nàng đúng không?"

"Cơ Vô U!" Phong Tư Lạc muốn ngăn cản hắn, nhưng mà Cơ Vô U né tránh.

Trên khuôn mặt bất biến của con rối rốt cuộc có một chút biểu tình: "Chỉ cần ngươi nguyện ý, tự nhiên là có thể."

"Ta nguyện ý!"

"Câm miệng cho ta, ngồi xuống." Phong Tư Lạc gầm lên một tiếng.

Cơ Vô U bị lửa giận trong mắt nàng dọa đến, hắn ngoan ngoãn ngồi xuống, mặt đều là biểu tình lấy lòng: "Muội muội?"

Phong Tư Lạc căm tức nhìn Cơ Vô U, hình ảnh U U Tử chết đi lần thứ hai xuất hiện ở trước mặt nàng, nàng đã từng không có năng lực nên hắn vì bảo hộ nàng mà chết, lúc ấy nàng liền thề, nàng sẽ không bao giờ làm hắn vì nàng hy sinh cái gì nữa.

"Muội muội, ca ca cũng không phải nói lấy toàn bộ lực lượng Kim Đan của ta mà, nhưng muội phải giải mười đạo đề, vạn nhất sai tương đối nhiều thì lấy một phần của ta và lấy một phần của muội, như vậy Kim Đan của chúng ta đều sẽ không có vấn đề, sau khi ra khỏi bí cảnh bồi bổ lại là không có việc gì, đây là biện pháp tốt nhất rồi, muội muội." Hắn quay đầu hỏi Thanh Dương, "Thanh Dương, ta nói đúng không? Có phải đây là biện pháp tốt nhất không?"

Mặt Thanh Dương có chút khổ, hắn không nguyện ý trả lời lắm, nhưng trong ánh mắt Cơ Vô U lại gây áp lực cho hắn, làm hắn gật đầu, hắn đành phải miễn cưỡng cười nói: "Vô U huynh nói cũng không sai, hai người các ngươi chia sẻ sẽ tốt hơn một người gánh vác toàn bộ, trở về bồi bổ cũng tương đối dễ dàng.".

Ngôn Tình Sủng

Nhưng Cơ Vô U đã sắp kết đan hậu kỳ, nếu lần này bị rút một phần năng lượng Kim Đan thì thời gian hắn tới hậu kỳ khẳng định phải kéo dài, Thanh Dương có chút hụt hẫng.

Nhưng ai bảo nhân gia là huynh muội đâu? Ai bảo Vô U phá lệ để bụng vị muội muội này đâu? Thanh Dương cũng không có biện pháp.

Phong Tư Lạc vừa cảm động vừa bất đắc dĩ: "Ca câm miệng đi ca, không cần rủa muội, nói không chừng muội sẽ đoán đúng mười lần thì sao!"

Cơ Vô U thấy nàng không hề tức giận, hắn liền sang sảng cười to: "Đúng đúng đúng, muội muội nói rất đúng, ca ca ta năm lần đáp đúng hết, muội muội đoán đúng mười lần cũng là chuyện bình thường."

Thanh Dương ngầm thở dài, từ nhỏ đến lớn vận khí của Cơ Vô U đặc biệt tốt, điểm này Thanh Dương cũng biết đến, nhưng đáp đúng năm lần là một chuyện, đáp đúng mười lần lại là một chuyện khác, xác suất đáp đúng mười lần thấp bao nhiêu thì Thanh Dương cũng không đành lòng nói.

Thôi, để cho đôi huynh muội này có mộng đẹp trước đi.

————

Người đi lên đáp đề càng ngày càng nhiều, bị cưỡng chế đoạt đi năng lượng Kim Đan làm mọi người đều rất không cao hứng, có không ít người bởi vì thu được tin tức từ bằng hữu mới tiến vào cái bí cảnh này, lúc này liền có người bắt đầu oán trách bằng hữu, trách bằng hữu không làm rõ ràng trước rồi đem mình kéo xuống hố.

Sư huynh đồng môn kia của Thanh Dương đầy mặt áy náy, xin lỗi bọn họ: "Xin lỗi vài vị sư đệ, là ta hại các ngươi."

Thanh Dương bị đoạt đi hai thành năng lượng Kim Đan, hắn vỗ vỗ bả vai sư huynh: "Sư huynh đừng nói như vậy, tuy rằng là huynh kêu chúng ta tới, nhưng lúc trước huynh cũng đã nói với chúng ta bên trong có tính nguy hiểm nhất định, tiến vào bí cảnh là chính chúng ta lựa chọn, ở chỗ này đáp đề cũng là chúng ta lựa chọn, hiện tại hậu quả không liên quan đến huynh, huynh không cần tự trách."

Ba sư huynh của Thanh Dương cũng biểu đạt ý tứ không sai biệt lắm, vận khí của bọn họ cũng không tồi, năng lượng bị rút mất không nhiều lắm, tiến vào bí cảnh này một chuyến thì có thể nói là thu hoạch lớn hơn trả giá.

Nếu biết trước chuyện này thì bọn họ sẽ thận trọng suy xét và nói không chừng cũng sẽ tiến vào, chẳng qua phía trước không nói rõ, cuối cùng mới ngỡ ra là bị lừa cho nên trong lòng bọn họ rất khó chịu mà thôi.

Bất quá tuy rằng bọn họ minh bạch nhưng lại có chút lo lắng Cơ Vô Nhược sẽ trách tội, dù sao nàng có mười cơ hội rút thăm trúng thưởng, thời điểm rút thăm trúng thưởng toàn bộ dựa vào vận khí của bản thân, ai biết được chút nữa nàng sẽ sai bao nhiêu đề?

Mấy người hai mặt nhìn nhau, lòng tràn đầy lo lắng.

Rất nhanh, tất cả mọi người kết thúc, chỉ còn lại Phong Khanh Liên cùng Phong Tư Lạc, ánh mắt mọi người đều dừng lại ở trên người hai nàng.

Phong Khanh Liên là Trúc Cơ hậu kỳ suy nhất ở trong bí cảnh, vài lần nửa tháng tụ hội rút thăm trúng thưởng trước, nàng đều bảo bằng hữu giúp nàng chọn, nhưng hiện tại đáp sai sẽ bị rút mất lực lượng Kim Đan, những bằng hữu đó đương nhiên là không có khả năng giúp nàng nữa.

Cho nên nàng nghi hoặc nhìn về phía con rối phấn hồng, lạnh lùng hỏi: "Ta làm sao bây giờ?"

Con rối có chút chờ mong nhìn các bằng hữu của Phong Khanh Liên: "Lúc trước các ngươi không phải đều giúp nàng rút thăm trúng thưởng sao? Lần này chẳng lẽ không ai giúp nàng?"

Phong Tư Lạc ngừng lại, con rối này thật đúng là hư.

Bằng hữu của Phong Khanh Liên có chút xấu hổ, lúc trước không có nguy hiểm đương nhiên là chủ động giúp, nhưng hiện tại nếu hỗ trợ sẽ có nguy hiểm, ai cũng không muốn tự nhiên tổn thất tu vi của mình đi giúp người ta, cho dù bọn họ rất thích Phong Khanh Liên thì cũng vậy.

Con rối chỉ chỉ Phong Tư Lạc cùng Cơ Vô U: "Các ngươi phải học học hai người bọn họ kìa."

Cơ Vô U tự hào nâng cằm, bị Phong Tư Lạc tát lên trên đầu một cái.

Loại chuyện này thì có cái gì đáng tự hào nga!

Cơ Vô U che cái ót lại, có chút ủy khuất nhìn nàng, muội muội không phải ngoan ngoãn khả nhân sao? Vì sao hôm nay lại có biến hóa lớn như vậy?

Phong Tư Lạc trừng mắt nhìn hắn một cái, Cơ Vô U lại không ủy khuất nữa, hắn nhếch miệng cười, muội muội táo bạo hung ác cũng rất đáng yêu.

Phong Khanh Liên cũng không bị con rối phấn hồng châm ngòi ly gián: "Ít nói nhảm, rốt cuộc muốn làm như thế nào?"

Con rối phấn hồng cũng có chút buồn rầu: "Lần rút thăm trúng thưởng này là do Thiên Đạo giám sát, nhưng Kim Đan lại là điều kiện cần thiết, vậy ngươi chờ xem, xem xem thời điểm kết thúc thì ta có thể đưa ngươi rời khỏi bí cảnh hay không."

"Nếu không thể thì sao?" Phong Khanh Liên lạnh lùng hỏi.

"Nếu không thể thì ngươi chỉ sợ sẽ phải ở lại chỗ này đợi đến lúc kết đan, chờ sau khi hoàn thành trận giao dịch này rồi rời đi." Con rối phấn hồng nhún nhún vai, "Hoặc là ngươi có thể lựa chọn giết ta?"

Con rối phấn hồng là tu vi Nguyên Anh kỳ, Phong Khanh Liên là một Trúc Cơ hậu kỳ, làm sao có thể giết nó?

Phong Khanh Liên cau mày, suy tư phải làm sao bây giờ.

Con rối phấn hồng chuyển hướng sang Phong Tư Lạc, trên khuôn mặt cứng đờ của nó tựa hồ có một chút ý cười: "Tiểu cô nương, đi lên đi, nhìn xem lần này ngươi có thể đáp đúng bao nhiêu đạo đề."

Phong Tư Lạc bị động bay lên trên đài cao, tất cả mọi người dưới đài đều nhìn nàng, có mấy người thương hại, cũng có người có chút ác ý cùng chờ mong.

Tất cả mọi người đều đang chờ đợi một kết quả.

Có người dám mơ ước Kim Đan của đồ đệ, Tư Hằng trong vòng tay đã sớm ngo ngoe rục rịch: "Ta muốn dung một nhát kiếm huỷ hoại bí cảnh nho nhỏ này."

"Ngươi vừa ra thì bí cảnh này khẳng định sẽ sụp xuống, đến lúc đó chỉ sợ ngươi cũng phải chịu phản phệ, cho nên không đến thời điểm cuối cùng thì ngàn vạn lần không cần ra ngoài." Phong Tư Lạc trấn an hắn, "Ngươi đừng vội, trong lòng ta có một ý tưởng, để ta thử xem có thể làm được hay không đã."

Phản phệ chi lực thì Tư Hằng không sợ, cho dù đáng sợ cũng không quan trong bằng tu vi của đồ đệ, nhưng mà đồ đệ đã có ý tưởng thì hắn sẽ không ngăn cản nàng thử, vì thế hắn kiềm chế ý đồ muốn hủy diệt bí cảnh này: "Nàng có ý tưởng gì liền cứ việc đi thử, mặc kệ kết quả như thế nào thì đều có ta vì nàng dọn sạch chướng ngại.

"Thư Lâm, ngươi thật sự là quá tốt." Thật sự rất giống ba ba kiếp trước của nàng!

Phong Tư Lạc cười vươn tay, ấn lên trên ngọc thạch đài.

Kỳ thật khi con rối tuyên bố quy tắc, nói thời điểm đáp đề phải đem Kim Đan đặt lên trên lựa chọn thì trong lòng nàng liền hiện lên một ý niệm.

Người khác chỉ có một Kim Đan, cho nên bọn họ chỉ có thể chọn một trong hai, nhưng nàng có hai cái Kim Đan, nàng có thể đồng thời đặt vào hai lựa chọn hay không đây?

Quy tắc nói, chỉ cần Kim Đan đặt lên lựa chọn đúng thì chính là đáp đúng.

Cứ lý luận như vậy thì hai cái Kim Đan của nàng đặt lên hai lựa chọn, có phải vẫn tính là nàng đúng hay không?

Nàng phi thường tò mò.

Đương nhiên, nếu kia thao tác không được, vậy gọi ma đao thần long trở về, đánh một hồi đi!

Tác giả có lời muốn nói:

Phong Tư Lạc: Có hại là chuyện không có khả năng, chua ngọt đắng cay ta đều ăn, nhưng mà không được có hại.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi, Ta Cùng Sư Tôn Nam Chủ Ở Bên Nhau