Phong Lưu Tiểu Công Tử

Chương 3: Cô gái ấy là cô cô của ta?


Đang mãi mê trong dòng suy nghĩ thì cửa phòng của cô đột nhiên có người mở của. Ngước mắt lên làm cô điêu đứng cả người, đây là tiên nữ hay ai mà lại xinh đẹp như vậy, chỉ thấy trước mặt cô là cô gái có mái tóc ánh bạc dài thước tha, làn da trắng nõn nà, mắt to tỉnh lặng tạo cho người ta cảm giác khó gần. Thân hình bốc lửa với bộ đồ bó sát màu trắng bạc tôn lên bộ ngực khủng và làn eo con kiến. Thiếu chút nữa là cô không kiềm chế được mà sịt cả máu mũi cả ra ngoài. Đột nhiên trong đầu cô truyền vào một số thông tin, thì ra cô gái trước mặt có tên gọi là Dạ Tuyết, công chúa của ma giới là em gái của Dạ ma vương và cũng là cô cô của cổ thân thể mà cô nhập vào ( tức là Dạ Phong)rất cưng chiều Dạ Phong. và điều đặc biệt hơn nữa là cô cô này của cô chưa có chồng, thân thể vẫn còn là trinh nguyên. Khà khà, những ý nghĩ xấu trong đầu của cô chợt hiện ra, thiếu chút nữa là chảy cả nước dãi ra ngoài. Đang miên mang trong dòng suy nghĩ thì tiếng nói bên cạnh lôi cô thoát ra khỏi ý nghĩ

- Dạ Phong con làm sao vậy? Sao cô cô vô hồi lâu mà con không nói tiếng gì mà cứ nhìn chằm chằm cô như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy?

- Con không sao cô cô, tại hôm nay con thấy cô cô đẹp quá mà, làm con điêu đứng cả người, vừa nói cô vừa đi tới ôm eo cô cô mà kéo lại gần người.

- Dạ Tuyết vừa đỏ mặt, đánh yêu vào lòng ngực rắng chắc của Dạ Phong, bộ thường ngày cô cô không đẹp hay sao mà con đến bây giờ mới khen cô cô?

- Cô vội đáp lại, thường ngày cô rất đẹp, tại hôm nay con thấy cô cô càng ngày càng đẹp ra á mà, bàn tay không yên phận của cô mò xuống mông của Dạ Tuyết vừa xoa vừa bóp một cái.

- Dẻo miệng. Cô đưa tay ra xau bắt lấy cánh tay hư hỏng của đứa cháu mình và nói, con đúng là đứa trẻ hư, đến cô cô mà con cũng không tha, vừa nói hai má cô đỏ hết cả lên

- Dạ Phong không những không thu tay lại mà còn bóp mạnh dạng hơn, ai biểu cô cô đẹp làm chi, vừa đẹp mà vừa quyến rũ nữa, như muốn chứng thực lời của mình nói cô ép sát cái đó đang cương cứng phình to trong quần của mình vào nơi yếu mềm nhất của Dạ Tuyết mà ma sát qua lớp vãi quần.

- Dạ Tuyết vội đẩy Dạ Phong ra, mặt hồng tới mang tai nói không được ta là cô cô của con mà.

- Dạ Phong trong lòng không nói gì, trong lòng đang suy nghĩ cách gì để cô cô chấp nhận mình. Dạ Phong liền chuyển sang đề tài khác để tránh cô cô da mặt mỏng này của cô sẽ dận và không quan tâm tới cô nữa. Như vậy là không được à nha. Cô cô tới tìm con có việc gì ạ? Dạ Phong mở miệng nói

- Mấy ngày nữa là đến hội tỷ võ lớn nhất của ma giới, con đã chuẩn bị gì chưa?

- Trong lòng cô thầm nghĩ thì ra cô cô này đang lo cho ta, cứ nghĩ ta là phế vật Dạ Phong kia, đến lúc đó sẽ bị bẻ mặt, khà khà cô cô thật đáng yêu mà. Cô tiến lên kéo Dạ Tuyết vô lòng mà hôn cái chụt lên môi cô, chỉ là cái chạm môi nhẹ nhưng cô vẫn cảm giác được đôi môi mềm mịn, thơm phức. Cô cô không cần lo, năm nay Phong nhi của cô cô sẽ không làm cho cô cô bẻ mặt, cô tự tin nói

- Dạ Tuyết mặt đỏ lên vì nụ hôn hồi nãy của đứa cháu cô, vì từ đó giờ hai người không có thân mật đến vậy. Cô muốn nói gì đó lại thôi.

- Bên ngoài trời bắt đầu tối. Dạ Tuyết nói:

- Cô cô phải bàn chuyện với cha con, nên con ở lại mà nghĩ ngơi thật tốt nhé, nói đoạn cô đặt lên má Dạ Phong một nụ hôn rồi chạy đi mất.

- Dạ Phong mỉm cười, rồi lăn ra giường đánh một giấc. Hôm nay là một ngày tuyệt vời đối với cô.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Phong Lưu Tiểu Công Tử