Phàm Tiên Chi Lữ

Chương 95: Bên Trên Tầng Chín


- Mấy tên Người này thật kém cỏi, lâu vậy mà chưa lên được.

Một giọng nói uy bức vang lên đầy vẻ trách móc. Mặt Tam Giác đang đứng bên cạnh bốn Trùng Thú Vương khác vẻ mặt đầy bất mãn. Phía sau bọn chúng là một đám thuộc hạ từ năm chủng tộc. Tên nào cũng tràn đầy khí thế.

Chỗ này là một không gian màu xám. Thỉnh thoảng mới có ánh sáng lờ mờ chiếu qua. Phía xa có một lâu đài ẩn hiện với những quầng sáng bay xung quanh.

- Lân Đao Tộc bọn ngươi cũng không cần kiêu ngạo. Phải biết rằng tộc Người này bị chế ước của Thần Minh Lao Lung. Nếu để họ phát triển bình thường thì tiềm năng lớn đến không tưởng.

Đứng bên cạnh, Trùng Thú Vương của Xuất Khoa Tộc lên tiếng phản đối. Những kẻ còn lại thì không ý kiến gì. Ai cũng biết trước đây hai tộc này vốn là tử địch. Sau khi bị nhốt trong này vẫn thế.

- Hừ, Lưỡng Tính. Có vẻ như ngươi định đi theo đám thổ dân này?

Mặt Tam Giác châm chọc. Hắn khó chịu nhất là ca ngợi chủng tộc Người này. Huyết mạch của Chúa tể Tạo Hoá thì sao chứ. Đủ các loại Thần Hoả, rồi cả hai loại Thần Lôi cũng không có ích gì. Thần Minh Lao Lung kia đâu phải chuyện đùa. Tuy bọn họ cũng không biết Thần Minh Lao Lung này là thứ gì nhưng nghe nói nó rất khủng khiếp. Nó đủ sức chế ước tiềm năng của một chủng tộc. Vật này nghe nói được tạo ra trong một giao ước tại Bữa Tiệc Chúa Tể cổ xưa. Tu La cũng nói trong hàng vạn kỷ nguyên chưa từng có chủng tộc nào vượt qua Lao Lung này cả.

Với Lân Đao tộc bọn hắn, lí do chỉ dành cho kẻ yếu. Kẻ mạnh chỉ cần chinh phục. Ở quê hương của chúng, những chủng tộc này chỉ đáng xếp hàng nô bộc. Đáng tiếc bị nhốt vào đây nên giờ phải giúp đỡ đám người này vì tự do của bản thân.

Mặt Tam Giác cũng không hiểu sao Tu La lại ban ân huệ cho tộc này. Trong mười vạn năm qua bọn họ đã đi rất nhiều nơi trong vũ trụ, tiếp xúc với cả vạn chủng tộc nhưng ít có chủng tộc nào lọt vào tầm mắt của chủ nhân. Vậy mà không ngờ Tu La lại chọn nơi này. Thực ra cũng do vô tình. Tu La cũng nói đó là vận mệnh.

- Vận mệnh.

Nghĩ tới hai chữ đó toàn thân Mặt Tam Giác run rẩy. Đồ cấm kị đó không phải hắn có thể xem xét hay nhắc tới.

Trùng Thú Vương Lưỡng Tính không trả lời. Đôi mắt tím nhạt hiện ra tia quan sát hướng về phía khoảng không trước mặt.

- Xoẹt.

Ánh sáng loé lên. Một chiếc cửa không gian hiện ra. Đám Đội Dã Tượng của Quyền Vương Lê Anh Tuấn bị truyền tống qua cánh cửa. Họ đặt chân xuống quây đầu quan sát xung quanh sau đó dừng ánh mắt trên đám Trùng Thú trước mặt.

- Chào các vị, xin lỗi đã làm các vị đợi lâu.

Quyền Vương Lê Anh Tuấn tiến lên chào hỏi. Kí ức hai mươi năm trước khiến ông vẫn nhận ra gương mặt quen thuộc của Trùng Thú Vương Xuất Khoa Tộc và Thạch Giáp Tộc. Còn ba vị kia chắc là mới tấn chức nên ông không rõ.

- Ngươi là kẻ hai mươi năm trước? Trúng Thuỷ độc mà không sao. Xem ra vẫn rất lợi hại.

Xuất Khoa Vương lên tiếng. Vị Lưỡng Tính rất kinh ngạc nhìn kẻ đối diện. Thuỷ độc được đề cập tới là một loại độc rất mạnh chuyên mài mong tu vi cho tới chết. Ngay cả Trùng thú vương bọn nó trúng vào cũng rất nguy hiểm. Kẻ này hai mươi năm trước trúng phải không sao tất nhiên tu vi rất lợi hại.

- Đa tạ Xuất Khoa Vương quan tâm.

- Hừ.

Trùng Thú Vương của Lân Đao Tộc thấy thế hừ lạnh.

- Haha, quên mất, để ta giới thiệu. Vị này thì hẳn ngươi đã biết, chính là Thạch Giáp Vương. Còn ba vị này lần lượt là Lân Đao Vương, Xa Di Vương và...Kim Ngân Vương.

Xuất Khoa Vương lần lượt giới thiệu. Mấy vị Trùng Thú Vương còn lại thấy vậy cũng khẽ tỏ ý chào hỏi tuy rất qua loa. Chỉ có vị Kim Trùng Vương kia khi giới thiệu đến thì Xuất Khoa Vương hơi ngập ngừng. Vị Kim Ngân Vương này nhìn qua Quyền Vương Lê Anh Tuấn, khí thế tập trung, đôi mắt lạnh lẽo.

Oan gia ngõ hẹp. Cuối cùng cũng gặp nhau. Trong cuộc chiến hai mươi năm trước tộc bị tổn hại nhất chính là Kim Ngân tộc. Vị Hoàng Trùng bị Quyền Vương Lê Anh Tuấn giết chết chính là của tộc này. Do vậy thù hằn là khó tránh khỏi.

- Ngươi gọi là Quyền Vương ?Tu vi như vậy cũng xứng làm Vương?

Kim Ngân Vương lên tiếng hỏi. Hai mươi năm trước tộc Kim Ngân của hắn cũng tham gia vào cuộc chiến đó. Vị Kim Ngân Vương tiền nhiệm chính là người chú có huyết thống trực tiếp với hắn. Lúc đó vị này đột phá lên cấp Hoàng. Tương đương với cấp Nguyên Tinh bậc năm.

Nhưng cuối cùng bị Quyền Vương cùng đồng đội giết chết. Hắn tuy không chứng kiến nhưng luôn âm thầm ghi hận. Lúc này nhìn tới tên Người này chỉ có tu vi cấp Nguyên Tinh bậc ba thì không khỏi chán ghét. Trong chuyện này tất có uẩn khúc. Hắn vốn cũng nghi ngờ mấy tộc kia giúp đỡ nhưng không có bằng cớ. Hơn thế Trùng Thú luôn cạnh tranh mãnh liệt nên cũng không có gì lạ. Tất cả đều do đám Người này gây nên.

Nếu không phải Tu La giao phó thì hắn rất muốn giết sạch đám Người này.

- Đó chỉ là cách gọi trên Địa Cầu thôi. Kim Ngân Vương không cần để ý.

Lê Anh Tuấn thấy vậy vẫn bình thản trả lời. Mấy tên Trùng Thú Vương này đều có tu vi cấp Nguyên Tinh bậc bốn cực hạn, rất tiếp cận bậc năm nhưng ông cũng không sợ.

Bên cạnh bốn vị Trùng Thú Vương khác thấy vậy có chút hả hê. Kim Ngân Vương này rất kiêu ngạo. Bình thường hắn luôn cô lập bản thân không thèm để ý tới các tộc khác. Bởi vì hai mươi năm trước tộc hắn có một Hoàng Trùng. Điều này trong năm tộc chưa bao giờ xảy ra do bị không gian này hạn chế. Ngay cả Tu La cũng bất ngờ. Vì vậy hắn vẫn luôn ngạo nghễ nhìn xuống. Thực lực của hắn đúng là rất mạnh. Bây giờ thấy hắn đối lập với tộc Người này thì bọn họ cầu còn không được.

Đám người Tư Soái bên cạnh thấy Quyền Vương bản lãnh như vậy càng thêm khâm phục. Theo thông tin thì đám Trùng Thú này bị kiềm chế nên không thể đột phá được. Nếu đặt bên ngoài, với năng lượng nguyên tinh đầy đủ bọn chúng sẽ rất khủng bố. Phải biết rằng một cường giả bị áp chế tu vi cả vạn năm khi bộc phát sẽ đáng sợ cỡ nào. Giống như một cái cây quật cường sống trên sa mạc bỗng nhiên được trồng tại khí hậu lí tưởng, nó sẽ nhanh chóng tăng trưởng lên thành đại thụ chọc trời.

Đám Trùng Thú phía sau năm vị Vương cũng hiếu kì quan sát mấy tên Người này. Nhìn thấy khí thế của các thành viên đội Dã Tượng không quá mạnh mẽ. Ngay cả tên cầm đầu cũng yếu hơn các vị Vương rất nhiều. Thậm chí so với bọn chúng cũng chỉ nhỉnh hơn chút ít. Làm Hộ Tướng trực tiếp dưới trướng Vương thì ít nhất tu vi cũng cấp Nguyên Tinh bậc hai bậc ba. Do vậy chúng rất nghi hoặc. Nhưng bọn chúng không dám lên tiếng. Trong tộc bọn chúng, phân chia cấp bậc là rất mạnh mẽ. Không thể tuỳ tiện xen v vào được.

- Được rồi. Đi vào chuyện chính đi. Nhiệm vụ của chủ nhân quan trọng hơn.

Xa Di Vương là tên có thân hình giống một con tắc kè với đầy vảy sừng và gai nhọn lên tiếng. Trong năm vị Trùng Thú Vương hắn là người ổn trọng và ít nói nhất. Tuy vậy những người khác luôn kiêng kị. Năm tộc bọn họ tranh đấy mấy vạn năm. Rất nhiều trận chiến đẫm máu xảy ra. Nhưng Xa Di tộc lại luôn duy trì trạng thái đỉnh cao. Ngay cả cuộc chiến hai mươi năm trước bọn họ cũng ẩn mình, chịu ít thiệt hại.

- Được, chúng tôi sẽ theo an bài của các vị.

Quyền Vương điềm đạm trả lời. Ánh mắt cả đám Dã Tượng Quân hướng về phía lâu đài mờ ảo phía xa. Nơi đó chính là trung tâm trí năng của toàn bộ không gian Ba Tích. Tiến vào đó bọn họ sẽ toàn quyền khống chế không gian này. Nghĩ tới đây cả đám tỏ ra kích động.

- Hừ, mấy tên Người các ngươi chỉ cần theo sau là được. Cẩn thận không toi mạng đó.Đi thôi.

Lân Đao Vương tỏ vẻ hậm hực, không vui. Hắn có chút tức giận bất mãn vì nhiệm vụ hỗ trợ này. Nói là hỗ trợ nhưng thực ra bọn chúng như bảo vệ culi vậy. Khi vào toà lâu đài kia, Trùng Thú bọn chúng phải đánh đông dẹp tây cho đám Người này thuận tiện khống chế trí năng trung tâm. Một vị Vua như hắn mà phải đi làm việc này thật quá đáng. Tất nhiên hắn cũng không dám bày tỏ thái độ trực tiếp.

Đám người Quyền Vương thấy vậy cẩn thận đi theo. Từ những thông tin được cung cấp thì tầng không gian này sẽ là nơi cố thủ vô cùng nghiêm ngặt. Trong toà thành có một vị lĩnh chủ cấp Nguyên Tinh bậc chín. Dưới trướng còn có vài tên tướng quân cấp Nguyên Tinh bậc năm cùng lượng lớn quân đoàn hộ vệ. Thấp nhất chúng cũng có tu vi cấp Tinh Vân chiến tướng cực hạn. Đáng sợ hơn nữa là tầng này sự khống chế của trí năng là tuyệt đối nên đội quân hộ vệ này có cấp bậc nghiêm ngặt. Chúng không bừa bãi thiếu kiểm soát như mấy tầng trước đó.

Một quân đoàn như thế thật khủng khiếp. Nếu ở trên trái đất, một thế lực nào có một đội quân như thế chắc chắn thống trị cả liên minh.

Đường đi đến toà lâu đài tảo ra vẻ u ám quỷ dị. Không gian ngập màu xám và tối. Càng đến gần áp lực càng lớn. Nhìn từ xa toà lâu đài với những nét kiến trúc đồ sộ, dữ dằn. Đỉnh nhọn của những toà tháp đâm lên không trung. Ánh sáng lập loè cùng âm thanh sởn gai ốc bao phủ. Nó rất giống một toà Lâu Đài Ma Ám trong các trò chơi du hí thám hiểm trên mạng thực tế ảo.

- Ti..ti...

Thỉnh thoảng những quầng sáng như lân tinh chập chờn xuất hiện xung quanh. Thứ này có chút giống lửa ma chơi trên trái đất. Chúng trôi nổi vờn quanh. Có một số vật vờ bay lại phía đám Đội Dã Tượng cùng quân đoàn Trùng Thú Vương.

Cả đội Dã Tượng thấy vậy vận dụng tu vi không cho chúng lại gần.

Đám Trùng Thú thấy vậy thì tỏ vẻ coi thường. Mấy tên Người này đúng là thổ dân. Thứ lân tinh này chỉ là một dạng năng lượng phát sáng không hề có hại gì cả.

- Kịch.

Cả đám dừng lại trước một cánh cổng cổ xưa to lớn. Lúc này họ mới nhìn rõ hơn toà lâu đài này. Nó vô cùng đồ sộ và quỷ bí với màu huyết dụ cùng những chi tiết điêu khắc dữ tợn.

Trước mặt họ là một cánh cổng rất lớn. Bên ngoài cánh cổng nặng nề điêu khắc một hình quái vật không biết là chủng tộc gì nhưng vô cùng hung tợn. Tuy chỉ là điêu khắc nhưng khí thế nó toả ra vẫn khiến đám cường giả hai bên nhận rõ điều đó.

- Vào thôi.

Thạch Giáp Vương đi đầu lên tiếng. Hắn khẽ dùng tay đẩy mạnh cánh cửa rồi bước vào. Cánh cửa nhìn nặng nề nhưng mở ra không hề nghe tiếng kêu. Dường như nó chủ động mở ra vậy. Bên trong lờ mờ không nhìn rõ. Đội Dã Tượng cùng mấy Trùng Thú Vương còn lại không hề do dự bước vào theo.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Phàm Tiên Chi Lữ