Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn

Chương 62: Chém Giết, Thiên Kiếp


70 vạn năm thần dược, một khi độ kiếp thành công, nó sẽ có được Thần chiến lực, hoá thành hình người, trở thành một tôn chân chính thần linh. Được ức vạn sinh linh quỳ bái.

Nghĩ đến đây, không biết bao nhiêu người đều có riêng mình suy nghĩ. Ai cũng đều thèm muốn đạt được dù chỉ 1 mảnh cánh hoa này.

Lúc này, Doanh Thiên cùng Xích Ý Lan chỉ là ở 1 bên im lặng mà thôi. Nhưng là rất nhanh liền có người tìm tới gây chuyện.

Không ai khác. Vẫn là Tinh Giải Hàn cùng Vũ Văn Thượng Thanh.

“Hừ, cũng dám tới đây muốn kiếm chén canh, hạng như ngươi mơ tưởng đạt được thứ gì”. Tinh Giải Hàn đối với Doanh Thiên khiêu khích.

Vũ Văn Thượng Thanh cũng nhanh chóng góp phần:”Một dạng phế vật, chỉ dựa vào may mắn mới có thể đi được vào tháp. Nhưng là ai biết sẽ chết ở địa phương nào trong tháp đây”.

Nge được 2 người đối với Doanh Thiên khiêu khích. Xung quanh toàn bộ người ánh mắt cũng liền hướng về bên này.

Dù sao bọn hắn giờ phút này đều muốn chờ đợi, lại thêm nhàn rỗi. Xem một chút trò vui cũng không tệ. Lại thêm ở đấy rất nhiều người đều đối với Doanh Thiên tò mò.

Bởi vì cách đây mấy ngày không ai biết hắn là ai. Nhưng là hắn có quan hệ cùng Bách Côt Thương Hội, Bách Cổ Thương Hội vì hắn đứng ra nói chuyện để cho hắn thử vào tháp.

Hơn nữa là thật bị hắn đi vào được, thêm đó bên canh Doanh Thiên còn chui ra một cái khủng bố thiên tài. Còn có mấy nữ tử xinh đẹp thực lực cường đại. Để rất nhiều người đối với hắn tò mò. Rốt cuộc hắn là ai.

Nói đến Ma Âm mấy người, Doanh Thiên cũng không để cho các nàng đi vào tháp, bởi vì đối với hắn toà tháp này không có gì đặc biệt, hắn chỉ có 1 mục đích mà thôi. Hắn để Nguyệt Nhi đi vào là vì muốn lịch luyện nàng 1 chút.

“Các ngươi nhắc ta mới liền nhớ, ta đã nói các ngươi liền tận hưởng nốt mấy ngày, mạng các ngươi, hôm nay ta thu”. Doanh Thiên nhàn nhạt nói ra.

Không hiểu sao khi nghe Doanh Thiên nói câu này, bên cạnh 1 mực im lặng Xích Ý Lan liền tự nhiên rùng mình. Nàng cơ hồ đã ngửi thấy mùi máu tươi.

Chính bản thân nàng liền cũng không rõ vì sao mình lại cảm thấy như vậy.

Về phần Tinh Giải Hàn cùng Vũ Văn Thượng Thanh thì giống như là nghe được cái gì lớn nhất chuyện cười. 2 người bọn hắn cười phá lên.

“Muốn mạng ta, chỉ dựa vào ngươi sao”. Vũ Văn Thượng Thanh khinh thường nói.

“Chỉ dựa vào ta”. Doanh Thiên bình thản đáp lời.

Nghe được ngữ khí kia của Doanh Thiên. Vũ Văn Thượng Thanh có chút nổi giận.

Rõ ràng là Doanh Thiên đang khinh thường hắn, hắn cười lạnh:”Tốt, hôm nay ta liền muốn xem xem, ngươi như thế nào muốn mệnh ta. Ta đứng cho ngươi đánh. Ngưoi đánh nổi sao”.

“Ngươi thật là muốn đứng cho ta đánh?”. Doanh Thiên mỉm cười nói.

“Ta chính là đứng cho ngươi đánh”. Dù sao Vũ Văn Thượng Thanh thực lực đã là Linh Tôn đỉnh phong cấp, hắn không tin một cái Linh Động cảnh tu sĩ có thể gây cho hắn cái gì thương thế.

Đừng nói Linh Động cảnh dạng này yếu đuối, chỉ có Thiên Sư trở lên mới có thể gây cho bọn hắn thương tích mà thôi.

Đấy còn là trong trường hợp hắn đứng yên bất động không dùng khí hộ thể.

Nếu để hắn toàn lực phòng ngự lên, e rằng Linh Vương toàn lực công kích cũng không có gây ra cái gì thương tích.

“Vậy. Ngươi liền đứng một chút cho ta đánh”. Doanh Thiên lại gần.

Lúc này Vũ Văn Thượng Thanh liền đứng ra, hắn nói:”Nếu ngươi có thể gây ta thương tích, ta ngay chỗ này quỳ xuống dập đầu 1 vạn cái với ngươi, nếu là ngươi đánh ta không nổi, liền dập đầu lại 1 vạn cái, thế nào”.

Dù sao bên trong tháp có được thần bí lực lượng quản thúc, giết người sẽ bị xoắn giết, cho nên Vũ Văn Thượng Thanh mới như vậy nghĩ ra 1 vạn cái dập đầu.

Đổi lại chỗ khác, chỉ e hắn đã trực tiếp giết người.

Bên ngoài lúc người quan sát cũng cảm thấy hứng thú vô cùng. Bọn hắn cũng thật không tin 1 cái Linh Động cảnh có thể gây thương tích cho Linh Tôn cảnh.

Dù sao là 2 bên chênh lệch ròng rã 5 cái cảnh giới lớn. Chênh lệch 2 bên là không cách nào bù đắp. Đây là từ cổ chí kim sự thật.

Doanh Thiên mỉm cười chậm rãi đi tới trước mặt Vũ Văn Thượng Thanh.

Chỉ thấy Doanh Thiên chậm rãi nhấc lên tay của mình, sau đó vỗ xuống.

Tại bên ngoài mọi người nhìn thấy chỉ là Doanh Thiên nhẹ nhàng vỗ 1 cái mà thôi. Không có cái gì gọi là khí lực.

“Hắn đây là muốn phủi bụi cho Vũ Văn Thượng Thanh sao”. Có người quan sát bật cười nói.

Thế nhưng là tiếp theo 1 màn để hắn đang cười liền im bặt.

Chỉ thấy đang bình thản Vũ Văn Thượng Thanh lúc này, ngay tại thời điểm tay Doanh Thiên sắp chạm tới hắn.

Không biết vì sao, trong lòng báo động, một cỗ nguy hiểm khí tức bốc lên, không chần chừ, Vũ Văn Thượng Thanh trong nháy mắt đem toàn thân linh lực bộc phát đi ra. Toàn lực đón lấy một tay này của Doanh Thiên.

Thế nhưng là, nghe được “Oanh” 1 tiếng, chỉ thấy Vũ Văn Thượng Thanh thân thể bay vút ra phía sau, nặng nề mà đập lên trên đại địa, để lộ ra một cái to lớn hố sâu.

Ở bên ngoài đám người quan sát kia giờ phút này đều là nghẹn họng trân trối nhìn một màn này. Có người không khỏi dụi mắt nhìn lại:”Ta không có hoa mắt a, đây là có chuyện gì”.

“Hắn đến cùng là làm cách nào được, quá tà môn a”.

Xích Ý Lan cũng là cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nàng vốn ban đầu hoài nghi Doanh Thiên là che giấu tu vi của mình, thế nhưng là vừa rồi Doanh Thiên 1 tát kia, chính là k có 1 chút gì linh lực dao động.

Đây hoàn toàn là dựa vào thân thể lực lượng.

Nàng tin tưởng, Doanh Thiên thật sự chỉ có Linh Động cảnh, nhưng theo nàng suy đoán ra. Thân thể của hắn e rằng mạnh mẽ khủng bố mới có thể làm tới.

Nằm bên trong hố Vũ Văn Thượng Thanh giờ này cũng là nhấc lên kinh hãi vô cùng, hắn lúc này chính là không biết phải nghĩ gì.

Hắn vốn tin tưởng mình tu vi cao thâm, tuyệt đối không có khả năng bị 1 cái Linh Động cảnh 1 tát trọng thương.

Tại vừa rồi ngay khi trực giác báo động, nhanh như chớp hắn liền đem toàn thân khí lực lên phòng thủ. Chỉ là hắn không thể nào nghĩ tới, người ta 1 cái tát hắn đều đỡ không nổi.

Hắn cảm nhân 1 chút thân thể mình, toàn thân kinh mạch cơ hồ đứt đoạn, đan điền vỡ nát. Xương cốt cơ hồ cũng đều nát vụn 1 mảnh.

Hắn hiện tại chính là 1 cái phế nhân.

Không chấp nhận sự thật này, Vũ Văn Thương Thanh khuôn mặt thất thần lẩm bẩm:”Không thể nào,..... tại sao có thể như vậy....... ta không thể nào thua 1 cái Linh Động cảnh”.

Doanh Thiên chậm rãi đi tới, nhìn Vũ Văn Thượng Thanh nằm đó, không nhanh không chậm nói ra:”Ta đã nói ngươi liền tốt hưởng thụ mấy ngày vừa rồi, mạng của ngươi hiện tại ta liền thu”.

Nghe được Doanh Thiên câu nói này, Vũ Văn Thượng Thanh trong lòng nhấc lên hoảng sợ, hắn muốn cử động, nhưng là hiện tại hắn đã thành phế nhân, căn bản không thể động nổi.

Hắn sợ hãi, hắn không muốn chết, hắn là thiên tài, hắn là thần linh dòng dõi, hắn không thể nào chết ở 1 chỗ như thế này được.

“Ngươi muốn làm gì, đừng có tới”.Vũ Văn Thượng Thanh sợ hãi run rẩy nói ra.

Nhưng là Doanh Thiên không có để ý, hắn nhẹ nhàng nhấc lên 1 chân của mình, tựa hồ là muốn đạp nát đầu Vũ Văn Thượng Thanh.

Ngay lúc này, Tuệ Tĩnh Công Chúa vội vàng đứng ra nói:”Doanh Thiên công tử, thủ hạ lưu tình. Vũ Văn Thượng Thanh là cháu trai của Kim Vũ Thần Tổ, ông ta hết mực yêu thương hắn, nếu giết hắn sẽ để ông ta nổi giận. Còn nữa, bên trong tháp có lực lượng thần bí, không thể giết người, nếu không sẽ bị xoắn giết”.

Nghe được Tuệ Tĩnh Công Chúa đứng ra nói, giống như là vớ được phao cứu sinh. Vũ Văn Thượng Thanh vội vàng dạo ;”Đúng thế, gia gia ta chính là Thần cường đại vô cùng, hơn nữa nếu giết ta ngươi cũng sẽ chết trong này”.

Vừa rồi do quá sợ hãi, cho nên Vũ Văn Thương Thanh cũng liền quên đi mất mình cái này hộ mệnh. Hắn tin tưởng, Doanh Thiên sẽ không ngu xuẩn gì giết hắn, vì nếu làm thế. Doanh Thiên cũng chết chắc.

Chỉ là hắn vừa nghĩ xong điều này, chỉ thấy một cái bàn chân đã tiếp cận lên mặt của hắn. Vũ Văn Thượng Thanh chỉ kịp hét lên:”Ngươi điên......”

Nghe được bụp 1 tiếng, giống như là trái dưa hấu vỡ vụn 1 dạng, đầu lâu của Vũ Văn Thượng Thanh chính là như thế tan vỡ.

Trong thấy 1 màn này, Tuệ Tĩnh Công Chúa sắc mặt biến đổi, nàng không nghĩ tới Doanh Thiên thế mà làm thật.

1 bên Tinh Giải Hàn đã sớm không dám nói gì, nàng đã bị sợ hãi từ ban nãy. Chỉ là núp sau Tuệ Tĩnh mà thôi.

Nhưng người khác bao gồm Xích Ý Lan giờ phút này cũng đều nghĩ Doanh Thiên bị điên rồi.

Đừng nói bên ngoài kia Kim Vũ Thần Tổ sẽ nổi cơn lôi đình, hắn có thể sống sót qua tháp hay không còn chưa biết.

Không ai nói gì, mọi người yên lặng chờ đợi, chờ lực lượng thần bí xuất hiện xoắn giết Doanh Thiên.

Nhưng là, 1 phút qua đi, 5 phút, căn bản là không có bất cứ cái gì xảy ra.

“Chuyện gì, chẳng phải nói giết người trong tháp sẽ bị lực lượng thần bí xoắn giết hay sao, tại sao hắn không bị gì”.

“Chẳng lẽ nói, tháp có vấn đề gì sao”.

“Đây là như thế nào”..

Doanh Thiên lạnh lùng hướng sang Tinh Giải Hàn, hắn trên khuôn mặt 1 chút biểu tình cũng không có, thản nhiên vô cùng. Giống như vừa rồi giết người không phải hắn.

“Đến lượt nha đầu ngươi”. Doanh Thiên chậm rãi nói ra.

Tinh Giải Hàn sắc mặt trăng bệch núp sau lưng Tuệ Tĩnh Công Chúa. Tuệ Tĩnh Công Chúa cũng là bất đắc dĩ nói:”Công Tử, xin hãy tha cho Giải Hàn 1 mạng, nàng còn nhỏ tuổi, lại được nuông chiều quá nhiều, sự tình đều hiểu chưa rõ, nàng cũng không đáng chết”.

“Xin cho nàng, liền cả ngươi đều giết 1 lượt”. Doanh Thiên nhàn nhạt nói ra.

Nghe vậy, Tuệ Tĩnh Công Chúa cũng là biến sắc. Nàng tự nhận chính mình cường đại hơn Vũ Văn Thượng Thanh 1 đoạn. Nhưng cũng chỉ là 1 đoạn mà thôi.

Nàng biết chính mình căn bản không phải đối thủ của Doanh Thiên. Nhưng là Tinh Giải Hàn có quan hệ sâu sắc cùng nàng. Nàng khó có thể thấy chết không cứu:”Công tử, Giải Hàn chỉ là 1 đứa trẻ, công tử có thể tha cho nàng lần này được không”.

Doanh Thiên cách không đánh ra 1 quyền. 1 quyền này không có cái gì hoa mĩ. Chỉ là 1 quyền bình thường phổ thông.

Nhưng là 1 quyền này lại đánh cho nghe được tiếng gió rít vù vù.

Nghe được “Xoẹt” 1 tiếng.

Tinh Giải Hàn thân thể bay ngược ra sau, hộc máu ngất đi.

Tuệ Tĩnh Công Chúa vội vàng kiểm tra nàng.

“Còn tốt, vẫn còn sống”. Tuệ Tĩnh Công Chúa thở phào 1 hơi. Sau đó hướng Doanh Thiên cúi đầu nói:”Tạ công tử thủ hạ lưu tình”.

Mặc dù nói vừa rồi Doanh Thiên không có trực tiếp giết chết nàng. Nhưng là hắn 1 quyền kia đã phế đi 1 cánh tay của nàng, trừ phi có được nghịch thiên thân dược mới có thể đem nàng cánh tay kia khôi phục.

Doanh Thiên cũng là chỉ trừng phạt mà thôi. Dù sao hắn cũng không giết 1 đứa bé. Đối với Doanh Thiên mà nói, Tinh Giải Hàn quả thật là 1 cái hết sức trẻ con.

Cũng ngay lúc này, tầng thế giới này bỗng nhiên tối sầm lại, chỉ thấy trên bầu trời kia mây đen đang điên cuồng tụ họp lại.

“Đến rồi, Diễm Thần Liên muốn độ kiếp”. Có người không khỏi nói lên.

Trên bầu trời kia vậy mà nhanh chóng hình thành 1 cái vòng xoáy khổng lồ. Giống như 1 đầu quái thú muôn thôn phệ thế gian hết thảy đồ vật vậy.

Có thiên tài không khỏi thắc mắc:”Thiên kiếp là thuộc về thiên địa lực lượng, chẳng lẽ lực lượng thiên kiếp có thể đánh xuyên Vạn Lý Tháp tiến vào đây sao”.

P/s. Sắp tới nghỉ tết dương nha ae ^^

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn