Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 62: 62: Đánh Cược Sinh Mạng


Chuyện đó ngươi bớt hỏi lại mà chuyên tâm đi tìm những thứ còn lại kia đi.

- Dù sao thì có còn hơn không tạm thời ta sẽ tu đan trước đã tạm thời giúp cho ngươi 1 thân xác tạm thời chí ít còn hơn để ngươi cứ xuất hiện bất thường trong phòng của ta.

Đinh Mộng Điệp có chút ngạc nhiên hỏi.

- Cái việc đó ngươi cũng học rồi sao ??? Thôi được vậy thân xác tạm thời của ta đang ở đâu ???

Thiên Vũ dùng đá Vô Tận triệu hồi 1 chiếc quan tài cũ rồi để cho Đinh Mộng Điệp xem xét.

- Ầm !!!

- Ngươi cũng có mắt nhìn đấy nữ tử này cũng xinh đẹp dáng vẻ lại có phần thông minh nhưng lại rất ma mị ta thích , vậy ngươi định làm như thế nào đây ???

- Rất đơn giản dùng chút Long Khí của bản thân chuyền vào cái xác đó rồi uống viên Linh Đan này dung hòa cả 2 với nhau nhưng phải đợi 1 lúc mới có thể nhập vào thân xác đó sẽ có chút đau đớn đấy !

Nhìn dáng vẻ cẩn thận của Thiên Vũ , Đinh Mộng Điệp cười nhạt làm theo , một lát sau Đinh Mộng Điệp tiến hành nhập vào thân xác đó Thiên Vũ kiên nhẫn chờ đợi nhưng mãi vẫn chưa có động tĩnh gì thở dài lắc đầu thì bất ngờ 1 bàn tay xuất hiện ngay bên vai Thiên Vũ rồi nói.

- Quả nhiên thân xác này rất hoàn hảo vất vả cho ngươi rồi !

- Đừng có dọa ta bằng cái trò giả thần giả quỷ đó nữa.

Thiên Vũ giật mình hoảng sợ.

- Cung phụng Nguyệt Long sao ? Haiz , đáng tiếc chỉ phát huy hết sức mạnh khi mặt trăng lên cao còn ban ngày chỉ là 1 phế Long đáng tiếc đáng tiếc !!!

- Ngươi nghĩ yếu thật sao ???

- Sức mạnh được ban cho hoàn toàn phụ thuộc vào rất nhiều thứ từ thể chất cho đến sức ảnh hưởng của vạn vật xung quanh có những thứ mà hiện tại ngươi vẫn nên bớt tò mò muốn biết đi thà hiểu ít còn hơn hiểu nhiều sẽ chết người đấy.

Vì ngươi đã giúp ta tận tình như vậy ta sẽ dạy cho ngươi 1 chiêu ngươi muốn học nó không ???

Mộng Điệp bước tới nói nhỏ bên tai Thiên Vũ.

- Ngươi làm cái gì vậy ????

Thiên Vũ bất quá hoảng sợ lùi lại.

- Nhìn kĩ đấy ta chỉ dạy 1 lần thôi !!!

Mộng Điệp chuyền 1 phần nhỏ Ý Chí của mình vào bên trong tâm thức của Thiên Vũ 1 thứ sức mạnh cực kỳ to lớn đang ở bên trong tâm thức Thiên Vũ hóa thành 1 hình nhân rồi thi triển chiêu thức gì đó Thiên Vũ ngẩn người 1 lúc rồi học theo , Mộng Điệp cười nhạt 1 cái rồi lặng lẽ rời đi để Thiên Vũ 1 mình.

Sáng hôm sau có người đến tìm Thiên Vũ thì Hoàng Khương nhìn thấy đi tới hỏi.

- Ngươi tìm Thiên Vũ có chuyện gì ???

- Tìm ai là việc của ta liên quan gì đến ngươi cút qua 1 bên !!! Nếu như Thiên Vũ công tử không mở cửa thì ta đành đắc tội rồi.

- Két !!!!

- Sáng sớm ai đến quấy rầy ta vậy ??? Hử , ngươi là ai ???

- Thiếu chủ của ta muốn mời ngươi đến Lương gia 1 chuyến mong công tử theo ta đến đó nếu như công tử từ chối e là ta khó mà ăn nói được với thiếu chủ.

Thoạt nhìn tên kia kiêu ngạo Thiên Vũ ra ám hiệu cho Hoàng Khương.

- Tránh ra cho ta , Thiên Vũ , sư phụ bảo ta tới tìm đệ qua nói chuyện đấy đi thôi !!!

- Chờ đã , Thiên Vũ công tử việc cứu người quan trọng hơn mong công tử!.

.

- Về nói với hắn ta 1 tiếng ta sẽ tới đó gặp hắn sau hiện tại ta phải đi gặp sư phụ ta trước đã.

Nói rồi Thiên Vũ cùng Hoàng Khương rồi đi tên kia bất lực đành quay về Lương gia bẩm báo lại.

- Đồ ngu !!! Ta đã nói rõ như thế rồi ngươi lại đệ cái chuyện này xảy ra tốt nhất ngươi nên cầu cho hắn ta tới đi bằng không chuẩn bị 1 đao trảm cho ta đi.

Lương Nguyên đi đi lại lại trước sảnh lớn Lương gia vẻ mặt rất lo lắng không ngừng thì 1 giọng nói thều thào vang lên.

- Khụ khụ , ca ca bệnh của muội đã có rất nhiều y sư khám rồi đều lắc đầu chịu thua huynh không cần nhất thiết phải cố gắng đến như vậy làm gì muội sống cũng đâu có khá hơn gì đâu khụ khụ khụ! !

- Lương Hân , phụ mẫu chưa từng quan tâm hay để ý chăm sóc muội vì cái thứ tục lệ ngớ ngẩn đó trọng nam khinh nữ Lương Nguyên ta rất yêu thương muội ta sẽ chăm sóc cho muội thật tốt muội yên tâm người đó sắp đến rồi muội kiên trì thêm chút nữa thôi được không ???

- Vâng !!!

Giọng nói ngày càng yếu đi Lương Nguyên ngày càng mất kiên nhẫn lập tức sai thuộc hạ đến học viện bắt người thì

- Bụp !!!

- Ngươi nằm đó 1 lúc đi tiểu tử.

- Ngươi là! ! ai ????

1 Bóng người áo đen xuất hiện bất ngờ đánh ngất Lương Nguyên đồng thời tiến tới chỗ Lương Hân rồi nói.

- Bệnh hay bị độc ta đều chữa được nhưng có 1 điều ta muốn hỏi ngươi , ngươi có trả lời được không ???

- Tiên sinh cứ nói !!!

Người mặc áo đen đó truyền 1 chút Long Khí vào người Lương Hân.

- Giữa 1 người yêu thương ngươi hết mực không ngại hi sinh số với thờ ơ vô tình vô nghĩa muốn được làm tròn chữ nghĩa thì ngươi sẽ làm điều đó như thế nào ???

- Tiểu nữ chưa từng oán hận bọn họ cũng như rất hiểu cảm giác của họ chỉ là không muốn nói ra mà thôi phận làm con không có quyền tránh họ cả chỉ tránh bản thân không thể làm được gì cho họ đó là điều tiểu nữ hối hận nhất , tiểu nữ chi hi vọng ca ca có thể giúp đỡ họ nhiều nhất có thể thay cho tiểu nữ như vậy là mãn nguyện rồi.

- Vậy ngươi có bằng lòng đánh cược mạng sống của ngươi cho ta không ???

Lương Hân gật đầu đồng ý người mặc áo đen kia cười rồi dùng Long Khí tạo ra 1 bức tường kết giới bao quanh thư phòng Lương Hân rồi từ từ chuẩn bị đồ đạc chữa trị cho Lương Hân.

Một lát sau , tên Lương Nguyên dần tỉnh lại nhìn ngó xung quanh rồi chợt nhớ lại chuyện gì đó liền chạy tới thư phòng Lương Hân thì bị chặn lại.

- Rầm !!!

- Kết giới ??? Lương Hân , muội có nghe ta nói không Lương Hân ???

- Muội không sao cả chỉ là 3 ngày tới ca ca tạm thời đừng đến tìm muội vì đó là điều kiện mà tiên sinh đã nói với muội mong ca ca đừng quá lo lắng cho muội.

Lương Nguyên ngẩn người ra tay nắm chặt tung 1 quyền vào tảng đá bên cạnh khiến nó vỡ vụn , cau mày tức giận.

- Tốt nhất ngươi nên chuẩn bị sẵn cái thứ đó đi là vừa Dương Thiên Vũ nếu sau 3 ngày muội ấy không khỏe lại ta sẽ tiễn ngươi đi trầu trời nghe rõ không tên khốn kiếp kia !!!

- Hắt xì !!!!

- Sao vậy Thiên Vũ ???

- À ,không có gì đâu !!! Chắc muội ấy nhớ đệ ấy mà !!!

- Kể ra cũng đã nửa năm trôi qua rồi không biết nơi đó như thế nào rồi ??? Ta cũng muốn đi đến đó 1 chuyến xem sao !!!

Hoàng Khương thích thú khi nghe đến chuyện đó Thiên Vũ cũng cười theo rồi nói.

- Dù gì cứ phải trở nên cường đại trước đã rồi mới đi tới đó với thực lực hiện tại thì e là khó có thể tiến vào đó.

- Rầm !!!

- Dương Thiên Vũ ngươi mau chóng cút ra đây cho ta !!!

Tiếng quát lớn tiếng ngay phía bên ngoài học viện khiến cho Thiên Vũ giật mình bất ngờ liền đi ra ngoài xem thử.

- Lương Nguyên ??? Chẳng phải ta đã nói rõ rồi hay sao ta đã cứu được người tại sao ngươi lại đi đến đây gây chuyện với ta ???

- Tốt nhất là ngươi nên nói rõ cho ta biết cái thứ kết giới đó rốt cuộc là sao ???

- Cái đó ngươi không cần biết chỉ cần biết làm theo lời ta nói là được ta còn bận chút việc ngươi về đi.

Nói rồi Thiên Vũ quay người rời đi tên Lương Nguyên không cam tâm lao tới đánh Thiên Vũ.

- Tên khốn kiếp !!!

- Bốp !!!

Cả 2 tung 1 quyền vào nhau rồi văng 1 đoạn khá xa , sự tức giận dần mất kiểm soát Hoàng Khương chạy tới kịp cùng với mọi người đến can ngăn cả 2 lại.

- Dừng tay lại hết cho ta !!! Đây là nơi nào mà các ngươi muốn đánh là đánh muốn gây chuyện là gây chuyện sao hả ???

- Lương Nguyên ngươi từ khi nào trở nên điên loạn vậy ???

- Câm đi Trạch Dương , tốt nhất đừng có để ta biết được ngươi đã làm gì muội ấy bằng không ta gi3t chết ngươi đấy Dương Thiên Vũ.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Nghịch Thiên Tam Giới