Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 52: 52: Gặp Lại Bại Tướng


Là đệ ấy nhưng bị ngất đi rồi ta là sư huynh đệ ấy nên ta sẽ nhận thay.

Thiên Vũ chỉ về phía Thiên Vũ.

- Nếu đã như vậy thì tiểu nhân cáo lui trước !!!

Nói xong người giao đồ cũng rời đi ngay sau đó , tại 1 toà nhà nào đó 1 bóng người đang đứng ở trên đó quan sát.

- Thuộc hạ đã giao tận tay người đó rồi đúng theo ý của người Trạch Dương thiếu gia !!!

- Ừ , tiểu tử đó cũng thú vị đấy nhưng vẫn còn quá trẻ so với đám người ở đây tu vi thấp nhất nhưng cái đầu , Ý Chí thì lại vượt trội hơn đám người ở trong Vương thành chỉ e tiểu tử này trưởng thành quá nhanh sẽ khiến cho kẻ khác bất mãn mà chả ngần ngại ra tay trừ khử thà giết nhầm còn hơn là bỏ sót , ngươi tạm thời quan sát hắn 1 thời gian đi có động tĩnh gì báo lại cho ta.

- Vâng !!!

Trạch Dương trầm ngâm suy nghĩ 1 lúc rồi cũng đứng dậy rời đi.

- Vẫn còn yếu cần phải đẩy mạnh quá trình tu luyện thôi.

- Ư , đây là đâu vậy ???

Thiên Vũ gượng dậy nhìn xung quanh thì thấy mọi người đang ở đây , nhìn thấy Thiên Vũ tỉnh lại Hàn tiến tới hỏi.

- Sao rồi , đừng có cố làm gì nằm xuống chịu khó mà nghỉ ngơi đi đánh kiểu gì đến mức kiệt sức từ lúc nào không biết nữa.

- Nhưng!.

- Cốp !!!

- Nhưng cái đầu ngươi 1 là nằm đó 2 là nằm dưới đất chọn đi ???

Hàn Đức tức giận gõ mạnh vào đầu Thiên Vũ.

- Nhắc mới nhớ Thiên Vũ thứ này là do người của Trạch Dương mang tới nói đưa tận tay đệ.

- Đệ nhớ mơ hồ là bản thân mình cùng với huynh ấy ngang sức nhau mà sao đột nhiên đệ lại là người thắng chứ ???

- Bạch Tĩnh đánh ngất cả 2 nhưng hình như đệ vẫn giữ đc chút ý thức nên theo luật tất nhiên là đệ thắng rồi.

Chu Phúc giải thích.

- Cơ mà mấy cái thứ trong này rốt cuộc thì đệ có dự tính tu đan luyện dược thế nào đây ???

- Yên tâm , mỗi người đệ sẽ làm cho 1 viên cực phẩm đặc biệt cho mọi người chỉ có điều vẫn còn thiếu 2 Linh Thảo nữa mới có đủ khả năng tu luyện ra được nó chỉ e 2 thứ đó hiện đang ở sâu bên trong tận cùng rừng Sinh Tử nơi mà có đi mà không có về.

Ánh mắt đầy ẩn ý của Thiên Vũ khiến cho mọi người lắc đầu chịu thua.

- Muốn chui vào chỗ chết à ???

Tống Mai nhíu mày hỏi.

- Đệ có chết nổi hay không vào đó là biết ngay ấy mà !!!

Tống Mai tức giận định lao tới đánh Thiên Vũ 1 trận thì bị mọi người cản lại.

- Tránh ra đừng có cản ta phải cho đệ biết cãi lời ta sẽ có cái kết cục như thế nào ???

- Được rồi muội bình tĩnh lại đi đã !!!

- Đúng đấy có gì từ từ nói đã !!!

- Buông ra !!!

- Được rồi tỷ tỷ cứ đệ bọn họ nói chuyện đi muội cũng muốn ra ngoài chút tỷ đi với muội nhé ???

Đang căng thẳng thì Mẫn Tuệ lên tiếng muốn Tống Mai cùng mình đi ra ngoài cho thoải mái.

- Hừ , đừng để ta bắt gặp được đệ từ trong đó đi ra đấy bằng không ta đánh gãy chân đệ.

- Muốn đệ thành phế nhân luôn à tỷ tỷ ???

- Được rồi có gì ngày mai tật trung ở đấy cùng nhau tiến vào đó 1 chuyến xem sao !!!

Hàn Đức lên tiếng ủng hộ Thiên Vũ.

- Ngay cả người cũng lên tiếng ủng hộ 1 chuyến đi tiễn biệt luôn sao ???

- Hahahahaha , cái nơi đó ta vào đó mấy lần rồi vẫn sống sót đó thôi nhưng hầu như là có người đó đi cùng nên thoát ra ngoài an toàn.

Mọi người ngạc nhiên toát mồ hôi liền hỏi.

- Người đó rốt cuộc là ai ??? Sao lại biết rõ ràng nơi đó như trong lòng bàn tay vậy ???

- Cố nhân cũ thôi , ngày mai ta sẽ đưa mấy đứa đi gặp người đó.

Chu Phúc vội lên tiếng tiếp lời Hàn Đức.

- Khoan đã , lúc trước ta bỏ đi để đệ đấu với hắn ta vô tình nghe thấy 1 đám người cũng có cái ý định tiến vào đó lấy đồ đấy nhưng ngạc nhiên là có 1 tên ở trong đó rất quen thuộc ta đoán chắc chắn đệ sẽ biết hắn ta thôi !!!

- Úp úp mở mở đại ca nói luôn đi rốt cuộc là tên nào ???

- Trịnh gia trinh Quang Đại !!

Thiên Vũ vênh mặt nói.

- Bại tướng dưới tay đệ ấy mà chả có gì đặc biệt gì cả.

- Nhưng thứ mà ta thấy hứng thú là cái viên Linh Đan ở trong tay của hắn cơ nó là Tam sắc Nhị Văn đấy nhưng mà Linh sắc cùng với văn tự ở trên viên Linh Đan đó là thật nhưng ta lại có cảm giác không đúng lắm về viên Linh Đan đó có khả năng là giả.

Còn nữa có vài kẻ máu mặt ở trên Vương bảng cũng sẽ tham gia đấy đệ có hứng thú rồi chứ ???

- Còn ngẩn ra đó tới đó nhập hội tham gia chuyến đi này thôi tiện thể chào hỏi huynh đệ có mặt trên Vương bảng !!!

Vẻ mặt mọi người ban đầu lo lắng cho Thiên Vũ nhưng nhìn hoàn cảnh hiện tại xem ra sự lo lắng đó cũng không cần thiết nữa rồi.

- Chờ đã đi cùng ta đến Vương bảng để nhìn mặt bọn họ trước cái đã tránh việc chuyện không hay xảy ra.

Chu Phúc cùng với Hoàng Khương kéo Thiên Vũ đi đến chỗ Vương bảng trước đã vì rất có thể 1 trong số bọn chúng sẽ là kẻ thù sau này của mọi người không chỉ riêng Thiên Vũ.

- Ủa , đúng là huynh ấy đứng đầu kìa hắn ra đứng ở thứ hạng 77 sao ???

- Nếu đệ đánh thắng được hắn thì thứ hạng của hắn tất nhiên sẽ thuộc về đệ rồi !

- Cái Vẻ mặt đó là gì đây Thiên Vũ ???

Chu Phúc hoang mang hỏi.

- Đánh thắng hạng 1 chắc đệ là người mạnh nhất đúng không ???

- Suy nghĩ đơn giản quá !!!

- Hết nói nổi nhưng suy cho cùng vẫn thích cái kiểu suy nghĩ đó của đệ cứ tạm thời đi chuyến đi này đã tiện thể trao đổi với mọi người luôn xem có ai đáng để chúng ta tin tưởng không ???

Rất nhanh chóng nhóm Thiên Vũ cùng Hoàng Khương , Chu Phúc đã tìm tới nhóm người kia đang bàn bạc chuyện gì đó thì Thiên Vũ đi tới bắt chuyện.

- Không biết các vị đang bàn tán chuyện gì vậy liệu 3 huynh đệ chúng ta có thể tham gia cùng các vị được chứ ???

- Tên khốn kiếp nhà ngươi cũng có gan tiến vào tận Vương thành sao ???

- Ta tên Thiên Vũ còn đây là 2 đại ca của ta tên là Chu Phúc Hoàng Khương !!!

- Ồ , con trai của Nghiêm tiền bối sao thật vinh dự khi được gặp cha của ngươi lúc còn sống ông ấy quả thật rất mạnh đấy ta từng nghe cha ta từng nói cha ngươi từng dùng 1 thương đẩy lui Tam đại quân tướng biên giới không biết ngươi có thể được như ông ấy không ???

- Đương nhiên ta sẽ làm được và sẽ vượt qua cả cha ta.

Cả 2 nói chuyện vui vẻ với nhau bỏ ngoài tai mấy lời nói khó nghe của tên họ Trịnh kia.

- Mà ta hỏi ngươi 1 câu sao lại đi nói chuyện mời hắn tham gia chuyến đi này vậy ta thấy không cần thiết phải mang hắn theo đâu ta có thừa khả năng đưa mọi người vào cũng như an toàn đi ra.

- Khốn , Mạnh thiếu đừng có nghe lời vớ vẩn của tên tiểu tử đó huynh phải tin tưởng ta nhất định sẽ công bằng chia cho mọi người.

Thiên Vũ khiêu khích.

- Loại như ngươi mà cũng dám tin tưởng á ? Nên nhớ ngươi là bại tướng dưới tay ta có sức đánh với ta có sức chịu thua đánh không lại thì chạy về gọi người tới gây chuyện với ta thử hỏi liệu còn ai muốn đặt sự tin tưởng vào ngươi đây hay ngươi muốn có tất cả để rồi biến huynh đệ ở đây thành quân cờ thế mạng cho ngươi sao ??? Mạnh thiếu chủ ta hi vọng huynh suy nghĩ thấu đáo chuyện này cơ hội tốt này ta cho huynh không có cơ hội thứ 2 đâu ta đi tu luyện đây.

- Mạnh thiếu ngươi hẳn còn nhận ra ta không ??

Mạnh thiếu ngước mặt lên nhìn giật mình không tin vào mắt mình liền lao đến ôm Chu Phúc.

- Chu Phúc ??? Tên khốn nhà ngươi biệt tích hơn 2 năm qua có biết huynh đệ rất nhớ ngươi không hả ? Năm đó ngươi tiến vào đó 1 mình cứ ngỡ là ngươi 1 đi không bao giờ trở lại nữa nhưng ta vẫn chưa từ bỏ hay hết hi vọng cả sau cùng ngươi đã trở về sau hơn 2 năm tu vi tăng lên không ít !!!

- Năm đó cũng là do kẻ nào đó nhìn thấy ta quá ngứa mắt không vừa ý liền phái người đi truy sát ta vào tận đó may mắn là ta vẫn sống sót sau lần đó đồng thời tái ngộ cùng sư muội nữa.

Bất ngờ Mạnh thiếu cười rồi hỏi.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Nghịch Thiên Tam Giới