Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi

Chương 86: Đây Là Từ Bệnh Viện Tâm Thần Chạy Tới


Hoắc tư Cẩn cầm quả bóng màu đen mà Tể Tể đưa qua, cơ bắp toàn thân cứng đờ.

Xúc tu mềm mềm, vô thức nhéo nhéo thử mấy cái thấy đàn hồi cũng rất tốt.

Hoắc tư Thần ghen tỵ nói: "Tể Tể, vì sao chỉ có anh cả có quà, quà của anh cùng anh hai đâu?"

Bánh bao sữa đã sớm nghĩ tới rồi, thế là nhẹ giọng non nớt giải thích.

"Anh ba, bởi vì anh cả lớn nhất, nhiệm vụ học tập nặng nề, cái viên cầu này đưa anh cả là để lúc anh cả cảm thấy quá mệt mỏi, có thể cầm nắm chơi giải tỏa áp lực nha! anh ba cùng anh hai đều còn nhỏ, không vội, chờ sau này Tể Tể gặp được con quỷ nào có thể làm đồ chơi, sẽ nhào nặn lại cho anh cùng anh hai chơi có được hay không?"

Quỷ không tóc: "......"

Cầu xin cơ hội, để thời gian quay trở về bảy mươi hai năm trước, nó tuyệt đối sẽ thành thành thật thật xếp hàng chờ đi đầu thai!

Thật!

Nó là một con quỷ lợi hại như vậy lại biến thành đồ chơi cho người ta cầm nắm giải tỏa áp lực!

Nó còn muốn mặt quỷ nữa hay không?

Hoắc tư Thần ngay lập tức cao hứng trở lại, ôm bánh bao sữa mà hôn lên trán bé.

"Cảm ơn Tể Tể!"

Bạch Minh Tư chuẩn bị đem bút tiên mang lấy ra đưa cho bánh bao sữa, thì Thư Hiểu Nguyệt đang bị dọa sợ chỉ muốn mau chóng ra ngoài nên đã chạy vội tới hỏi.

Cô ta ôm chặt bánh bao sữa hỏi thăm.

"Em nhỏ, em là thế nào vào được đây? Có thể mang bọn chị đi ra không?"

Bánh bao sữa đưa tay chỉ: "Cửa ở bên kia, cứ đi lên phía trước không cần quay đầu lại liền có thể ra ngoài!"

Thư Hiểu Nguyệt quay đầu nhìn ra phía cửa, con mắt lóe sáng.

Nhanh chóng buông bánh bao sữa ra, sau đó chạy về chỗ Mã Trình, hai người cùng nhau nắm tay chạy đi.

Tưởng Vũ cùng tiểu Ngọc thì lại không có lập tức rời đi, mà vẫn cùng hai NPC người thật đang đứng cách đám người bánh bao sữa mấy bước chân.

Bánh bao sữa mặc dù nhỏ, nhưng có thể trực tiếp bóp ch3t con quỷ lợi hại nhất!

Về phần hai người vừa là bạn trai vừa là bạn gái đã lừa dối họ kia......

Mệnh chỉ kém chút cũng không còn, tốt nhất là hai người cặn bã nam và cặn bã nữ đó kết thành đôi để tránh lại đi làm phiền người khác.

Hoắc tư Tước hạ giọng hỏi bánh bao sữa: "Tể Tể có thể để cho bọn họ quên chuyện hôm nay đã nhìn thấy không?"

Bánh bao sữa cười cười gật đầu nói:

"Có thể nha! anh hai là sợ bọn họ nhớ đến sẽ sợ hãi đúng không? Tể Tể lập tức để bọn hắn quên đi chuyện hôm nay!"

Không đợi mấy người Tưởng Vũ, tiểu Ngọc biểu đạt lòng cảm kích, bánh bao sữa nhắm mắt lại, rồi nhẹ nhàng búng ngón tay.

Mấy người Hoắc tư Cẩn nhìn thấy một làn khói đen từ trên đầu ngón tay của bánh bao sữa bay ra, bay đến xung quanh mấy người Tưởng Vũ sau đó chui vào trong mi tâm của họ.

Bốn người đều nhất thời ngẩn ra, trong trạng thái mơ hồ.

Khi màn khói đen mờ ảo tiêu tán đi, bốn người cũng tỉnh táo lại.

Nhìn thấy bánh bao sữa quá nhỏ, hai người nhân viên làm NPC trừng to mắt.

"Trời ạ! Ông chủ không muốn làm người sao? Đứa nhỏ như vậy cũng muốn kiếm tiền? Nhỡ dọa đứa nhỏ gây nguy hiểm tính mạng thì làm sao bây giờ?"

"Đúng thế!"

Hoắc tư Tước cười đi qua cùng bọn hắn nói chuyện.

"Em gái ta là lạc đường chạy vào đây, chúng ta lập tức mang bé rời đi."

Hai NPC người thật vội vàng gật đầu: "Nguyên lai là như vậy, đi, chúng ta dẫn đường cho các ngươi, nhớ kỹ che mắt em gái nhỏ lại nha, mặc dù đều là giả, nhưng nhìn cũng rất khiếp người!"

Hoắc tư Tước cười nói: "Cảm ơn hai người, anh cả sẽ che mắt của em ấy."

Bánh bao sữa: "......"

Tốt a!

Anh hai nói cái gì thì chính là cái đó.

Hoắc tư Cẩn ôm nàng, Hoắc tư Tước theo sát phía sau, về sau là Hoắc Tư Thần, cuối cùng là Bạch Minh Tư.

Tưởng Vũ cùng tiểu Ngọc cũng tỉnh táo lại, trí nhớ của bọn hắn dừng lại ở chỗ bút tiên nói cho bọn hắn biết Thư Hiểu Nguyệt cùng Mã Trình có mối quan hệ mờ ám.

Hai người liếc nhau, phát hiện Thư Hiểu Nguyệt cùng Mã Trình không thấy, Tưởng Vũ mím môi, nhàn nhạt mở miệng.

"Chúng ta rời khỏi nơi này trước đã."

Tiểu Ngọc gật gật đầu, hai tay nắm thành quyền, theo sát ở ngay đằng sau Bạch Minh Tư, mọi người cùng nhau hướng lối ra đi ra ngoài.

Ở bên ngoài lối ra của nhà ma, Thư Hiểu Nguyệt cùng Mã Trình hai người mặt trắng bệch, đang gọi điện cho 110, đồng thời lại tìm người phụ trách nhà ma, nói bên trong có quỷ.

"Có đứa nhỏ ba tuổi rưỡi còn rất nhỏ, đặc biệt kỳ quái, có thể trực tiếp bóp ch3t những con ma đó, nhìn thì giống như là người, nhưng khẳng định không phải người."

"Lý quản lý, các ngươi nhất định phải lập tức tìm người của huyền môn mà diệt trừ bọn họ!"

Mã Trình trong lòng cũng sợ hãi, ở bên cạnh phụ họa theo.

"Đúng thế! Lý quản lý, các ngươi nhất định phải lập tức mời mấy nhà tâm linh đến, nếu không xảy ra án mạng đó!"

Bánh bao sữa cùng các anh trai đi ra là vừa lúc cảnh sát cũng đến.

Bởi vì Thư Hiểu Nguyệt cùng Mã Trình đặc biệt làm ầm ĩ, nên người phụ trách nhà ma Lý quản lý vì đê trấn an bọn họ, không thể không tạm thời đóng cửa nhà ma, sau đó ở cửa ra chờ mấy người Hoắc tư Cẩn.

Nhìn thấy bọn hắn đi ra, Lý quản lý trong nháy mắt nhíu mày.

"Đứa nhỏ còn nhỏ như vậy làm sao lại đi vào?"

Hoắc tư Thần nhanh chóng giải thích: "Em gái lạc đường, muốn tìm chúng ta, không cẩn thận lại đi vào trong nhà ma, chúng ta phát hiện ra liền lập tức mang theo bé đi ra ngay, thật xin lỗi."

Lý quản lý nhìn về phía hai nhân viên làm NPC, hai người cũng cùng nhau gật đầu.

"Đúng là như thế."

Lý quản lý nhíu mày, quay đầu nhìn về phía Mã Trình cùng Thư Hiểu Nguyệt.

"Các ngươi......"

Thư Hiểu Nguyệt lớn tiếng tố cáo bánh bao sữa: "Lý quản lý chính là bé gái này, bé khẳng định không phải người, bé chắc chắn là quỷ đó! Em ấy còn biến một con quỷ thành quả cầu màu đen, đang ở trong tay anh cả của em ấy."

Hoắc tư Cẩn đưa quả cầu màu đen được huyễn hóa lấy ra ngoài, ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía Thư Hiểu Nguyệt.

"Cô nói là cái này sao? Cô cảm thấy nó là quỷ, ma quỷ có thể giữa ban ngày đi ra ngoài? Có thể bị ánh nắng giữa trưa chiếu thẳng vào sao?"

Thư Hiểu Nguyệt: "......"

Mã Trình lập tức giải thích: "Nó có thể rất mạnh nên không sợ mặt trời!"

Tưởng Vũ nhìn không nổi nữa, hắn bước hai bước đến trước mặt Thư Hiểu Nguyệt cùng Mã Trình.

"Hai người các ngươi cặn bã coi như xong, sao còn muốn nói xấu đứa nhỏ đáng yêu như vậy?"

Tiểu Ngọc cũng đứng dậy.

"Chú Cảnh sát, cháu có thể chứng minh hai người bọn họ nói dối, lúc đầu chúng ta là hai cặp người yêu của nhau, nhưng mà bạn trai của cháu lại cùng bạn gái này tự mình có gian díu, nếu như không phải lần này tới nhà ma bị chúng ta phát hiện, hai người chúng ta còn mơ mơ màng màng không biết gì. Bọn hắn bây giờ còn làm ác nhân cáo trạng, thật ra chính là muốn lợi dụng chuyện ma quỷ để ngăn chúng ta, sợ chúng ta tìm bọn họ tính sổ đấy!"

Thư Hiểu Nguyệt & Mã Trình: "......"

Các ngươi nghiêm túc?

Trước đó ở trong nhà ma, mạng sống như treo trên sợi tóc, đã trải qua thời gian kinh khủng nhất, chẳng lẽ đi ra liền quên mất rồi?

Hai người cũng có tâm tư nhân cơ hội này, làm cho Tưởng Vũ cùng tiểu Ngọc đều phải tiến vào đồn công an để điều tra, cứ như vậy đến lúc đó bọn hắn lại thuận lý thành chương, là do Tưởng Vũ cùng tiểu Ngọc phản bội bọn hắn trước.

Kết quả không nghĩ tới, Tưởng Vũ cùng tiểu Ngọc lại căm ghét bọn hắn như vậy, thậm chí vượt qua cả sự nguy hiểm đến tính mạng mà quỷ gây ra!

Do cảm thấy đi ra ngoài rồi liền không sợ nữa?

Hoắc tư Thần nhỏ giọng hỏi bánh bao sữa: "Tể Tể, có thể xóa trí nhớ của bọn không?"

Bánh bao sữa chuẩn bị gật đầu, Hoắc tư Cẩn lại nhàn nhạt lên tiếng.

"Không cần! Chỉ cần hai người bọn họ cho là có, phẩm hạnh của bọn họ bại hoại, trong lòng có quỷ, sẽ không bỏ qua cơ hội này, nhất định sẽ làm lớn chuyện lên."

Bạch Minh Tư nói tiếp: " Nhưng nhà ma sẽ không để cho bọn họ làm loạn, nếu không sẽ ảnh hưởng tới lợi ích của nhà ma, cho nên bọn họ sẽ để cảnh sát hoặc người của bệnh viện tâm thần nhanh chóng đến đưa bọn họ đi."

Hoắc tư Tước tâm tình vô cùng tốt gật đầu: "Đúng!"

Hoắc tư Thần con mắt đi lòng vòng, lặng lẽ nhẹ giọng hỏi bánh bao sữa.

"Tể Tể, có thể để thứ quỷ kia hù dọa bọn họ không?"

Bánh bao sữa cười hắc hắc: "Đương nhiên có thể!"

Quỷ không tóc giả chết!

Dù sao còn có bút tiên kia mà!

Bút tiên không nhúc nhích, giống như căn bản không tồn tại!

Bánh bao sữa xoa bóp quả cầu màu đen: "Đi!"

Quỷ không tóc: "......"

Cũng đã đều làm quỷ rồi còn không cho nhàn rỗi!

Hù chết các ngươi!

Các ngươi giữa trưa đều không cho bản đại quỷ nghỉ ngơi!

Quỷ không tóc huyễn hóa ra một cái mặt quỷ, màu đỏ hồng to lớn rất kinh khủng, lao thẳng tới Thư Hiểu Nguyệt cùng Mã Trình.

Hai người ban ngày tự nhiên thấy ma liền điên cuồng thét lên.

"A a a! Quỷ a a a a a! Cứu mạng a!"

Đừng nói các đồng chí cảnh sát, còn có các người khách khác vây xem cũng đều lắc đầu ngán ngẩm.

"Có khi là người của bệnh viện tâm thần chạy ra? Gọi điện thoại cho bệnh viện tâm thần xem sao! Kiểm tra cho an tâm!"

"Đúng vậy! Để xem hai người này là ở bệnh viện tâm thần nào!"

"Xin chào! Bệnh viện tâm thần sao? Chúng ta ở khu vui chơi trung tâm thành phố, phát hiện hai người bệnh tâm thần, yêu cầu đưa nhân viên y tế tới đón về bệnh viện ngay!"

Thư Hiểu Nguyệt & Mã Trình: "......"

Những người này đều mù sao?

Cái đầu lâu màu đen lớn như vậy mà đều không thấy được?

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi