Lưu Manh Đại Đế

Chương 90: Thành Quả Khổ Luyện


Thời gian trôi nhanh như bóng câu ngang qua khung cửa, mới đó đã qua nửa tháng.

Dưới thác nước, một bóng người không ngừng nhảy vào rồi lại không ngừng bị lực trùng kích khủng bố đánh cho rớt liểng xiểng xuống hồ.

Tuy nhiên, về mặt thời gian so với hai tuần trước đó thì đã có sự thay đổi đáng kể.

Cho đến hiện tại, Võ Thiện Nhân có thể chống chịu giữa dòng thác lên đến mấy mươi nhịp thở.

Thông qua quá trình huấn luyện khắc nghiệt mà lão Kim đề ra, Võ Thiện Nhân cảm nhận rõ ràng thể chất của mình có nhiều tiến bộ vượt trội.

Đặc biệt, bên trong cơ thể không ngờ lại sản sinh một luồng sức mạnh mới mẻ, mà luồng sức mạnh này không biết tới từ đâu, như tự nhiên sinh ra.

Hắn càng ngày càng thích cái cảm giác mỹ diệu đó, cảm thấy một thứ kích thích sinh mệnh, rất khó để diễn tả.

Thời gian này, mỗi ngày, Võ Thiện Nhân đều trải qua quá trình rèn luyện gian khổ, khắc nghiệt, cố gắng đạt đến yêu cầu mà lão Kim đặt ra.

Không đếm được đã bao nhiêu lần bị đánh văng xuống hồ nhưng hắn vẫn thủy chung quật cường bước tới.

Bất quá trải qua một khoảng thời gian để thích ứng, Võ Thiện Nhân bắt đầu có những bước tiến bộ thần tốc.

Cứ qua một ngày, hắn lại có biểu hiện tốt hơn, dần dần kiểm soát được linh lực bản thân, mạnh mẽ đối kháng với nguồn áp lực khủng bố từ trên cao đè xuống.

Ngoài ra, các bộ phận trên cơ thể mỗi đêm lại được Ngũ Hành Giới Chỉ không ngừng ân cần chăm sóc.

Kinh mạch, gân cốt và cơ bắp không ngừng biến đổi, tăng vọt về chất lượng.

Mặt trời chói chang treo trên đỉnh thác, bên dưới hiện lên thân ảnh Võ Thiện Nhân đang gian nan rèn luyện.

Dưới sự công kích hung hãn của dòng nước, Võ Thiện Nhân nhanh chóng vận chuyển linh lực đến cực hạn, hai tay, hai chân dần dần nóng lên, một luồng sức mạnh từ sâu bên trong cơ thể bùng nổ dữ dội.

Nhảy phốc một cái, đã thấy Võ Thiện Nhân hoàn hảo đứng vững trong dòng nước.

Đáng chú ý hơn, hắn còn bắt đầu di chuyển.

Nhìn bước chân xiêu vẹo như có thể bị đẩy văng ra bất kỳ lúc nào, nhưng trong thần sắc của hắn bừng cháy vẻ cuồng nhiệt.

Cứ thế, chẳng biết bằng cách nào, thân hình Võ Thiện Nhân từ từ di chuyển về phía trung tâm con thác.

Càng đi sâu vào trong, áp lực dòng nước đổ càng mạnh.

Vô số các khối nước lạnh buốt giống như những tảng đá khổng lồ thi nhau trút xuống đỉnh đầu.

Võ Thiện Nhân cảm thấy lực trùng kích có dấu hiệu vượt quá sức chịu đựng của thân thể, nhưng hắn không bỏ cuộc, vẫn cắn răng kiên trì bước tới.

Đáng tiếc, hắn vừa nhấc chân lên chưa kịp hạ xuống thì đã bị hất văng xuống mặt hồ.

“Ùm…”

Rời khỏi hồ nước, Võ Thiện Nhân lại tiếp tục quá trình rèn luyện.

Trong ánh mắt của hắn bừng bừng vẻ hưng phấn.

Bởi vì hắn cảm nhận mình đã đến rất gần mục tiêu rồi, chỉ còn thiếu một chút nữa.

Thời gian thấm thoát trôi, lại qua thêm mười ngày.

Võ Thiện Nhân cuối cùng cũng chạm tay tới “một chút còn thiếu” đó.

Hơn một tháng ròng rã, gian khổ có, khắc nghiệt có, rốt cuộc đã đến thời điểm đơm hoa kết trái.

“Ầm… Ầm”

“Ào… Ào”

Thác đổ không ngừng, khối lượng nước khổng lồ trút xuống làm cho đất đá rung chuyển, lại nghe như tiếng sấm rền, vang vọng khắp mọi nơi.

Đứng bên ngoài, Võ Thiện Nhân hít thở một hơi thật sâu, điều chỉnh tinh thần về trạng thái tốt nhất, hơi nước lạnh lẽo phả vào gương mặt giúp cho hắn luôn giữ được sự tỉnh táo.

Một lát, nguồn linh lực cuồn cuộn từ trong người trào ra bao phủ lấy toàn bộ thân thể.

Rất nhanh, thân hình Võ Thiện Nhân cấp tốc lao vào xé toang màn nước, hai chân vừa tiếp đất đã dễ dàng bám trụ, vững vàng như một ngọn núi.

Võ Thiện Nhân tiến bước về khu vực trung tâm dòng thác, nhẹ nhàng di chuyển thuận lợi, không còn chịu ảnh hưởng từ nguồn áp lực khổng lồ trên cao đổ xuống.

Một cảm giác vui sướng và phấn khích cực độ.

Võ Thiện Nhân cảm nhận rất rõ ràng nguồn sức mạnh đang chạy trong người, tựa như dòng nước cuồng bạo trước mặt và bản thân mình đã hòa thành một thể.

Đứng trong dòng nước ầm ầm chảy, Võ Thiện Nhân hét to một tiếng, một quyền bá đạo nhanh chóng xuất ra.

“Ngã Hổ Phốc Thỏ.”

Nước chảy cuồn cuộn nhưng Võ Thiện Nhân bộ pháp vững chắc, mỗi lần quyền pháp thi triển tốc độ lại nhanh hơn.

Bỗng quyền ảnh biến hoá, cương mãnh như sấm chớp nhưng lại phiêu dật, uyển chuyển.

Các đòn thế tung ra dứt khoát đường hoàng vô cùng hoa mỹ, đẹp mắt.

Không ngờ đây chính là thức thứ hai Bá Vương Lâm Thế, nằm trong bộ Long Hổ Thần Quyền, đang được Võ Thiện Nhân tiến hành tập luyện.

“Bồng.”

“Bồng.”

Một nguồn lực lượng khủng bố như núi lửa phun trào.

Một tiếng hổ gầm, phảng phất cỗ hơi thở cổ xưa bỗng nhiên vang lên.

“Grào…”

Theo đòn thế đánh ra, từ trong dòng nước, một trảo ấn to đến mấy trượng bất ngờ xuất hiện, bắn thẳng lên không trung, nổ tung tỏa ra bốn phương tám hướng.

Đứng từ xa nhìn lại, đem đến cảm giác như có một đóa sen làm bằng pha lê đang nở bung cánh trên trời, lại được các tia nắng chiếu rọi vào, phát ra ánh sáng bảy màu lấp lánh, tạo nên một cảnh tượng vô cùng ngoạn mục.

Nhìn uy lực bá đạo của một chiêu Bá Vương Lâm Thế vừa đánh ra, Võ Thiện Nhân tròn mắt ngạc nhiên: “Chính là cảm giác này.

Tại sao lại có thể mạnh mẽ như vậy? Không lẽ là…?”

Trong đầu Võ Thiện Nhân như mơ hồ lĩnh ngộ ra điều gì đó, vội vàng nhắm chặt đôi mắt, đắm mình vào một trạng thái huyền diệu.

Thân hình Võ Thiện Nhân im lìm bất động trong dòng thác, tựa như một lão tăng nhập định, thoát tục cao siêu.

Thời khắc này, bên trong Khí Hải, những hạt Thuỷ nguyên tố màu đen bỗng đột nhiên rục rịch chuyển động, có dấu hiệu sinh sôi nảy nở.

Không biết qua bao lâu, mục quang loé sáng, Võ Thiện Nhân bật cười ha hả: “Hoá ra là như vậy.

Ta đã hiểu ra rồi.”

Thân ảnh Võ Thiện Nhân chợt loé lên, tức thì vọt thẳng lên không trung, thủ pháp liền biến hoá.

“Ngã Hổ Phốc Thỏ.”

“Bồng.”

“Bá Vương Lâm Thế.”

“Bồng.”

Thức thứ nhất và thức thứ hai trong Long Hổ Thần Quyền được Võ Thiện Nhân tuỳ ý thi triển.

Không gian bị một phen chấn động kịch liệt.

Liên tiếp là những tiếng nổ ầm vang, nghe muốn điếc tai.

Rõ ràng trong hai quyền vừa rồi, không ngờ lại ẩn chứa uy năng của Thuỷ thuộc tính, mang vẻ nhu hoà nhưng không kém phần bá đạo.

Ngũ đại thuộc tính vốn mang trên mình những đặc trưng riêng biệt.

Kim thuộc tính sắc bén, bá đạo.

Mộc thuộc tính quỷ dị, giảo hoạt.

Thổ thuộc tính hùng hậu, vững vàng.

Thuỷ thuộc tính nhu hoà.

Hoả thuộc tính nóng nảy, phá huỷ.

Đứng giữa không trung, Võ Thiện Nhân phấn khích, cười nói: “Hoá ra ta có thể câu thông Thuỷ nguyên tố từ Thức Hải dung nhập vào Long Hổ Thần Quyền.

Nhờ vậy mà hiệu quả gia tăng đến mấy thành.

Lần này phát tài rồi! Ha ha…”

Nhưng suy nghĩ kỹ càng, Võ Thiện Nhân lại thấy có một vấn đề khó hiểu.

Long Hổ Thần Quyền vốn được phát động bằng linh lực, nguồn gốc từ chân linh khí có trong đan điền.

Vì hắn sở hữu linh mạch hoàn mỹ nên có linh lực năm màu, cũng chính là năm loại thuộc tính Kim, Mộc, Thổ, Thuỷ, Hoả.

Nói như vậy, nghĩa là trước đó Long Hổ Thần Quyền khi được thi triển cũng bao gồm luôn cả Thuỷ nguyên tố.

Nhưng tại sao so với hiện tại lại có sự chênh lệch lớn đến như vậy?

Đáng tiếc là vấn đề này Võ Thiện Nhân truyền âm hỏi đến nhưng ngay cả lão Kim cũng không có câu trả lời.

Cuối cùng, Võ Thiện Nhân đành đi đến một kết luận: “Không lẽ Thuỷ nguyên tố trong Thức Hải của ta lại khác so với Thuỷ nguyên tố có trong thiên địa sao?”

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Lưu Manh Đại Đế