Lục Đạo Chúa Tể

Chương 8: Khởi đầu mới


Tần Xuyên gãy mũi một cái, thần sắc bình tĩnh đi đến trước quả cầu, không đợi mọi người chờ lâu, chợt tay phải rung lên, giống như cự pháo xung kích về phía trước. Nấm đấm bay đi, còn có tiếng xé gió ùng ục vang lên. Nếu như có người đứng gần, lại nhìn kỹ, sẽ thấy chung quanh tay hắn, có xào xạc tiếng gãy vỡ, hệt như là tiếng sấm sét cuồng bạo, vô cùng khó tin.

“Đây là kình lực đi?”

Dong binh hơi bất ngờ nhìn kỹ Tần Xuyên, có hơi gật đầu tán thưởng.

“Bá”

Nấm tay va chạm quả cầu, tức thì đập bay nó lên cao, hung hăng nện vào phù văn, kích cho phù văn lấp lóe liên hồi.

Dong binh nhanh chóng tiến lại kiểm tra phù văn, tức thì trợn mắt một cái, hít lạnh nói:

- Tốt, cũng là hai tấn.

Hắn dứt lời, mọi người lập tức nhốn nháo.

“Oa, nhìn hắn không tính là khỏe mạnh nhưng lực lượng kinh khủng quá nha!”

“Ta còn tưởng hắn không đấm ra được mấy trăm cân đây, không ngờ là cao thủ ẩn tàng, khâm phục”

“Mấy người có để ý không, tuy lực lượng hắn rất lớn nhưng tu vi chỉ là Luyện khí cảnh bốn tầng, cái này cũng có chút quá chênh lệch cảnh giới nha.”

“Có thể là người ta có thiên phú tu luyện thể công, mặt khác lại không rành. Ài, đáng tiếc cho hắn, thể công tuy tốt nhưng tu vi mới là vương đạo. Ta xem ra hắn là tu nhằm đường rồi”

“À, đúng thế”

Mọi người cũng không nhìn, trong đám người có một tên thanh niên đang ngoác mồm nhìn bóng lưng Tần Xuyên, vẻ mặt vô cùng buồn cười. Hắn chợt lấy tay vỗ trán, quái khí tự nói:

- Ài, thì ra là cao thủ a. Ta vậy mà còn ở trước mặt hắn cuồng phong trảm, hắc.

Trương thúc nhướng mày, cũng là ngạc nhiên cười lớn, thấy Tần Xuyên đi lại, liền hòa nhã nói:

- Đám tiểu tử các ngươi, đều phải giả trang cái gì, trước một tên thư sinh làm cho ta bất ngờ, bây giờ lại thêm một tên nữa à. Đến, ký tên.

Tần Xuyên cũng vui vẻ ký tên, bất quá có chút tiếc nuối.

Đấm vừa rồi, thật là đấm không tính là mạnh nha. Có điều sợ quả cầu không chịu nổi, bị hắn đấm hư, cho nên phải thu liễm lực lượng, tùy ý đấm ra một cái mà thôi.

Mặc dù lực lượng bên ngoài là hai tấn, nhưng hắn biết bản thân chí ít đã phát ra bảy tám tấn lực lượng. Quả cầu kia thật không tầm thường, tiếp xúc còn có thể phát ra nội lực hộ vệ. Cho nên bảy tám tấn công kích nó, lại chỉ được hai tấn tiến nhập quả cầu.

Tiếp nhận lệnh bài, Tần Xuyên chỉ thấy trên lệnh bài màu đen có điêu khắc một nửa đầu rồng màu đen, chung quanh là hoa văn uốn lượn. Trong miệng rồng ngậm hắc lôi. Phía dưới in lên hai chữ lớn, bị khắc vô cùng xinh đẹp.

“Hắc Lôi”

Trương thúc ý vị nhìn hắn, cười mỉm nói:

- Được rồi, về sau đều là người nhà cả. Ngươi trước đi vào lều nghỉ ngơi.

Tần Xuyên thoáng nói tiếng cảm tạ, liền hướng lều nhỏ đi vào.

Trương thúc nhìn bóng lưng Tần Xuyên, cảm thấy thanh niên này tính tình thật là tốt. Không giống nhiều người có chút lực lượng đã kiêu ngạo không coi ai ra gì.

“Chỉ đáng tiếc tu vi quá thấp”

Trương thúc lắc đầu một cái, liền tiếp túc kiểm tra người đến.

...

Không bao lâu liền đến trời tối.

Lều vải lúc này đứng mười mấy người, mà Trương thúc thì đứng phía trên, bên cạnh có hai tên dong binh bình thản đứng. Bên phải đúng là người giữa trưa kiểm tra lực lượng của bọn hắn, tên dong binh còn lại sắc mặt âm trầm, ánh mắt thủy hung khép hờ, tựa hồ không xem trọng đám người trước mặt, một bộ lạnh như băng. Hai người sau lưng đều có mang đại đao, riêng Trương Vân người này mặc trường bố, chỉ lộ tay trần.

Trương thúc nhìn mọi người, hòa nhã cười nói:

- Ta giới thiệu một thoáng, ta là Trương Vân, là Dong binh giả tam tinh, mọi người có thể gọi ta là Trương thúc cũng được.

- Bởi vì các ngươi bây giờ đều là một tên Hắc Lôi dong binh giả, trước tiên chúng ta giới thiệu một ít quy tắc của Dong binh đoàn cho các ngươi biết, tránh cho đến trụ sở chọc giận một số cường giả của Dong binh đoàn, ta cũng không dễ dàng nói chuyện với bọn họ.

Nghe Trương Vân nói xong, mọi người tâm trạng đều vô cùng hưng phấn. Bản thân có thể trở thành một tên Hắc Lôi dong binh giả cũng tính là kiêu ngạo một phương rồi. Dù sao Hắc Lôi dong binh đoàn thanh danh rất lớn, trong hàng ngũ Dong binh đoàn đều có thể xếp đến hàng cao nhất.

Lúc này Trương Vân không lại nói, lại là vị dong binh bên phải tiếp lời:

- Trước tiên ta lần nữa hỏi mọi người còn có vướng mắc hay không? Ta không muốn nửa đường đi lại gặp phiền toái.

Mười mấy người ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, sau cùng đều đồng thanh nói không.

Có một số chuyện cần bàn giao, bọn họ cũng đã làm xong.

Dong binh hài lòng gật đầu, liền nói:

- Vậy thì tốt. Trước tiên, ta gọi là Vương Tiểu Đao, là dong binh giả nhị tinh, có thể gọi ta Đao ca hoặc là Tiểu Đao liền tốt.

- Hắc Lôi dong binh đoàn ở Lôi Phong thành bài danh là đệ thập. Đừng nghe đệ thập liền coi thường, phải biết rằng Lôi Phong thành nhân khẩu bao la, có đến chừng mấy trăm dong binh đoàn, có thể xếp hàng mười đã là rất có thực lực rồi.

- Bởi vì Dong binh đoàn danh khí lớn, cho nên tiếp nhận nhiệm vụ đều rất nguy hiểm. Ta nhắc nhở mọi người một chút, kể từ khi đi đến Hắc Lôi trụ sở, liền phải cẩn trọng muôn phần, không được sơ ý, hoặc là lơ là chủ quan.

Tiểu Đao trầm giọng nói:

- Bởi vì ngoài nhiệm vụ có nguy hiểm ra, trong Hắc Lôi cũng không thiếu cường giả tính tình không được tốt. Ngươi nếu sơ ý chọc giận người ta, có thể liền cả mạng đều không còn. Dù sao Hắc Lôi là trọng thực lực cùng thiên phú, bọn họ là cường giả, lại là chân chính mỏ vàng, một ít vị tiền bối sẽ không vì các ngươi mà chọc giận bọn họ đâu.

Nghe hắn nói, đám người đều là trầm mặc.

Trương Vân lúc này khoát tay, Tiểu Đao lập tức im lặng. Chỉ nghe Trương Vân cười nói:

- Không cần phải quá lo lắng, Hắc Lôi cũng có quy định dong binh giả với nhau không thể chém giết. Tiểu Đao nói là ám chỉ lúc ra ngoài thi hành nhiệm vụ. Cái này các ngươi tự suy nghĩ. Ta chỉ nhắc nhở một chút, các ngươi ra ngoài không được nhiều chuyện.

“Đã hiểu Trương thúc”

Đám người gật gật đầu. Đối với Trương Vân đã mơ hồ có tia hảo cảm. Dù sao hắn là người của Hắc Lôi dong binh đoàn lại dám nói chuyện xấu của dong binh đoàn ra cho bọn họ nghe, tự nhiên là thấy cảm kích vô cùng.

Về sau xem ra phải thành thật một chút rồi.

Mười mấy người đều có chung suy nghĩ trong lòng.

Tần Xuyên thì không quá để tâm, chỉ cần không người chọc hắn, hắn chắc chắn cũng sẽ không chọc người. Vạn nhất có người muốn đen hắn, vậy phải xem hắn có đủ bản lĩnh hay không đã.

Giờ phút này Tần Xuyên tinh thần thả lỏng, đã không còn giống như lúc ở đại sơn, ở trong thần miếu, hay là ở trên Vong Xuyên.

Hắn bây giờ, chân chính có cuộc sống mới.

“Thần Ma!”

Tần Xuyên lạnh giọng thì thầm.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Lục Đạo Chúa Tể