Luân Hồi

Chương 65: Cairo có đột biến (2)


Giải quyết hoàn toàn về cảnh vệ và trạm gác, Elyse nhanh chóng ra chỉ thị cho bước tiếp theo:

- Arnold và Schwaben tiếp tục gác, lúc nào cũng phải quan sát người và xe cộ. Singh đi kiếm một chiếc súng ống có trữ đạn, chuẩn bị tiếp ứng cho chúng tôi, kiếm được xe rồi tiếp tục đứng ở mật thất cảnh vệ, tạm thời giám sát sự di chuyển của xe cộ và người trong doanh trại, Hammer và tôi sẽ đi tới kho vũ khí, chuẩn bị tìm kiếm vũ khí cầm tay,tất cả đã rõ chưa?

- Hiểu rồi.

Bốn người còn lại đồng thanh trả lời.

- Được, phân công hành động.

Elyse nói xong, dẫn đầu xông vào màn đêm yên lặng trong quân doanh.

Lặng yên không một tiếng động tiến vào kho vũ khí quân doanh, tỉ mỉ quan sát xung quanh không thấy có gì khả nghi, Elyse gật đầu vươn tay nhẹ nhàng kéo một cái, chiếc khóa được lôi ra một cách dễ dàng. Quan sát chữ số và mật mã, Elyse khinh thường nghĩ:Trò chơi lạc hậu như vậy mà cũng đòi ngăn ta lại ư? Nói rồi ngón tay phải bấm vài cái trình tự của cái máy, dường như chỉ cần nhập mấy cái là mật mã khóa đã tự động mở ra.

Lặng lẽ đẩy cái hộp kim loại ra, tỉ mỉ quan sát sự sắp xếp bên trong, phát hiện không có gì khả nghi bèn gật đầu thả mãn, Elyse và Hammer nhẹ nhàng tiến vào.

Khép cửa lại nhẹ nhàng, hai người quan sát tỉ mỉ các trang bị bên trong kho vũ khí, bên trong sắp xếp các loại súng ống khá nghiêm chỉnh: chiếc M16 do Mỹ chế ra đặt ở bên tường, súng ống bảo dưỡng khá tốt, hầu như không có tổn hại gì. Còn lại mấy hỏa lực thì được đặt đồng loại phía trên, đây là những loại súng trường thông dụng nhất trên thế giới: AK47 Kalashnikov, loại này có tính năng đặc biệt được thiết kế sau khi đại chiến thế giới thứ hai kết thúc, có thể dùng ở địa hình khó khăn như rừng mưa nhiệt đới, sa mạc hoặc nơi giá lạnh, hơn nữa kết cấu đơn giản, phân giải và bảo dưỡng cũng dễ dàng, quan trọng nhất là thao tác của súng trường vô cùng đơn giản, vì thế được sử dụng phổ biến và trở thành loại súng được dùng nhiều nhất.

Tiện tay cầm lấy một khẩu súng 1911 trên bàn để quan sát, dỡ bộ nạp đạn ra phát hiện bên trong còn đầy đạn, Elyse cười thỏa mãn, thu luôn khẩu súng đó. Hammer ánh mắt sáng lên khi nhìn thấy quả súng máy “ Hỏa thần” M134 trên bàn, đây là một loại vũ khí vô cùng mạnh mẽ, tốc độ bắn trên nguyên lý có thể một ngàn phát một phút, trọng lượng khoảng chừng tám ki lô gam, hơn nữa động cơ điện và bộ phận nạp đạn, cả chiếc súng này nặng khoảng hai mươi kilogram, nếu như thêm tiêu chuẩn bắn mười ngàn phát đạn thì trọng lượng có lẽ sẽ vượt qua ba mươi kilogram.

Nhẹ nhàng cầm lấy chiếc M134 trước mắt, ánh mắt Hammer lóe sáng lên, trầm tư một lát, Hammer rất nhanh liền lắp đạn xong, cấp điện và pin xong liền nâng khẩu M134 lên, đứng dậy, trên người của Hammer hiện ra nồng nặc sát khí.

Nghe từ bên ngoài truyền đến âm thanh của lốp xe ghiền qua mặt đất, Elyse biết Singh chuẩn bị xe xong rồi. Màn đêm tĩnh mịch, đề phòng kinh động tới nhân viên của doanh trại, Singh không khởi động ô tô, cố gắng đẩy ô tô tới cửa kho vũ khí.

Nhìn thấy Hammer đang tiếc nuối nhìn khẩu M134, Elyse nhẹ nhàng căn dặn:

- Hammer, đẩy vũ khí lên xe đi.

Lưu luyến buông khẩu “Hỏa thần” trên tay, Hammer đẩy xe ô tô vào, bỏ vũ khí đã chọn lên xe, mấy khẩu M16 và AK47, mấy rương đạn và mấy khẩu phóng đạn, từng binh sĩ khiêng đạn và các loại súng lên xe, chiếc xe cao đột nhiên lại ngắn lại khác thường.

Suy nghĩ một chút, lại chuyển bốn khẩu M135 và một ít đạn dược lên, nhìn một xe đầy vũ khí đạn dược, Elyse cười thỏa mãn, dường như đã đủ để dùng một thời gian rồi, xem ra hành động cũng kha khá, Elyse đang chuẩn bị lái xe bỏ chạy thì trong doanh trại có tiếng cảnh báo sắc bén vang lên.

Bị phát hiện rồi! Trong lòng Elyse lại nhớ tới cái suy nghĩ đó, nhanh chóng dọn dẹp kho vũ khí một chút, cuối cùng phát hiện ra một chiếc camera được trang bị trong góc, tiện tay giơ lên đập luôn cái camera, Elyse hạ lệnh:

- Xông lên!

Việc này không thể chậm trễ được, Elyse nhanh chóng điều khiển xe,Hammer lên đầu xe, cầm lấy khẩu M134 yêu thích của mình, chuẩn bị tác chiến.

Chiếc xe đầy vũ khí đạn dược cấp tốc lao ra khỏi kho vũ khí, lúc này doanh trại một màn nháo nhác, đèn pha quân dụng không ngừng quét trong doanh trại, cảnh báo chói lói không ngừng vang lên, các loại mệnh lệnh và tiếng chó sủa cũng không ngừng vang lên, toàn bộ quân doanh dường như nóng như trên nồi chảo bị chén nước lạnh làm cho nổ tung lên.

- Đoàng đoàng đoàn.

Một trận súng trường vang tới, Hammer giơ súng trường lên, không ngừng quét đèn pha qua quân địch, đã không có ngọn đèn chiếu xa ngoài trời tia sáng nhất thời chiếu lên trên trời tối sầm, mất đi mục tiêu các binh sĩ giống như những con ruồi chạy loạn lên, binh dĩ quân doanh la lên, mệnh lệnh những tiến súng nổ liên tiếp khiến cho tình hình càng trở nên hỗn loạn.

Người sở hữu năng lực hồng ngoại trong đêm tối sẽ không phải lo lắng không nhìn thấy gì, Elyse cũng không bật đèn xe, hung hăng đạp ga tiến thẳng về phía cửa lớn.

- Tách tách tách.

Một trận súng máy kêu lên, đạn xối xả vào bên trái xe tải, tốc độ của viên đạn siêu âm rít lên bên cạnh xe tải. Elyse vẫn không hề giảm tốc độ, đồng thời chân phải nhấn ga, cánh tay phải không ngừng biến hoa, từng hạt pháo dần dần lộ ra, điện hỏa không ngừng lóe sáng, nhằm vào những trận đại trên đường.

- Ầm!

Một tiếng nổ lớn vang lên, pháo của Elyse nổ lên, do trận địa cấu thành trọng súng máy nên nhất thời phân liệt, giải bộ phân tán sang bốn bên, bay xung quanh, rơi xuống như mưa. Những tiếng súng kêu đùng đùng đoàng đoàng liên tiếp bên tai. Toàn bộ quân doanh rối loạn, không phải chỉ là những tiếng kêu thê lương của những binh lính bị trúng đạn, các binh sĩ chạy loạn cả lên!

Trên bầu trời một chiếc trực thăng bay đến, năm ngọn đèn pha mạnh mẽ bao phủ trên mặt đất, không ngừng tả xung hữu đột, từ xa vang lên tiếng bánh xe ghiền trên mặt đất, nhận được báo hiệu cứu viện khẩn cấp của các đơn vị khác hỗ trợ cho quân doanh số sáu đen đủi.

- Những phần tử vũ trang không rõ ở phía dưới, lập tức buông vũ khí đầu hàng, nhắc lại, các phần tử vũ trang không rõ phía dưới, lập tức đầu hàng!

Chiếc loa trên trực thăng công suất lớn vang lên:

- Hành vi của các ngươi đã vi phạm pháp luật của Ai Cập, yêu cầu dừng hành vi ngay lập tức, hai tay ôm phía sau đầu và quỳ trên mặt đất, bằng không các ngươi đừng mong tính mạng được an toàn.

Nhìn chiếc trực thăng đang kêu gào ở bên trên, Hammer giơ khẩu M134 hướng lên bàu trời bắn đạn như mưa tới chiếc trực thăng không cho cơ hội bay lên. Một tiếng nổ “đoàng đoàng” vang lên, chiếc trực thăng trên không bị nổ tung và hóa thành một hỏa cầu chậm rãi rơi xuống mặt đất, những binh sĩ không may trên mặt đất bị cánh quạt không ngừng rớt xuống.

Phần phật phần phật, từ trên bầu trời xuất hiện mấy chiếc trực thăng bay cao, một cái chuyển hướng xoay quanh trên mặt đất giật lại, ngồi trên chiếc trực thăng số 17 vũ trang thấy được cảnh tượng này, ánh mắt dữ tợn, nghiến răng nghiến lợi cầm micro hạ lệnh”

- Tất cả các trực thăng nghe mệnh lệnh của tôi, tất cả các trực thăng nghe mệnh lệnh của tôi, tất cả trực thăng bắn đạn! Bất kể sống hay chết!

Rốt cuộc toàn bộ trực thăng đồng loạt khai hỏa, không ngừng nã đạn xuống phía dưới như cơn mưa đạn bao trùm lấy chiếc xe, kịch liệt tấn công bao quanh bốn phía chiếc xe tải. Ngoài việc bị đạn tấn công bị thương một số chỗ ra thì dĩ nhiên kỳ tích không có bất kỳ tổn thương nào, Elyse trong lòng tức giận nảy lửa, ra lệnh cho Hammer:

- Đánh rơi hết máy bay trên đầu cho ta.

Hammer vốn tức giận cầm lấy một “ gai độc” nhằm vào trực thăng trên bầu trời mà bắn.

Nhìn thấy đạn đột kích, người lái trực thăng hoảng hồn vội vàng nghĩ cách kéo máy bay cấp tốc để bỏ chạy, bất đắc dĩ thân máy bay trong tình trạng di chuyển loanh quanh, tính năng bị hạn chế vô cùng, không đợi toàn bộ máy bay làm động tác xong, đạn dược đã lao tới trước mặt, mang theo nụ cười dữ tợn. Người lái xe trực thăng với ánh mắt tuyệt vọng. “ Gai độc” hung hăng lao lên bao phủ toàn bộ thân trực thăng trong nháy mắt, một trận hỏa cầu chậm rãi rơi xuống đất.

Binh sĩ trên mặt đất nhìn ngơ ngác, những tân binh này chưa bao giờ đánh một trận đánh đánh sợ như thế, đạn dược bay không ngừng, chung quanh hỗn loạn, tiếng rít của bom bao tạc và đạn xẹt qua, không lúc nào là không nghe tấn công vào những binh sĩ thần kinh yếu ớt, trước mắt không ngừng nói cho bọn họ những người binh lĩnh chỉ còn lại phần chân tay cụt lủn rằng tử thần chuẩn bị đến đón ngươi đi. Trước mắt những người tân binh là cảnh tượng chiến tranh thê lương tàn khốc.

Rốt cuộc có một binh sĩ tự dưng thấy ở trên trán mình một cảm giác ướt ướt và nóng ấm, không biết từ đâu một đống ruột bay tới tấn công người binh sĩ này khiến anh không ngừng nôn mửa, tuy rằng không thể xác định được đống ruột này là từ đâu tới nhưng người binh sĩ biết rằng đây có thể là của những người bạn đồng môn của mình. Có người thứ nhất sẽ có người thứ hai, một số binh sĩ bị sát hại, cuối cùng cũng có những người yếu đuối, vứt bỏ vũ khí trên tay bỏ chạy nháo nhác.

Kỳ thực cũng không có gì ngạc nhiên những người binh sĩ này, bình thường ban ngày cơ bản là không xảy ra những chuyện thế này, những binh sĩ dù sao cũng được huấn luyện. Nhưng ngày hôm nay xảy tình huống vô cùng đặc biệt, có người buổi tối lặng lẽ lẻn vào trại, sau khi bị phát hiện đã dùng hỏa lực tấn công những binh sĩ, bọn họ nửa tỉnh nửa mơ hoàn toàn không có bất kỳ chuẩn bị gì, quan trọng nhất là địa điểm tấn công không có khả năng xuất hiện ở quân doanh, bọn họ đã bị đánh thức dậy. Nếu như ở những nơi khác thì hoàn toàn có thể điều động vũ khí hạng nặng đến để tiêu diệt những kẻ xâm lược to gan lớn mặt này, nhưng lại để cho những quân nhân này để pháo mã oanh tạc chính mình, mồ hôi, không nói mà từ biệt, chỉ một quân doanh đã có mấy kho dầu và kho vũ khí đạn dược súng ống đều cạn sạch rồi.

Tận mắt thấy tình cảnh này, đại tá lái trực thăng tức giận, mắt môi đều tứa máu, những tân binh này là do đất nước vất vả rèn luyện ra, bây giờ bị mấy người không biết từ đâu tới đánh cho vô cùng sợ hãi, làm mất hết thể diện quốc gia.

Cố gắng giữ vững bàn chân mình, thượng tá buộc mình phải tỉnh táo, đây là thời gian nguy hiểm, chính mình là một người chỉ huy lại càng không thể hoảng loạn. Phân tích tình hình trước mắt những tên côn đồ không rõ từ đâu đến này rõ ràng là những kẻ tác chiến thủ đoạn, không hề sợ hãi, đương nhiên hành động lần này kéo dài khá lâu. Xung quanh đất nước nhỏ này căn bản không có bộ đội đặc chủng tinh nhuệ có sức chiến đấu như thế, nhìn lại tình hình ngày hôm nay, có thể tám chín phần mười đây là bộ đội đặc chủng tinh nhuệ của quốc gia đối địch khác. Tuy rằng không biết tại sao họ tập kích doanh trại mình. Nhưng có lẽ là do quốc gia có biến? Hoặc là quốc gia đối địch bất ngờ tiến hành tấn công nước mình? Nghĩ đến tình huống này, sắc mặt ngài Đại tá biển đổi, việc cấp bách là quan sát tình hình rồi thông báo lên lãnh đạo tối cao, để cho bọn họ quyết định bước đi theo theo của đất nước.

Có lẽ, đất nước lại muốn khai chiến rồi? Nghĩ đến chiến tranh Trung Đông lần thứ năm trong vòng bốn năm này, thượng tá trong lòng lại đau khổ.

Trên mặt đất vẫn còn tiếp tục giao đấu, những tiếng nổ mạnh không ngừng, tiếng kêu hò hét hỗn tạp của binh lính chạy trốn xung quanh và tiếng đạn nổ, tất cả tạo nên một hòa âm địa ngục kỳ quái.

Chiếc xe tải chất đầy vũ khí đạn dược vẫn đang cố gắng tấn công, mặt khá máy người phụ trách tiếp ứng cũng cướp được hai chiếc xe, vừa tiếp ứng cho Elyse và Hammer từ phía quân doanh vừa nổ súng về bốn phía quân lính, từng phiến đạn bao trùm các góc của doanh trại, binh lính ngã xuống đất kêu thảm thiết. Trên người binh lính máu chảy ra đầy chua xót, máu chảy trên mặt đất thành một dòng suối nhỏ, chậm rãi chảy về phía cái rãnh.

Thấy tình cảnh thê lương như vậy, đại tá không khỏi ôm đầu đau khổ ra lệnh:

- Đình chỉ bắn, thả cho bọn họ ra khỏi quân doanh, lệnh cho đội xe bọc thép tấn công ở bên ngoài.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Luân Hồi