Long Ngạo Chiến Thần

Chương 89: Rời khỏi


Bản thân Tinh Vân Hộ quốc đường chính là thuộc về hoàng thất Tinh Vân.

Mấy người La Thành bức Long Ngạo rời khỏi Hộ quốc đường chính là vì không muốn Hộ quốc đường và hoàng thất Tinh Vân gặp phiền toái.

Nhưng bây giờ thì sao?

Âu Dương Phi rõ ràng chính là thiên vị Long Ngạo, nếu đã nói như thế, Long Ngạo cho dù rời khỏi Hộ quốc đường thì có ý nghĩa gì chứ? Một khi hoàng thất Lôi Đình và tam đại gia tộc đến đây gây phiền toái, không chỉ liên lụy hoàng thất Tinh Vân, mà cũng sẽ liên lụy Tinh Vân Hộ quốc đường.

"Vu Vĩ, La phó đường chủ, tâm ý ta đã quyết, mặc kệ Long Ngạo xảy ra chuyện gì, ta đều ra sức giúp hắn."

Thái độ Âu Dương Phi đã rõ ràng, thân là thái tử vương quốc Tinh Vân, hôm nay hoàng đế cũng không ở đây, coi như đám người La Thành cũng không còn cách nào khác.

Nhìn thấy loại tình huống này, Long Ngạo đột nhiên cười, nói ra:

"Âu Dương đại ca, có huynh đệ như huynh thật là xứng đáng, vẫn là câu nói kia, từ giờ trở đi ta không chỉ rời khỏi Hộ quốc đường, mà còn rời khỏi cả hoàng thất Tinh Vân."

Căn bản không để cho Âu Dương Phi có bất cứ cơ hội mở miệng nói gì, Long Ngạo tiếp tục nói:

"Âu Dương đại ca, ta muốn nhờ huynh giúp ta một chuyện."

Âu Dương Phi hiểu rõ tính cách của Long Ngạo, hắn thở dài một tiếng thật sâu, hỏi:

“Long huynh đệ, là chuyện gì vậy?”

"Hi vọng Âu Dương đại ca chiếu cố Long gia giúp ta."

"Long huynh đệ, ngươi yên tâm, chỉ cần Âu Dương Phi ta còn, Long gia tuyệt đối sẽ không gặp chuyện không may, người còn nhà còn, người vong gia vong."

"Đa tạ huynh, ân tình này ngày sau ta nhất định sẽ trả lại cho huynh!”

Nói xong, Long Ngạo quay người rời đi, biến mất rất nhanh trong Tinh Vân trạm dịch.

Nhìn thấy thân ảnh Long Ngạo đã rời đi, trong lòng đám người Vu Vĩ liên tục cười lạnh, xem như triệt để nhổ được cái đinh trong mắt. Nói cho cùng, mấy người Vu Vĩ, thậm chí cả La Thành đối với Long Ngạo vẫn tràn ngập sự ghen ghét oán hận.

"Âu Dương thái tử, mười ngày sau Lôi Đình chiến sẽ chính thức mở ra, nhưng vừa rồi hoàng thất Lôi Đình đã truyền lời đến, kêu ngươi đến hoàng thất Lôi Đình một chuyến."

Gật gật đầu, chuyện của Long Ngạo làm cho Âu Dương Phi cảm thấy đặc biệt khó chịu, quay người rất nhanh rời đi.

"La phó đường chủ, chúng ta làm như vậy có phải có chút quá đáng hay không?"

Hách Siêu trong chín người họ xem như là một người quang minh lỗi lạc nhất, cũng không vì chuyện bị thua mà muốn đối phó Long Ngạo, nếu so sánh với Vu Vĩ, Hách Siêu thể hiện ra là người vô cùng cao thượng.

La Thành khoát khoát tay, trên mặt cũng không biết là biểu lộ cái gì, đạm mạc nói ra:

"Tất cả đều là vì Hộ quốc đường và hoàng thất Tinh Vân."

"Hách huynh, Long Ngạo như thế đều là do hắn gieo gió gặt bảo, chẳng trách người khác."

Trong nội tâm Hách Siêu căn bản xem thường tên Vu Vĩ này, hắn hung hăng trừng mắt nhìn Vu Vĩ rồi trực tiếp chạy ra ngoài đuổi theo Long Ngạo.

"Long huynh, chờ ta một chút."

Nhìn thấy Hách Siêu đuổi theo sau mình, Long Ngạo rất nghi hoặc, hỏi:

"Hách huynh, có việc gì vậy?"

Đối với Hách Siêu, Long Ngạo rất có thiện cảm.

"Long huynh đệ, ngươi lần này quá mức lỗ mãng, mấy người La Thành rõ ràng muốn bức ngươi rời khỏi Hộ quốc đường, bây giờ ngươi rời khỏi Hộ quốc đường, một khi hoàng thất Lôi Đình và tam đại gia tộc tìm đến làm phiền ngươi, ngươi sẽ như thế nào chứ?"

"Hộ quốc đường như vậy, ở lại cũng thế thôi."

“Mặc dù nói như thế, nhưng Long huynh đệ, ngươi cũng phải nghĩ tới gia tộc của ngươi chứ? Lần này ngươi trêu chọc hoàng thất Lôi Đình và tam đại gia tộc, hơn nữa rời khỏi Hộ quốc đường, đến lúc hoàng thất lôi Đình và tam đại gia tộc nếu đối phó gia tộc của ngươi, ngươi phải làm thế nào đây?"

"Tin rằng Âu Dương đại ca sẽ giúp ta chiếu cố gia tộc."

Đối với Âu Dương Phi, Long Ngạo có mười phần tin tưởng, huống chi vừa rồi Âu Dương Phi đã đáp ứng hắn.

Hách Siêu lại không nghĩ như thế, giọng ngưng trọng nói ra:

"Long huynh đệ, không phải ta đả kích ngươi, cũng không phải ta không tin Âu Dương thái tử, mà là vì thực lực hoàng thất Lôi Đình và tam đại gia tộc quá mức cường đại, một khi bọn hắn hạ quyết tâm đối phó gia tộc của ngươi, thử hỏi Âu Dương Phi có thể ngăn cản sao? Đến lúc đó kể cả là vương quốc Tinh Vân cũng không dám ngăn cản bọn hắn."

Long Ngạo không phải người ngu, đương nhiên có thể nghe hiểu ý tứ trong lời nói của Hách Siêu.

Trước đó, hắn xác thực không có nghĩ qua việc này, hiện tại ngẫm lại mới thấy đúng như lời Hách Siêu nói, một khi hoàng thất Lôi Đình và tam đại gia tộc đối phó gia tộc của hắn, thử hỏi chỉ dựa vào Âu Dương Phi có thể ngăn cản sao?

Âu Dương Phi tuy là thái tử của vương quốc Tinh Vân, tại vương quốc xác thực có thể diễu võ dương oai, nhưng ở trước mặt đế quốc Lôi Đình thì sao?

"Hách huynh, kỳ thật ta và huynh cũng biết, cho dù ta không rời khỏi Hộ quốc đường thì cũng không có cách nào ứng đối hoàng thất Lôi Đình, huống chi Hộ quốc đường căn bản vốn đã không muốn ta ở lại, thì tại sao ta còn muốn lừa mình dối người nữa."

Thở dài một tiếng thật sâu, Hách Siêu nói ra:

"Long huynh đệ, không nói gạt ngươi, ngươi là người mà ta bội phục nhất, ta cũng tin tưởng chắc chắn rằng ngươi ngày sau nhất định có thể tiềm long thăng thiên."

Long Ngạo không nói gì thêm, chỉ cười cười.

"Long huynh đệ, lần này ta tìm ngươi chỉ là muốn đưa ra một biện pháp, nói không chừng có thể tương trợ ngươi."

"Hách huynh, biện pháp gì?"

Ngẫm nghĩ một chút, Hách Siêu nói ra:

"Long huynh đệ, hiện tại biện pháp duy nhất chính là ngươi tiếp tục tham gia Lôi Đình chiến, chỉ cần ngươi có thể chiến đấu ở Lôi Đình chiến đạt được thành tựu, tin tưởng hoàng thất Lôi Đình nhất định sẽ coi trọng ngươi, đến lúc đó…"

Hách Siêu cũng không nói tiếp nữa, nhưng ý tứ trong lời nói đã rất rõ ràng.

Long Ngạo không phải người ngu, đương nhiên có thể hiểu được, nhưng lại nói:

"Hách huynh, ta hiện tại đã rời khỏi Hộ quốc đường, chẳng lẽ còn có thể tham gia Lôi Đình chiến được nữa sao?"

Lôi Đình chiến là do đế quốc Lôi Đình cử hành một lần đại chiến, ba mươi hai vương quốc và đế quốc Lôi Đình tham gia cùng lúc.

"Long huynh đệ, điểm ấy ngươi đại khái có thể yên tâm, lúc trước đế quốc Lôi Đình có văn bản quy định rõ ràng về Lôi Đình chiến, trừ Lôi Đình đế quốc và ba mươi hai vương quốc thì bên ngoài có thể tham gia, chỉ cần thuộc về ba mươi hai vương quốc hoặc là người của đế quốc Lôi Đình là có thể tham gia, nhưng điều kiện tiên quyết là tu vi phải đạt tới cảnh giới Nhất Tuyến Thiên."

Thì ra là thế.

"Hách huynh, đa tạ, mười ngày sau ta sẽ tham gia Lôi Đình chiến."

"Long huynh đệ, ngươi nhất định phải coi chừng mấy người Vu Vĩ, đến lúc tham gia Lôi Đình chiến, ta sẽ đứng ở bên cạnh tương trợ ngươi."

Gật gật đầu, Long Ngạo không nói gì thêm, tất cả đều không cần nói gì nữa, hắn chính là một người như vậy, người khác tương trợ hắn, hắn sẽ trả lại gấp đôi. Trái lại, nếu có người chủ tâm gây phiền toái, hắn có thù thì tất sẽ báo.

Nhìn thấy Long Ngạo rời khỏi, Hách Siêu vừa cười vừa nói:

"Thiếu niên rất tự tin, ta thực rất chờ mong sự phát triển của ngươi, Hộ quốc đường, các ngươi sẽ vì hành vi hôm nay mà cảm thấy hối hận."

Rời khỏi Tinh Vân trạm dịch, Long Ngạo đi tìm một cái khách điếm, đợi hoàng thất Lôi Đình và tam đại gia tộc đến gây phiền toái. Nghĩ lại, Long Ngạo cũng cảm giác việc này có chút bất đắc dĩ, mình mới vừa tiến vào Lôi Đình thành trước sau vẫn chưa tới hai ngày thì trêu chọc hoàng thất Lôi Đình và tam đại gia tộc, tính ra chỉ có mình tiền vô cố nhân, hậu lai vô giả.(*)

Tưởng gia, Long gia và Đoan Mộc gia bị Long Ngạo trêu chọc, chờ tin tức của Tam hoàng tử, toàn bộ lặng lẽ hành quân, cùng đợi Tam hoàng tử tìm người này gây phiền toái, bất kể nói thế nào, tại Lôi Đình thành thì hoàng thất Lôi Đình mới là bá chủ hoàn toàn.

***

(*) Tiền vô cố nhân, hâu lai vô giả: trước đây chưa từng có ai như vậy, sau này cũng không có ai như thế.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Long Ngạo Chiến Thần