Lão Thấp Của Tôi

Chương 53: Lão thấp pip pip —— lão thấp


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bên trong phòng làm việc thứ 3 tầng 2 cục khí tượng A thị, đại thái tử Long Vương cùng thái tử út thành công gặp nhau, lão đại mừng đến phát khóc nắm móng rồng của đệ đệ.

Kích động nghẹn ngào không thôi: "Bé út, ca tìm được em rồi! Lúc trước phụ vương lại nhẫn tâm như vậy! Lại có thể đem toàn bộ hơn mười huynh đệ chúng ta phân tán không rõ vị trí! Đến bây giờ lão Tam còn tại cục khí tượng Liên bang Mỹ vểnh râu, muốn từ chức về nước nhiều lần cũng chưa dứt được!"

Vẻ mặt người nhỏ nhất Đông Hải băng lãnh rút tay ra, ngũ quan xinh xắn loá mắt lại băng hàn thấu xương, giống như không vì lời của người trước mặt mà thay đổi.

Nhưng lão Đại hiểu biết đệ đệ mặt lạnh tim nóng này, từ trong ánh mắt thản nhiên động dung đó, hắn có lẽ đã thấy được nước mắt vui mừng, thân thiết ôm lấy mình.

"Đi —— bé út, đừng đi làm nữa, ta mang em về nhà! Phụ vương đang ở S thị!" Lão Đại ưa não bổ quá mức, hơn nữa mắc chứng đệ khống vô cùng nghiêm trọng.

Bé út mặt than vừa nghe, trên khuôn mặt trầm tĩnh rõ ràng có một vết nứt, đè nén xúc động nghiến răng nghiến lợi xuống, thanh âm ám chìm đến dọa người: "Anh nói, hắn đang ở S thị!"

"Đúng vậy..." Từ nhỏ bị đệ đệ này đông lạnh đến lớn, đại thái tử sức chống cự còn hơn Siêu Xayda, có bé út trong nhà làm máy lạnh thật bảo vệ môi trường, mùa hè còn có thể tiết kiệm tiền điện!

"Thực, tốt!" Tên khốn kiếp kia lại có thể trốn được đến S thị! Khó trách nằm vùng ở cục khí tượng A thị lâu như vậy cũng không thấy hắn đi ra làm mưa!

Thật sự! Tốt lắm!

Độ ấm chợt hạ xuống, lão Đại khẽ run rẩy, răng trên răng dưới bắt đầu lạch cạch run lên: "Bé, bé út à, nhiều năm như vậy còn chưa nguôi giận sao? Kỳ thật ta cũng không thể suy nghĩ cẩn thận, từ khi lão Ngũ bắt gặp em cùng phụ vương làm chuyện đó, các huynh đệ đều hỗn loạn, em nói chúng ta sau khi chứng kiến gọi mẫu hậu hay tiếp tục gọi em là bé út mới được!"

"Lý Long Nhất! Ngu ngốc cũng có mức độ thôi!"

"Chẹp..." Tức giận rồi, lão Đại sờ sờ cái mũi, ngượng ngùng cười cười với cậu: "Đừng như vậy, hai chúng ta nói như thế nào cũng có hơn mười năm không gặp mặt, em ở A thị chắc cũng sắp không nổi nữa rồi hả? Hơn mười năm bộ dạng một chút cũng không thay đổi, ta không tin người chung quanh em không phát hiện."

Lý Long Thập Tứ lạnh lùng hừ nhẹ một tiếng, xem như cam chịu.

Quả thật, huynh đệ bọn họ có dấu hiệu rất rõ ràng, rất khó ở lâu một chỗ.

Tuy rằng pháp thuật có thể làm cho bề ngoài bọn họ sinh ra một chút biến hóa, nhưng thời gian duy trì phần lớn không dài... Huống hồ từ nhỏ trong nhà còn có cái lão hỗn đản mắc chứng nhan khống, làm cho hơn mười huynh đệ họ đều có tật xấu chú trọng hình tượng, đến bây giờ cũng chưa ai đổi được, quả thực vừa phỉ nhổ chính mình lại vừa rối rắm!

Mẹ nó chứ, ngày không có cách nào khác trôi qua!

Quanh người bé út hơi lạnh mở ra, lão Đại đông lạnh đến hắt xì liên tục, lúc này mới nhịn da gà nổi đầy người, nơm nớp lo sợ nói: "Đêm nay quay về S thị cùng ca, sau này cũng không cần chạy loạn khắp nơi, phụ vương học ngay tại cấp 3 Nguyên Hưng S thị đó, có điều nghe nói là ở ký túc xá trường học, chúng ta có thể cần đi thuê phòng ở một thời gian ngắn."

Bé út vẻ mặt âm trầm như Avatar of Fury *: "Anh nói cái gì? Hắn ở đâu?"

"Nguyên, Nguyên Hưng..."

"Là trường tư nhân nổi danh đó? Hắn rốt cuộc có mặt mũi hay không! Người mấy ngàn tuổi rồi còn chạy tới học trung học! Hắn là đồ ngu sao?" Xen lẫn trong đám trẻ con không biết là dọa người bao nhiêu sao?

Gia tài trong nhà thâm hụt sắp bại hết ở chỗ này sao!

Cha già cặn bã đồ phá sản!

Lão Đại cũng đủ chậm chạp, còn bô bô nói tiếp: "Cuối tuần trường học của phụ thân tổ chức đại hội thể dục thể thao, phụ thân báo danh nhiều hạng mục lắm!"

Nói xong, vui vẻ móc từ trong lồng ngực ra một tờ giấy nhỏ.

Lý Long Thập Tứ tiếp nhận tờ giấy kia, nháy mắt bị dòng chữ trên đó sét đánh cháy khét.

Đứng mũi chịu sào hạng nhất —— kỵ mã đánh giặc!

Lại là kỵ, ngựa, đánh, trận!

"Hắt xì ——" đang chăm chỉ luyện tập kỹ xảo vật lộn cùng với người khác bạn trẻ Long Vương đột nhiên hắt xì một phát vô cùng mất hình tượng.

Nước mũi suýt nữa văng lên mặt Vương Hoàn Vũ, bị quỷ hút máu nhị thế tổ nén giận đạp đến một bên.

"Long Vương cậu thật buồn nôn!"

"Điều này cũng không thể trách tôi, nhất định là có người nghĩ tới tôi." Nói xong, Lý Long Vọng vừa ngoan ngoãn hắt hơi thêm một cái càng thêm mãnh liệt, cậu suýt nữa hold không nổi vòng eo.

Quả nhiên là lớn tuổi rồi ôi chao, cư nhiên còn kỵ mã đánh giặc với một đám con nít, hừ, ngẫm lại đã cảm thấy thật ngược tâm!

Vương Hoàn Vũ cũng đặc biệt buồn bực, nghĩ thầm mình dù không đủ tiêu chuẩn nhưng cũng là một bán quỷ hút máu Châu Âu bên kia đại dương, sao có thể báo danh hạng mục mất mặt như thế! Tốt xấu ta đây cũng có một nửa huyết thống thiên triều *!

Nhưng đôi mắt lão thấp nhẹ nhàng liếc lại đây, hai người lập tức cẩn trọng tiếp tục luyện tập, biểu tình nghiêm túc!

Chúng ta nhất định phải đạt được quán quân! Cho lớp thêm phần thắng máy tính!

Ngày, giây lát rồi biến mất, vừa mở mắt ra đã đến buổi sáng đại hội thể dục thể thao.

Khúc Thương Mang trước đó còn xả hết ảnh và video trong camera, còn cắm sạc, chuẩn bị ngày hôm sau chụp các hạng mục trong đại hội.

Nhưng bất lực chính là tối hôm qua ngủ thẳng cánh đến nửa đêm, Khúc Thương Mang ở trong lòng Nhiên không thành thật nhích tới nhích lui, một cước đạp phá nhánh cây quấn quanh chân, sau đó nhánh cây ngả như domino, một tên tiếp một tên run rẩy rạp xuống đất, cuối cùng không cẩn thận làm lỏng sạc cắm.

Cắm không một đêm, hiện tại ngay cả pin để bật máy lên cũng không đủ.

Khúc Thương Mang hối hận xoắn cả ruột gan, anh nhớ rõ ngày hôm qua đã kiểm tra rất nhiều lần!

"Em có camera không?" Năm phút đồng hồ sau, Khúc Thương Mang rốt cục tiếp nhận sự thật, cũng mang tâm lý ướm thử ăn may hỏi Nhiên.

Nhiên gật đầu: "Có."

"Lấy ra dùng một ngày." Khúc Thương Mang mặc lại quần áo cài cúc áo, vừa sửa sang lại áo vừa nói.

Nhiên: "Có thể, hôn trước đi."

Khúc Thương Mang: "......"

Ngay sau đó lại là năm phút đồng hồ sau, Nhiên sảng khoái tinh thần dẫn đầu đi ra khỏi phòng ngủ, qua nửa ngày phía sau mới có một bóng người, mặt đỏ như cà chua bị người vân vê xoa nắn, trên cổ đeo một cái hộp nhỏ màu trắng.

Còn nạp đầy điện, người này! Nhất định sớm có dự mưu!

Nội tâm lão thấp bi thương, hôn môi không phải là chuyện thực ngượng ngùng à, vì sao hiện tại còn tùy ý hơn cả uống nước lọc, rất không khoa học.

Được rồi, những tồn tại của lớp chúng ta cực kỳ không khoa học, quên đi... Có chút huyền bí vĩnh viễn cũng không dò ra tin tức chân chính!

Vẫn đà điểu hết sức.

Đại hội thể dục thể thao cứ thế gian tình bắn ra bốn phía mà mở màn, lần này nhất định hết sức phấn khích, toàn bộ giáo viên và học sinh trong trường nóng bỏng chờ mong đã lâu.

Đầu tiên thực hấp dẫn chính là phần thưởng, máy tính mới nhất có nhãn quả táo cắn dở của Apple, cài đặt sẵn W7 chẳng hạn, sau khi lắp trong phòng học cũng có thể online quan sát tin mới nhất của Thương lão thấp?

Tiếp theo, đi đầu là lớp 11 ban 3, cầm biển là soái ca toàn trường Tào Chí Vĩ! Tào ca!

Một trong những đối tượng tình nhân trong mộng của toàn trường, chia đều mỗi ngày thu được nhiều nhất là thư tình của nam sinh, kẻ được chọn do hội học sinh trúng ý biểu diễn tiết mục, lão sư âm nhạc rất muốn nẫng làm trợ thủ nhỏ, đề tài hot nhất diễn đàn trường...

Thanh âm thanh thúy linh hoạt kỳ ảo, quả thực xưa nay chưa từng có!

Trên thực tế, Tào Chí Vĩ đối với chuyện tên mình đứng đầu bảng cực kỳ khẩn trương, lần đầu tiên cậu làm MC, lần đầu tiên cầm biển...Bao nhiêu lần đầu tiên của mình đều hiến dâng cho lớp hết!

Tào Chí Vĩ rưng rưng xoay vặn cái đuôi, mình rất nhiệt tình với tập thể, đoàn kết với lớp!

"Khó chịu, mau thu đuôi lại! Không có nước cậu không sợ cạ sạch vẩy cá lên mặt đất à!" Lý Hạo nhanh chóng nói.

Tào Chí Vĩ yên lặng lau lệ: "Cậu biết cái gì! Nó cứ nổi lên, do cảm xúc dâng trào!"

Không chấp nhặt kẻ thô kệch, quả nhiên xem mắt cùng Yêu Tộc hoàn toàn không đáng tin!

Lý Hạo sờ sờ cái mũi, còn không biết bởi vì hình tượng thô lỗ của mình trong ngày thường, làm cho huynh đệ tốt còn chưa xem mặt Tào Chí Vĩ đã bị chụp mũ "thô nhân"! (người thô kệch)

Hai vị Kỳ Kỳ cùng Nguyên Âm đều tham gia toàn bộ các cuộc thi lớn nhỏ cấp tỉnh thậm chí cấp quốc gia, thậm chí có thể nói là người đã chết qua một lần, chuyện nhỏ như thế này cũng không để vào mắt.

Nhưng lão thấp hình như rất coi trọng! Chúng ta cũng rất coi trọng.

Nguyên Âm cảm thán: "Lát nữa coi chừng Tào Chí Vĩ đi, tôi lo lắng cậu ấy lại sai."

Kỳ Kỳ còn thật sự gật đầu: "Yên tâm, tôi trộm cài mấy cây thuốc nổ mini ở trên người Tào Chí Vĩ."

Nguyên Âm (⊙_⊙)?

Tôi bảo cậu hỗ trợ trông nom cậu ta, không phải hỗ trợ làm cá nướng.

Kỳ Kỳ có ý nghĩ của chính mình: "Sẽ không tạo thành thương tổn quá lớn, nhiều nhất nội thương nhẹ, có thể nổ văng cái đuôi lỡ thò ra quay về."

Nguyên Âm lập tức vỗ tay: "Cái này hay!"

Đừng đem Tào Chí Vĩ giết chết là được, người tàn là chuyện nhỏ, phá hủy biển lớp làm sao bây giờ!

Biển lớp là tự tay mình làm, dùng dao rọc giấy tỉ mẩn từng ly từng tí, tốn nhiều thời gian các người tuyệt đối không thể tưởng tượng được!

Lúc này loa phát thanh của trường lên tiếng: "Các lớp vào đội ngũ chuẩn bị sắp xếp xong, các giáo viên mời đi đến lối ra, đến đúng vị trí trên khán đài, đại hội sẽ bắt đầu!"

Khúc Thương Mang tuy rằng lo lắng, nhưng vẫn quyết định đi, buông tay để bọn nhỏ tự mình đi thôi.

"Mọi người cố lên."

"Lão thấp, chúng ta tuyệt đối sẽ không làm thầy mất mặt!" Lý Long Vọng vung tay lên, lôi từ trong không gian giới chỉ ra mấy cái quần da mỏng sexy: "Nếu lớp chúng ta mất mặt, nghi lễ bế mạc bắt Tào Chí Vĩ mặc cái này đi!"

"Cút —— các người khinh tôi dễ bắt nạt hả? Tôi sẽ giận thật đấy!" Tào Chí Vĩ thực nóng nảy, một người hai người đều đánh chủ ý lên mình làm cái gì! Hết bom lại đến tất váy chẳng lẽ đều muốn làm nhân ngư sao?

Toàn bộ đi chết đi!

"Mở màn moah ——" cả lớp cùng nhau rống, đem tiểu vương tử nhân ngư xách về trước đội hình.

Tốt lắm, phải nhanh chóng tiến vào trạng thái, phải nhanh chóng nhớ lại địa hình, vị trí, quỹ tích, mỗi một bước, giây phút, trật tự, quy luật.

Đến đây, thời khắc ban 3 chúng mình vào sân.

Có lẽ, lớp chúng ta vẫn còn rất nộn, nhưng sớm muộn gì cũng có một ngày tỏa sáng!

Ai cho rằng chúng ta cũng không phải người đâu... Hừ (ˉ(∞)ˉ) tức.

Chủ tịch trên đài, MC mặt đầy hồng quang nói như mở máy hát: "Bước vào trong ánh sáng rực rỡ cùng âm nhạc mỹ diệu, đầu tiên chúng ta nghênh đón lớp 11 ban 3 luôn mạnh mẽ hướng về phía trước. A... ban 3, bọn họ ngẩng đầu ưỡn ngực, bọn họ tinh thần phấn chấn, chúng ta kỳ vọng biểu hiện của họ ở đại hội thể dục thể thao, kỳ vọng bọn học sáng tạo ngày mai tốt đẹp! Làm cho đại hội thể dục thể thao tăng thêm vô hạn sáng rọi cùng quang vinh!"

Lời kịch cẩu huyết! Không đành lòng nhìn thẳng.

Nhưng khi ban 3 đi đến dưới đài chủ tịch, vẫn chỉnh tề hữu lực hô khẩu hiệu —— "Thứ nhất hữu nghị, thứ 2 thi đấu! Rèn luyện thân thể, bảo vệ tổ quốc!"

"AAA ——" nữ MC kích động hét lên, may mắn microphone bị nam MC giật ra, bằng không kết thúc lễ khai mạc nhất định sẽ bị thầy chủ nhiệm đen mặt mắng xối xả!

Cô gái này là fan của Lý Hạo, nghe được Lý Hạo đi đầu hô khẩu hiệu, hưng phấn đến hận không thể nhào đi lên hóa thân thành một thành viên ban 3.

Năm nay nghỉ đông về nhà, nhất định phải năn nỉ cha là thị trưởng chuyển lớp cho mình!

Ban 1 toàn mọt sách, ban 3 mới là chốn ước mơ của em gái toàn trường!

Các học sinh ban 3 cả đám đều lộ vẻ thỏa mãn khuôn mặt tươi cười, lần đầu tiên chính thức mặt mày rạng rỡ, thể hiện không tốt mặt không chút thay đổi còn giống như tham gia lễ tang.

Mà chủ tịch trên đài ngồi ngay ngắn trang nghiêm chính là lão bá thổ địa S thị, hiền lành lộ nụ cười.

Vốn hắn chỉ là một tiểu thần cấp thấp, lại được thái tử gia Long Vương cho là nhân sĩ tham gia lễ hội, trong lòng sảng khoái đến thiếu chút nữa cười ra tiếng.

Tiểu thương a tiểu thương, lúc đầu ta không nhìn lầm cậu!

Khúc Thương Mang và Đường Suất cùng nhau ngồi ở hàng ghế giáo viên khối 11, thẳng đến khi ban 3 đi qua mới khó khăn lắm nhẹ nhàng thở ra.

Đường Suất bất đắc dĩ nói: "Đến nỗi thế sao, một nghi thức tiến vào mà thôi." Cũng không phải lục giới quần ma tụ hội!

Khúc Thương Mang vô tình nói: "Chờ có ngày anh sinh đứa nhỏ liền hiểu."

Đường Suất thiếu chút nữa phát điên, đây là cái logic gì: "Tiểu Thương! Nếu em nguyện ý ta hiện tại cùng với em sinh! A —— "

"Bành bạch bùm bụp bốp bốp bốp", một loạt nhánh cây mạnh mẽ co lại mãnh liệt vụt lên của khuôn mặt tuấn tú Đường Suất, căn bản là không ai thấy rõ ràng chúng xuất hiện từ nơi nào.

"Hiu hiu ——" Đường Suất bị đánh cực kỳ bi thảm, chưa đến vài phút đã sưng mặt thành đầu heo, hoàn toàn không thể nhìn thẳng, rất tổn thương ánh mắt!

Khúc Thương Mang không nói gì xoa huyệt thái dương: "Nhanh thu hồi đi, đừng làm rộn."

May mắn ngồi hàng cuối cùng.

Chờ nhánh cây đánh thoải mái mới xoay tròn cuồn cuộn rút về trong không khí, trước khi đi không quên thân mật đi qua chạm chạm khuôn mặt Khúc Thương Mang, lưu luyến không rời.

Khác biệt đãi ngộ hết sức rõ ràng!

Đường Suất lệ rơi, cũng không dám đi tìm Nhiên trả thù, chỉ có thể nói miệng: "Tôi chỉ nói đùa thôi, Khúc Thương Mang cậu có thể quản học sinh lớp cậu không hả! Ở trong trường học lại có thể đánh lão sư!"

Khúc Thương Mang nhìn trời: "Thông thường thầy chủ nhiệm đều thiên vị học sinh của mình."

Đường Suất QAQ: "......"

Bằng hữu rất vô lý!

Hiệu trưởng đọc diễn văn vĩnh viễn đều là mục nhàm chán nhất, phía dưới cầm tay nghịch điện thoại ăn vặt cái gì cũng có, chờ hiệu trưởng nói xong, đại hội xem như chính thức bắt đầu rồi.

Có điều tổ trưởng tổ thể dục trước khi tuyên bố mở màn vẫn không quên dặn dò toàn trường một ít quy định cần chú ý, như là không thể tìm người mạo danh thay thi đấu, một số quy định vi phạm bị phạt vân vân, nếu có hiện tượng không tuân theo quy định trực tiếp hủy bỏ tư cách dự thi của lớp!

Hậu quả rất nghiêm trọng!

Ln đầu tiên người ban 3 nghe quy tắc, sợ quên, sôi nổi lấy vở của mình ra, đặc biệt chăm chỉ ghi chép toàn bộ lại, tốc ký cực khí phách trắc lậu.

Đầu năm nay ai không có không gian mang bên mình! Kém nhất cũng là không gian giới chỉ đã nhận chủ!

Sau đó, toàn trường đều choáng váng, ngay cả lão sư thể dục thao thao bất tuyệt nội dung không thích nói mà năm nào cũng phải nói trên đài cũng choáng váng.

Ban 3 đang ghi chú cái gì đây? Vừa cẩn thận lại hiếu học là chuyện gì xảy ra?

"Tôi tuyên bố, đại hội thể dục thể thao lần thứ XX của trung học Nguyên Hưng chính thức bắt đầu!" Rốt cục lão sư thể dục nói không được nữa, tùy tiện bỏ lại một câu vác loa chạy mất.

Người ban 3 cũng nhẹ nhàng thở ra, nhiều nội dung phải nhớ như vậy đến thật là phiền phức!

Editor: Xin lỗi các đồng chí vì lỗi cần sửa quá nhèo nên tôi up chậm @@

Giải thích xíu:

Hôm trước thấy từ 鸡冻 đọc là "Ji dòng", QT dịch là gà đông lạnh, tôi cứ tưởng là liên quan đến JJ:v đầu óc trong sáng quá =))))) nhưng thực ra đó là ngôn ngữ mạng, đồng âm với kích động, hưng phấn: Jidòng 激动Từ 老么 QT dịch là lão yêu, nhưng hóa ra nó nghĩa là nhỏ nhất = em út => để bé út cho em í tsundere...Huyết thống thiên triều: người TQ hay tự sướng về huyết thống dân tộc mình, như là kiểu ưu việt bá chủ đó = =" giải thích ra lại rắc rối...Avatar of Fury: mới đầu tôi nhầm là phim Avatar, nhưng không phải, đây là một thẻ trong game Magic: The Gathering – Duels of the Planeswalkers 2012. Các thẻ bài có công dụng y hệt như trong hoạt hình Yu-Gi-Oh! Power of Chaos.

Hình quân bài Avatar of Fury đây: Đại khái ý tác giả là bé út đang phẫn nộ gào thét ấy:v

Nguồn: http://gatherer.wizards.com/Pages/Card/Details.aspx?multiverseid=24644

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Lão Thấp Của Tôi