Huyền Lục

Chương 9: Xuân Phân đến


Buổi tối.

Như một thói quen hằng ngày, Điền đại phu ngồi ở bàn đá ngoài sân uống rượu và ngâm khúc. Tâm trạng của Điền đại phu hôm nay có chút biến hóa, lão đặc biệt uống nhiều, ít nhất cũng đã hai vò rượu. Điền đại phu uống từ chén này qua chén khác, ở độ tuổi của lão, uống ngần ấy đủ tiễn lão về với suối vàng rồi.

Khương Hy yên lặng ngồi cạnh lão, không nói gì. Hắn không uống rượu, cũng không bồi rượu với lão bởi hắn... nghe lời Điền đại phu, y sư không thể uống rượu. Kỳ thực Khương Hy có thể không nghe theo, trình độ của hắn gọi là ‘Thần Y’ cũng không kém bao nhiêu nhưng hắn quyết định dành cho lão một sự tôn trọng.

Khương Hy biết rượu lão uống là gì, toàn bộ Nguyệt Hải Thành cũng chỉ có lão mới có được loại rượu này. Từ hai mươi năm trước, Điền đại phu đã ủ một loại rượu làm từ linh thảo, loại linh thảo đó mang tên Huyết Tinh thảo. Rượu được ủ ra gọi là Huyết Tinh tửu, lão gọi đó là linh tửu.

Linh tửu ngoài ủ từ linh dược còn cần thêm linh tuyền, rượu của Điền đại phu cùng lắm gọi là bán thành quả rồi. Tất nhiên những lời này Khương Hy để trong lòng.

Ở độ tuổi này, Điền đại phu đáng lý ra huyết khí khô cạn, người gầy yếu mới phải. Nhưng nhờ vào Huyết Tinh tửu bổ sung huyết khí mà lão vẫn sinh long hoạt hổ như thường. Uống hết số rượu ủ, e rằng lão nhân này có thể sống đến trăm tuổi.

Ngâm khúc cổ nhạc đó xong, Điền đại phu nhu hòa mà nhìn Khương Hy, nhẹ nhàng nói:

“Đại nhãn tử, ta nghe nói tiểu tử Thẩm Minh kia đến làm phiền ngươi”

Khương Hy cười đáp: “Lão bá, ta chỉ làm chức trách của một y sư mà thôi”.

Nghe được vậy, Điền đại phu cười càng vui vẻ, hài lòng mà nhìn Khương Hy. Bất giác lão đưa tay lên xoa đầu hắn, vừa xoa vừa cười nói:

“Tốt…...tốt……tốt”

Xoa vài cái liền không còn tiếng gì nữa, tiếng ngáy nhẹ dần phát ra.

Điền đại phu ngủ rồi.

Nhìn lão nhân đang say ngủ trước mặt, Khương Hy thở dài. Hắn nghĩ đến oán niệm kia trong người, tiếc nuối thì thào nói:

“Nếu ngươi gặp được lão Điền thì tốt biết mấy”.

Sau khi đưa Điền đại phu về phòng nghỉ ngơi, Khương Hy giờ đây đang nằm trên mái nhà ngắm bầu trời đêm. Hôm nay có trăng, là trăng bán nguyệt, hắn yên tĩnh mà ngắm trăng.

Một lát sau, hắn tự lẩm bẩm với mình: “Hẳn là hôm nay”

Vài ngày gần đây, khi đã bắt được Huyết Tinh thảo, mỗi tối khi Điền đại phu đi ngủ, hắn lại lén đi ngâm thuốc. Mỗi lần ngâm hắn đều phải bịt miệng của mình lại, tuy rằng không còn đau như lần đầu tiên nhưng đau thì vẫn đau, may mắn bây giờ cơ thể hắn đã quen rồi.

Bên cạnh đó, Dẫn khí thuật của hắn đã viên mãn, đêm nay Khương Hy sẽ bước vào Luyện Khí cảnh tầng một. Phải biết, từ lúc sơ ngộ thiên địa linh khí đến nay chỉ mới có một tuần mà thôi. Tin tức này mà truyền ra ngoài tuyệt đối oanh động cả Đại Lục.

Từ trước đến nay, từ sơ ngộ linh khí cho đến Luyện Khí cảnh tầng một ít nhất cũng phải mất một tháng, đây là chỉ Thiên linh căn. Tư chất càng giảm, thời gian càng tăng gấp đôi. Theo đó, song linh căn là hai tháng, tam tạp là bốn tháng, tứ tạp là tám tháng, ngũ tạp là mười sáu tháng. Ngũ tạp linh căn, có khi cả đời còn không thể đạp chân vào tu tiên lộ.

Theo lý thuyết, Khương Hy sẽ mất bốn tháng để vào Luyện Khí cảnh nhưng hắn là ai chứ. Nếu lấy đơn vị linh khí tiến vào cơ thể trong một lần tu luyện là mười phần thì Thiên linh căn nhiều nhất cũng chỉ dùng được năm phần, năm phần còn lại liền bị đẩy ra lại. Trong quá trình luân chuyển khắp cơ thể thì chỉ còn lại ba đến bốn phần. Tư chất càng thấp, số lượng linh khí hấp thu lại càng nhỏ.

Điểm này trên thực tế không hoàn toàn liên quan đến tư chất mà còn là lực khống chế đối với linh khí. Thường nhân tu luyện tiếp nhận linh khí một cách thụ động, được bao nhiêu dùng bấy nhiêu. Khương Hy từng là Nguyên Anh lão tổ, lực khống chế tự nhiên kinh người, cùng với tư chất tự thân, hắn dùng được tám phần linh khí. Trong quá trình luân chuyển lại không bị hao tổn chút nào. Kết quả, sau một tuần hắn đã viên mãn.

Lực khống chế đến từ linh thức, Khương Hy dung hợp linh hồn nên tự nhiên linh thức sẽ vô cùng cường đại.

Khương Hy không chọn đột phá luôn mà hắn đang đợi, đợi đến thời điểm thích hợp nhất.

Khương Hy không có tụ linh trận, thiên địa linh khí nhà Điền đại phu không đủ để hắn hoàn mỹ đột phá. Hắn đang đợi thời khắc linh khí nhiều nhất và cũng tinh thuần nhất.

Tình cờ thay, đêm nay chính là thời khắc đó.

Trong lúc đợi, Khương Hy phải giải quyết phần oán niệm trong người. Sự xuất hiện của Thẩm Minh thực sự khiến oán niệm kia không an phận chút nào, hắn cảm thấy phiền muộn vô cùng.

Có nhiều cách để trấn áp oán niệm, thường thấy nhất là niệm Đạo kinh cùng Phật kinh. Nhưng trấn áp không có nghĩa là diệt đi, trấn không được oán niệm liền quay ra cắn ngược lại mới đáng sợ. Hắn không điên.

Lại nói về Thẩm Minh, Khương Hy chân chính gặp hắn hai lần, mỗi lần đều cho hắn một ấn tượng khác nhau.

Lần đầu, Thẩm Minh cho hắn thấy phong phạm thế gia, không đơn thuần chỉ là bại hoại. Lúc đó, Khương Hy không coi trọng tư chất của hắn, nói trắng ra là "phế tài".

Lần thứ hai, Thẩm Minh cho hắn thấy tố chất của một cường giả. Đúng, là cường giả, hôm nay hắn mơ hồ có cảm giác Thẩm Minh đã trải qua một đợt thuế biến về mặt tinh thần. Tư chất của hắn đúng là bình thường nhưng thể chất lại quá biến thái. Khương Hy đã kiểm tra kỹ càng, chắc chắn là loại thể chất kia. Tiếc rằng hiện tại đang trong giai đoạn "ngủ đông".

Chỉ cần Thẩm Minh trải qua một đợt thăng hoa, hắn liền là thiên tài, chân chính thiên tài.

Một bên là con đường tu hành tự thân, một bên là quân cờ quan trọng để bố cục tu chân giới. Khương Hy đã có lựa chọn cho mình. Việc còn lại của hắn là đợi và quan sát mà thôi.

Trong nhà tắm.

Khương Hy đã hoàn tất chuẩn bị nước tắm, ở bên trong đã có sẵn Huyết Tinh thảo. Hắn không định ngâm bởi vì thời cơ sắp tới.

Khương Hy cởi hết y phục ra, toàn thân trần như nhộng ngồi xuống đất. Những ngày này ngâm thuốc, cơ thể của hắn đã có thay đổi. Làn da trắng như bạch ngọc, cơ bắp đã sơ hiện nhưng sờ vào lại có chút mềm mại. Đây cũng là vì hắn chủ tu thủy thuộc tính, hấp thụ chủ yếu là thủy linh khí. Nhưng nếu ai dám khinh thị liền ăn đắng, Khương Hy tự tin khí lực hiện tại của hắn ngang ngửa tu sĩ Luyện Khí tầng một. Chỉ cần đột phá khí lực của hắn liền mở rộng rất nhiều.

Hắn bắt đầu đả tọa, tập trung toàn bộ tinh thần vận lên Dẫn Khí thuật, điều chỉnh trạng thái lên đến viên mãn.

Thủy linh khí xung quanh bắt đầu hội tụ quanh người hắn, không vội vàng lũ lượt mà trầm lắng yên tĩnh, tựa như một tầng sương xanh. Linh khí lúc này nhìn như tĩnh như động, từ từ mà thẩm thấu qua người hắn.

Không được bao lâu sau, khí tức của Khương Hy liền đạt đến đỉnh phong.

Bỗng nhiên, Khương Hy mở mắt, cười nói:

"Đến rồi".

Lời vừa dứt, kỳ biến phát sinh, linh khí xung quanh đột nhiên cùng lúc co lại rồi bùng phát mãnh liệt. Lượng linh khí xung quanh càng ngày càng nhiều, độ tinh thuần cực kỳ cao. Lúc này ở không trung Nguyệt Hải Thành, dùng mắt người thường cũng có thể nhìn thấy linh khí. Linh khí lúc ẩn lúc hiện, màu sắc luân chuyển trông huyền ảo vô cùng. Đáng tiếc, giờ khắc này toàn thành dân chúng đều đã chìm vào giấc ngủ. Ở Tây Thành, tu sĩ nhận ra sự thay đổi này liền kinh hỉ mà tiến vào tu luyện.

Khương Hy biết thời khắc quan trọng đã đến, hắn vận lực bắt đầu hấp thu những sợi linh khí màu xanh kia vào trong cơ thể. Tập trung tinh thần đưa linh khí vào trong đan điền, hội tụ tại linh căn và luân chuyển khắp cơ thể.

Vận linh khí đi được mười hai chu thiên, cơ thể của hắn phát sinh dị biến, số lượng linh khí bị hấp thụ đang dần chuyển sang linh lực. Tốc độ ổn định mà vững chắc, không bao lâu sau, Khương Hy thành công chuyển hóa tất cả linh khí thành linh lực.

Giờ khắc này, hắn chân chính đột phá thành công Luyện Khí tầng một, trở thành một tu sĩ.

Nhưng hắn không dừng tại đấy, hắn bắt đầu gia tăng vận lực hấp thụ thêm linh khí. Bây giờ hắn đã là Luyện Khí tu sĩ, linh khí nhập thể liền tự động theo chu thiên mà hóa thành linh lực. Toàn bộ thủy linh khí ở nhà Điền đại phu bây giờ đang tụ hội lại phòng tắm, tất cả liền nhập vào Khương Hy.

Khương Hy lúc này tình thế như thế nào?

Sắc mặt của hắn tái nhợt đi, miệng phun ra máu tươi. Cơ thể hắn dần dần hiện lên các mảng đỏ hồng không đều nhau, đã lan đến gần hết người. Những mảng đỏ này là máu và chúng bắt đầu thẩm thấu ra ngoài da. Ở bên trong, xương cốt của hắn đã dần vỡ vụn và nứt toác ra, phủ tạng của hắn dần chấn động. Cơ thể hắn đã đến cực hạn rồi.

Ngay lúc này, Khương Hy liền đình chỉ hấp thụ linh khí, tập trung chuyển hóa thành linh lực. Trên gò má hắn, một dòng nước nóng hổi chảy xuống. Hằn thầm mắng:

“Quá đau rồi”.

Chuyển hóa linh khí thành linh lực xong, Khương Hy cắn răng nhịn đau, lê cái thân huyết nhân ấy của hắn lại thùng tắm. Gắng gượng hết mức lắm Khương Hy với ngã vào trong, cả người hắn hoàn toàn ngập trong thùng nước.

Cơ thể hắn bắt đầu hấp thu huyết khí ở trong nước, cùng lúc đó, trên người hắn phát ra âm thanh xì xèo như vật gì cháy.

Xương của hắn bắt đầu hồi phục.

Trong nước có Hồi Cốt tán.

Hồi Cốt tán là tiền công chữa trị cho Thẩm Minh. Thẩm Minh đương nhiên biết giá trị của Hồi Cốt tán nhưng dư âm đau đớn cũng làm hắn sợ tái mặt rồi. Khương Hy đòi Hồi Cốt tán làm tiền công, hắn liền đưa ngay tức khắc.

Giờ đây, Khương Hy đang trực tiếp chịu đựng nỗi đau tàn khốc nhất ở trong nước. Hắn trực tiếp dùng hai tay bịt miệng lại, hắn sợ nước cũng không cản nổi âm thanh của hắn, cả người hắn run bần bật lên.

Đen đủi thay, Hồi Cốt tán trong tay Khương Hy chỉ là bán thành phẩm, thời gian hồi phục toàn diện còn muốn lâu lắm.

Gần ba mươi phút sau, huyết khí trong thùng nước biến mất, cơ thể hắn đình chỉ run rẩy. Khương Hy khó khăn trồi lên khỏi mặt nước, tóc rũ che hết mặt mũi, hai tay khó khăn nắm chặt lấy thành thùng và đợi giai đoạn tiếp theo.

Không bao lâu sau, cơ thể hắn bắt đầu đào thải tạp chất. So với đau đớn trước đó, cái này không là gì. Khương Hy còn không thèm phản ứng đến nó.

Một lúc sau, tạp chất bị đào thải hết ra ngoài, một mùi hôi thối bốc lên. Khương Hy có chút chán ghét, cả tuần này hắn ngửi mùi này đến ngất rồi, mặc dù đều là từ người hắn.

Khương Hy lúc này so với lần đầu ngâm thuốc giống như nhau, đều vô cùng thảm hại. Khương Hy cảm thấy mất mặt vô cùng, chỉ ngâm thuốc và đột phá Luyện Khí cảnh thôi mà hắn đã rơi nước mắt không ít lần.

Hắn lắc đầu thở dài, bắt đầu dọn dẹp. Khương Hy làm rất chuyên nghiệp, lộ rõ đã quá quen với chuyện này rồi.

Không bao lâu sau, phòng tắm liền sạch sẽ trở lại, mùi dầu hương thoang thoảng dễ chịu. Khương Hy ngồi trong thùng nước ấm ngâm mình, đồng thời ổn định cảnh giới.

...

...

Trong lúc Khương Hy ổn định cảnh giới, ngay lúc này trên bầu trời Nguyệt Hải Thành.

Giữa những tầng mây lơ lửng xuất hiện năm bóng mờ lúc ẩn lúc hiện. Linh khí điên cuồng bị hấp thụ bởi năm bóng mờ này. Gió thoảng nhẹ qua, mây dần tản ra, lộ ra năm bóng người. Mỗi người đều đứng trên pháp khí mà phi hành.

Ngang nhiên phi hành ở Nguyệt Hải Thành, hơn nữa còn trắng trợn hấp thụ linh khí thì chỉ có năm vị Kim Đan tu sĩ của Nguyệt Hải Thành mà thôi.

Năm vị Kim Đan cảnh đang hấp thụ linh khí, sau đó không cùng mà hợp, tất cả đều đình chỉ. Linh khí ở Nguyệt Hải Thành đã bắt đầu trở về lại như cũ. Năm người đều trầm mặc đứng nhìn nhau.

Một tiếng cười phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng, chất giọng có vẻ già nua nói ra:

"Ha ha ha, Mặc thành chủ năm nay lại nhanh hơn lão phu rồi"

"Thẩm Hạo ngươi cũng không kém", giọng trung niên trầm ổn vang lên, là của Nguyệt Hải Thành chủ Mặc Hiên.

"Hừ, không phải là Thẩm lão quỷ ngươi trực chờ mấy ngày nay sao?", một vị phụ nhân hừ lạnh lên tiếng, hướng đến vị lão nhân kia.

Lão nhân đương nhiên là Thẩm gia Lão tổ Thẩm Hạo. Phụ nhân là vị nữ tu Kim Đan duy nhất ở Nguyệt Hải Thành, Tô gia Lão tổ Tô Thanh.

Thẩm Hạo nghe Tô Thanh nói liền cười cợt không để ý. Sắc mặt Tô Thanh liền âm trầm lại. Mặc thành chủ thấy thế liền thở dài, hướng về hai người còn lại nói:

"Còn hai ngươi thì sao?"

Hai người còn lại phân biệt là Lý, Tưởng hai vị lão tổ lắc đầu không ý kiến. Mặc thành chủ trầm mặc. Sau đó phất tay, nói:

"Theo kế hoạch như cũ mà tiến hành. Giải tán thôi".

Nói xong, năm người liền đồng thời biến mất. Bầu trời liền yên tĩnh trở lại.

...

Chuyện xảy ra trên bầu trời đương nhiên Khương Hy không biết, hắn hiện tại đã hoàn thành ổn định cảnh giới. Ban đầu, Khương Hy dự tính đột phá Luyện Khí cảnh liền xong, nào ngờ Thẩm Minh mang Hồi Cốt tán đến hắn liền chuyển kế hoạch.

Tuy mạo hiểm nhưng hiện tại hắn vô cùng hài lòng. Dung mạo của hắn không đổi nhưng con mắt của hắn liền khác trước, đôi mắt hắn lộ vẻ tinh quang rất mạnh. Linh thức của hắn hiện tại đã không kém Luyện Khí tầng bốn, có nghĩa là hắn có thể thực hiện linh thức ly thể rồi.

Thể phách được đập đi xây lại bây giờ vô cùng mạnh mẽ. Xương cốt của hắn được Thủy linh khí tinh thuần tẩy rửa giờ đây rất dẻo dai.

Quan trọng nhất là tu vi của hắn. Khương Hy không chỉ đột phá Luyện Khí tầng một mà trực tiếp kéo dài đến tầng một hậu kỳ, tu luyện hoàn thành hai mươi chu thiên, tức là không bao lâu nữa hắn sẽ đạt đến hai mươi tư chu thiên, bước vào Luyện Khí tầng hai.

Đây tuyệt đối là tin mừng. Hắn có thể tiết kiệm được không ít thời gian tu hành.

Khương Hy ít có khi nào biểu cảm lộ rõ thế này, tâm tình của hắn hiện nay rất tốt.

Hắn ngâm mình trong nước ấm, nhìn ra ngoài cửa sổ. Thưởng thức khí trời thanh khiết, trong lành.

Xuân Phân đến rồi.

...

...

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Huyền Lục