Hư Lộ

Chương 60: Niềm hi vọng của ma đạo


Sau khi tụ hội với Bạch Liên, Trữ Lôi và các thành viên Phi Ưng đoàn, Nguyên Hạo lập tức dẫn mọi người lên pháp khí phi hành to lớn hình chiếc thuyền của Thiết Tử để rời khỏi Hành sơn thập quốc. Trên đường đi, gã có biệt hiệu Dạ Xoa này đã chia sẻ cho mọi người rất nhiều kiến thức rộng lớn về đại lục Lạc Thần. Vốn dĩ mảng đại lục rộng lớn này không hề bằng phẳng mà tổng thể của nó bao gồm năm đại lục tách rời: Đông, tây, nam, bắc và trung tâm. Y như tên gọi, bốn phiến đại lục nhỏ kia nằm ở bốn hướng xung quanh và bao bọc lấy đại lục trung tâm. Từ xưa đến nay, không có nhiều người biết về đại lục trung tâm bởi vì bao quanh nó là một vùng biển rộng lớn có gió xoáy và nhiều thủy quái cực kỳ hung hãn. Nghe nói có tồn tại truyền tống trận câu thông với đại lục trung tâm nhưng phí vận hành trận pháp là cực lớn. Chỉ có những đại năng mới đủ tài phí sử dụng loại vận chuyển cực kỳ tốn kém này. Vì vậy thông tin về đại lục to lớn ở chính giữa kia vẫn là một bí ẩn rất lớn với nhiều tu luyện giả. Nghe đến đây, ánh mắt Nguyên Hạo bỗng lơ đãng nhìn ra bầu trời xa xăm. Hắn đang suy nghĩ không biết sau này mình có cơ hội đặt chân lên vùng đất xa xôi đó không nữa.

- Lại nói đến bốn đại lục bao quanh, trong đó nam đại lục là nơi linh khí sung túc, tài nguyên cực kỳ dồi dào. Tông môn ở nơi này rất nhiều và không thiếu những thế lực vô cùng cường đại. Bắc đại lục khí hậu rất hà khắc và kỳ lạ. Điều đó khiến cho phiến đại lục này phát triển không giống với những nơi khác. Theo vài đại năng kể lại vùng đất này tu sĩ cũng không khác gì yêu thú cả. Bọn họ vô cùng hung hãn và sẵn sàng lột da xé xác kẻ khác mỗi khi có cơ hội hắc hắc.

Thiết Tử có vẻ rất hứng thú với bắc đại lục tàn bạo này, gã vừa kể vừa cười nghe mà rợn cả người. Cả đám người Phi Ưng đoàn cũng im thinh thít, tay chân đổ mồ hôi. Dù bọn họ là thổ phỉ nhưng cũng không thể tưởng tượng ra nỗi những cảnh tượng huyết tinh, cá lớn nuốt cá bé như lời kẻ của gã mặc áo đen quỉ dị này.

- Sợ rồi sao? Các ngươi đã bước vào con đường truy cầu tiên đạo thì phải hiểu được nguyên tắc mạnh được yếu thua. Chỉ có tranh đấu mới khiến cho thực lực chúng ta mạnh mẽ hơn, chỉ có bước qua xác kẻ thù thì cường giả mới ra đời. Cũng chính vì bắc đại lục hoang dại như thế nên những tên quái vật đi ra từ miền đất ấy luôn khiến ba đại lục còn lại kiêng kỵ. Ngay cả những tên kiêu ngạo của nam đại lục cũng không dám hung hăng càn rỡ đặt chân đến vùng đất đáng sợ đó. Tiếp đến là tây đại lục hay còn có tên gọi là thiên đường của yêu thú. Trải rộng khắp phiến lục địa này toàn là thiên nhiên hoang sơ như rừng rậm, sông núi. Yêu thú chính là chúa tể ở nơi này với số lượng nhiều không kể xiết, vô vàn chủng loại khác nhau. Ta nghe nói sâu bên trong tây đại lục có những tồn tại yêu thú vô cùng khủng bố như yêu vương cấp bậc hắc hắc. Cỡ Nguyên Anh kỳ mà gặp bọn chúng thì chỉ cần mội hơi thở cũng đủ tan xương nát thịt rồi.

- Yêu vương là gì vậy Thiết ca? Thực lực của nó mạnh đến mức nào vậy?

Nguyên Hạo lại thắc mắc. Từ khi đi đến thế giới này thì hắn mới một lần gặp được yêu thú thôi. Đó chính là con Song Đầu Hỏa Lang mà Bàn tử đã chọc giận trước khi cả đám đến được Phong Linh tông. Nghe câu hỏi liên quan đến yêu vương, thần sắc của Thiết Tử cũng trở nên ngưng trọng.

- Yêu vương là cách xưng tụng của bọn yêu thú cao cấp. Thông thường yêu thú được chia mười cấp bậc, từ nhất giai đến thập giai yêu thú. Yêu thú càng cường đại càng khó đối phó bởi vì chúng có nhục thân vô cùng cường hãn. Chẳng những thế vài con yêu thú còn có thần thông riêng vô cùng tà dị. Thông thường mọi người hay thành lập tổ đội liệt sát yêu thú cấp thấp mà thôi. Yêu thú càng cao thì linh trí càng mở mang nên rất khó vây bắt. Truyền thuyết còn kể lại rằng yêu thú đến một cấp độ nhất định sẽ hóa thành hình người và có trí khôn không thua gì nhân loại.

- Oa... Thật là lợi hại quá.

Khương Thương ngồi một bên lắng nghe đến say mê từ nãy giờ mới lên tiếng. Đối với cậu nhóc này những chuyện vừa kể không có tính hù dọa gì cả mà càng kích thích tính hiếu kỳ của bản thân thêm thôi. Thiết Tử cũng chỉ hừ một tiếng rồi tiếp tục:

- Cuối cùng phải kể đến đông đại lục, nơi chúng ta đang sinh sống và tu luyện. Đáng buồn mà nói đây chính là một phiến đại lục nghèo nàn và bị tàn phá. Linh khí loãng nhất, tài nguyên ít ỏi chính là những từ miêu tả chân thực nhất về nơi này. Có điều vùng đất tưởng chừng như không có gì đặc biệt như đông đại lục lại là nơi có rất nhiều bí cảnh chưa khám phá hết được. Theo thư tịch của tiền nhân để lại, có rất nhiều dấu tích chứng minh rằng đại lục này từng là chiến trường viễn cổ khổng lồ. Điều đó cũng giải thích việc tại sao linh khí và tài nguyên bị ảnh hưởng không thể phục hồi được.

Vụt... Đúng lúc này một thanh phi kiếm truyền tin bay vào trong chiếc thuyền pháp khí. Thiết Tử cầm lấy xem thoáng qua nội dung rồi cười lạnh lẽo:

- Bọn Quang Minh hội đã tấn công vào Hoả Địa tông rồi khà khà. Lão già Khổng Tấn kia giờ này chắc đã hiểu cảm giác lừa dối Dạ Xoa ta sẽ có kết quả ra sao rồi.

- Thiết huynh, Hỏa Địa tông bị kẻ thù xâm phạm sao? Bọn Quang Minh hội mà huynh nhắc đến nhiều lần cụ thể là thế lực như thế nào vậy?

Lần này đến lượt Khương Thượng tỏ ra thắc mắc. Chẳng phải chúng ta vừa mới rời Hỏa Địa tông các đây chưa đến một ngày sao? Lý do gì một tông môn lớn nhất Hành sơn thập quốc lại bị kẻ khác tấn công trực tiếp như vậy? Cái thế lực gọi là Quang Minh hội kia có bao nhiêu lợi hại mà tên Hắc Quỷ này e ngại như vậy?

- Hừ Hỏa Địa tông chỉ là con cá trong ao mà thôi. Đem so với tông môn ở đông đại lục thì chỉ là hạng hạ phẩm, không đáng để tâm. Trước sau gì các người cũng phải đối mặt với bọn Quang Minh hội nên ta sẽ giải thích sơ lược về các thế lực trên Lạc Thần đại lục này. Có thể nói lịch sử của toàn bộ mảng đại lục này là cuộc chiến không ngừng nghỉ giữa chính phái và ma đạo. Thậm chí những tích sử xưa lưu lại còn có thuyết cho rằng vào thời hồng hoang Lạc Thần vốn là một thể thống nhất. Sau đó đã nảy sinh ra cuộc chiến vô cùng ác liệt giữa hai vị đại năng dẫn đến việc phiến lục địa bị nứt gãy ra thành năm phần riêng biệt. Kết quả của cuộc giao tranh đó không ai biết được nhưng kể từ lúc ấy đã hình thành nên hai thế lực thù địch chính tà. Cũng chính là tiền thân của Quang Minh hội và liên minh Thánh Vực sau này. Cả chính phái và ma đạo đều đại diện cho ý chí mà sự căm hận của hai vị đại năng nên họ không ngừng tiếp tục các cuộc thảo phạt lẫn nhau suốt bao vạn năm qua. Cho đến hiện tại, giao tranh giữa chính phái và ma đạo chủ yếu diễn ra ở đại lục trung tâm, nam và đông đại lục chúng ta. Đáng buồn thay, bây giờ thực lực của ma đạo chúng ta đang rơi vào thế hạ phong, chỉ có thể cầm cự chứ không thể đối đầu mạnh mẽ với bọn khốn chính đạo được. Một phần nguyên nhân của sự suy yếu của ma giáo là do chúng ta lơ là trong việc phát triển lứa kế tục. Chính vì vậy hai người các ngươi chính là hi vọng quật khởi của đông bộ liên minh Thánh vực chúng ta. Thiết Tử ta dù liều cả cái mạng này cũng quyết sẽ bảo hộ các ngươi an toàn.

Ánh mắt của tên Dạ Xoa lúc này long lên vô cùng đáng sợ. Bao nhiêu năm qua, gã đã không ngừng tìm kiếm những tài năng trẻ với tham vọng gầy dựng lại sức mạnh vốn có của ma đạo. Thế nhưng mang lưới tình báo của gã quá mỏng cộng với việc bọn Quang Minh hội cũng không ngừng giành giựt, lôi kéo dụ dỗ những thiên tài từ các tông môn khiến kế hoạch của gã gần như phá sản. Đến lúc tưởng chừng như vô vọng, nữ thần may mắn lại đột nhiên mỉm cười với Thiết Tử gã. Xem ra lão thiên vẫn chưa triệt đường ma giáo chúng ta.

- Có phải Thiết huynh biết trước Quang Minh hội có nội gián theo dõi nên cố ý lấy Hỏa Địa tông làm bia đỡ cho mình?

Nguyên Hạo ngồi trầm tư nãy giờ đột nhiên lên tiếng.

- Ngươi biết được ý đồ của ta?

Thiết Tử tỏ ra khá bất ngờ nhìn sang hỏi. Kế hoạch của gã thực hiện khá thâm sâu, tên nhóc này mới đi chung với ta chưa đến một ngày mà nhận ra được sao.

- Haha tiểu đệ chỉ suy đoán mà thôi. Theo như huynh đã kể thì Quang Minh hội có mạng lưới rộng khắp đông đại lục. Như vậy, đột nhiên Hỏa Địa tông tổ chức một cuộc trắc khảo tìm kiếm đệ tử qui mô chưa từng có trong Hành sơn thập quốc thì liệu tổ chức khổng lồ kia có thể không chú ý gì hay sao. Nhất định họ sẽ cho ám tử của mình trà trộn vào dò xét tình hình. Tiểu đệ thiên về nhận định nội gián sẽ nằm trong đám người tông môn khác đến tham dự, khả năng là địa vị rất cao nữa là khác. Bởi vì địa vị thấp sẽ khó lòng thâm nhập sâu vào các cuộc họp bí mật được. Hắc hắc đệ nghĩ việc này Thiết huynh và Khổng trưởng môn cũng có nhận định như vậy đúng không?

- Chính xác.

Thiết Tử gật đầu đồng ý, suy luận của tên thiếu niên này khá rõ ràng, mạch lạc và hợp lí. Phất tay áo, Nguyên Hạo cười nhạt rồi nói tiếp:

- Tiểu đệ nghĩ rằng việc huynh ẩn mình trong phòng họp lần trước chính là để quan sát tìm kiếm kẻ nằm vùng của Quang Minh hội phái ra đúng không? Sau đó huynh lại phát hiện ra âm hồn Phong Ảnh của đệ và nghĩ là do thám của địch nên đuổi theo bắt lại. Tiếp theo sau đó huynh phát hiện ra Khổng trưởng môn giấu diếm việc tìm ra một thuần linh căn đệ tử thay vì báo cho liên minh biết. Hắc hắc một đời chưởng quản cả tông môn vậy mà lại phạm một sai lầm căn bản như vậy. Nhưng con người là vậy, mật ngọt chết ruồi. Đứng trước lợi ích lớn thì họ chấp nhận tất vả mọi rủi ro nguy hiểm, đến khi hối hận nhận ra thì đã quá muộn màng rồi. Tiếp theo sau đó Thiết huynh cố ý hiện thân ra giữa đại điện không phải để châm chọc lão ta mà là để nói cho bọn ám tử biết quan hệ giữa Hỏa Địa tông và ma giáo. Như vậy vô tình Hỏa Địa tông sẽ trở thành mục tiêu công kích của Quang Minh hội và chúng ta có thể tranh thủ thời gian bỏ chạy thật xa. Thật là diệu kế.

- Hay lắm, rất ấn tượng. Ngươi có biết vì sao ta phải xuất hiện ở đại điện thay vì dẫn ngươi bỏ chạy không? Thậm chí ta cũng có thể giết hết tất cả những kẻ mục kích sự việc, như vậy không phải an toàn hơn sao?

Vỗ tay tán thưởng, Thiết Tử không ngờ đầu óc nhanh nhạy như thế. Chỉ nhìn sự việc thôi là có thể đưa ra những phán đoán rất sắc sảo.

- Vì sao ư? Đơn giản là huynh không thể làm được. Nếu đệ không lầm thì tên ám tử đó ẩu giấu thực lực nhưng tu vi thực tế không thua kém gì huynh nên nếu ra tay rất có thể sẽ liên lụy đến hai người bọn đệ. Vì vậy lựa chọn không ra tay là biện pháp an toàn và hợp lí nhất. Tiếp theo phải nói đến việc xuất hiện trong đại sảnh của huynh là một nước cờ rất cao tay, một hành động đạt được nhiều mục đích. Nếu huynh không vào đại điện mà dắt bọn đệ đi ngay thì rất có thể tên ám tử sẽ ra tay ám sát những người bên cạnh huynh rồi bỏ trốn. Khi huynh hiện thân nói chuyện với Khổng trưởng môn đã xác nhận quan hệ giữa hai người khiến cho gã nội gián e ngại cảnh bị liên hợp vây công mà không dám manh động. Gã ám tử đó chắc chắn sẽ kêu gọi viện binh đến ngay sau khi vừa ra khỏi Hỏa Địa tông. Theo lối suy nghĩ bình thường, bọn tiếp viện sẽ đưa một phần sang tiêu diệt Hỏa Địa tông và một phần mai phục trên đường đến liên minh tam tông. Hắc hắc Thiết huynh biết trước quay về tam tông chính là tử lộ nên đã lựa chọn chạy đến Ám Dạ môn để trốn tránh tai mắt của kẻ địch. Ai dám nói Hắc Quỷ chỉ biết tàn bạo, tiểu đệ thấy tên Khổng Tấn kia tu thêm mấy kiếp nữa cũng không thể so với huynh được.

- Ngươi...

Giờ phút này Thiết Tử hoàn toàn bị cháng váng. Ánh mắt kinh hoảng như nhìn thấy quỷ, hai tay run rẩy vì quá kích động. Tên nhóc cao gầy trước mắt này bỗng nhiên trở nên to lớn đáng sợ vô cùng trong mắt gã. Nếu như cách đây vài chục phút, gã còn xem Nguyên Hạo là một mầm non có tương lai thành tựu tu vi cường giả mà thôi. Thì giờ phút này, Thiết Tử biết thiếu niên này tương lai khẳng định sẽ không phải vật ở trong ao, nhất phi trùng thiên, phong vân trên đỉnh đại lục. Tài trí cỡ này chỉ cần được trui rèn thì chắc chắn sẽ thống lĩnh cả ma đạo đông bộ san bằng bọn Quang Minh hội. Hắc Quỷ vô tình không biết trên mặt gã lệ nóng đã doanh tràn, xúc động vô bờ. Sau bao nhiêu năm tháng khổ cực, gã cuối cùng đã nhìn thấy được hi vọng rồi.

- Haha, bình minh của ma đạo sắp trở lại rồi.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Hư Lộ