Hư Lộ

Chương 56: Trắc khảo ngừng lại


- Khụ khụ, Vạn Dược Lâu chúng tôi xưa nay vốn không xen vào ân oán của các môn phái nhưng nếu các vị muốn nghe ý kiến của lão thì cũng xin góp chút lời. Vấn đề của Khổng trưởng môn là không muốn gây chiến phải không? Thực tế thì tương quan lực lượng hai bên không chênh lệch nhiều lắm nên nếu giao tranh xảy ra sẽ khó lòng xác định kết quả. Nhưng có thể chắc chắn một điều là thương vong sẽ rất thảm trọng và ảnh hưởng rất lớn đến dân chúng thập quốc. Theo lão biết thì bọn Hắc Quỷ yêu cầu liên minh tông môn thập quốc phải cung cấp nam nữ ở tuổi thiếu niên cho chúng với số lượng lớn. Có vẻ như những tên tà phái này lại muốn tu luyện một môn quỷ thuật nào đó nên mới phải yêu cầu phía thập quốc gấp rút đưa người. Với tình hình này thì lão cho rằng các vị nên liên kết với một tông môn chính phái có thực lực mạnh mẽ làm hậu thuẫn cho mình. Như vậy Hắc Quỷ Môn sẽ e ngại không dám gây chiến.

Nghe xong ý kiến của Vân lão, mọi người lại lâm vào trầm tư. Hành sơn thập quốc xưa nay luôn bài xích người ngoài nên muốn họ cầu cạnh lệ thuộc những tông môn lớn bên ngoài là điều khó có thể thực hiện. Cuối cùng Khổng Tấn đứng lên nói:

- Phân tích của lâu chủ rất đáng để chúng ta suy ngẫm. Theo tôi mọi người nên về chỗ tông môn mình bàn bạc thật kỹ. Ngày mai chúng ta sẽ biểu quyết để đưa ra quyết định sáng suốt và hợp lí nhất.

Do tạm thời vẫn chưa giải quyết được vấn đề nên trưởng môn các tông phái đều đồng ý cách làm như vậy. Khi tất cả mọi người đã rời khỏi sảnh đường, khuôn mặt của Khổng Tấn liền trở nên vô cùng hung ác.

- Một lũ khốn khốn kiếp, dám cản trở kế hoạch của ta.

- Khà khà vậy thì ngươi cứ giải quyết hết bọn chúng đi.

Một tên toàn thân mặc đồ đen che mặt hiện ra cười quỷ dị nói. Không ngờ trước mắt bao nhiêu Trúc Cơ kỳ cao thủ mà gã lại có thể ẩn nặc ngay trong sảnh đường dễ dàng như vậy. Khổng Tấn vẫn không quay đầu lại mà nhàn nhạt đáp lời:

- Giết chúng thì dễ dàng nhưng lỡ có sai sót gì làm lộ tin tức ra ngoài sẽ rất phiền phức. Bọn Quang Minh hội vẫn luôn ngấp nghé chúng ta không rời. Không nên để chúng nắm được sơ hở gì cả nếu không thì sẽ mang đến họa diệt môn đấy.

Vừa nhắc đến ba chữ Quang Minh hội, ánh mắt gã áo đen trở nên âm lãnh, oán độc.

- Hừ, cái bọn đạo đức giả đó suốt ngày chỉ biết đi khắp nơi hô hào khẩu hiệu diệt trừ tài phái, cứu giúp chúng sinh. Thật ra, bọn chúng còn thối nát hơn bọn ta rất nhiều. Có điều ở vùng Đông đại lục này ma giáo suy tàn, bị bọn khốn này thừa nước đục lợi dụng cơ hội chèn ép.

Khổng Tấn ngước đầu thở dài bất lực rồi quay người lại nói:

- Bây giờ chúng ta chỉ có thể cố gắng xây dựng lực lượng và chờ đợi mệnh lệnh từ liên minh thôi. Ngươi có thông tin gì mới không?

- Tạm thời liên hợp ba tông môn lớn nhất phe chúng ta là Bích Xà Tông, Song Sát Ma Môn và Vạn Khô Trại đang tạo nên thành trì phòng ngự vững chắc nên phía Quang Minh hội không có động tĩnh gì đáng chú ý. Lần này ta đến đây ngoài việc thu nhập nam nữ thiếu niên cho lão bất tử ở Hắc Quỷ Môn ra còn mang theo nhiệm vụ tìm kiếm hạt giống tốt cho lực lượng ma đạo sau này. Hừm, ta có việc phải đi xử lí, lão cần gì cứ liên lạc với ta.

Dứt lời gã áo đen liền biến mất, Khổng Tấn cũng lặng lẽ rời khỏi sảnh đường. Lão định đi kiểm tra những tông phái đến tham dự lần này. Mấy hôm nay là thời gian cực kỳ nhạy cảm, rất dễ có ám tử của địch trà trộn vào.

-------

Bên ngoài quảng trường, hiện tại số thí sinh được kiểm tra linh căn đã được ba phần. Nguyên Hạo sau khi tổng kết thông tin nghe trộm được từ Phong Ảnh liền cố gắng truyền âm cho Tiểu Vô:

- Tiểu Vô, một tí trắc khảo ngươi giúp ta hiển thị linh căn hắc ám thuần khiết được không? Ta có việc cần phải dùng đến loại linh căn này.

Vài phút sau, trong đầu Nguyên Hạo liền vang lên tiếng đáp ứng lười nhác. Hắn thở phào nhẹ nhỏm rồi quay sang Khương Thượng dặn dò lão bước tiếp theo nên làm gì. Xong xuôi mọi việc, hắn ngước lên trời thần thái lo lắng lẩm bẩm:

- Cố lên Phong Ảnh, ngươi mà bị tóm là ta tiêu luôn đó.

-------

Bên trong nội vi của Hảo Địa tông lúc này đang có hai bóng mờ một trắng một đen truy đuổi nhau một cách điên cuồng.

- Hừ cái con âm hồn này sao chạy nhanh đến vậy chứ? Ta không tin là mình không tóm được ngươi, đứng lại mau.

--------

Sau khi xem xét một vòng những kẻ khả nghi, Khổng Tấn quay trở lại quảng trường để quan sát kết quả trắc khảo. Bản thân lão cũng không ôm hi vọng gì nhiều. Lý do mà các tông môn ở Hành sơn thập quốc yếu kém lâu nay không chỉ ở vấn đề tài nguyên mà còn do thiếu thốn nhân tài. Dân cư tổng thể khu vực này vốn đã ít lại còn chiến tranh liên miên giữa các nước với nhau. Chính vì vậy mà mỗi năm các tông môn ở đây thu nhận được số lượng đệ tử vô cùnh khiêm tốn. Thậm chí nhiều tông môn phải lén lút đi qua các nước khác để "đào tường" lẫn nhau nữa. Có thể nói nếu tình hình lớp kế thừa cứ điêu linh như vậy thì các tông môn ở Hành sơn thập quốc khó lòng mà phát triển được. Ba canh giờ trôi qua, lúc này hơn chính phần nam nữ thiếu niên đã được kiểm tra linh căn xong. Tại chỗ ngồi của mình, Khổng Tấn đang xem báo cáo kết quả tạm thời từ trưởng lão giám sát cuộc trắc khảo.

- Bốn bảy tên ngũ hành linh căn, hai mươi ba tên tứ thuộc tính linh căn, chín tên tam thuộc tính linh căn, một tên song linh căn. Rất tốt, ta không nghĩ lần lần này lại phát hiện được một song linh căn đệ tử. Coi như đợt khảo hạch lần này không uổng công tổ chức rồi, cuối cùng cũng thu hoạch được một mầm mống tốt.

Tâm tình của Khổng trưởng môn trở nên thoải mái hơn nhiều. Song linh căn thuộc tính cần mấy chục năm mới mong tìm ra một tên. Bây giờ bỗng dưng phát hiện được tất nhiên lão phải nghĩ cách giành bằng được về cho Hỏa Địa tông của mình. Vừa định tìm các vị trưởng lão để bàn bạc thì Khổng Tấn bổng nhiên nghe thấy phía dưới quảng trường bùng lên tiếng la ó, phấn khích dữ dội.

- Chuyện gì xảy ra vậy? Đội chấp sự đâu? Tại sao lại để mất trật tự như vậy?

Khổng trưởng môn đập bàn quát lớn đầy uy mãnh khiến những người xung quanh cũng khẽ rùng mình. Uy lực của Kim Đan chân nhân tuyệt không phải Trúc Cơ kỳ có thể đối kháng được. Lúc này một tên chấp sự sắc mặt hốt hoảng vội vã chạy đến ôm quyền bẩm báo:

- Bẩm trưởng môn, trong đám trắc khảo chúng ta tìm được một thiếu niên thuần linh căn hỏa thuộc tính.

- Cái gì? Ngươi nói là có trong đám thí sinh có người mang trong mình thuần linh căn sao?

Khổng Tấn bật người đứng dậy túm lấy tên chấp sự khiến hắn xanh cả mặt. Những vị trưởng lão xung quanh cũng thất thố bu lại vây quanh. Có thể thấy tin tức tên chấp sự vừa nói ra có sức oanh động như thế nào. Trên chỗ ngồi dành cho các tông môn khác, những vị trưởng môn kia dường như cũng đang gấp rút cho người tìm hiểu sự việc. Trở lại phía Hỏa Địa tông, tên chấp sự bị hai tay trưởng môn xiết chặt lắp bắp trả lời:

- Tin tức này tuyệt đối chính xác thưa trưởng môn. Tất cả chấp sự đã xác nhận và tạm thời cho ngưng cuộc kiểm tra lại. Bọn họ đang tập trung bảo vệ thí sinh đó để chờ trưởng môn đến xử lí.

Vụt...

Không có thời gian trả lời tên chấp sự nữa, Khổng Tấn lập tức đạp không bay thẳng xuống quảng trường. Lúc này nơi trắc khảo vô cùng rối loạn, toàn bộ chấp sự chỉ lo bao lấy thiếu niên thuần linh căn vào giữa. Bọn họ không có thừa người để quan tâm những thí sinh còn lại như thế nào. Lui ra xa khỏi đám đông đang cố gắng chen chúc để mong được xem mặt vị tư chất thiên tài kia, Nguyên Hạo ngao ngán lắc đầu:

- Chỉ là thuần linh căn mà thôi. Bọn họ cần gì biểu hiện ghê gớm như vậy. Lúc trước tên Bàn tử kiểm tra được thuần linh căn ở Phong Linh tông cũng đâu tạo ra được tràng cảnh như thế này.

- Trưởng đoàn có điều không biết rồi. Hành sơn thập quốc chúng ta vốn dĩ dân cư ít ỏi. Đã vậy hằng năm số người chết vì chiến tranh và nghèo đói lại rất nhiều nên nhân tài có linh căn cao cấp ít ỏi như lá mùa thu. Tôi nghĩ thuần linh căn này chắc cả trăm năm hoặc lâu hơn vẫn chưa tìm được ai nên mới tạo ra cảnh tượng sôi trào như vậy.

Bạch Vũ đứng kế bên lên tiếng giải thích. Thật lòng mà nói thì lão cũng muốn hùa vào đám đông để diện kiến thiên tài truyền thuyết kia. Thế giới này vốn cường giả vi tôn, một người có căn cơ cực tốt cũng tượng trưng cho thành tựu rất cao trong tương lai. Nên việc họ được sùng bái và đối xử ưu ái đặc biệt là chuyện hết sức bình thường. Suy nghĩ điều gì đó, Nguyên Hạo liền vỗ vỗ vai Khương Thượng rồi cười cợt nói:

- Hắc hắc, mới có một tên thuần linh căn mà đã kinh động như thế. Một tí phụ tử mình kiểm tra xong thì không biết sẽ dẫn đến phong ba bão táp thế nào nữa. Nghĩa phụ người cần phải tỏ ra nét kiêu ngạo của tuổi trẻ tí đi. Người cứ trầm lặng ông già như thế thì cho dù cải biến khuôn mặt trẻ lại cũng không làm ngưới khác tin được đâu nha.

- Thằng con bất hiếu này, cả nghĩa phụ mà ngươi cũng dám trêu chọc sao. Có điều ta đây cũng bất ngờ với cảnh tượng như thế này. Không ngờ chỉ là thuần linh căn thôi mà sao phải tung hô như thế nhỉ? Thật kỳ lạ.

Khương lão hờ hững nói. Trong mắt lão cái thuần linh căn này chẳng có gì đặc biệt cả. Có điều khi Bạch Vũ nghe lão nói thế thì trợn cả mắt lên. Phụ tử các người thật là ngưu nha! Người ta thuần linh căn trong truyền thuyết đó, mấy trăm năm mới có một người. Các người tưởng đó là rau củ bán ngoài chợ hay sao mà tỏ thái độ xem thường như vậy. Nếu để đám người đang điên cuồng đằng kia biết được hai cha con các người nghĩ gì thi chắc họ sẽ phun nước bọt dìm ta chết chung luôn đấy. Xem ra lúc trước ta nghĩ tên Nguyên Hạo này anh dũng là sai lầm rồi, hắn căn bản không biết chữ sợ viết thế nào mà. Dám lên tiếng chê bai thuần linh căn thiên tài nữa, trời ạ.

Đám đông lúc này không có dấu hiệu bình tĩnh lại mà càng chen lấn dữ dội hơn, thậm chí có kẻ xích mích muốn đánh nhau nữa. Nhưng rất may cuối cùng Khổng Tấn cũng bay đến, lão nhẹ nhàng hất tay một cái khiến toàn bộ đám đông bị thổi bay ra xa mấy trăm thước. Giái quyết phiên phức xong, Khổng trưởng môn hạ xuống kế bên canh thiếu niên đang được bao bọc bởi các chấp sự Hỏa Địa tông. Lão nhìn vị thuần linh căn thiên tài kia một chút rồi cười hòa ái nói:

- Ta là Khổng Tấn, trưởng môn Hỏa Địa tông, chắc ngươi cũng đã biết rồi. Ngươi tên là gì? Là người ở nơi nào?

Thiếu niên thần sắc đang kiêu ngạo hưởng thụ ánh mắt sùng bái của bao nhiêu người dành cho thì bất ngờ lão già họ Khổng này xuất hiện làm gã giật mình. Cố gắng lấy chút bình tĩnh, gã rụt rè trả lời:

- Bẩm trưởng môn, tiểu nhân là Mạc Úy, người Triệu quốc. Tiểu nhân rất vinh hạnh khi được chiêm ngưỡng uy phong vô thượng của ngài. Thật là tam sinh hữu hạnh.

Khúm núm nịnh hót, tên này không còn vẻ ngạo nghễ như lúc nãy nữa. Có điều Khổng Tấn cũng là người thích những lời "lễ phép" như vậy. Lão thấy thiếu niên này nhìn khá thuận mắt, rất có tiền đồ nha. Bật lên một tràng cười lớn, lão gật đầu hài lòng rồi phất tay tuyên bố:

- Tốt lắm, một hạt giống rất có triển vọng. Ta sẽ đem ngươi về sảnh đường để lựa chọn môn phái. Buổi trắc khảo đến đây chấm dứt.

Vừa nói xong lão nắm lấy tên Mạc Úy bay vút đi trong sự ngỡ ngàng của Nguyên Hạo.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Hư Lộ