Hồng Hoang Liệt Diễm Chi Thần

Chương 29: Ta phải đi cứu mỹ nữ


Nhìn cảnh tượng trước mắt Long Linh Nguyệt trợn mắt, cái miệng nhỏ há to ra, nàng thật không thể tin vào mắt mình nữa rồi. Long Ám chính là Thánh giả đó tuy chỉ là Thánh giả sơ giai nhưng cũng không phải quả hồng mềm ai muốn bóp thế nào thì bóp vậy mà hắn chỉ hời hợt điểm ra một chỉ đường đường là Thánh cấp lại tan thành tro chỉ còn lại vài cái vẩy rơi ra.

"Nguyệt Nguyệt đi cứu người thân của nàng thôi. Sao lại ngẩn người ra vậy?"

Hắn nhìn thấy trạng thái "đứng hình" của nàng thì nghi hoặc hỏi. Hừm không phải lo lắng tên Thánh cấp đó sao hắn đã tiện tay giải quyết xong rồi sao nàng vẫn không chịu đi cứu người chứ. Vâng anh ấy vẫn không ý thức được là hành động "tiện tay" của hắn giống như là một tia sấm giữa trời quang hoàn toàn đánh tan những tin tưởng bấy lâu nay của nàng. Thánh cấp không phải là vô địch, Thánh cấp cũng bị giết một cách dễ dàng như vậy.

Nữa ngày sau nàng mới hoàn hồn nhìn hắn giống như quái vật

"Rốt cuộc huynh là cấp bậc gì"

Nàng không nhịn được nghi hoặc hỏi hắn.

"Nàng thực muốn biết sao"

"Ừm"

"Lại đây"

Nàng chưa kịp phản ứng hắn đã kéo nàng lại kề sát tai nàng

"Bí mật"

Vâng vẫn là hai chữ thần thánh đó

"Hắc hắc đi cứu người thôi"

Hắn cười càng rở bước nhanh về phía trước

"Hừ ra vẻ thần thần bí bí gì chứ, hứ không muốn nói thì thôi"

Nàng lầm bầm rồi cất bước theo hắn nhưng bỗng dưng hắn quay lại cười hì hì hỏi nàng:

"Ủa mà người bị nhốt ở đâu?"

Nhìn mặt cười ngốc ngốc của hắn nàng thực không biết nói nữa cứ tưởng hắn là cao nhân đã biết vị trí người nhà nàng nhưng...

Thực ra thì hắn đã nắm rõ cả Long cốc này rồi nhưng muốn chọc nàng chút thôi vì tình trạng của lão gia hỏa đang bị nhốt kia có vẻ hơi thảm tí.

Sau một hồi đi lòng vòng và có không ít tên Hắc long không có mắt bị hắn ném bay thì hai người cũng tới trước căn phòng mà phụ thân nàng bị nhốt. Cánh cửa mở ra đập vào mắt nàng là một trung niên nhân mặt mài xanh xao, mái tóc đen rối tung gần như che đi cả khuôn mặt, tay chân bị khóa bởi những sợi xích to đùng cùng với hai cái móc sắt móc vào xương tỳ bà đó là một bộ Khốn Long Tỏa Thiên cấp khiến cho Thánh giả như ông cũng bị khóa chặt, ngoài ra trên người ông còn chi chít vết thương, nếu là bình thường những vết thương này đối với một Long Vương như ông thì không đáng kể nhưng tu vi ông đã bị cầm cố cộng thêm những vết thương này thực sự là một thống khổ mà không phải người thường có thể chịu được nhưng ông vẫn không hề lên tiếng.

"Phụ thân"

Nàng nghẹn ngào đến chỗ ông, vị phụ thân bề ngoài tuy nghiêm khắc nhưng lại rất thương yêu nàng. Từ nhỏ mẹ nàng đã mất sớm phụ thân tuy luôn bận rộn công việc trong tộc lại cố dành thời gian cho hai tỷ muội nàng chăm sóc hai nàng như mẹ.

"Nguyệt nhi sao con vào được đây? Long Ám đâu?"

"Phụ thân người yên tâm đi Long Ám lão đã bị diệt rồi. Để con thả người ra"

Nàng cố gắng mở Khốn Long Tỏa ra nhưng với tu vi cấp 9 trung kì của nàng thì làm sao mở được cái Khốn Long Tỏa Thiên cấp, lúc nàng đang loay hoay thì một bàn tay khác kéo nàng sang một bên và

Rốp Rốp Rốp

Những âm thanh vỡ nát vang lên cái Khốn Long Tỏa Thiên cấp bị bóp nát bấy ném sang một bên. Đến giờ Long Khiếu Thiên mới để ý đến thanh niên tuy có chút đẹp mả nhưng tu vi như người thường này, không ngờ hắn lại dùng tay không bóp nát Khốn Long Tỏa đây phải có khí lực kinh khủng đến đâu à. Đến cả ông có tu vi Thánh giả sơ kì nhưng cũng không có khả năng dùng tay không mà bóp vỡ được Khốn Long Tỏa này.

Chợt Vô Thiên cảm nhận được gì đó hắn nhìn nàng nói

"Nàng lo cho lão đi ta thấy có mỹ nữ gặp phiền toái rồi ta phải đi cứu thôi hắc hắc"

Hắn nói rồi lao vút đi mất để lại một Long Khiếu Thiên mặt ngốc trệ và một Long Linh Nguyệt đầu bất đắc dĩ, đi theo hắn đã có bốn nữ nhân tuyệt sắc vậy mà giờ hắn lại muốn câu dẫn thêm nữ nhân khác thật là hết biết nói gì với hắn luôn.

.........................

Cùng lúc này trong một căn phòng khác một tên nam nhân hắc bào gương mặt âm nhu trên mặt mang theo vẻ dâm ô đang nhìn chằm chằm vào nữ tử xinh đẹp đang đứng trước mắt. Nàng thực sự là một tuyệt sắc nữ tử khuôn mặt trái xoan trắng như trứng gà bóc vỏ, đôi mắt to tròn ngập nước, mũi quỳnh, mày liễu, đôi môi anh đào chín mọng làm người ta muốn cắn lên đó một cái. Cổ ngọc thon dài như một con thiên nga cao ngạo, nàng vận một bộ bạch y đem vóc người ma quỷ của nàng gắt gao bao lại. Một đôi đại bạch thỏ như muốn phá áo chui ra do cổ áo hơi trễ xuống làm lộ ra một khe rãnh mê người, chiếc eo nhỏ uyển chuyển như xà, một đôi trường túc thon dài hơi lộ ra dưới làn váy trắng. Nàng toát ra một phong vận thành thục mê người, chỉ một cái mhăn mày hay giơ tay nhất chân đều mang theo một cổ phong tình quyến rủ khiến bất cứ nam nhân nào cũng phải nghĩ bậy.

"Hắc hắc Long Linh Tú nàng nên biết điều một chút ngoan ngoãn mà hầu hạ bổn thiếu gia, nếu ta không vui thì ta không không đảm bảo tộc nhân của nàng sẽ an toàn đâu khặc khặc "

Hắn vừa nói vừa cười càn rỡ cặp tặc nhãn không kiên dè gì mà quét tới quét lui trên những bộ vị nhạy cảm của nàng thiếu chút nữa là chảy nước bọt ra.

Nếu ngày thường kẻ nào dám nhìn nàng kiểu đó thì đã bị nàng đánh đến răng rơi đầy đất nhưng trước mặt tên này một thân tu vi cấp 9 sơ kì của nàng lại không có chút tác dụng nào thêm vào đó nàng hiện giờ đã bị cầm cố tu vi nàng chỉ như một nữ tử bình thường thì sao là đối thủ của Bán Thánh đỉnh phong như hắn chứ. Lại thêm hắn lấy tộc nhân ra ép nàng, đường đường là con gái của Long Vương nàng làm sao không lo cho tộc nhân của mình được chứ.

Rầm

Đúng lúc này cánh cửa phòng bị ai đó đá một cái nát bấy, đó là cánh cửa làm bằng Vạn niên hàn thiết nhưng bị đá thành một đông sắt vụng. Theo đó là một thân ảnh có chút gầy gò nhưng có khuôn mặt rất anh tuấn.

"Hừ đàn ông mà lại uy hiếp phụ nữ biết nhục không vậy?".

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Hồng Hoang Liệt Diễm Chi Thần