Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 83: 83: Đại Thu Hoạch


Đầu tiên là ba bộ gen vũ trang.

Hai bộ là áo giáp lót da, một bộ là dao găm.

Tuy đều có cấp bậc bình thường nhưng ba bộ gen vũ trang này có thể bán với giá hơn một trăm nghìn tệ!Còn cả nguyên liệu nữa.

Nguyên liệu của đám kiến cát trước đó Lục Duyên không có cơ hội thu thập, nhưng ba tên sát nhân kia lại làm rơi khá nhiều.

Trái tim người đá, châm độc bọ cạp, tơ nhện dưới địa cung, gân kiến cát! Chủng loại đa dạng, tổng cộng phải hơn hai trăm cái.

Những thứ này cộng lại cũng phải mấy chục nghìn tệ.

Nhưng đây mới chỉ là mở đầu thôi.

Thứ quan trọng thực sự chính là linh tinh chất đống tựa như một ngọn núi!Linh tinh mà ba tên sát nhân miêu nhân làm rơi trước đó đã có hơn một nghìn viên, sau đó chúng giết gần một trăm con kiến cát cũng làm rơi khoảng hơn hai trăm viên nữa, cộng lại cũng phải có khoảng một nghìn năm trăm linh tinh.

Mà những cái còn lại đều là do Lục Duyên giết kiến cát nên lấy được.

Số linh tinh Lục Duyên lấy được có đến một nghìn năm trăm viên.

Vậy có nghĩa là hắn đã giết được hơn năm trăm con kiến cát!Phải biết là ba tên sát nhân miêu nhân cộng lại cũng chỉ giết được gần trăm con kiến thì đã bị chúng cắn nuốt rồi.

Mà Lục Duyên chỉ có một mình mà lại giết được số kiến cát gấp năm lần ba tên đó!Khi đó hắn đã giết đến nỗi cơ thể tê liệt, chỉ có thể tránh né và tấn công theo bản năng, vung kiếm, hấp thu linh lực của linh tinh, duy trì sự vận hành của cơ thể Hắc Thiết.

Hắn cũng không ngờ được mình có thể giết được nhiều kiến cát như vậy.

Nhìn đống linh tinh chất như núi trên mặt đất, hắn không kìm được mà nở nụ cười kích động:“Xem ra gen của hệ phòng ngự rất có ưu thế! Nếu lần này kỹ thuật chiến đấu của mình không nghiêng về phía cơ thể Hắc Thiết thuộc hệ phòng ngự mà nghiêng kỹ thuật hệ tấn công thì mình không thể nào mặc kệ sự tấn công của đám kiến như trước đó được, cuối cùng chắc chắn sẽ bị thương, sau đó bị đám kiến cắn nuốt".

Có lẽ đối mặt với chiến sĩ gen tốc độ nhanh, gen hệ phòng ngự sẽ chậm chạp hơn hẳn.

Nhưng khi đối mặt với đám hung thú thì sự mạnh mẽ của gen hệ phòng ngự được bộc lộ ra.

Đặc biệt là khi kết hợp với linh lực vô hạn hắn hấp thu được từ linh tinh, đây gần như có thể nói là ăn gian.

Ở trong địa cung đầy ắp hung thú này, đây quả thực là một ưu thế tuyệt vờiKhi so sánh như vậy thì tốc độ hơi chậm một chút cũng chẳng còn quan trọng nữa.

---Trong số hơn ba nghìn tinh thể linh tinh này, Lục Duyên để lại ba trăm viên, còn lại đều dùng để hấp thụ rèn luyện chuỗi gen.

Còn hơn hai nghìn viên khác, Lục Duyên cầm tất cả đi bổ sung năng lượng cho tiến hóa lập phương.

Lúc này tiến hóa lập phương hiện lên ánh sáng xanh mờ nhạt một lần nữa, đậm hơn một chút so với lần đầu tiên.

Thế nhưng, lúc này năng lượng của tiến hóa lập phương vẫn không đủ để tiến hoá thân thể cho Hắc Thiết.

Vẫn còn thiếu rất nhiều.

Lục Nguyên vốn tưởng rằng chỉ cần năm nghìn viên là có thể tiến hoa thân thể Hắc Thiết, nhưng xem ra là nghĩ quá đơn giản rồi.

Nhưng Lục Duyên cũng không vội.

Hắn cẩn thận nghĩ, bây giờ gen kĩ năng chiến đấu của hắn đã bị không ít người nhìn thấy.

Nếu hắn có thể thăng cấp trong giai đoạn thực tập này, đến lúc đó kỹ năng chiến đấu trở nên khác biệt, những người khác sẽ nghĩ gì?Đều là cùng loại gen siêu phàm, làm sao kỹ năng chiến đấu có thể đột biến?Hắn là thiên tài thì không thành vấn đề, nhưng những thứ như tiến hoá gen này quá thần kỳ, Lục Duyên tuyệt đối không để ai biết.

Nếu để người khác biết hắn có năng lực tiến hóa gen, chỉ sợ hắn sẽ gặp nguy hiểm.

Vì thế, Lục Nguyên nghĩ, chờ tới khi hắn đột phá tới cấp một, sẽ tiến hoá thân thể Hắc Thiết.

Đến lúc đó, có thể tuyên bố với bên ngoài hắn đã đạt được gen siêu phàm thứ hai.

Tuy rằng thủ lĩnh gen siêu phàm ghi lại cấp một rất mạnh, nhưng không phải ai cũng có, nhiều nhất chỉ được cho rằng là siêu cấp thiên tài mà thôi.

Mà hắn lại có một gen ghi lại bí mật khác.

Đến lúc đó, dưới sự phát triển của hai gen siêu phàm đứng đầu này, thì thực lực của hắn có thể đạt tới trình độ nào?Nghĩ đến là thấy sợ.

Trong lúc tiến hóa lập phương hấp thu linh tinh, Lục Duyên cũng hấp thụ một chút tinh thế linh tinh để rèn luyện chuỗi gen.

Đến khi không thể hấp thu được nữa, mức độ rèn luyện gen của hắn đã đạt tới 14%.

Với tốc độ tu luyện này, nếu để người khác biết được, e rằng sẽ bị dọa sốc.

Còn lại khoảng hơn hai trăm linh tinh, Lục Duyên định giữ lại.

Thật ra linh tinh có thể bán thành tiền, nhưng đối với chiến sĩ gen, linh tinh chắc chắc quý hơn tiền tài nhiều, cho nên cũng không có nhiều chiến sĩ gen đổi linh tinh thành tiền.

Cho dù Lục Duyên nghèo như vậy, hắn cũng không định bán linh tinh.

.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa