Em Không Ngoan

Chương 15: Chương 15:


Nửa tiếng sau.

Đôi mắt của nhóm phương tiện truyền thông đang ngồi xổm ngoài cửa sắp mù đến nơi rồi, cũng chưa thấy bóng người nào đi ra.

Đúng lúc này, bỗng có người la lớn: “Ra rồi, ra rồi!!!”

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Theo phản xạ có điều kiện, mọi người đồng loạt giơ camera lên, hướng về chỗ có âm thanh.

Song vừa mới nhìn rõ người, ánh mắt đầu tiên là kinh ngạc, ngay sau đó là nghi ngờ…….

Chắc không phải là vị này chứ?

Chỉ thấy một người đàn ông xa lạ đi bên phải đạo diễn Giang, dáng người rất cao, họ đã biết đạo diễn Giang cao 1m78, lúc này cũng phải ngẩng đầu nói chuyện với anh.

Cho nên ít nhất người này cũng 1m89.

Ngoài chiều cao cực kỳ hút mắt khiến người khác chú ý ra, đó là vẻ ngoài điển trai xưa nay hiếm gặp. Sắc mặt của người đàn ông lạnh nhạt, đang không nhanh không chậm bước xuống bậc thang màu vàng kim của khách sạn, trông rất thản nhiên ung dung.

Thấy đường đi bị bọn họ chắn mất, lông mi của người đàn ông hơi rũ xuống, lúc đôi mắt ấy nhìn người, làm cho người ta tự dưng sinh ra cảm giác áp bức.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Lúc các phương tiện truyền thông ùa lên, đạo diễn Giang chắn trước người anh, nói: “Vị này chính là nhân tài trụ cột của Viện Y khoa Quốc Gia, mọi người chớ chụp lung tung.”

Các phóng viên bỗng nhiên ngộ ra.

Mặc dù họ sẽ vì tin tức nóng hổi mà không sợ mất mặt, nhưng đối với nhân tài trụ cột của quốc gia, vẫn còn rất tôn trọng.

Người này còn trẻ tuổi, khí chất cao quý, mặc dù cũng đi ra từ khách sạn, nhưng không có nửa xu liên quan đến ‘bố đường 40 tuổi’ vụng trộm với nữ ngôi sao, tất nhiên cũng sẽ không ngăn cản.

Nhao nhao tránh sang một bên, để cho vị này rời đi.

Chiếc xe Rolls-Royce xa hoa khiêm tốn đậu ở ven đường, dưới ánh sáng mặt trời, giống như tràn ngập màu sắc và ánh sáng lấp lánh.

Là phóng viên cũng có văn hóa, có người từ xa nhìn thấy hình ảnh Thương Dư Mặc lên xe, không khỏi khen ngợi: “Ông bà nói không sai: Đá kết như ngọc quý, thân tùng như ngọc xanh cũng không phải là truyện thần thoại.”

Trong đầu mọi người lập tức hiện ra nửa câu sau.

Vẻ tươi riêng một cõi, thiên hạ chẳng người tranh.

Vừa gặp người này, họ đã không tin vào mắt mình, cực kỳ xứng với câu này.

Có người đột nhiên thốt lên: “Ồ, đây chẳng phải ông trùm được mệnh danh là thần tiên hạ phàm trong giới Y học cực kỳ nổi tiếng trên Weibo khoảng thời gian trước sao!”

Mọi người: “!!!”

Hoá ra đúng là nhân tài của quốc gia!

Càng không liên quan với Ninh Già Dạng.

Bọn họ vẫn tiếp tục ngồi xổm hóng tin của nữ ngôi sao và kim chủ thôi.

Loại chuyện giống như cáng đáng đất nước, thường dân ít quan tâm.

Ninh Già Dạng đang đứng cạnh cửa sổ sát đất, dè dặt nhìn xuống.

Nhìn thấy các ký giả truyền thông vốn giống như đám zombie bao vây tấn công, ngoan ngoãn mở một con đường rộng lớn trước cửa khách sạn.

Tên họ Thương nào đó đường hoàng đi qua đám người, vẫn là dáng vẻ đóa hoa trên núi cao, ai cũng không trèo lên nổi, đúng là không có ai ngăn cản, cũng không có ai chụp ảnh.

……

Lúc Ngôn Thư bay từ Lăng Thành đến Nam Thành đã gần tối rồi.

Truyền thông phía ngoài canh gác suốt một ngày, cũng chưa lấy được gì, đã bắt đầu mệt mỏi.

Ngôn Thư nhân cơ hội này, thuận lợi đưa Ninh Già Dạng ra khỏi khách sạn.

Thời điểm bị người ta phát hiện, may mắn đã kịp thoát khỏi.

Bên trong khoang xe.

Ngôn Thư nhìn đám phóng viên truy đuổi ở đằng sau, càng lúc càng xa xe của họ, cuối cùng cũng thở phào một hơi: “May mắn đã thoát khỏi, nhưng về sau đến đoàn phim chắc phải phiền phức hơn.”

Nam Thành chưa được coi là sầm uất, khá nhiều kiến trúc cổ xưa, phần lớn là đoàn phim tới quay, mà khách sạn Ninh Già Dạng ở là sang trọng nhất, còn lại toàn là khách sạn nhỏ không có sao.

Mà cái tính tình yếu ớt của Ninh Già Dạng, hoàn toàn không ở được.

Song Ngôn Thư nghĩ đến địa chỉ đạo diễn Giang gửi, không giống khách sạn nhỏ lắm.

Quên đi, đến rồi nói sau.

Ninh Già Dạng uể oải tựa vào ghế xe, chiếc váy sơ mi màu sương làm cho khuôn mặt vốn tươi tắn của cô có chút lạnh lùng, cô nhướng mi, thuận miệng hỏi: “Tình huống hiện giờ thế nào?”

Ngôn Thư nhớ đến chuyện chính, lấy máy tính bảng ra: “Dư luận gần như nghiêng về một phía, qua điều tra nghi ngờ bên Lương Dư Quỳnh làm.”

“Lương Dư Quỳnh?” Ninh Già Dạng cười nhạo, “Thằng hề nhảy nhót, cô ta thật sự tưởng rằng nhảy lên đè chết em thì có thể thượng vị?”

Chỉ với gương mặt đó của Lương Dư Quỳnh và khả năng kinh doanh, cuộc đời nghệ thuật sẽ sớm chấm dứt.

Mỗi ngày chạy nhảy khắp nơi, bắt chước cô rồi giẫm lên cô, cũng chỉ có thể sống trong cái giới này dựa vào chút tài nguyên lọt qua kẽ tay cô.

Ngôn Thư đau đầu: “Tôm tép nhãi nhép cũng rất vướng víu, bây giờ em suy nghĩ xem nên giải quyết như thế nào đi, nói cho cùng người đàn ông bị chụp được là bằng chứng rõ ràng, em tính làm gì?”

“Công khai đó.”

Đôi môi đỏ mọng của Ninh Già Dạng nhàn nhạt phun ra ba chữ, sau đó dừng lại vài giây: “Có điều…..”

“Có điều cái gì?”

Cô kéo dài giọng điệu, trong khoang xe tối tăm, giọng nói êm dịu dễ nghe của người phụ nữ lộ ra chút giễu cợt: “Không phải bọn họ nói mỗi ngày em phục vụ ‘kim chủ’ 12 tiếng đồng hồ sao?”

“Ghi lại danh sách tất cả các acc clone của Lương Dư Quỳnh, tố cáo bọn họ bịa đặt.”

Sau đó, Ninh Già Dạng mở điện thoại ra, đưa tới trước mặt Ngôn Thư, là một phần mềm hỗ trợ giấc ngủ mới được phát triển gần đây, được người trẻ tuổi yêu mến, đặc biệt là những người thích thức đêm.

Phần mềm giấc ngủ này có thể kiểm tra đo lường được tuổi tác của người dùng, thời gian ngủ, chất lượng giấc ngủ, vị trí nơi ở, cũng như cần phải điều chỉnh như thế nào vân vân.

Hoàn toàn không làm giả được.

Ngôn Thư nhận lấy rồi liếc nhìn qua, lập tức sững sờ……..

Trên đó thể hiện: Từ 10 giờ tối ngày hôm qua đến 6 giờ sáng nay, Ninh Già Dạng luôn chìm trong giấc ngủ sâu, hơi dao động, qua kiểm tra nghi ngờ cô đang nằm mơ.

Nghĩ đến vụ lùm xùm cả đêm triền miên với kim chủ trên mạng, cuối cùng cũng có bước đột phá, Ngôn Thư thở phào, song nét mặt hơi kỳ lạ.

Sau một lúc lâu, chị ấy mới ngập ngừng nói ra một câu: “Cho nên, hai vợ chồng các em xa cách lâu ngày mới được gặp lại, lại đơn thuần đắp chăn đi ngủ?”

Ai tin chứ?

Ninh Già Dạng ngước mắt nhìn chị ấy, mi tâm tinh xảo khẽ chau lại: “Chị Thư, em nhớ rõ ban sáng đã nói với chị rồi.”

“Ồ, đúng đúng đúng, nữ ngôi sao chuyên nghiệp tiết chế trong thời gian quay phim, hiểu mà!” Ngôn Thư càng thấy tò mò với bác sĩ Thương.

Có một cô vợ giống như tiểu yêu tinh, bác sĩ Thương lại thật sự có thể tiết chế cùng cô.

Không hổ là thần tiên không có thất tình lục dục [1].

[1] Thất tình lục dục (thất tình bao gồm: mừng, giận, thương, sợ, yêu, ghét, muốn). Lục dục bao gồm sáu loại dục vọng do: mắt, tai, mũi, lưỡi, thân và ý niệm mà ra. Thất tình lục dục chỉ những ham muốn và trạng thái tình cảm của con người.

Ngay sau đó.

Tiểu Lộc ngồi ở hàng trước, quay đầu, tâm sự ngổn ngang mà đề nghị: “Chị à, chị có muốn đưa chồng đến bệnh viện kiểm tra một chút hay không?”

Phụt…..

Ngôn Thư đang nhấp một ngụm nước ấm trong bình giữ nhiệt, trực tiếp bị sặc.

Giơ ngón tay cái lên, hướng về phía em ấy: “Tiểu Lộc, không hổ là em!

Trái lại Ninh Già Dạng nghĩ đến mình phải đóng phim hai tháng, tiết chế hai tháng, chuyển đổi thành lời nói là mắc nợ 24 lần, mà lần trước vẫn chưa hoàn thành KPI, Ninh Già Dạng bỗng cảm thấy tương lai thật đen tối..

Noi theo thói quen ‘làm một lần tắm rửa một lần’ của Thương Dư Mặc, cô không muốn tắm mấy chục lần đâu!

Đầu ngón tay nhỏ nhắn chạm vào làn da mềm mỏng trơn nhẵn của mình, Ninh Già Dạng đã có thể tưởng tượng ra hình ảnh làn da hoàn hảo trở nên nhăn nheo

Im lặng rất lâu, vẻ mặt của Ninh Già Dạng nặng trĩu, mấy chữ chậm rãi tràn ra từ đôi môi: “Đúng là phải kiểm tra một chút.”

Suy cho cùng thói ở sạch cũng là bệnh.

Tiểu Lộc và Ngôn Thư nhìn nhau: Là kiểm tra mà các cô ấy nghĩ sao?

Thì ra thần tiên cũng có khuyết điểm trí mạng?

Ồ không, là thiếu sót trí mạng.

8 giờ tối, xe bảo mẫu mới dừng trước cửa một trang viên xa hoa phô trương.

Tòa nhà màu trắng sừng sững uy nghiêm, hoa hồng nở rộ bao quanh bốn phía, hoa hồng đỏ và hoa hồng trắng làm chủ đạo, tùy ý phát triển, ngay cả đèn đường chiếu sáng cũng là hình dạng của hoa hồng dây leo, một đường thông đến cửa tòa nhà, đèn đuốc sáng choang.

Tiểu Lộc xuống xe trước, nuốt nước miếng, lẩm bẩm nói: “Chúng ta đi nhầm chỗ à?”

Ninh Già Dạng nhấc váy xuống xe, cô là người xuống xe sau cùng, hàng lông mi cong như có như không khẽ nâng lên, tầm mắt bỗng nhiên dừng lại tại phong cảnh đó.

Có kiến thức sâu rộng giống như cô, cũng không thể phủ nhận, nơi này quả thật rất đẹp.

Ngôn Thư đã xác nhận địa chỉ, bất ngờ nhìn về phía Ninh Già Dạng, “Nghe đạo diễn Giang nói, hình như đây là ý của chồng em.”

Ninh Già Dạng đi thẳng vào trong, ánh mắt vốn nhàn nhàn cuối cùng đã nhuốm ý cười: “Em nhìn ra rồi.”

Ngôn Thư: “Hả?”

Có ý gì?

Ninh Già Dạng khẽ hất cằm, nhìn mấy người đi ra từ trang viên: “Quản gia của em tới.”

Nữ quản gia kính cẩn như cũ: “Bà chủ, hai quý cô, chào buổi tối.”

Tiểu Lộc / Ngôn Thư: “……”

Còn thêm cả quản gia tư nhân.

Chồng của em tưởng rằng em tới hưởng thụ sao?

Đây là công việc đó!

Xã súc [2] nhà ai ra ngoài làm việc còn mang theo quản gia và người làm!

[2] Thuật ngữ dùng cho các nhân viên văn phòng, luôn liều mạng cống hiến sức lực cho cong ty.

Quản gia dẫn các cô đi vào, khẽ báo cáo với Ninh Già Dạng: “Là ông chủ dặn dò.”

Vì để kịp qua đây, còn điều động máy bay tư nhân đã lâu không sử dụng.

Ninh Già Dạng thoải mái đáp lại.

Không khỏi nhớ đến ánh mắt trước khi rời đi của Thương Dư Mặc vào buổi sáng.

Vốn tưởng rằng anh trực tiếp chạy lấy người, không ngờ còn làm điều này.

Cách rất gần, các cô mới phát hiện, ngay cả các công trình cũng lấy hoa hồng làm thiết kế, đó chính là một Trang viên Hoa Hồng đúng nghĩa.

Tiểu Lộc vừa chụp ảnh vừa kích động, “Em lại có thể ở chỗ này sao, aaaaa, em phải khoe khoang cả đời! Chờ đến lúc em già rồi, em sẽ khoe những tấm ảnh này với cháu trai cháu gái, bà nội của các cháu khá hơn các cháu nhiều.”

Lời này khiến mọi người bật cười.

Trang viên vốn tráng lệ nhưng yên tĩnh, sau khi chào đón bà chủ, trong chớp mắt đã có vô số pháo hoa.

So với cảnh tượng náo nhiệt ở trang viên, trên mạng vẫn gió tanh mưa máu như cũ.

Nhất là tới buổi tối, thấy bên Ninh Già Dạng không có ý làm sang tỏ, cư dân mạng càng chắc chắn tính chân thực của tin tức.

Đến khi……..

Studio của Ninh Già Dạng đã nằm im cả một ngày, đột nhiên đăng bài trên Weibo lúc 9 giờ tối.

Studio của Ninh Già Dạng V: Internet không phải nơi nằm ngoài vòng pháp luật, kẻ tung tin đồn sẽ chịu sự trừng trị của pháp luật. Ảnh đính kèm x n bức.

Trong đó toàn là danh sách chi chít tài khoản Weibo.

Weibo vừa xuất hiện, mọi người còn chưa kịp phản ứng.

Ninh Già Dạng tự đăng Weibo…..

Ninh Già Dạng V: Không triền miên, vội vàng đi ngủ, ảnh chụp màn hình.jpg

Ảnh chụp màn hình là bản ghi chép theo dõi giấc ngủ tối hôm qua, đây là chứng cứ tố cáo bọn họ tung tin vịt.

Dư luận vốn nghiêng về một phía đã có những tiếng nói khác…….

“Aaaa, cú xoay người long trời lở đất, tôi thích xem cảnh vả mặt kiểu này!”

“Ninh nữ thần, em biết chị không phải loại diễn viên sẽ dùng quy tắc ngầm!”

“Đau lòng cho nữ thần, bị tung tin đồn nhảm nhí, rõ ràng giữ khuôn phép đi ngủ, lại bị bịa đặt ngủ với đàn ông.”

“Cho nên im lặng cả ngày, là bận bịu sắp xếp danh sách tài khoản muốn kiện hahaha, cười chết tôi rồi.”

“Hứ tôi biết mà, sao tiên nữ của chúng ta có thể có đàn ông được!”

Lúc các fan của Ninh Già Dạng đang ăn mừng trên Weibo.

Bất thình lình, lướt thấy một câu trả lời từ chính Ninh Già Dạng……

Ninh Già Dạng V: Có. / Tiên nữ ở trên giường tôi: Hứ, tôi biết mà, sao tiên nữ của chúng ta có thể có đàn ông được!

Các fan:???!!!

Chữ họ đều biết, sao ghép lại thì họ không hiểu?

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Em Không Ngoan