Dục Tu Ký

Chương 3: Dị Biến


- Sư Muội...Đa tạ.- Ta đi đây...Mọi sự trong môn phái nhờ muội chiếu cố, muội cũng nhớ bảo trọng.Mặc Long nhìn Liễu Thanh thật sâu, không biết đang nghĩ gì.Sau đó liền đạp phi kiếm lao vút đi.Liễu phu nhân nheo mắt nhìn về hướng Mặc Long bay đi thật lâu rồi...bỗng có dị biến.Chỉ thấy Liễu phu nhân phun ra một búng máu, sắc mặt trắng bệch, ngã quỵ xuống.Lý Quý thấy vậy liền hốt hoảng chạy đến đỡ bà.- Sư nương !!Liễu phu nhân 1 tay che miệng đầy máu, tay ôm chặt bụng, khuôn mặt đầy đau đớn nhưng vẫn kiên trì thều thào:- Ta không saoLý Quý tuy không rõ về y thuật lắm nhưng chắc hẳn Liễu Phu nhân thụ thương không nhẹ.- Để đồ nhi đưa sư nương vào nghỉ ngơi.Lý Quý lo lắng dìu Liễu Phu nhân vào căn nhà gỗ, để bà ngồi lên giường hắn.Chỉ thấy trên trán Liễu phu nhân bỗng nhiên có một ấn ký màu đỏ đang lập loè đang dần dần hiện rõ.Lý Quý ánh mắt khẽ động, trực giác bỗng mách bảo cho hắn việc này có vẻ không đơn giản.Hắn lộ vẻ suy ngẫm.Không giải quyết chuyện này được a, tốt nhất nên gọi người khác giúp đỡ.- Sư nương hãy nằm nghỉ ngơi một chút, để đồ nhi đi gọi mấy vị sư tỷ.Hắn định đứng dậy thì Liễu phu nhân đã nhanh như chớp ngón tay điểm một cái.Một luồng sáng bắn ra đóng sầm các cánh cửa lại.- Không cần gọi sư tỷ ngươi.Đôi mắt Liễu phu nhân bỗng nhiên trở nên dữ tợn.Lý Quý bất giác lạnh cả sống lưng.Liễu phu nhân trong mắt hắn lúc nào cũng hiền hoà, bỗng trở nên thật đáng sợ.Liễu phu nhân ngồi xếp bằng, hai tay vận khí, điểm hai luồng sáng nhanh như chớp vào ngực hắn.Thân thể Lý Quý bỗng chốc cứng đờ như hoá đá.Lý Quý sắc mặt đại biến, liều mạng giãy dụa.Nhưng khổ thay cơ thể không chút di chuyển, mồ hôi từng hạt bắt đầu rơi lả chả.Cảm giác nguy hiểm trước giờ chưa từng có !Hắn trộm nghĩ, có khi nào Liễu Phu nhân bỗng nhiên phát điên......giết cả hắn không ?.Hắn lúc này sắc mặt cực kì khó coi.- Ôi cuộc đời ngắn ngủi của ta sẽ kết thúc như thế này ư ?- Lý Quý ta cũng thật bạc mệnh a.Chưa kịp làm gì thì đã thấy Liễu phu nhân ánh mắt chớp động khẽ phất tay.Cả người hắn như có 1 bàn tay vô hình cưỡng ép đưatới trước giường gỗ bà đang ngồi.Lý Quý trợn tròn mắt, có chút sợ hãi liếc nhìn xuống bà.Chỉ thấy mắt Liễu phu nhân đang nhắm nghiền bỗng nhăn lại, hai tay làm các thủ ấn kì lạắn lúc này vẫn đang đứng như trời trồng trước mặt Liễu phu nhân, ánh mắt đảo xuống.Chỉ thấy Liễu phu nhân mồ hôi cũng từng hạt như hạt châu đang chảy xuống, ướt đẫm cả thanh y.Lần đầu tiên...hắn có thể quan sát Liễu phu nhân gần như vậy.Bộ thanh y kia cũng không thể che được hai chấm đen nhô lên như hai hạt đậu kia.Trong đầu bỗng dâng lên suy nghĩ kì lạ, nhưng rồi lại tự cắn đầu lưỡi mình.Lý Quý ơi là Lý Quý, sắp chết đến nơi còn suy nghĩ lung tung.Hắn gắng gượng hết sức nói:- Lý nhi có thể giúp được gì xin sư nương phân phó.Hắn vừa nói vừa làm bộ mặt chân thành hết sức có thể.Liễu phu nhân chỉ im lặng, bà vẫn im lặng làm các thủ ấn kì lạ, vẻ mặt tập trung cao độ.Hắn chỉ biết im lặng đứng im chịu trận.Qua nữa canh giờLiễu phu nhân đặt 2 tay lên đùi, thở ra 1 ngụm khí đen, từ từ mở mắt.Bà nhìn Lý Quý ánh mắt sắt lẹm, lấy tay lau đi máu nơi khoé miệng.Liễu phu nhân thở dài nhìn Lý Quý :- Lý Quý, ngươi đã biết chuyện không nên biết, thấy chuyện không nên thấy.

Ngươi nói xem ngươi sẽ chết như thế nào ?Lý Quý nghe xong lông tơ dựng đứng, đầu óc cấp tốc vận chuyển.

Cố gắng suy nghĩ làm thế nào để thoát khỏi khốn cục này đây.Không lâu sau, Lý Quý thân hình khẽ động, liếc mắt ra nhìn xa xăm, dùng giọng điệu trầm ổn mà nói:- Sư nương, ta thực sự không biết người đang nói đến chuyện gì, nhưng trong đầu ta lúc nào cũng xem người như thân mẫu mình.Hắn lộ vẻ suy nghẫm rồi nói tiếp.- Từ lúc ta vào Thần Kiếm tông cũng chỉ có người chiếu cố, ta vốn đã vô dụng không thể hấp thu linh khí, kiếp này của ta coi như bỏ, nếu sư nương muốn giết ta, ta tuyệt không trách người nửa lời, coi như giải thoát cho ta.Liễu phu nhân nghe xong ánh mắt chợt loé, chỉ nhìn hắn chằm chằm.Lý Quý hoang mang tột độ.Ta nói thảm thiết đến mức này mà khuôn mặt bà ta vẫn không chút biểu cảm, ôi thôi xong rồi.Cùng lúc đó Liễu phu nhân bỗng bật cười.

Lúc này Lý Quý mới thở phào, khuôn mặt dần dần mới giãn ra.Liễu phu nhân mắt có ý cười nhìn Lý Quý không nhanh không chậm nói:- Mồm mép khá lắm, ngươi đừng tưởng ngươi nghĩ gì ta không biết .Lý Quý giật thót, chỉ im lặng.

Bỗng Liễu phu nhân nói tiếp:- Ta không làm khó ngươi.

Ngươi có hai sự lựa chọn.- Một, ngươi nghe theo sự sắp xếp của ta, ta có cách đả thông kinh mạch bế tắc của ngươi, thậm chí có thể giúp ngươi trở thành nhân vật hùng bá 1 phương.Liễu phu nhân dừng lại, đôi mày nhíu lại:- Tuy nhiên, ngươi phải thề chú Thông Linh.

Tuyệt đối một lòng một dạ theo ta, giữ bí mật chuyện hôm nay.Lý Quý nghe Liễu Thanh nói vậy cũng biết, thề chú Thông Linh vốn thật sự là vô cùng thâm độc.Hắn biết rõ cho dù là các cường giả Địa Tiên hay Thiên Tiên đi nữa cũng không dám phản bội chú Thông Linh này, đầu óc cấp tốc suy nghĩ.Lý Quý cảm thấy bà ta bây giờ khác hẳn Liễu phu nhân hắn từng quen, cảm giác bà ta thật mưu mô xảo quyệt.Lời bà ta nói đầy dụ hoặc nhưng hắn cũng đủ thông minh để biết không có bữa ăn nào cho không cả, chắc chắn sẽ có hậu quả gì đó.Lý Quý có chút trầm ngâm rồi nói:- Xin sư nương cho biết sự lựa chọn thứ haiLiễu phu nhân nheo mắt lại, sát khí toả ra khắp cả người, bà gằn giọng nói duy nhất một chữ:- CHẾT !Lý Quý lúc này khuôn mặt nhăn lại, kêu khổ không thôi.Hắn vốn ngay từ đầu đã không có lựa chọn a.Nhưng dù sao còn sống rồi mới có thể tính tiếp, nghĩ vậy hắn nhìn thẳng vào mắt Liễu phu nhân, có chút ngập ngừng, nhưng lời nói đầy chính khí :- Ai cũng sẽ chết, nhưng ta không cam tâm chết như thế này, ta muốn làm nhân vật hùng bá một phương, không phải là kẻ phế vật, chẳng cần suy nghĩ, chắc chắn là lựa chọn số một.Liễu phu nhân nghe xong cười lớn:- TỐT , TỐT, TỐT !.Liễu phu nhân liền bắt đầu cắt đầu ngón tay hắn lấy vài giọt máu, để giữa lòng bàn tay, mắt nhắm hờ, miệng niệm vài pháp quyết phúc tạp, 2 tay chắp lại.Chỉ thấy máu của hắn từ từ phân tán thành những sợi tơ nhỏ màu đỏ thẩm, quanh quẩn trên 2 bàn tay của Liễu phu nhân.

Bỗng bà ta mở mắt nói:- Lý Quý, bắt đầu nói theo ta.Lý Quý chớp mắt tỏ ý đã sẵn sàng, Liễu phu nhân bắt đầu đọc lời thề thông linh.Lúc này Liễu phu nhân nói đến đâu Lý Quý hắn lặp lại đến đấy.- Ta.

Lý Quý thề thông linh có trời đất, đời này kiếp này, vĩnh viễn giữ bí mật chuyện hôm nay, nghe theo phân phó của Liễu Thanh, một lòng một dạ phục hưng Hợp Hoan Tông.- Nếu nuốt lời, đoạn tuyệt kinh mạch mà chết.Dứt lời, Liễu phu nhân niệm pháp quyết, những sợi tơ nhỏ kia nhanh chóng bay vào vào đỉnh đầu hắn.Lý Quý cảm giác có chút choáng váng, một chốc lại trở lại như thường, hắn biết, lúc này lời thề độc của hắn bắt đầu hiệu nghiệm.Hắn chua chát cảm khái không thôi, kể từ bây giờ, số phận của hắn đã bị buộc chung với Liễu phu nhân a.Gì mà một lòng phục hưng Hợp Hoan Tông chó má kia chứ.Thế nào sau này cũng không thể tránh khỏi một trường chém giết, thậm chí hắn còn chưa biết Hợp Hoan Tông là môn phái gì a.Nghĩ tới nghĩ lui, hắn tự trấn an bản thân mình, trước mắt cứ vậy, sau này sẽ từ từ tìm phương pháp phá giải lời thề Thông Linh này.Liễu phu nhân không hề biết những suy nghĩ của hắn.

Dù sao hắn cũng đã thề Thông Linh, bà ta đã yên tâm mười phần.

Phải biết rằng, chú Thông Linh mà có thể giải được thì các cao thủ Tiên Quân lẫn Ma Quân chẳng lôi ra để uy hiếp nhau rồi.Lúc này, khuôn mặt Liễu phu nhân đã giãn ra, bà nhìn từ đầu đến chân Lý Quý, nhận xét:- Ngươi đã quá 25 tuổi lại không có linh căn, vốn không thể tu luyện, nhưng với Hợp Hoan Tông thì lại không thành vấn đề.

Chỉ là tâm tính lại quá tầm thường, suốt ngày chỉ lười nhác ham chơi.Bà ta dừng lại một chút, Lý Quý nghe vậy nét mặt vẫn bình tĩnh, chờ bà ta nói tiếp.- Dù vậy mỗi lần nhìn thấy nữ nhân là ánh mắt lấm lét, nổi lên dâm khí.- Ngoại hình cũng dễ nhìn, cơ thể cường tráng, dù sao cũng là một nhân tuyển không tồi.Lý Quý nghe đoạn đến đây cũng không khỏi thấy kì lạ.Từ lúc vào môn phái bước chân vào con đường tu luyện, hắn biết hắn phế vật như thế nào a.Lần đầu tiên không ngờ lại nghe 1 lời khen kì lạ như vậy, nhất thời hắn không biết nên vui hay nên buồn.Nhưng hắn cũng không dám tỏ thái độ, hắn gượng 1 bộ mặt dễ nhìn hết sức nói:- Người đừng đùa ta a.

Xin sư nương cho ta biết Hợp Hoan Tông là môn phái gì.- Ta không biết gì về Hợp Hoan Tông, sao dám làm chưởng môn Hợp Hoan Tông, người nên chọn 1 nhân tuyển khác a.Liễu phu nhân nhìn hắn trừng mắt, sát khí liền lộ ra.Lý Quý nhìn thấy sắc mặt bà liền giật mình, nhanh miệng nói:- Nếu không có nhân tuyển khác, ta cũng không ngại a.Liễu phu nhân bỗng cười 1 cách yêu mị, bà vén tóc nhìn hắn đầy thâm ý nói:- Ta tin chắc ngươi sẽ không hối hận về sự lựa chọn hôm nay.Lý Quý lộ vẻ suy ngẫm, Liễu phu nhân liền nói tiếp:- Nhưng đừng tự đắc, đáng lẽ nhân tuyển ta chọn không phải là ngươi, mà chính là Đại Hoàng Tử.

Chỉ trách ta xui xẻo, bị thương ngay lúc này, đành để tiểu tử ngươi chiếm tiện nghi.

.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Dục Tu Ký