Đoạt Thế Tranh Thiên

Chương 94: 94: Luyện Truyền Âm Phù


Trời tờ mờ sáng, ngày thứ ba tại thành Đông Hoàng.

Trôi qua một đêm Hàn Phi thay đổi vị trí liên tục, đã hấp thu Kim Hệ lấp đầy vào hai cánh tay.

Linh Nhãn đảo quét khắp nơi nhận định Kim Hệ chỗ này đã khô cằn, muốn hồi phục e là không ba tháng cũng mất nửa năm trừ khi có người mang đến dinh dưỡng bù đắp.

Xét sự tình cũng không ai dễ phát hiện ra sớm, Y cười gượng bẽn lẽn rời khỏi.

Nhận ra thay đổi rõ rệt về thể chất từ hai điểm kia với phần còn lại của cơ thể, hắn tính toán:

- Không xui xẻo gặp hoàn cảnh số đông tử địch, Kim Hệ trữ lượng này tiết kiệm tiêu sài dùng được mười lần Bạo Tinh Chỉ, một Chỉ đả thương Luyện Khí Cảnh tầng năm.

Hắn đem lực lượng khống vào cơ mạch, bộ dáng thong dong yên ổn.

Ra đến cửa gặp Hán Tương, Y tựa như cả đêm vẫn ở đó vừa thấy hắn, Y ôm quyền lễ bái chào đến:

- Chúc mừng huynh đệ đột phá, phần ân tình kia ta để mãi trong lòng.

Có gì sai bảo, huynh đệ cứ nói một lời là được.

Hàn Phi nhoẻn miệng cười:

- Ngươi cũng đột phá rồi!

Hán Tương bộc lộ khí lực Luyện Khí Cảnh tầng ba Kim Hệ, cúi đầu thấp điệu:

- Là ân tình huynh đệ mang đến, ta xúc động không tiện nói thêm.

Cùng lúc Phù Văn Kim Hệ trên tay Hàn Phi mất kiểm soát rung lên có dấu hiệu đang muốn hút lấy Kim Hệ tản ra từ người đối diện, phát giác sự tình trong lòng Y dâng lên chấn động:

“Không lẽ Ngoại Phụ Cửu Hệ Công Pháp bày bố trên thân người còn có khả năng hút khí hệ tương đồng từ người khác.

Ách..

ta trước giờ cũng chưa biết đến.”

Hàn Phi luống cuống muốn phong ấn Phù Văn nhưng hiện tại có người ngoài bên cạnh không thể để lộ thủ pháp kia.

Cũng may Hán Tương cảm nhận lực lượng quanh thân loạn, liền thu lại, ánh mắt kinh sợ giọng điệu run run:

- Huynh đệ thần pháp kinh người vượt cấp uy hiếp khí hệ, tại hạ bội phục.

Hàn Phi hiểu ra ý tứ trong tâm nhẹ nhõm:

“Hắn chỉ nghĩ ta cố tình bộc lộ lực lượng khoe mẽ chấn nhiếp.

Hai võ giả ngang cấp hoặc chênh lệch chút đỉnh ở tình huống đồng hệ, công phấp lẫn thủ pháp của người nào cao giai hơn khi triển khai sẽ có phần nhỉnh hơn một bậc về khí thế kèm góc độ nào đó.”

Hàn Phi cười tít mắt, ngượng ngùng sảo biện:

- Hán huynh quá lời, ta vừa đột phá khống lực chưa thuần, xin lượng thứ cho.

Vật kia không cần để tâm, chỉ là bồi lễ vung tay lố đà với ngươi tại Địa Bảng.

Cùng lắm có việc nhờ cậy ta sẽ tới cầu.

- Ta còn bận việc, gặp lại huynh sau nhé.

Hán Tương không có câu kéo, cúi đầu lễ tiễn.

Hàn Phi tìm đến một góc khuất nhanh chóng phong ấn chín điểm Phù Văn trên thân lại, xém chút lo lắng đến chảy cả mồ hôi.

“Ách..

không nghĩ Ngoại Phụ Cửu Hệ trên thân người còn có điểm tốt kia, ta đang rất lo không biết tìm đâu ra Tiểu Nguyên Mạch bổ sung, như này khi gặp địch nhân đồng hệ đánh hắn thoi thóp cứ vậy hút vào một ít không phải thu được lợi sao.

Bất quá điểm tốt này phải kín đáo, càng cần cẩn trọng khí hệ đối phương thiếu thuần.”

Rời khỏi Học Viện thuê cỗ xe nhỏ toan tìm đến Thiết lão, đi qua chốt vệ binh canh gác, Y ngồi bên trong thò tay ra ngoài chìa tấm lệnh bài Thượng Khách Đan Các, đám lính nhận diện toàn bộ bán quỳ hành ra lễ lớn không dám làm phiền.

Bạch Trung Doanh đứng ngóng ngoài cửa vừa thấy Hàn Phi đến, lễ độ chào bái:

- Hàn công tử, Gia Sư đã đến Luyện Khí Các tầng hai chưa về.

Dặn ta ở đây đợi ngươi, báo lại.

Hàn Phi nhẹ gật đầu đang tính quay lưng rời đi, bỗng Bạch Trung Doanh lời mềm vọng với:

- Cảm tạ công tử về Thần Dược kia, bọn ta nói với tên Thương Nhân rằng tin tức lấy từ chỗ ngươi, hắn liền thoải mái để lại ba trăm bình.

Hàn Phi hiểu ý cười nói:

- Ồ, việc nhỏ không đáng tính toán.

Dứt câu ra hiệu cáo từ, quay lưng rời khỏi.

Bạch Trung Doanh trong tay đang kẹp sẵn một Túi Trữ Vật chứa đầy Linh Thạch, hắn cũng không biết quan hệ giữa Hàn Phi với Thiết Lão, chỉ biết gần đây Sư Tôn của hắn căn dặn phải đối lễ đặc biệt.

Còn vì sau vụ mua Thần Dược không cần xếp hàng kia, về đến Gia Tộc hắn cũng được tán thưởng, Đại Lão chỉ dạy phải bồi lễ thế nào.

Đến Luyện Khí Các tra một ít thông tin tìm ra phòng Thiết lão, dùng Linh Nhãn kín đáo xuyên thấu vào trong, quét mắt khắp diện tích phát giác Thiết lão đã luyện được bốn bộ Giáp Phòng Hộ thượng phẩm, tấm tắc khen lão đầu thiên tư không tệ, chính mình đưa đến phương pháp chỉ điểm kĩ càng nhưng cấp bậc đồng dạng lão không dễ trong nửa ngày một đêm luyện ra số lượng kia.

Đinh ninh tiến vào truyền ra một ít thủ pháp.

Thiết lão cảm ứng được có kẻ xem lén, dò xét đến phát giác Hàn Phi Y mới buông lỏng nhưng không thể buông tay đón tiếp vì đang thời điểm then chốt đúc luyện bộ thứ năm.

Chỉ kịp tranh thủ một nhịp vung tay phát lực gỡ xuống niêm phong lối vào.

Cửa mật thất mở, Hàn Phi nhẹ nhàng đi đến bên cạnh chỉ điểm.

Thiết lão tinh ý làm theo, công đoạn hoàn thiện cũng tăng gấp ba, độ tinh mĩ cao cấp hơn dự tính ban đầu một chút.

Vừa xong một bộ Thiết lão phấn khởi ra mặt, ngắm nghía không rời mắt xém chút quên cả bên cạnh có người.

Hàn Phi nhắc nhở:

- Ngươi tiếp tục Luyện Giáp, một bên ta cần làm chút việc!

Thiết lão nhảy dựng, nửa vui nửa hoảng:

“Ta làm bên cạnh cao nhân, như này chính là muốn chỉ điểm thêm cho ta..

Bằng không Y có thể sang phòng khác cao cấp hơn mà..

nhanh nắm bắt tình huống, tránh Y đổi ý.”

Nghĩ vậy hí hửng tranh thủ thao tác cũ có phần gấp gáp.

Hàn Phi chỉ dẫn một hồi, động tác của lão cũng thuần thục.

Hắn mới yên tâm ngồi qua một bên lấy ra hai Ngọc Thạch cấp ba khắc lên Phù Ấn, cử tay nhanh nhẹn điểm chỉ trường lưu kéo về Linh Khí xây đắp trận hình.

Chỉ qua mấy nhịp hít thở đã xong.

Sau khoảng thời gian tầm một nén nhang, Thiết lão mồ hôi nhễ nhãi gương mặt lại rạng ngời ẵm đến một bộ Phàm Giáp cực phẩm ba sao.

Hàn Phi đưa ra hai mảnh Ngọc vừa khảm Trận, điệu ngữ chậm rãi:

- Đánh ấn kí đạo niệm của ngươi lên, giữ lấy một mảnh.

Thứ này gọi là Truyền Âm Phù, phạm vi ba trăm dặm có thể liên lạc với mảnh còn lại.

Thiết lão trợn mắt cả kinh:

“Truyền Âm Phù ta đã nghe qua nhưng chỉ trong một trăm dặm trở lại, khoảng cách năm mươi dặm thôi được bán ở Kinh Đô đã có giá cao ngất.

Họa may vài thế lực cự đầu trong thành đủ tầm sở hữu.

Ba trăm dặm, thật mới nghe lần đầu.”

Thiết lão làm theo căn dặn, cất vào một mảnh.

Hàn Phi thu lấy mấy bộ Phàm Giáp trên kệ, nhàn nhạt hỏi:

- Tại thành Đông Hoàng ngươi có biết nơi nào tồn tại Kim Hệ nồng đậm không?

Thiết lão trước đó chú ý Hàn Phi đã đột phá chưa kịp chúc mừng, lúc này nghe hỏi đến, khẩn trương đáp:

- Lão Sư, ngươi khí hệ Kim sao! Không dám giấu ta biết một chỗ Kim Hệ nồng đậm nhưng xét vị trí của ta chưa đủ tư cách dẫn ngươi vào.

Hàn Phi nhíu mày:

“Lão đầu nhà ngươi hôm nay sao nói lời mập mờ như vậy”

Bộ dáng mất hứng, lời lẽ lại tựa không vội không gấp:

- Ngươi nói rõ vị trí, ta tự đến được.

Thiết lão thoáng xấu hổ, tặc lưỡi đáp:

- Không chỉ nồng đậm, nơi đó Kim Nguyên Mạch.

Ta rất rành đường đến, chỉ không thể dắt ngươi vào!

Hàn Phi nghiêng mắt nhìn qua, thái độ chán ghét, giọng điệu tựa mất kiên nhẫn:

- Ngươi nói rõ xem nào?.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Đoạt Thế Tranh Thiên