Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 5354: 53: Ảnh Hưởng Quan Hệ Quốc Tế 54: Đó Là Kẻ Điên


53: Ảnh Hưởng Quan Hệ Quốc Tế

Hắn ta là Tông Sư võ đạo, là gia chủ của gia tộc Karasawa!

Thực lực võ đạo của hắn ta trên bảng xếp hạng Tông Sư châu Á có thể nằm trong top 300!

Thế mà một đấm của Diệp Bắc Minh lại có thể đánh lui hắn ta?

Đúng là không thể tin nổi!

Nên biết rằng, bảng xếp hạng Tông Sư châu Á chỉ có tổng cộng 1000 cái tên!

Tông sư đứng sau hạng 500 đều là lũ vô dụng đi lên bằng thuốc nọ thuốc kia! So với những Tông Sư võ đạo thật sự như họ có thể nói là vô cùng khác biệt!

Tông Sư võ đạo đi lên bằng dược vật cũng chỉ có thể làm vệ sĩ cho mấy người giàu có, hoặc là phục vụ cho một số gia tộc!

Chỉ có những Tông Sư võ đạo đứng đầu như họ mới đi vào cảnh giới Tông Sư võ đạo bằng cách tu luyện!

Hạng 500 trên bảng xếp hạng Tông Sư châu Á chính là lằn ranh phân chia thực lực!

Hạng sau 500 đều là rác rưởi!

Nằm trong top 500 mới được gọi là những Tông Sư võ đạo!

Mà trong top 300 lại càng là cao thủ! Những người đó một là xuất thân từ gia tộc võ đạo, hai là đi ra từ quân đội nước nhà!

Diệp Bắc Minh dùng một đấm đánh hắn ta lùi lại, thực lực chắc chắn nằm trong top 300!

Anh bao nhiêu tuổi?

Chắc chỉ mới hai mấy nhỉ!

Dù dùng dược vật để đi vào bảng xếp hạng các Tông Sư đứng đầu châu Á thì cũng phải qua đầu ba!

Trong số 300 Tông Sư võ đạo đứng đầu đó không có người nào dưới năm mươi!

Mí mắt Kazuo Karasawa giật thật mạnh, khi hắn ta đang khiếp sợ thì Diệp Bắc Minh lại ra tay, một cước đá Trần Quần An văng xa, giẫm nát bắp đùi ông ta!

“Phập!”

Một đùi của Trần Quần An lập tức khô quắt đi.

Máu thịt và xương cốt đã bị giẫm nát, da cũng dính lại với nhau.

“A…”

Trần Quần An phát ra tiếng hét như chọc tiết heo, ông ta muốn chết ngất đi để quên nỗi đau đớn này.

Đáng tiếc, ông ta căn bản không thể làm được!

Đau nhức lan ra khắp các dây thần kinh khiến ông ta vô cùng tỉnh táo!

Cảm giác đau đớn này còn đáng sợ hơn gi3t chết ông ta cả ngàn lần!

“Bốp bốp bốp…!”, Trần Quần An quỳ rạp dưới đất, dập đầu: “Bắc Minh, Diệp Bắc Minh, tôi biết sai rồi, cầu xin cậu hãy tha cho tôi đi, tôi không muốn chết… Hu hu hu, tôi thật sự biết lỗi rồi, tôi không nên cắn nuốt sản nghiệp của gia đình cậu, tất cả là do lũ Đông Doanh này, là chúng sai sử tôi”.

“Bọn chúng… Tất cả đều do chúng, chính là Koizumi Kotaro và Kazuo Karasawa, chúng muốn xây nhà xưởng ở Giang Nam, bố cậu chính là chướng ngại vật của chúng…”

Trần Quần An khai ra hết!

“Thế à”, Diệp Bắc Minh khẽ gật đầu.

Trần Quần An chỉ là một con chó, đám Đông Doanh kia mới là kẻ đầu sỏ!

Trần Quần An run rẩy nói: “Đừng…”

“Yên tâm, tạm thời ông chưa thể chết được”, Diệp Bắc Minh nở nụ cười.

Nhưng trong mắt Trần Quần An thì nụ cười đó còn đáng sợ hơn cả ma quỷ!

Ông ta chỉ thấy Diệp Bắc Minh đưa tay, đầu ngón tay xuất hiện vài ngân châm, “soạt” một cái ghim vào vết thương của bả vai và đùi của Trần Quần An.

Ngân châm ghim vào!

Máu được cầm nhanh trong nháy mắt!

Tạm thời Trần Quần An sẽ không chết vì mất máu quá nhiều!

Nhưng cảm giác đau đớn đó thì ông ta không thể nào trốn được, chỉ có thể cắn răng chịu!

Điều này còn đáng sợ hơn cả cái chết!

Sau khi làm xong, Diệp Bắc Minh chậm rãi quay đầu nhìn đám người Đông Doanh, bình tĩnh hỏi: “Đây là con chó các người nuôi, hôm nay nó cắn nhà họ Diệp tôi, các người tính thế nào?”

Âm u!

Lạnh lẽo như băng!

Koizumi Kotaro lạnh đến mức rùng mình.

Dù đối mặt với con rắn cực độc thì hắn ta cũng không có cảm giác này!

Hắn ta có cảm giác người đàn ông đứng trước mặt mình còn đáng sợ hơn loài rắn cực độc gấp ngàn lần!

Nếu để anh quấn lấy, chắc chắn sẽ phải chết không thể nghi ngờ!

Hơn nữa, cả Kazuo Karasawa còn không thể ngăn nổi một đấm của Diệp Bắc Minh, Koizumi Kotaro đã biết được thực lực võ đạo đáng sợ của anh.

“Anh Diệp Bắc Minh, anh đừng hiểu lầm! Năm năm trước đúng là chúng tôi có ý định ra tay, đối phó với nhà xưởng của bố anh! Nhưng chúng tôi còn chưa kịp ra tay thì nhà họ Diệp đã bị tiêu diệt”.

Koizumi Kotaro nhanh chóng lên tiếng, dứt khoát thừa nhận.

“Sau đó, do Trần Quần An chủ động tìm tới chúng tôi, nói ông ta có thể giúp chúng tôi”.

“Tôi lấy danh dự của thương hội Đông Doanh ra thề, chuyện này chắc chắn không liên quan gì đến chúng tôi hết!”

“Không có liên quan hả? Ha ha”, Diệp Bắc Minh nở nụ cười.

Một câu không liên quan nghe nhẹ nhàng thế.

Là phủi hết đi chắc ?

Nếu Trần Quần An không được đám người Đông Doanh ủng hộ thì sao có thể đi tới ngày hôm nay!

Sao có thể chiếm lấy nhà xưởng của nhà họ Diệp!

Kazuo Karasawa đi tới, cùng là Tông Sư võ đạo, hắn ta không sợ Diệp Bắc Minh: “Diệp Bắc Minh, tôi biết thực lực võ đạo của cậu rất mạnh, nhưng nước cậu có câu thế này, núi cao còn có núi cao hơn, vỏ quýt dày thì có móng tay nhọn! Gia tộc Karasawa tôi có Đại Tông Sư bảo vệ, sẽ không để mặc cho cậu thích làm gì thì làm!"

Koizumi Kotaro thấy thế, cũng bổ sung thêm một câu: “Anh Diệp Bắc Minh, chúng tôi là người Đông Doanh, nếu anh dám làm bậy ở thương hội Đông Doanh thì sẽ dẫn đến quan hệ quốc tế!”

Uy hiếp!

Cảnh cáo!

Chỉ cần Diệp Bắc Minh biết suy nghĩ, thì sẽ không tiếp tục dây dưa như thế!

Còn Trần Quần An, muốn phế thì cứ phế đi!

Cùng lắm thì, bọn họ đi tìm một con chó khác, có khi nó còn nghe lời hơn đấy?

“Chó gây họa thì chủ phải chịu trách nhiệm! Vả lại tôi cũng muốn thử xem mấy người chết rồi thì rốt cuộc có dính đến quan hệ quốc tế hay không!”, Diệp Bắc Minh thản nhiên nói.

“Anh nói cái gì?”

Mặt Koizumi Kotaro lập tức thay đổi, lùi về sau vài bước.

“Giết nó…!”

Kazuo Karasawa đã chuẩn bị trước, hét lớn một tiếng, trong thương hội Đông Doanh phía sau có một đám võ sĩ áo đen lao ra..

54: Đó Là Kẻ Điên

Ba mươi võ sĩ áo đen vọt tới, bọn họ đều là tử sĩ mà Kazuo Karasawa huấn luyện ra!

“Soạt soạt soạt!”

Hơi thở của đám võ sĩ đó vô cùng hung hãn, khát máu, tàn bạo!

Diệp Bắc Minh chỉ cần liếc mắt đã nhận ra, đây đều là những võ giả cấp Thiên dùng dược vật để tạo ra.

Ba mươi tử sĩ cấp Thiên, dù là Tông Sư võ đạo cũng phải cắn răng nuốt hận!

Lũ người Đông Doanh này quả nhiên không hề có lòng tốt, thế lực của chúng ở đất nước họ lại khổng lồ đến như thế!

Một võ sĩ xông lên, thanh đao trong tay từ trên trời giáng xuống nhanh như chớp!

Chuẩn bị tiễn đầu của Diệp Bắc Minh rời khỏi cổ anh!

“Keng!”

Diệp Bắc Minh giơ hai ngón tay, kẹp lấy thanh đao của võ sĩ đó, nội kình chấn động mạnh.

Thanh đao kia nhanh chóng nổ tung!

Hóa thành chục mảnh nhỏ!

“Mày…”, võ sĩ kia ngây người.

Kazuo Karasawa và Koizumi Kotaro cũng giật mình.

Đó chính là đao võ sĩ được rèn từ thép nguyên chất, chém được cả sắt thép bình thường.

Thực lực của Diệp Bắc Minh đáng sợ đến thế ư?

“Rầm!”

Một tiếng vang thật lớn, một đấm của Diệp Bắc Minh dừng lại ở ngực của võ sĩ nọ.

Ngực tên kia lõm xuống, lưng lại gồ lên một khối to, trực tiếp ngã xuống đất chết tươi!

Hai võ sĩ, một trái một phải lao tới!

Diệp Bắc Minh giơ hai tay, cùng chụp lấy đầu của cả hai người.

“Bốp…!”

Trái và phải chạm vào nhau, não văng tung tóe!

“Tên khốn kiếp!”

Sau lưng lại xuất hiện năm võ sĩ, bọn họ đi guốc gỗ, lao với tốc độ cực nhanh.

Năm thanh đao võ sĩ chém tới, đao quang kiếm ảnh khiến đám tai to mặt lớn đang đứng xem cuộc chiến dựng thẳng tóc gáy!

Diệp Bắc Minh ngồi xổm xuống, liên tục đá ra năm cái như gió thu cuốn hết sạch lá vàng!

Bốp! Bốp! Bốp! Bốp! Bốp!

Năm võ sĩ Đông Doanh bay ra ngoài như chó chết, sau đó rơi xuống đường cái!

“Két!”

Chiếc xe chở hàng to đang chạy tới, phanh không kịp nên cán ngang qua người họ.

“Ngu xuẩn!”

Đám võ sĩ còn lại thấy người bên mình chết thảm thì tức giận gầm lên.

Diệp Bắc Minh cười khẽ, bọn họ còn chưa kịp ra tay thì anh đã vọt vào trong đám người!

“Bốp!”

Một võ sĩ bị anh đá chết.

“Răng rắc!”

Một đấm đánh ra, như đánh xuyên qua cả ngọn núi, ngực võ sĩ đó lõm xuống.

Báy tám người sau lưng cũng thế, ngực đều bị đánh bay, xương sườn gãy lìa, đâm vào lục phủ ngũ tạng, lập tức chết tươi!

“Rầm!”

Diệp Bắc Minh lại nhảy lên, bỗng lao vụt lên cao mười mấy mét giẫm nát đầu đám võ sĩ kia.

Như chuồn chuồn lướt nước!

Mỗi lần giẫm xuống một người!

Ba mươi tử sĩ cấp Thiên trong tay Diệp Bắc Minh còn chẳng thể chịu nổi quá ba phút, tất cả đều chết hết.

Không khí rơi vào một mảnh yên tĩnh!

Đám người giàu của Giang Nam đến thương hội Đông Doanh đứng yên đó, cả người run run, sắc mặt già nua trắng bệch!

Thanh niên trước mặt không khác gì một thần chết!

Dù là Chu Thiên Hạo đi cùng anh cũng không nhịn được run rẩy.

Ông biết Diệp Bắc Minh rất mạnh, nhưng không ngờ lại mạnh đến mức này!

Con ngươi Diệp Bắc Minh khẽ đảo qua, Koizumi Kotaro và Kazuo Karasawa đã sớm biến mất không còn bóng dáng: “Muốn chạy hả? Chỉ cần là kẻ liên quan đến thảm án của nhà họ Diệp năm năm trước, thì chẳng có ai là vô tội”.

“Chú Chu, trông chừng Trần Quần An, cháu đi giết người!”

Anh lao nhanh đi vào trong thương hội Đông Doanh.

Bấy giờ, Koizumi Kotaro và Kazuo Karasawa đã chạy vào nơi sâu nhất trong thương hội Đông Doanh.

Cả người Kazuo Karasawa vã mồ hôi lạnh!

Hắn ta là Tông Sư võ đạo, nhưng khoảnh khắc Diệp Bắc Minh vừa ra tay thì hắn ta đã biết mình không phải là đối thủ của người này!

Mặt mũi Koizumi Kotaro trắng bệch, sau khi lao vào phòng luyện thép thì đã tức giận mắng, vừa mắng vừa gào: “Tên điên! Thằng điên đó! Sao trên đời lại có một kẻ điên như nó? Lũ người chết tiệt! Tên khốn nạn đó!”

“Nó làm như thế là trực tiếp phá vỡ kế hoạch của chúng ta”.

“Không được, tôi phải tìm đại sứ quán nước ta, nhất định phải mang tên giết người hung tàn này ra công lý!”

Koizumi Kotaro nói xong bèn run rẩy cầm lấy điện thoại trên bàn, bấm một dãy số.

“Bịch!”

Lúc này, cửa phòng chế tạo phát ra tiếng vang rất lớn.

Hình như có người đang va chạm mạnh vào vách tường!

Tiếng kêu la hoảng sợ và thảm thiết vang vọng!

Koizumi Kotaro biết, vệ sĩ bên ngoài đã bị Diệp Bắc Minh giải quyết sạch!

“Đáng chết! Sao thằng khốn đó lại nhanh tới vậy?”, tay của Koizumi Kotaro đang run lên trông thấy, gương mặt nhăn nhúm và nói chuyện cũng không còn lưu loát: “Nghe! Nghe!”

“Mau nghe máy đi!”

“Nếu còn không chịu nghe thì chúng tôi sẽ chết hết!”

Kazuo Karasawa là một Tông Sư võ đạo nên vẫn còn bình tĩnh suy xét và an ủi một câu: “Yên tâm, vách tường này là thép nguyên khối dày tận năm centimet, dù có dùng súng bắn cũng không thể xuyên qua được!”

Vừa dứt lời!

“Ầm!”

Một tiếng nổ đầy kh ủng bố vang lên, vang vọng cả căn phòng.

“A!”

Koizumi Kotaro hét thảm một tiếng, màng nhĩ đã rách mất.

Máu tươi đầm đìa!

Đồng tử Kazuo Karasawa co rụt lại, không dám tin nhìn vách tường thép kia!

Trông thấy cảnh tượng khó tin nhất trong đời!

Chỉ thấy, trên vách tường dày năm centimet đó là một hình nắm đấm trực tiếp lồi lên!

“Rầm!”

Lại thêm một đấm!

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ