Đấu Thần

Chương 95: Lại đột phá


Nguồn: VipVanDan

***

Lý Dật đưa tay xoa xoa khuôn mặt cứng đờ của mình, đợi đến lúc vẻ mặt đã tự nhiên hơn, hắn mới cười khổ nói:

- Lão quỷ... Ngươi...Ngươi làm cho thanh thế lớn như vậy, lẽ nào không sợ lão bằng hữu của ngươi biết sao?

Xà Tôn Giả thản nhiên nói:

- Không sao, chiêu này của ta cũng là cướp lại từ tay người khác, trước nay đều chưa dùng lần nào, cho dù hắn cảm ứng được khí tức này cũng sẽ không cho rằng là ta.

Lý Dật lại vỗ mặt, lắc đầu nói:

- Vậy ngươi biến thành như vậy, còn không sợ người của Vạn Triều Thành không biết sao?

Xà Tôn Giả cười lạnh một tiếng, nói:

- Đấu kỹ cấp Bạch Hổ, chiêu nào tu luyện mà không kinh thiện động địa khấp quỷ thần? Trừ phi là tu luyện trong thâm sơn cùng cốc, bằng không ngươi còn muốn che giấu sao? Thế nhưng với tình hình lúc này của ngươi mà nói, chắc là không có thời gian để tiềm tu trong sơn mạch nào chứ? Bản tôn dùng chiêu này, một là để người nhìn thấy uy lực của nó, còn cái thứ hai, cũng là để cảnh cáo, bằng không khi ngươi tu luyện, đám tiểu bối không có mắt ấy lại chạy đến đây đục nước béo cò, e rằng đây cũng không phải chuyện ngươi muốn chứ?

Lý Dật khẽ lắc đầu, cảm thấy không còn gì để nói, với khí thế và uy áp mà Xà Tôn Giả phát ra vừa rồi, có lẽ những người có chút đầu óc sẽ không chạy tới đây tìm cái chết.

Vì vậy chiêu này tuy rằng có vài phần lộ liễu, nhưng xét từ một góc độ nào đó, lại giảm tính khả năng có người có ý đồ với Lý Dật trong lúc hắn tiềm tu.

Dù gì, chiêu này của Xà Tôn Giả đã công khai thừa nhận đang có sự tồn tại của một tuyệt đại cường giả trong Vạn Triều Thành này.

- Được rồi, đừng phí lời nữa, tập trung lại cho Bản Tôn!

Xà Tôn Giả nhíu mày, tiện tay búng nhẹ, một luồng đấu khí hồng sắc đã điểm vào trán của Lý Dật, sau đó, trong dòng ý thức cuộn trào ngay lập tức đã nhấn chìm Lý Dật vào trong biển thông tin.

- Huyết Nguyệt Cuồng Cương, Đấu kỹ Bạch Hổ Hạ cấp! Lấy đấu ngưng hình, lấy khí thành cương. Hình cương cùng tụ, biến thành Huyết Nguyệt! Huyết Nguyệt vừa xuất hiện, thiên địa cùng than.

Lời giới thiệu đơn giản như vậy, hoàn toàn không nói quá về sự lợi hại sau khi tu luyện thành Đấu kỹ này, thế nhưng, chỉ là lời giới thiệu đầy sát khí này, đã khiến Lý Dật phải rùng mình.

Chiêu vừa rồi của Xà Tôn Giả đã để lại cho hắn một ấn tượng vô cùng sâu sắc!

Nhìn vẻ mặt của Lý Dật, Xà Tôn Giả nhàn nhạt nói:

- Tiểu tử ngươi cũng may mắn lắm, Huyệt Nguyệt Cuồng Cương được coi như là dễ tu luyện nhất trong các Đấu kỹ cấp Bạch Hổ. Thế nhưng tiền đề của nó là phải cực kỳ khắc khổ, đó chính là yêu cầu, trong đấu khí của ngươi tu luyện phải ẩn chức khí Huyết sát... Thế nhưng khí Huyết sát trong Thiên Ma Cửu Biến của tiểu tử ngươi tu luyện lại chính là nhất đẳng trong Công pháp thiên hạ. Vì vậy chiêu này để ngươi tu luyện đúng là không còn gì thích hợp hơn... Chỉ có điều, chiêu này muốn tu luyện cũng không dễ dàng như vậy a...

Nói tới đây, Xà Tôn Giả không khỏi nở nụ cười đầy âm mưu:

- Ngươi thấy huyện động ta để lại vừa rồi không?

Lý Dật liếc nhìn huyệt động trên vách núi, không khỏi nuốt nước bọt, nói:

- Nhìn rõ rồi...

- Đó. những tia huyết sắc thiểm điện đó, ngươi cảm thấy có đẹp không?

- Lý Dật cười khổ một tiếng, lờ mờ cảm thấy chút không ổn, nhưng vẫn gật đầu nói:

- Đẹp...Đẹp...

- Đẹp thì tốt.

Xà Tôn Giả cười cười nói:

- Bắt đầu từ ngày hôm nay, ngươi phải tu luyện trong huyệt động đó. Nhớ kỹ, khi tu luyện, đấu khỉ của ngươi không thể bảo vệ được da thịt của ngươi, chỉ có thể bảo vệ tâm mạch thôi...Những tia huyết sắc thiểm điện ấy, chỉ cần chạm đến người ngươi, ngươi phải nghĩ cách luyện hóa nó, để chúng trở thành của mình...Lúc nào ngươi luyện hóa thành công huyết sắc thiểm điện ấy, vậy thì, ngươi đã có vốn để tu luyện Huyết Nguyệt Cuồng Cương rồi. Nếu ngươi không qua được ải này, vậy thì e rằng ngươi cũng không thể sử dụng được Huyết Nguyệt Cuồng Cương đó đâu. Tiểu tử... Ta đã tốn nhiều công sức như vậy mới chuẩn bị môi trường tốt này cho ngươi, ngươi đừng bao giờ lãng phí nó a...

Khẽ gật đầu rồi nhìn những tia thiểm điện lớn đang lưu động giống như linh xà, Lý Dật không nhịn được nói:

- Thứ đó vừa vào người, ta có bị điện giật không...?

- Đến tám thành đấy.

Xà Tôn Giả nhàn nhạt cười:

- Bằng không tiểu tử ngươi lại tưởng rằng Đấu kỹ cấp Bạch Hổ đều dễ dàng tu luyện như vậy? Nếu ngươi không qua được ải này, cho dù ngươi miễn cưỡng dùng được Huyệt Nguyệt Cuồng Cương, vậy thì cơ thể của người chắc cũng sẽ bị nổ tung thôi! Tiểu tử, khẩu quyết tâm pháp ta đều cho ngươi rồi. Khi luyện hóa huyết sắc thiểm điện, cùng lúc còn phải tu luyện Đấu kỹ này, sự khổ tâm của Bản tôn, hy vọng ngươi đừng bỏ phí a...

Vẻ đau khổ trên mặt Lý Dật đã dần dần biến mất, hắn khẽ nheo mắt lại, sau chốc lát nhàn nhạt nói:

- Lão quỷ, chỉ hy vọng sau khi luyện xong chiêu này, có thể giúp ta đạt được tâm nguyện a!

Lý Dật nhàn nhạt cười, rồi đạp mạnh chân, cả người đã bắn vào trong huyệt động khổng lồ ở vách núi.

Đặt chân vào trong huyệt động, Lý Dật liếc nhìn xung quanh, huyết sắc thiểm điện đang lưu động trên đất khiến hắn tê rần người.

Chần chừ một hồi, hắn mới nhẹ nhàng nhảy vào vị trí trung tâm của huyệt động.

Vừa hạ chân xuống, những tia huyết sắc thiểm điện lúc này giống như có linh tính vụt lao mạnh tới Lý Dật.

Lý Dật giống như bị sét đánh trúng, cả người bật nảy lên cao!

- Á!

Lý Dật kêu thảm một tiếng, chí ít có mười đạo huyết sắc thiểm điện cùng lúc đánh vào người hắn, khiến hắn tê dại khắp người. Đấu khí trong tay chớp mắt tiêu tán, hắn vừa định ngưng kết đấu khí để chống lại những tia thiểm điện, giọng nói của Xà Tôn Giả đã nhàn nhạt vang lên:

- Tiểu tử! Không được dùng đấu khí chặn lại! Tập trung tinh thần!

Lý Dật méo xệch miệng, cả người tê dại. Cảm giác tê tê này khiến giọng nói của hắn lập cập:

- Lão...Lão quỷ...Ngươi...Ngươi chắc chắn cố ý hành hạ ta!

Ầm~~

Lại có một đạo huyết sắc thiểm điện đánh vào người hắn, khiến hắn lại bật lên cao.

Xà Tôn Giả lạnh giọng nói:

- Tiểu tử, nếu ngươi muốn thiểm điện đánh ngươi thành tro bụi, có thể tiếp tục phí lời thêm đi!

- Muốn Thiếu gia chết! Đâu có dễ dàng vậy?

Lý Dật chợt giận dữ quát một tiếng, chỉ quyết trong tay thay đổi, lại đã xếp bằng ngay ngắn trong không trung, mặc cho dòng điện lưu bên người, cứ như vậy mà bày ra tư thế tu luyện.

Ầm~~

Hắn vừa ngồi đúng tư thế, lại bị thiểm điện đánh vào.

- Mày nghĩ ta dễ ức hiếp phải không?

Khẽ quát một tiếng, Lý Dật tiện tay vỗ ra, một đạo đấu khí mỏng bắn mạnh vào luồng điện lưu ấy, thế nhưng bị dòng điện lưu đánh ngược lại còn men theo đấu khí của hắn tràn vào trong cơ thể.

Ầm~~

Lại bị bật cao lên lần nữa.

- Ta không tin mày lại còn tiếp tục như vậy?

Ầm~~

Xà Tôn Giả lửng lờ trên không trung nở ra một nụ cười nhàn nhạt, nhìn Lý Dật đang bị chuỗi điện quang đánh chết đi sống lại, hắn chợt khẽ than, nói:

- Cho dù là một Đấu Sư, trong tình huống này mà chỉ sợ xảy ra một chút, e rằng cũng bị đánh tan thành tro bụi. Tiểu tử này xem ra đã có chút nắm bắt về cách đối phó với thiểm điện...Xem ra Bản tôn lần này đã không chọn nhầm người a!

Ầm~~

Lúc nói, Lý Dật đã lại bị giật tung người lên cao, chỉ điều nếu nhìn kỹ, lần này đã khác với mấy lần trước, cơ hồ đã có chút khác biệt. Lý Dật đã bắt đầu điều khiển được hình tích cơ thể của mình, không cho nhiều thiểm điệu đánh vào người mình.

o0o

- Ầm~~ Ầm~~ Ầm~~

Đã bảy ngày bảy đêm trôi qua, huyết sắc thiểm điện vẫn không ngừng đánh trong huyệt động khổng lồ ấy. Nhưng những tia thiểm điện ấy vừa đến vị trí trung tâm, đều bị gạt ra sang bên một cách quỷ dị, cơ hồ có thứ gì đó đã chặn lại bước đi của chúng.

Nếu nhìn kỹ, sẽ có thể phát hiện, ở chính giữa huyệt động, một thiếu niên đang để ngực trần ngồi xếp bằng tu luyện, trong tay hắn kết thành một ấn ký kỳ dị, làn da lấp loáng tia hồng sắc quỷ dị. Nhưng điều khiến người ta phải kinh ngạc chính là, thân hình của hắn giống như đang trôi nổi lênh đênh trên không trung.

Mỗi lần những tia huyết sắc thiểm diện ấy đánh vào bên người hắn, trên người hắn luôn hiện ra những tia hồng quan vô hình gạt những tia thiểm điện sang bên.

- Hôm nay là ngày thứ mấy rồi...

Thiếu niên trong lúc tu luyện khẽ nheo mắt lại, tự mình lẩm bẩm.

Ở nơi mà hắn nhìn thấy, toàn bộ đều là huyết sắc thiểm điện, không đưa ra cho hắn một đáp án nào.

Hắn khẽ lắc đầu, rồi lại nhắm mắt điều tức.

Thế nhưng theo động tác của hắn, có vài tia điện quang huyết sắc từ từ luồn vào trong lỗ mũi hắn, sau đó nhanh chóng đi vào trong kinh mạch.

Những tia thiểm điện vốn dĩ vô cùng điên cuồng, khi vào trong cơ thể của hắn, đột nhiên lại ngoan hiền hơn, men theo kinh mạch của hắn từ từ trượt xuống, đến vị trí của khí hải đan điền, giống như gặp phải hắc động, từng tia bị hút vào trong lốc xoáy đấu khí.

Cảnh tượng này nói một cách chân thực, trải qua mấy ngày nỗ lực, thiếu niên lúc bắt đầu chỉ có thế khó nhọc tránh né khỏi những tia huyết sắc thiểm điện ấy, hiện tại đã có thể luyện hóa chúng tửng chút một rồi.

Đương nhiên luyện hóa những tia thiểm điện này, lúc bắt đầu cực kỳ hao phí tâm sức. Mấy lần hắn cơ hồ cảm thấy gân mạch như bị hủy bởi sự xung điện. Thế nhưng, mỗi lúc như thế này, Lý Dật lại phải khổ sở bảo vệ tâm mạch của mình, mặc cho huyết điện chạy loạn trong người mình, mãi đến lúc bản thân chúng ngừng lại.

Đương nhiên, quá trình này là một việc vô cùng đau khổ, thế nhưng sự đau khổ ấy cũng không phải không tác dụng. Ngoài việc khiến cơ thể của Lý Dật trở nên mạnh mẽ hơn, người hắn lúc này đã có vài phần miễn dịch với nhưng tia huyết sắc thiểm điện ấy. Trong lúc đã quen với quỹ đạo chuyện động của huyết sắc thiểm điện, hắn mới bắt đầu thử luyện hóa những tia thiểm điện này.

Bước này có thể nói là một bước tiến bộ lớn.

Thiên địa nguyên khí vận hành trong huyết sắc thiểm điện này sung mãn đến đâu? Có lẽ vì thuộc tính cuồng bạo của thiểm điện, càng thích hợp với Công pháp của Lý Dật.Vì vậy cùng lúc với việc hắn luyện hóa những tia thiểm điện này, thực lực của bản thân cũng không biết từ lúc nào đã có tiến bộ.

- Lần này, chơi to một chút đi!

Lý Dật cười lạnh một tiếng, ánh mắt hướng nhìn về một đạo huyết sắc thiểm điện to bằng cánh tay ở phía không xa.

- Lão quỷ! Đại lễ của ngươi ta đây sẽ nhận!

- Xoẹt~~

Lý Dật khẽ vung tay lên, một đấu khí mỏng manh được bắn ra, chớp mắt đã bao trọn lấy huyết sắc thiểm điện ấy. Thiểm điện vốn dĩ đang cuồng bạo vô cùng, giờ giống như mất phương hướng xoay chuyển loạn lên. Đang không có chỗ di chuyển, lúc này đấu khí của Lý Dật vừa chạm tới, ngay lập tức nó thò ra giống như một con linh xà.

Lý Dật thu hết sự tập trung, mặc cho đạo huyết sắc thiểm điện ấy chui vào người mình, rồi chạy loạn trong kinh mạch. Đến khi nó chạy vào khí hải đan điền, lốc xoáy đấu khí đang im hơi kia chợt vụt chuyển, hút tia huyết sắc thiểm điện này vào.

Huyết sắc thiểm điện giống như có linh tính, xoay người bỏ chạy, thế nhưng Lý Dật hự một tiếng, hấp lực của lốc xoáy đấu khí chợt lớn mạnh hơn, cứ như vậy kéo huyết sắc thiểm điện lại.

Huyêt sắc thiểm điện vừa mới chạm vào lốc xoáy đấu khí, đấu khí hắc sát có thêm vài tia huyết quang đã giống như một chiếc cối xay nghiền nát nó. Đạo thiểm điện tuy rằng mạnh hơn rất nhiều so với những mảnh thiểm điện lúc trước, thế nhưng qua những ngày tu luyện gian khổ, Lý Dật sớm đã quen với nó. Hắn dùng đấu khí bao phủ cả tia thiểm điện, đưa nó vào trong lốc xoáy đấu khí đang không ngừng nghiền xé. Cho dù đạo huyết sắc thiểm điện ấy có mạnh, kháng cự quyết liệt, thế nhưng với sự nghiền nát bền bỉ nước chảy đá mòn cũng đã dần biến thành thiên địa nguyên khí, hòa nhập vào bên trong lốc xoáy đấu khí.

Không biết bao lâu sau, đợi đến lúc đạo huyết sắc thiểm điện ấy đã hoàn toàn bị luyện hóa, Lý Dật chấn động toàn thân. Lốc xoáy đấu khí lúc co lại lúc lại bùng ra, tuy kích thước không đổi, thế nhưng lúc này huyết sắc trong lốc xoáy đấu khí, đã từ một đạo phân làm hai, không ngừng uốn lượn xung quanh bên trong lốc xoáy đấu khí.

Lý Dật trong lòng sững sờ, sau chốc lát không khỏi bật cười, thấp giọng nói:

- Lại đột phá rồi...

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Đấu Thần