Đấu Thần

Chương 64: Toái Cốt Chưởng


Nguồn: VipVanDan

***

Tiếng huyên náo vang lên, gần trăm tộc nhân ngay lập tức đã tản đi xung quanh, từng người chọn một gian thạch ốc đi vào, hiển nhiên vô cùng kích động.

Dù gì, nếu có thể tìm thấy Công pháp đẳng cấp cao trong này, vậy thì thay đi Công pháp ban đầu của mình, sẽ có thể bước thêm một bước trên con đường tu luyện của mình, Còn nếu có thể tìm được Đấu kỹ lợi hại, vậy thì có thể khiến bản thân có thêm mấy phần bản lĩnh, chuyện này, bất cứ người nào cũng sẽ không cự tuyệt.

Lý Dật lại không vội đi vào gian thạch ốc nào, dù gì hắn vào đây với tâm lý có thể có, có thể không, đối với những chuyện này hắn cũng không quá gấp gáp, Hắn nhìn vào quang thể đang quay tròn giữa sơn động, khẽ nhíu mày, hỏi trong đầu:

- Lão quỷ, thứ này là gì?

Giọng nói của Xà Tôn Giả nhàn nhạt vang lên:

- Đây có lẻ là Pháp trận dùng Ma hạch của con Ma thú nào chế thành, nhìn mật độ đấu khí bên trong, có lẽ cũng là một trong những con bài bí mật mà tổ tiên Lý Gia các ngươi để lại, Xem ra Diễn Võ Các này của Lý Gia các ngươi, đúng là không ít bí mật đấy.

Lý Dật khẽ lắc đầu, cũng không nói thêm gì, hắn chỉ nhìn hai Các lão sắc mặt không lộ ra vẻ gì, rồi quay đầu nói với Lý Na Na:

- Na Na, nếu nàng muốn đi tìm Đấu kỹ, thì tự mình đi tìm xem đi, ta đi vài vòng xung quanh.

Lý Na Na nghiêng đầu, cau lại chiếc mũi đáng yêu, hừ nói:

- Không cần, ta sẽ đi cùng Lý Dật ca ca.

Nàng ta nói như vậy Lý Dật cũng không tiện nói gì, chỉ khẽ lắc đầu, rồi đi về một bên, tùy tiện đi vào một gian thạch ốc.

Trong thạch ốc rất trống trải, có lẽ chỉ rộng mấy thước, ở chính giữa gian phòng, một Quyển trục cổ được treo lơ lửng trong không trung, xung quanh Quyển trục được phủ bằng một quang mang hinh tròn, bao trọn Quyển trục lại.

Lý Dật chỉ nhìn một cái, đã nhìn ra vòng sáng ấy được phát ra từ ngay bản thân Quyển trục, Chắc rằng, đây là một cách bảo vệ nào đó của Lý Gia làm, đồng thởi, cũng là một kháo nghiệm với tộc nhân, Dù gì nếu ngay cả vòng sáng này cũng không thể nào đánh vở, vậy thì chứng tỏ người đó cũng không có tư cách để có được Quyển trục.

- Thật đúng là thú vị.

Lý Dật khẽ cười, tiện tay bổ xuống, thủ Chưởng lại chém nghiêng về trên vòng sáng.

Chi nghe thấy một tiếng vang lên, vòng sáng ngay lập tức vở vụn ra như thủy tinh, còn Quyển trục cũng chủ động rơi vào tay Lý Dật.

Lý Dật hứng thú ném quyển trục lên, trao cho Lý NaNa nói:

- Nàng có muốn xem thử không?

Lý Na Na cồ quái nhìn Lý Dật, nói:

- Lý Dật ca ca, thứ này nhiều nhất cũng chỉ là Huyên Vũ Trung cấp, ta còn không thèm nhìn, lẽ nào ngươi lại để ý đến?

Lý Dật nhếch miệng nói:

- Xem thử thì biết ngay mà.

Lúc nói chuyện, hắn chẩm chậm mở Quyển trục ra, mấy chữ lớn đầu tiên khiến hắn bực bội.

Chỉ thấy phía trên viết rõ ràng:

- Toái Cốt Chưởng, Đấu kỹ Huyên Vũ Trung cấp!

Chiểu này Lý Dật đã nhìn thấy vô số lần ở trong gia tộc, quả thực không phải là Đấu kỹ nhất lưu gì, không ngờ lúc này mình mới có thể nhìn thấy nó.

Có điều Lý Dật cũng không có ý khinh thường, ngược lại còn mở Quyển trục ra xem một lượt.

Quyển trục Toái Cốt Chưởng này không có nhiều chữ, chỉ là giảng giải tỉ mỉ một lượt cách vận hành kinh mạch sử dụng đấu khí khi dùng Toái cốt Chưởng, Lý Dật xem đến cuối cùng mới biết, chiều này muốn dùng ít nhất cần phải có tu vi Thất Tinh nguyên khí, dĩ nhiên tu vi càng cao, uy lực sử dụng chiều này lại càng lớn.

Đồng dạng, như bản thân đã đoán nghĩ, bên trong chiều này chỉ dạy pháp môn vận dụng Toái cốt Chưởng, nhưng lại không có một chút chiều số nào, xem ra Đấu kỹ cấp Huyên Vũ quả nhiên là như vậy.

Thúc động đấu khí của bản thân đi theo kinh mạch được chỉ định, trên lòng bàn tay phải của Lý Dật chợt hiện ra quang mang màu thổ hoàng nhạt, hắn tiện tay vung mạnh, đã đập vào vách đá.

- Toái cốt Chưởng!

Bình"— Một âm thanh nặng nề vang lên, vách tường Sựp xuống như đậu phụ, để lại một

chưởng ấn sâu hoắm, thủ chưởng của Lý Dật thu lại, ngay lập tức nhìn thấy vô số bột đá rơi xuống như cát.

Phải biết rằng, một chưởng đánh vở đá thì dễ, nhưng chỉ để lại một chưởng ấn mà thôi, thì lại khó hơn nhiều, chỉ nhìn từ điểm này, Lý Dật đã tu luyện thành công Toái cốt Chưởng.

Lý Na Na ớ bên cạnh khẽ há miệng, thở dài:

- Lý Dật ca ca ngươi quả nhiên lợi hại, chiều này người bình thường cũng phải mất mười ngày nữa tháng mới có thể luyện thành, không ngờ ngươi chỉ cần xem một lần đã...

Lý Dật sờ mũi, nhàn nhạt nói:

- May mắn mà thôi.

Dứt lời, hắn thả Quyển trục ra, nhìn Quyển trục tự thu lại, dần dần lại phát ra quang mang hoàng sắc nhàn nhạt, rồi lại bao trọn lấy Quyển trục

- Ồ! Dạng gia tộc nhỏ như Lý Gia các ngươi cũng dùng cách này, xem ra lão tổ tôn g của Lý Gia các ngươi, quả nhiên là không đơn giản a!

Giọng nói của Xà Tôn Giả lại vang lên, lần này, giọng điệu của hắn lại tràn đấy sự thán phục.

Lý Dật nhàn nhạt nói trong lòng:

- Là thế nào?

Xà Tôn Giả cười hăng hắc, nói:

- Cách chỉ dùng một lần, thật sự thú vị, Bất cứ Quyển trục nào trừ phi bản thân có thực lực mở ra, bằng không cho dù là có người mở ra cho ngươi, ngay lập tức cũng sẽ bị khôi phục lại nguyên trạng, Điểm này bắt buộc phải để tộc nhân vì tu luyện không thể không thường xuyên ép buộc mình tăng cao thực lực, Muốn dựa vào cách khác để lấy Đấu kỹ, cơ hồ không thể nào, Cách này nhìn sơ thì có vẻ ảnh hưởng thực lực của gia tộc, nhưng trải qua tích lũy theo năm tháng của gia tộc, cách này dĩ nhiên sẽ tạo ra những thiên tài tinh anh của Lý Gia các ngươi.

Lý Dật gật đầu, trong lòng cũng hiểu chính là như vậy, Nếu làm như vậy, những tên bình thường không cố gắng tu luyện, dĩ nhiên không thể nào đánh vở lớp bảo vệ, có được Đấu kỹ hoặc Công pháp càng cao thâm, cắt đứt khả năng mạnh lên của mình, Phải biết rằng, không phải người nào cũng giống mình, có thể gặp được lão biến thái như Xà Tôn Giả, Công pháp Đấu kỹ của gia tộc đối với Lý Dật mà nói chỉ là đồ tham khảo, nhưng đối với rất nhiều người trong gia tộc, thì lại là vốn liếng để đứng vững.

- Được rồi, chúng ta đi nơi tiếp theo đi.

Lại quay đầu nhìn Quyển trục đang lơ lửng trong không trung, Lý Dật ra dấu tay, tùy ý đi vào một gian thạch ốc khác.

Trước cửa gian thạch ốc này có rất nhiều người, nhìn kỹ lại, thì thấy một thiếu niên trong gia tộc đang đỏ bừng mặt, dùng nguyên khí yếu ớt của mình không ngừng đánh vào lớp phòng vệ của Quyển trục trước mặt.

Vòng sáng lam sắc nhạt thoạt nhìn như đang lung lay, nhưng lại không chịu vở, thiếu niên đó không biết đã phí bao nhiều sức lực, nhưng cuối cùng vẫn là tay không.

Lý Dật tiện đà hỏi thăm, mới biết rất nhiều người đã ngắm Quyển trục này, nhưng đến nay vẫn chưa có ai đánh vở được.

Lý Dật dĩ nhiên sẽ không đi góp vui, hắn nhìn cầu thang ở phía không xa, cười cười rồi nói:

- Na Na, chúng ta đi lên tầng hai xem thử có thứ gì đi.

Nói rồi, Lý Dật đi về hướng cầu thang lên tầng hai.

Những bậc thang này được xây dựa vào núi, chắc rằng khi xây dựng Diễn Võ Các này, đã chọn sẵn được vị trí, điểm này khiến Lý Dật phải thầm cảm thán.

Dù gì Đại Lục Đấu Thần không có khoa học phát triển như tiền thế của Lý Dật, vì vậy xây dựng nơi này đơn thuần chỉ dựa vào nhân lực, quả thực cũng có vài phần không thể tưởng tượng.

Người trên tầng hai của Diễn Võ Các cũng không ít hơn tầng thứ nhất bao nhiều, dù sao đây cũng là lần đầu tiên họ vào đây, có lẻ hơn phân nữa là có vận may ở Đại hội Tôn g tộc, gặp được những kẻ yếu hơn, vì vậy, họ cũng tự hiểu rõ, đến những nơi cao thì sẽ được Công pháp cao hơn một chút, Dù gì Lý Gia đã nhiều năm như vậy, người bước vào Diễn Võ Các này cũng không ít, về chuyện Công pháp Đấu kỹ ở nơi càng cao thì cấp bậc càng cao, chắc rằng cũng rất nhiều người biết.

Thấy phía đám người đông đúc, Lý Dật nhíu mày, hắn không muốn đi cướp nhưng Đấu kỹ Công pháp xem chừng có vẻ rất dể có được, ngay lập tức hắn tìm một thạch ốc ít người tìm tới dể đi vào.

Vừa bước vào, ngay lập tức đã cảm nhận được một cảm giác nóng nực, một Quyển trục treo lơ lửng trong không trung, vòng sáng hoả hổng sắc xung quanh nó lớn hơn bạ, bốn lần so với cái mà hắn gặp lúc nãy, cũng dày đặc hơn ba bốn lần, Điều quan trọng nhất là, trên vòng sáng lúc này còn có một ngọn lửa không ngừng chập chờn, giống như lúc nào cũng có thể bốc cháy.

Thấy vậy Lý Dật vô cùng phấn khích, nhìn bộ dạng của Quyển trục, không phải là món đồ cấp bậc Chu Tước chứ?

Nghĩ tới đây, hắn khẽ nheo mắt lại, thấp giọng nói:

- Na Na, thứ này dường như là Hoả thuộc tính a, nếu ta nhớ không nhầm, đấu khí của

ngươi hình như là Hoả thuộc tính, có muốn thử xem không?

Lý Na Na khẽ cười, nói:

- Chi bằng Lý Dật ca ca người thử xem trước đây rốt cuộc là gì đi, nhở là Đấu kỹ mà Na Na đã học qua, vậy thì không phái phí sức lực của Na Na sao?

- Vậy ta không phí sức à?

Lý Dật cười khổ một tiếng, có điều hắn cũng không chần chừ, mà vận khời quang mang hàng sắc nhàn nhạt trong tay, đánh một chưởng ra.

- Toái Cốt Chưởng!

Hữu chưởng nằm gọn trên vòng sáng, thối ngọn lửa đang cháy phía trên không ngừng chập chờn, nhưng...

Vòng sáng chỉ khẽ lay động vài cái, một vùng sóng như sóng nước lăn tăn nối lên nhưng không tan đi.

- Ách...

Cảnh tượng này khiến Lý Dật có đôi chút xấu hổ, hắn vốn dĩ cho rằng đòn này của mình, tuy vẫn chưa dùng ra đến một nữa thực lực, nhưng không ngờ, chỉ là Công pháp tầng thứ hai

đã có cấp bảo vệ như vậy, điều này hắn không thể ngờ tới.

Bộ dạng của Lý Dật khiến Lý Na Na cười, nói:

- Xem ra bản lĩnh của Lý Dật ca ca cũng không ra sao cả, có cần Na Na ra tay giúp ngươi không?

Cảnh này lọt vào mắt những người đứng đó không xa, ánh mắt của họ không nén được những tia cô quái.

Nhưng Lý Dật lại thở dài:

- Xem ra ta đã xem thường thứ này rồi, lần này nghiêm túc một chút thử xem!

Dứt lời, hắn hít một hơi thật sâu, chân phải khẽ đạp về sau, quang mang hoàng sắc nhàn nhạt lại hiện ra trong tay, nhưng lúc này, thủ chưởng của hắn dường như còn phát ra tiếng ‘tạch tạch’.

Tiếp đó hắn vụt xoay người, hữu chưởng đã quét ra một đường cong quỷ dị, đánh thẳng vào vòng sáng.

- Toái Cốt Chưởng?!

Đồng dạng thanh âm xuất chiều lần thứ hai vang lên, Nhìn chiều xem ra rất có thanh thế này, thế nhưng khi đánh, vào vòng sáng, lần này ngay cả một gợn sóng cũng không thấy.

Thế nhưng Lý Dật lại chậm rãi thu lại thủ chưởng, sắc mặt đã dễ nhìn hơn nhiều,

Cảnh tượng này khiến Lý Na Na rất thắc mắc, nàng tò tò liếc nhìn Lý Dật, nói:

- Hả... Lý Dật ca ca... Sáng nay ngươi có phải chưa ăn gì không?

Lý Dật ngây người, nhất thời cảm thấy dở khóc đờ cười, thở đài nói:

- Tiểu nha đầu, nàng nói gì vậy!?

- Nếu không phải ngươi chưa ăn cơm, không có sức, sao một chưởng đánh xuống, ngay cả một chút động tĩnh cũng không có?

- Ai nói nó không có động tĩnh?

Lý Dật khẽ cười một tiếng:

- Toái Cốt Chưởng, Toái cốt Chưởng, nếu đả thương xác thịt thì sẽ không gọi là Toái Cốt Chưởng rồi, chỉ có một chưởng đánh xuống, đâu xương vở vụn, nhưng bề ngoài lại như không bị tổn hại gì, đó mới là Toái cốt Chưởng a!

- Nhưng! Đây là vòng sáng, không phải là thân xác con người!

Lý Na Na có chút bực mình nói.

Lý Dật thở dài một tiếng, thấp giọng nói:

- Hiểu thấu một điều, thì sẽ thấu hiểu được trăm điều khác, tiểu nha đầu, không phải ngay cả điều này nàng cũng không hiểu chứ? Nào nào nào... Lý Dật ca ca sẽ cho nàng thể nghiệm một chút, Toái Cốt Chưởng thật sự, rốt cuộc là thế nào.

Dứt lời, Lý Dật thò tay ra, trong ánh mắt kinh ngạc của vô số người, từ từ, từ từ đưa xuyên vào vòng sáng, nắm Quyển trục đó, theo động tác của hắn, bề mặt của vòng sáng bắt đâu hiện ra vô số vết nứt nhỏ, cuối cùng khi tay hắn rút về, vòng sáng đã vô thanh vô tức biến thành bột vụn...

Lý Dật dường như không nhìn thấy sự sững sờ trên khuôn mặt của Lý Na Na, hắn khẽ lắc lư Quyển trục trên tay, khẽ cười nói:

- Nào, nha đầu, chúng ta xem thử đây rốt cuộc là thứ gì đi...

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Đấu Thần