Đấu Thần

Chương 59: Hậu chước


Đả tự: Sided Lovettt

***

Đại viện Lý Gia, trong thư phòng của Lý Hàn.

Lý Hàn ngồi sau chiếc bàn sách, tay cầm một quyển sách cũ chậm rãi lật giở đọc, cơ hồ đang vô cùng chăm chú.

Lý Dật ngồi bên cạnh đó, đang chán ngán nghịch tách trà tinh xảo trong tay, nhìn vẻ cổ xưa của tách trà, hiển nhiên là món đồ tốt không biết đã được lưu truyền qua bao nhiêu năm rồi.

Trong lòng lúc này lại có một ý nghĩ cổ quái, ánh mắt của Lý Dật từ từ nhìn về ba vị trưởng lão đang đứng ngồi không yên ở đối diện, khuôn mặt hiện ra vẻ cười như không.

Ba trưởng lão thấy Lý Dật đang nhìn, ngay lập tức, người nào cũng lộ ra một nụ cười cung kính, so với sự ngạo mạn của mấy tháng trước, giống như một trời một vực.

Cuối cùng, không biết qua bao lâu sau, Lý Hàn mới khẽ ngẩng đầu lên, ông nhìn ba trưởng lão, sau một hồi khẽ cười một tiếng, nói:

- Không biết ba vị trưởng lão ban đêm đến thăm, là có chuyện gì?

Ba người đưa mắt nhìn nhau, chần chừ một hồi, Tam trưởng lão mới thấp giọng nói:

- Gia chủ đại nhân, chuyện hôm nay, đại ca hắn...

- Đại trưởng lão phản bội gia tộc, bị Dật nhi giết tại chỗ, các ngươi muốn thay hắn đòi lại công đạo sao?

Nhìn Tam trưởng lão mở lời, Lý Hàn lạnh lùng nói:

- Gia chủ đại nhân nói đùa rồi... Chuyện lần này, quả thực là chúng ta đã sai, đại ca hắn bị giết ngay tại chỗ, cũng không thể oán trách người khác, còn phải đa tạ Gia chủ đại nhân không truy cứu chuyện đêm nay. Sau này, chi thứ chúng ta...

- Không truy cứu?

Lý Hàn lắc đầu, nhàn nhạt nói:

- Các ngươi sao lại biết ta sẽ không truy cứu chuyện này? Bốn lão quỷ các ngươi liên kết với nhau, ý đồ muốn đoạt vị trí Gia chủ của ta, lẽ nào ta lại muốn các ngươi khuếch trương lần nữa sao?

Nghe Lý Hàn nói vậy, ba người đưa mắt nhìn nhau, trong lòng thoáng sững sờ.

Phải biết rằng, từ lúc trở về Mạc Gia, Lý Hàn không hạ lệnh gì, chỉ dặn dò tất cả như thường, đối với ba trưởng lão, bọn họ nghĩ rằng Lý Hàn cũng là sợ sau khi chèn ép chi thứ, thực lực của Lý Gia bị tổn thất, nên mới làm như vậy.

Bọn họ lần này đến quy phục, là đã tính rõ Lý Hàn sẽ không làm gì họ, bằng không, nói không chừng họ đã chạy trốn còn nhanh hơn thỏ rồi, nào còn dám chạy tới trước mặt Lý Hàn chứ?

Thế nhưng thái độ của Lý Hàn lúc này lại khiến bọn họ không thể nhìn thấu, người nào người nấy cũng như đang đánh trống ngực.

Thấy bộ dạng của họ, trong lòng Lý Hàn cười lạnh liên hồi. Ba lão quỷ này có ý gì lẽ nào ông có thể không nhìn thấu? Lần này mượn uy thế do Lý Dật mang đến, Lý Hàn nếu không chỉnh đốn lại chi thứ của Lý Gia, thì đúng là gặp quỷ.

Nụ cười trên mặt ông càng lúc càng lạnh, nhìn ba trưởng lão đầu ướt đẫm mồ hôi, mới hừ một tiếng, nói:

- Bỏ đi, các ngươi lui xuống trước đi. Ngày mai là ngày mở Diễn Võ Các mỗi năm một lần, vô cùng quan trọng, không thể chậm trễ... Còn về chuyện hôm nay, trong lòng ta đã có tính toán, nên làm thế nào, sau này phải xem biểu hiện của các ngươi rồi. Chỉ có điều, Tam trưởng lão, quyền quản lý Diễn Võ Các của gia tộc từ nay tạm thời giao trả lại đây đi, ta sẽ chọn lại người lấp vào chỗ khuyết của Tứ đại trưởng lão. Còn về ngươi, cứ đi quản lý tốt chuyện của chi thứ đi.

Đối với Lý Gia mà nói, Công pháp và đấu kỹ được cất ở Diễn Võ Các chính là gốc rễ thịnh vượng của gia tộc, dòng chính và chi thứ của Lý Gia vẫn luôn tranh đoạt quyền khống chế Diễn Võ Các. Nhưng bắt đầu từ đời trước, Diễn Võ Các này vẫn luôn ở trong tay chi thứ, hôm nay nhân cơ hội này, Lý Hàn thu hồi lại Diễn Võ Các, đã là đả kích lớn nhất với chi thứ.

Tam trưởng lão tối sầm mặt lại, còn muốn nói gì thêm, nhưng nhìn thấy vẻ lạnh lùng của Lý Hàn, lại không thể nói ra gì. Dù gì trong lòng hắn rất rõ, hôm nay bốn trưởng lão họ tranh quyền thất bại, nếu như Lý Hàn muốn, lúc nào cũng có thể có vô số lý do để lấy mạng của họ. Lúc này, nếu như còn nắm chặt quyền bính trong tay không chịu nhả, đó mới là chuyện ngu xuẩn nhất.

Ba trưởng lão nhanh chóng đưa mắt nhìn nhau, ai cũng cảm thấy ánh mắt bất lực của đối phương, sau đó họ chỉ có thể há miệng, đem theo bộ mặt chua chát lui xuống.

- Ba vị trưởng lão, xin dừng bước.

Lý Dật đang nghịch tách trà bên cạnh, chợt nhàn nhạt mở miệng.

Ba trưởng lão khựng người lại, sau một hồi mới xoay người lại, vẫn là Tam trưởng lão mở lời:

- Thiếu gia chủ, không biết có chuyện gì dặn dò?

Ngay cả Lý Hàn cũng cổ quái nhìn Lý Dật, chỉ có điều hắn cũng không hỏi, chỉ nhìn Lý Dật xem rốt cuộc hắn muốn làm gì mà thôi.

Lý Dật mỉm cười, nhàn nhạt nói:

- Thế nào? Hiện giờ ta thật sự là thiếu gia chủ rồi à? Không tìm Lý Tiều, Lý Thần gì đó đến cướp sao?

Cơ thịt trên mặt của Tam trưởng lão co giật, lộ ra một nụ cười cung kính, nói:

- Loại phế vật như vậy, sao có thể sánh với Thiếu gia chủ? Lúc trước là bốn lão bất tử chúng ta có mắt không tròng, vẫn mong thiếu gia chủ đại nhân không chấp tiểu nhân, tha cho chúng ta đi.

Lý Dật cười nói:

- Đừng nhìn ta như vậy, ta không có hứng thú gây phiền phức cho các ngươi... Chỉ có điều, ta có chút chuyện muốn hỏi rõ các ngươi mà thôi.

Vẻ mặt của Tam trưởng lão đã tự nhiên hơn phần nào:

- Không biết chuyện gì, chỉ cần lão hủ biết, nhất định nói không giấu.

Lý Dật gật đầu,nói:

- Tốt lắm, chuyện này ta vốn dĩ định tự mình điều tra, có điều ta lại sợ phiền phức, cứ để các ngươi nói ta biết đi... Cái ngày ấy ba tháng trước, tại sao Mạc Nhu Tâm lại xuất hiện trong sơn cốc ngoài thành, lại còn bị người khác hạ mê dược nữa... Chuyện này, chắc rằng Tam trưởng lão ngươi biết rất rõ chứ?

Tam trưởng lão toàn thân chấn động. Hắn chần chừ một hồi, cảm nhận được sát ý lạnh buốt trong ánh mắt của Lý Dật, nhất thời hắn không dám mở miệng.

- Tốt nhất ngươi nghĩ cho kỹ, nghĩ cho kỹ rồi hãy nói. Nếu như ta có thể giết đc Đại trưởng lão, vậy thì dĩ nhiên có thể giết được một Tam trưởng lão.

Tách trà trong tay bay ra, đập ngay vào trán của Tam trưởng lão, kêu cốp một tiếng xuống đất, rồi vỡ vụn.

Động tác này khiến Tam trưởng lão toát mồ hôi lạnh sau lưng, hắn phát hiện mình đã không còn nhìn thấu được người thiếu niên trước mặt này nữa rồi.

Nuốt nước bọt, rồi lại nghiến răng, Tam trưởng lão rốt cuộc cũng thấp giọng nói:

- Thiếu Gia chủ, chuyện hôm đó... Thực ra đại ca đã hợp mưu với lão quỷ Mạc Dịch. Bọn họ đầu tiên lấy danh nghĩa của Mạc Nhu Tâm lừa ngươi đến, sau đó hạ mê dược với nàng ta. Chỉ... chỉ cần Thiếu gia chủ ra tay với Mạc Nhu Tâm, vậy thì Mạc Dịch sẽ có cớ giết ngươi tại chỗ, chỉ là không ngờ...

- Không ngờ, lão hồ ly Mạc Dịch lại vì một số chuyện ngoài ý muốn mà không xuất hiện, kết quả ngược lại ta còn chiếm được lợi, đúng không?

Lý Dật vỗ tay, nụ cười trong ánh mắt càng lúc càng đậm.

- Vâng! Thiếu gia chủ hồng phúc Tề thiên!

Tam trưởng lão vội khom người nói.

Lý Dật hừ một tiếng, lại không đáp lời, hắn suy nghĩ trong chốc lát, rồi nhìn người cha tiện nghi của mình đang như cười như không ngồi sau chiếc bàn sách, nhếch miệng nói:

- Được rồi, chuyện này sẽ kết thúc ở đây, có điều ta còn có một chuyện muốn ngươi đi làm... Chuyện này làm xong, ta sẽ bỏ qua chuyện cũ.

Tam trưởng lão lần này còn toát mồ hôi trên trán, nhưng hắn cũng chỉ có thể cười khổ nói:

- Vâng, thiếu gia chủ xin cứ phân phó.

Lý Dật gật đầu, nói:

- Vậy thì tốt, chuyện này ta muốn sáng sớm ngày mai, ngươi phải làm ổn thỏa cho ta... Huyết mạch của Đại trưởng lão, chắc rằng ngoài Lý Tiều ra, còn có mấy nhân vật ghê gớm nữa chứ?

- Vâng, huyết mạch của đại ca quả thực có mấy đấu giả, còn có...

- Được rồi...

Lý Dật xua tay:

- Ta không muốn phí lời. chỉ có điều sáng sớm mai, ta hy vọng sẽ nhìn thấy huyết mạch của Đại trưởng lão bắt đầu từ Lý Tiều, tất cả mọi người phải quỳ trước Diễn Võ Các, sau đó Tam trưởng lão người đich thân chặt từng cái đầu của họ xuống... Ngươi có hiểu ý ta không?

Ba trưởng lão đều chấn động toàn thân, vẻ mặt khó tin nhìn Lý Dật, nhất thời không thốt nên lời.

Nhìn bộ dạng của họ, Lý Dật mỉm cười, vô cùng rạng rỡ:

- Còn một chuyện nữa các ngươi phải nhớ, Lý Dật ta là một người tốt, đương nhiên sẽ không có những mệnh lệnh cạn tình người. vì vậy chuyện này là ba vị trưởng lão anh minh thần võ các ngươi cũng quyết định! Dù gì Đại trưởng lão đêm nay có ý đồ soán vị, ba người các ngươi cũng là bị ép buộc phải đứng về phía hắn. Lúc này Đại trưởng lão đã đền tội, ba vị dĩ nhiên cũng phải thể hiện sự trung thành một chút chứ? Các ngươi nhớ kỹ đây, chuyện này nếu làm không tốt, các ngươi cứ việc chạy bao xa thì chạy, nếu như các ngươi để lộ chút tin tức nào, ta tin rằng Đại Lục Đấu Thần này tuy lớn, nhưng Lý Dật ta tin rằng vẫn có thể đào các ngươi ra.

Ba trưởng lão đều lộ ra vẻ chua chát, họ quay đầu liếc nhìn Lý Hàn, còn chưa kịp mở lời, Lý Hàn đã mỉm cười, nói:

- Nếu Dật nhi đã phân phó như vậy, các ngươi cứ theo chiếu mà làm đi... Như vậy cũng tốt, cũng nên cảnh tỉnh một chút, để người khác biết, nếu không có thực lực, thì đừng nghĩ những chuyện không nên nghĩ. Còn về vị trí mà huyết mạch Đại trưởng lão để lại, ba người các ngươi tìm người thay vào đi..

Nhìn nụ cười trên mặt của 2 cha con, ba trưởng lão cũng chỉ có thể nuốt ngụm đắng vào lòng. Dĩ nhiên họ rất rõ, chuyện này nếu làm tốt, chuyện đêm nay chắc chắn sẽ không bị truy cứu. Nhưng nếu làm thế, sau này ba người họ sẽ để lại tiếng chửi rủa trong gia tộc, nếu như còn muốn đổi đời, cơ hồ đã không còn khả năng. Còn cha con Lý Dật lại dựa vào việc này tạo một uy tín vô thượng trong gia tộc... Thủ đoạn này, đúng thật quá mức cao thâm a!

Chỉ có điều với thân phận lúc này của họ, lại không có quyền từ chối mệnh lệnh này. Huống hồ, Lý Hàn còn mở lời giao quyền bính của chi thứ bên Đại trưởng lão cho họ, cũng là một sự bù đắp rồi.

Nhìn vẻ mặt nơm nớp lui xuống của ba trưởng lão, Lý Dật mới quay đầu nhìn Lý Hàn, nhàn nhạt nói:

- Phụ thân đại nhân, có một chuyện ta muốn hỏi người.

- Hỏi đi.

Lý Hàn mỉm cười.

- Nhìn dáng vẻ của Phụ thân đại nhân, sự sắp xếp ngày hôm đó của Mạc Dịch và Đại trưởng lão, chắc rằng người cũng rõ chứ? Tại sao người lại...

Lý Hàn cười ha hả, đáp:

- Lão hồ ly Mạc Dịch đó, nếu muốn dùng con gái hắn hại con trai ta, ta sẽ để con gái hắn đền bù bằng sự trong trắng, cả đời này sẽ không gả được đi đâu! Muốn chiếm ưu thế với Lý Gia ta ư, nào có dễ vậy? Huống hồ, tiểu quỷ, không phải trước nay ngươi vẫn luôn có ý với nàng ta sao? Nếu như có cơ hội hiếm có như vậy, vi phụ dĩ nhiên sẽ giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện rồi! ha ha ha...

Lý Dật không nhịn được phải trợn mắt, người cha như vậy, quả thực đáng sợ...

Nếu như hắn đoán không nhầm, hôm đó khi Mạc Dịch muốn hạ thủ Lý Dật, đến tám phần là Lý Hàn đích thân ngăn chặn lại. Còn sau đó thân vệ hai nhà Mạc Lý vội đi cứu người, cũng là nằm trong dự liệu của ông.

Thấy bộ dạng của Lý Dật, Lý Hàn mỉm cười, sau khi cười mới chậm rãi nói:

- Đúng rồi, Dật nhi... Còn một chuyện này, tại sao ngươi lại phân phó ba lão quỷ kia làm chuyện đó. Tuy ta cũng không phản đối, nhưng chuyện này sẽ làm tổn thất thực lực của Lý Gia ta.

Lý Dật cười lạnh đáp:

- Đại trưởng lão chết trong tay ta, người thuộc mạch của hắn sẽ có thể phục ta sao? Lưu lại thì có ích gì? Huống hồ chó mà Lý Gia ta nuôi lại muốn cắn chủ, chúng ta không giết mấy con để răn đe, lẽ nào lại muốn để lại hậu chứng sao?

Lý Hàn suy nghĩ một lúc, rồi nói:

- Ngươi nói không sai, không giết vài người, đúng là khó có thể phục chúng... Xem ra vi phụ đúng là lòng quá mềm íu rồi.

Lý Dật mỉm cười nói:

- Phụ thân đại nhân không phải mềm íu, người chỉ tiếc mấy cường giả đấu giả đó mà thôi. Dù gì bồi dưỡng đấu giả cũng không dễ, có người nào không hao tốn tâm sức và tài nguyên vô số của gia tộc mới có thể bồi dưỡng ra? Bất quá phụ thân đại nhân à... Đấu giả tuy tốt, nhưng không trung thành có ích gì? Dù gì chó được nhà chúng ta nuôi lại cắn ngược, chuyện như vậy cũng không vinh quang gì a!

Lý Hàn bất đắc dĩ lắc đầu, nói:

- Tên tiểu quỷ nhà ngươi, lần này nghe theo ngươi vậy... Bỏ đi, không nhắc chuyện này nữa, còn có một chuyện khác, ta lại muốn hỏi rõ tiểu tử ngươi.

Cuối cùng cũng đến rồi!

Lý Dật trong lòng giật thót, vẻ mặt lại vẫn bình thản:

- Chuyện gì?

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Đấu Thần