Cửu U Long Giới

Chương 88: Chấn động từ Hoàng Cung mang lại


Nghe lời Bạch Kình Thiên nói, Bạch Khởi ngơ ngẩn gật đầu, theo Bạch Kình Thiên cùng đi qua. Khi đi qua chiếc cổng vương cung, tất cả các quý tộc đều phải xuống ngựa. Bởi vậy họ chỉ có thể đi bộ vào. Còn với sự xuất hiện của Bạch Kình Thiên và Bạch Khởi, toàn không có người nào ngăn cản. Trực tiếp để họ đi qua. Có thể nhìn ra, Bạch Kình Thiên là người quen của nơi này, huống hồ, tất cả các cận vệ quân đều biết. Hôm nay là ngày gia phong các quý tộc. Những quý tộc trẻ từ các vương quốc đều đến đây. Những ngày như vậy họ sẽ không kiểm tra quá gắt gao cũng không có những bước thông báo như thường ngày phải có. Trực tiếp cho người đi vào.

Đương nhiên không thể nhìn thấy các quân sĩ hộ thành của vương cung bỏ qua chức trách, họ chỉ là buông lỏng sự kiểm tra bên ngoài thôi. Bên trong lại càng tăng cường giới bị. Ai cũng đừng mong sẽ làm loạn ở bên trong, càng đừng hòng làm hại đến quốc vương bệ hạ. Dù gì danh xưng đệ nhất tinh nhuệ vương gia cận vệ quân của vương quốc cũng không phải là thùng rỗng kêu to. Mỗi người bọn họ đều là những người tinh nhuệ nhất được rút ra từ trong những quân tinh nhuệ của hai lăm quân đoàn trong cả nước…Người nào cũng là cao thủ trải qua trăm trận chiến…

Huống hồ gì, tin rằng không có người nào ngu ngốc lại ở trong những ngày này, lại đụng độ với năm vạn quân tinh nhuệ của vương gia cận vệ quân. Đó thực đúng là muốn tìm cái chết…

Bạch Khởi đã đến được nội viện của vương cung. Theo bước chân của Bạch Kình Thiên, xuyên qua ba cánh cổng lớn có tầng tầng lớp lớp cận vệ quân trấn thủ. Nhìn thấy cảnh trí hào nhoáng mỹ lệ, cùng với các kiến trúc nguy nga đồ sộ. Khi họ đi qua cánh cổng thứ ba đại nội viện hoàng cung. Cảnh trước mắt đã khiến Bạch Khởi chấn động.

Vô cùng chấn động….

Một tòa cung điện khổng lồ, một cung điện được làm từ vàng nguyên chất xuất hiện trước mặt Bạch Khởi, Cung điện tọa lạc ngay chính giữa trước mặt Bạch Khởi, mấy trăm quý tộc đến từ các vương quốc khác đều đứng ở đó, đang hỏi thăm nói chuyện với nhau, từng người lôi kéo quan hệ, nhưng lúc này Bạch Khởi vốn chẳng để ý đến họ mà chỉ bị tất cả những thứ trước mắt làm cho chấn động.

Cung điện được xây bằng vàng ròng, thiết nghĩ đây là cung điện trang nhã nhất mà Bạch Khởi nhìn thấy, cả cung điện rộng lớn khôn tả, tọa lạc trên một tòa giả sơn nhân tạo trong nội viện vương cung, những viên đá trên giả sơn đều được lấy từ các khoáng thạch quý giá và bạch ngọc làm thành, xung quang giả sơn là một con sông nhân tạo được làm bằng thủy ngân, thứ chất lỏng trong sông đều là thủy thủy ngân, hơn nữa không hề bị đọng lại, không ngừng chảy đi, cứ như dải ngân hài đẹp đẽ tuyệt luân.

Mấy nghìn cận vệ quân uy vũ đang cầm trong tay vũ khí, đừng trên những bậc thang cao nhất để bước lên cung điện, hơn nữa mấy trăm ngươi uy vũ nhất trong số đó lại đứng ở ngoại vi vương cung của thủy ngân hà và cầu đá Bạch Ngọc nơi nối kết trực tiếp với cung điện. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Xung quanh đều là những cây cối quý hiểm, tỏa là một khí tức thanh tú, mùi thơm ngát từ phía sau vương cung truyền tới thoang thoảng tỏa hương, Bạch Khởi có thể nhìn thấy một dàn hoa trải dài không thấy hết từ phía xa qua viên môn phía góc, từ thành tường không cao của nội viện có thể thấy tầng tầng lớp lớp ở phía sau điện chính của vương cùng, dường như khi nhìn không thể thấy hết được hậu cung vô tận phía sau…

Bốn đài phun nước thẳng tắp tọa lạc ở bống góc chính của điện chính vương cung, vô số tia nước từ trên phun xuống, rơi vào trong ao nước bên cạnh, cá vàng không ngừng quẫy động ở đó, một hàng thạch tượng làm bằng bạch ngọc xuất hiện tại hành lang xung quanh bốn phía để đi về nơi khác, cũng với các chư thần trong thần thoại truyền thuyết, Quang Minh thần chí cao vô thượng cũng ngạo nghễ nằm trong số này.

Cảnh tượng như vậy đã khiến Bạch Khởi chấn động, không chỉ riêng mình Bạch Khởi, ngày cả mấy trăm quý tộc trẻ đến từ các nơi cũng ngây người ngắm nhìn tất cả, tuy trong số họ đã không ít người đến trước từ lâu khôi phục lại tinh thần, đã bắt đầu nói chuyện với nhau, nhưng…Khi nói chuyện vẫn bất giác phải liếc mắt nhìn cảnh sắc xung quanh.

Sau một hồi lâu ngây người mới tỉnh lại, Bạch Khởi thở dài rồi thấp giọng nói với Bạch Kình Thiên bên cạnh mình: "Phụ thân… Những thứ này là năm xưa vương triều Bất Diệt để lại sao?"

"Phải… Đây đều là hoàng triều Bất Diệt năm xưa để lại, tuy sau đó lịch đại quốc vương đã sửa đổi ít nhiều, nhưng là rất nhỏ, cơ hồ có thể bỏ qua không tính đến, dù gì quốc lực của Ba Phạt Lợi Á chúng ta không đáng để nhắc so với hoàng triều Bất Diệt năm xưa, dù thế nào cũng rất gây chấn động… Khi ta lần đầu tiên nhìn thấy còn kém xa con, lúc đó ta đờ đẫn người, chà chà, con như vậy đã là không tồi rồi." Bạch Kình Thiên tặc lưỡi, bộ dạng hồi ức lại ngày xưa rồi nói như vậy, khi nói dường như còn chan chứa sự cảm thán.

"Vậy… cha…hoàng triều Bất Diệt năm xưa cường đại đến mức nào…" Bạch Khởi bỗng nhiên hỏi một câu như vậy, nói thực khi hắn nói về vấn đề này, bản thân lúc đó đã hối hận, bởi vì vấn đề này vốn dĩ không cần lôi bàn, nếu Bạch Kình Thiên biết thì mới là lạ, dù gì vấn đề này quá nhiều nhà sử học đã tranh luận vô số lần, cuối cùng cũng không có được một kết luận nào.

Kết quả cuối cùng có được cũng chẳng qua là hoàng triều Bất Diệt vô cùng cường đại, ít nhất cũng có một phần năm nhân khẩu của đại lục, cũng là mười sáu tỷ người, có lãnh thổ bằng một phần mười đại lục, có thể nói là một quốc gia hùng mạng không tả, là quốc gia cường thịnh nhất, giàu có nhất, khổng lồ nhất trên cả thế giới, nhưng con số cụ thể thì lại không có, dù gì cũng đã lâu quá rồi, hơn nữa hoàng triều bất diệt vượt quá sức khổng lồ, vốn không có cách nào tính được.

"Điều này…Con thật làm khó cho ta rồi, vấn đề này, ta vẫn thật không cách nào trả lời con…Có điều ta có thể nói cho con là, hoàng triều Bất Diệt rất mạnh…rất mạnh…mạnh đến mức khiến chúng ta không cách nào tính được, cho dù tài phú hiện tại của vương quốc ta cũng chẳng đáng là gì, con đừng nghĩ những thứ này vội, mà nghĩ thử xem làm thế nào để lại ấn tượng tốt với quốc vương bệ hạ đi." Bạch Kình Thiên nghe xong, khuôn mặt lại nhớ lại dĩ vãng nói, có điều sau khi nói được một nửa lại dường như có điều gì chưa nói ra, chợt tỉnh ngộ, vội chuyển đề tài nói.

Tuy Bạch Kình Thiên chưa nói xong , nhưng Bạch Khởi cũng biết đây đại khái liên quan đến cơ mật quốc gia, cho nên Bạch Khởi cũng không hỏi nhiều, đứng đó không nhìn bốn phía thì còn được, nhưng vừa nhìn đã ngay lập tức phát hiện hai người quen.

Bối Tác Tư còn có Lý Tầm Hoan, hai gã này đang đủng đỉnh đi tới đây, nhìn bộ dạng nhàn hạ cũng không có nhìn ra tâm trạng của hai tên đó lúc này, hai tên này hiển nhiên cùng lúc Bạch Khởi phát hiện ra, họ cũng phát hiện ra Bạch Khởi, sau đó cùng Lý Tầm Hoan cùng nhau bước đến.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Cửu U Long Giới