Cửu Châu Đại Lục

Chương 53: Tề tụ


Sau khi chọn được hai công pháp yêu thích, vẫn còn thời gian Tửu tranh thủ đọc một chút về vài quyển văn hóa, lịch sử, địa lí rồi mới ra khỏi tàng thư các.

Được sự chỉ bảo tận tình của Tịnh Lâm sau hai tháng Tửu cuối cùng luyện được Dụng Tơ Y Thuật, Bóng Thể Chi Thuật do sư phụ không thể chỉ dạy cậu nên cậu phải tự mày mò vì thế tiến triển rất chậm.

Chỉ còn năm ngày nữa là đến lúc các đệ tử tập trung để đi Cấm Địa Thần Cốc, Tửu tranh thủ thời gian xin phép được ra ngoài tông môn để thăm hai tỉ đệ Quách Ngọc Trâm và Quách Chu Du. Dù sao cũng xa người yêu gần nữa năm rồi.

Tửu xuống chân núi nhìn nơi mà trước kia cậu cùng hai người dựng lều và cũng chính chỗ kia cậu đã biết mùi vị của tình yêu. Tửu nhanh chóng chạy về thôn của cô, sẵn mua ít nhan và trái cây cúng viến người khuất mặt. lúc chia tay hai người đã thống nhất địa điểm để gặp.

Đến sơn thôn ngày trước bị bọn cướp tàn sát, Tửu đi khắp thôn nhưng không thấy hai tỉ đệ đâu, cũng không thấy các ký hiệu để lại gì, thật kỳ lạ. Ít ra cô cũng phải để lại ám hiệu hay gì đó cho cậu biết chứ, đi một vòng đến chỗ chôn cất của hơn trăm ngôi mộ. Tửu thắp nén hương và cúng trái cây.

“ Thật kỳ lạ, bọn họ đâu rồi nhỉ?”

Cậu thả Hắc Chuột Tinh ra nói:“ Chuột Tinh cậu ngửi thử xem có dấu vết gì không?”

Chuột Tinh lấy ngón chân chỉ thẳng vào mặt Tửu mà nói:

“ Cái tên nhà ngươi có việc cần ta mới thả ta ra ngoài, ở trong túi ngột ngạt, buồn chán chết đi được”

Tửu xua tay nói:“ xin lỗi sau này ta sẽ thả ngươi ra ngoài nhiều hơn, ngươi ngưởi thử xem có tìm được họ không? Đây là cái khăn thêu lúc trước nàng đưa tặng ta!”

Chuột Tinh khoanh tay khinh bỉ nói:

“ Ngươi nghĩ đại gia ta là gì? là chó chắc, ta đường đường là giống chuột tinh nổi tiếng mà ngươi dám xem ta là chó đi ngửi mùi tìm dấu vết!"

Tửu bị hố, đúng là con chuột này nói đúng, nó là chuột chứ không phải là chó a!

Tửu chấp tay nói:“ Xin lỗi đại gia chuột, ta sơ xuất làm mạo phạm huynh! huynh xem có cách nào giúp ta tìm người không?”

Chuột tinh lúc này kênh cái mặt lên nói:“ Nể tình ngươi van xin nên ta giúp lần này, để ta xem!”

Hai mắt chuột tinh bỗng đỏ lên như máu, nó đi một vòng bỗng nó ré lên

“ Có phát hiện, nơi này có dấu vết của hệ hắc ám, kèm một chút tử khí nồng nặc như vậy bọn người trong tổ chức Ma Sát từng đến đây, dựa trên các nguyên tố còn sót lại thì họ đã ở đây cách đó một tuần”

“Tổ chức Ma Sát, đó là gì?” Tửu nghi hoặc hỏi

Chuột Tinh nói:“ Đây là một tổ chức ngầm trong giới tu tiên, chúng chuyên nhận tiền rồi ám sát. nói chung là tổ chức đâm thuê chém mướn, chúng rất bí ẩn và không ngán bất cứ tông phái nào, chỉ cần có đủ thù lao là chúng sẽ hành động”

Tửu lo lắng không biết hai tỉ muội có bị bọn người Ma Sát này làm hại không. Cậu đánh vài ký hiệu rồi đi vào những thôn xóm, thành thị gần đó xem thử nhưng đã qua năm ngày cậu cũng không có dấu vết gì. Cậu quay lại sơn thôn, các ký hiệu vẫn còn nguyên chứng tỏ hai tỉ muội vẫn chưa có đến đây. Cậu đành bất đắt dĩ quay lại Yêu Thú Sơn để tụ tập đi Thần Cốc.

Hôm Nay cậu cùng 136 người chuẩn bị vào Cấm địa thần cốc, gồm 128 người thứ hạng cao nhất và tám người do tám người đệ tử đứng đầu tiến cử. Cấm Địa này có một uy áp mạnh khiến kết đan trở lên không thể tiến vào, nếu không cũng không tới lược Tửu đi.

Trưởng môn Phan Đông Sy đứng trên một con đại bàng khổng lồ, thân nó to tương đương với linh thú của Đại Trí, khi nó sải cánh ra thì trải rộng một vùng thật trán lệ và uy nghi. Các đệ tử nhìn thấy mà hâm mộ không thôi. trưởng môn nói lớn:

“ Các đệ tử hôm nay đã tập hợp đông đủ, chúng ta bây giờ sẽ xuất phát đến Thần Cốc, khi đến nơi các ngươi phải cố gắng thu hoạch thật nhiều linh thảo, thuốc quý. những thứ khác tông môn không quan tâm, ai thu hoạch nhiều cho tông môn sẽ có thưởng hậu hĩnh, cạnh tranh với chúng ta là Điểu Nguyệt Tông với hai trăm danh ngạch, bọn chúng xưa nay luôn là đối thủ không đội trời chung của phái ta. Khi vào cấm địa thấy đệ tử phái đó thì thẳng tay giết chết cho ta. Nhớ phải làm sạch sẽ, tông môn sẽ hậu thuẫn sau lưng các ngươi. Ngoài ra cũng cẩn thận những tông phái khác, Rõ chưa?.”

Mọi người cùng đồng thanh hô:“ RÕ”

“Tốt Xuất phát” Đông Sy nói

Các đệ tử lục đục trèo lên đứng lên thân của con đại bàng và nó chở mọi người bay đi.

Tửu vận tiên khí để các sợi tơ bám vào thân thể con đại bàng để đứng vững không bị ngã. những người còn lại đều có những thủ đoạn riêng.

Vược qua bao sông núi và với tốc độ cực nhanh của đại bàng, sau ba ngày cuối cùng cũng đến nơi. Vừa đáp xuống thì trưởng môn của Kiếm Đao Tông cùng vài người khác bay đến nói:“ Chúc mừng Đông Sy huynh, năm nay chất lượng đệ tử cũng khá quá, chắc chắn hạng nhất sẽ thuộc về huynh rồi!”

Đông Sy xua tay nói:“ Đâu có, Đâu có Kiếm Đao Ổ của huynh năm nay đệ tử khí chất hiên ngang mới xứng đáng ngôi hạng đầu a”

Vài người đứng đầu mấy gia tộc cũng lục đục lại nói những câu khách sáo. Thì ra Kiếm Đao Ổ đến trước và Yêu Thú Sơn đến hạng nhì, mọi người đang chờ các tông phái khác đến đông đủ.

Quả nhiên một lát sau nhiều người từ các gia tộc khác nhau từ xa bay đến. Rồi lần lược các môn mái vừa và nhỏ. Lúc này trên bầu trời tối sầm lại, mọi người ngước lên thì thấy một con Diều Hâu bằng gió to tướng trong suốt, trong bụng nó chứa toàn người.

“ Ồ là người của Hỏa Phong Cốc”

Rồi mặt đất chấn động, một pháp khí khổng lồ trên đầy hoa văn bát quái chở đầy người đang phóng đến.

“ Là người của Bát Quái Môn”

Một lát sau một nhóm người đứng trên một cái lệnh bài to đang bay đến

“ là Ám Môn”

Ở một góc xa một ông lão ngồi trên một cái hồ lô bay đến, tuy không có gì nổi bậc nhưng những cao thủ đều cung kính nhìn nói:

“ Thiên Thần Bảo cũng đến rồi!”

Ông lão đáp xuống mở nắp hồ lô ra thì hàng loạt người từ trong bay ra. Pháp khí chưa đựng nhiều người như thế cũng khiến mọi người tấm tắt khen.

một tiếng sau, các tán tu cùng những người môn phái nhỏ, gia tộc nhỏ ở xa đến đông đủ. Lúc này mọi người chào hỏi nhau có lệ xong thì mỗi phái chia ra một góc riêng ngồi xuống nhắm mắt thổ nạp.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Cửu Châu Đại Lục