Chí Tôn Tiên Đạo

Chương 74: Sơn cốc


Hai tên trưởng lão của Bạch Cốt Thiên Tà Tông đang chuẩn bị chạy trốn, đáng tiếc, Tiết Lăng Vân đã sớm chú ý tới hành động của bọn hắn, lúc này Thân Ngoại Hóa Thân của hắn đã phá hủy gần hết những đầu khô lâu kia, nhưng đây còn chưa phải là thực lực chân chính của cụ Thân Ngoại Hóa Thân này.

- Vèo.

Một âm thanh nhỏ vang lên, Thân Ngoại Hóa Thân của hắn đột nhiên phóng đến trước mặt hai tên trưởng lão của Bạch Cốt Thiên Tà Tông, nó chỉ để lại trên bầu trời một đạo hư ảnh.

Hai tên trưởng lão của Bạch Cốt Thiên Tà Tông đã sớm xoay người bỏ chạy, bọn hắn chạy cũng được một khoảng cách rồi nhưng đột nhiên có một trận gió thổi qua, bộ Hắc Ngọc khung xương liền lạnh lùng đứng lù lù trước mặt bọn hắn.

Trong lòng hai người trần ngập kinh hãi, bọn hắn liếc nhau một cái, cả hai đều hiểu bây giờ phải liều mạng mới có cơ may sống sót, cả hai liền toàn lực vận chuyển chân nguyên trong người, một tên trong đó thả ra một thanh phi kiếm phóng thẳng tới Hắc Ngọc khung xương, một tên còn lại thì lấy ra một món pháp bảo hình tấm gương màu đen, sau đó nó liền hóa thành một đạo lục quang vọt thẳng tới Hắc Ngọc khung xương.

- Hừ!

Tiết Lăng Vân hừ lạnh một tiếng, chỉ thấy Hắc Ngọc khung xương giơ lên một cánh tay về phía trước, thanh phi kiếm kia liền bị Tiết Lăng Vân nắm trong tay, sau đó chỉ nghe một tiếng "răng rắc" vang lên, thanh phí kiếm kia liền bị Thân Ngoại Hóa Thân của hắn bẻ thành hai đoạn.

Còn đạo lục quang do pháp bảo của tên trưởng lão kia hóa thành thì căn bản không thể tạo thành tổn thương gì cho hắn được.

Hai tên trưởng lão của Bạch Cốt Thiên Tà Tông vừa kinh ngạc lại vừa sợ hãi, lúc này Thân Ngoại Hóa Thân của Tiết Lăng Vân lại hóa thành một đạo thiểm điện, vọt đến chỗ hai người.

- A...!

Một tên trưởng lão trong đó hét lên một tiếng thảm thiết, cánh tay của cụ Thân Ngoại Hóa Thân kia đã cắm xuyên qua lồng ngực của hắn, chân nguyên hộ thể của hắn căn bản không có chút tác dụng nào cả, thân thể, nguyên anh, của tên trưởng lão đó đều Thân Ngoại Hóa Thân của Tiết Lăng Vân đánh nát triệt để.

Về phần một tên trưởng lão còn lại, hắn biết mình không có khả năng chạy thoát, nội tâm của hắn cực kỳ sợ hãi, hắn cắn răng, đột nhiên có một người tí hon cao nửa xích từ đỉnh đầu của hắn bay ra, người tí hon đó nhanh chóng bỏ chạy về phía xa, mà bản thể của hắn thì "Oanh" một tiếng nổ tung lên.

Thì ra, tên trưởng lão này muốn dựa vào việc tự bạo thân thể của mình để yểm hộ cho Nguyên Anh chạy trốn, chủ ý tuy rất tốt, đáng tiếc, cho dù thân thể của hắn tự bạo cũng không thể tạo thành ảnh hưởng gì cho Thân Ngoại Hóa Thân của Tiết Lăng Vân.

Thân Ngoại Hóa Thân của Tiết Lăng Vân không hề chậm lại chút nào, tốc độ vẫn cực kỳ nhanh, một đạo tia chớp màu đen sẹt qua không trung, Thân Ngoại Hóa Thân của Tiết Lăng Vân đã nắm trong tay Nguyên Anh của tên trưởng lão đó, sau đó hắn chỉ dùng chút lực, Nguyên Anh của tên đó liền tan thành mây khói.

******

- Chúc mừng tiền bối, thần công của ngài thật là kinh người, hai tên trưởng lão đó căn bản không phải là đối thủ của ngài...!

Tiết Lăng Vân thu Thân Ngoại Hóa Thân vào trong Hắc Huyền Đỉnh, tên mặt tục tĩu Triệu Thiên liền chạy đến nịnh bợ lấy lòng.

Tiết Lăng Vân cười cười, nói:

- Là hai tên đó quá kém mà thôi! Triệu Thiên, ngươi hãy hảo hảo nói một chút nội tình của Bạch Cốt Thiên Tà Tông cho ta nghe!

Tiết Lăng Vân cũng biết mình đã cùng Bạch Cốt Thiên Tà Tông kết xuống đại thù, hắn đã giết ba tên trưởng lão của đối phương, đối phương chắc chắn sẽ không bỏ qua cho hắn.

Trước đó nội tâm của hắn chỉ trông mong vào một chút may mắn, hắn chỉ muốn ở chỗ này yên lặng tĩnh tu mà thôi, cũng không muốn gây ra chuyện thị phi gì, bây giờ tình huống đã đến mức này rồi, hắn cũng chỉ có thể nghĩ ra cách giải quyết mà thôi.

Lúc trước Triệu Thiên cũng có nói một chút nội tình của Bạch Cốt Thiên Tà Tông, bây giờ Triệu Thiên càng là đem đầu đuôi nói ra hết, hắn đem những thứ hắn biết về lịch sử, công pháp, đệ tử,... của Bạch Cốt Thiên Tà Tông đều nói ra tất cả.

Thì ra, Bạch Cốt Thiên Tà Tông chỉ vừa mới thành lập được 300 năm mà thôi, trong 300 này, chức vị tông chủ của Bạch Cốt Thiên Tà Tông cũng đã thay đổi vài lần rồi, mấy vị tiền nhiệm tông chủ đều bị những tông chủ đời sau giết chết.

Tiết Lăng Vân từ từ lắng nghe, khi hắn nghe đến công pháp tu luyện của Bạch Cốt Thiên Tà Tông thì nội tâm của hắn dần dần nổi lên một tia tức giận.

Cơ sở công pháp của Bạch Cốt Thiên Tà Tông chỉ là hấp thu thiên địa linh khí rồi chuyển hóa thành ma khí, mà khi đã tu luyện đến một trình độ nào đó liền muốn sử dụng đầu người để luyện chế Pháp Khí, những đầu người này đều phải cho chính mình giết chết mới được, trước khi giết chết đối phương thì phải cho đối phương chịu đựng vô số tra tấn, cho đến khi tinh thần của đối phương triệt để tan vỡ sau đó mới một đòn chặt đầu của đối phương.

Tiết Lăng Vân hít một hơi thật sâu, quay đầu đối với Triệu Thiên nói:

- Triệu Thiên, ngươi có tu luyện cái Bạch Cốt Tà Công này không?

Triệu Thiên cảm giác được vẻ mặt của Tiết Lăng Vân có chút khác thường, hắn rất hoảng sợ, vội vàng nói:

- Không có, ta không có luyện công pháp này! Ta là người có tu vi kém nhất trong tông môn, ta chỉ tu luyện một ít cơ sở tâm pháp mà thôi. Hơn nữa,... lá gan của ta rất nhỏ, ta cũng không dám tu luyện loại công pháp này...!

Tiết Lăng Vân khẽ gật đầu một cái, hắn tin Triệu Thiên nói thật, lập tức lại nói:

- Triệu Thiên, người ta đạo yêu nhân, vốn ta định giết chết ngươi. Nhưng bây giờ liền cho ngươi một cơ hội, sau này ngươi phải làm người tốt thì ta có thể tha cho ngươi một mạng!

Triệu Thiên liên tục gật đầu, nói:

- Tiền bối yên tâm, ta gia nhập Bạch Cốt Thiên Tà Tông cũng chỉ vì bất đắc dĩ mà thôi, sau này ta tuyệt đối sẽ không làm chuyện gì xấu!

Tiết Lăng Vân gật đầu, lập tức lại hỏi mấy câu, đột nhiên Tiết Lăng Vân vươn một tay ra xách Triệu Thiên bên hông, Triệu Thiên hoảng sợ cực kỳ, sau đó Tiết Lăng Vân liền mang hắn bay ra khỏi sơn động.

Thì ra Tiết Lăng Vân mang theo hắn đi tiêu diệt Bạch Cốt Thiên Tà Tông.

******

Bay về phía Đông ba trăm dặm, nơi này vẫn là phạm vi của dãy núi Thanh Thành, Tiết Lăng Vân đáp xuống trên một ngọn núi.

Có Triệu Thiên chỉ đường, Tiết Lăng Vân rất nhanh tìm thấy vị trí của Bạch Cốt Thiên Tà Tông.

Bạch Cốt Thiên Tà Tông nằm bên trong một sơn cốc, sơn cốc đó rất là u ám, khắp nơi đều là xương mù.

Tiết Lăng Vân mang theo Triệu Thiên đi vào trong sơn cốc đó, sau khi thấy được cảnh thượng bên trong sơn cốc, nội tâm của Tiết Lăng Vân tràn ngập sợ hãi.

Khắp nơi đều là bạch cốt chồng lên nhau, những bạch cốt này hầu hết đều của nhân loại, có một ít là của dã thú, tất cả đống bạch cốt này đều không có đầu lâu, rõ ràng là bị người của Bạch Cốt Thiên Tà Tông đem đi luyện chế thành Pháp Khí rồi.

Tiết Lăng Vân quay đầu nhìn về phía Triệu Thiên, lại phát hiện sắc mặt của hắn vẫn bình thường, hiển nhiên hắn đã rất quen với cảnh tượng này rồi.

Triệu Thiên cảm nhận được ánh mắt của Tiết Lăng Vân, lập tức nhỏ giọng nói:

- Tiền bối, những bạch cốt này đều là xương của những người bị bọn họ giết chết, trong đó... trong đó còn có một ít là đồng hương của ta. Những phàm nhân xung quanh dãy núi Thanh Thành này đều bị bọn chúng giết sạch rồi, phải biết, luyện một đầu khô lâu cực kỳ khó khăn, hơi chút không cẩn thận thì sẽ thất bại, nếu muốn luyện chết thành công một cái thì cần ít nhất một trăm cái đầu người.

Thanh âm của Triệu Thiên càng ngày càng nhỏ, dần dần nói không được nữa, Tiết Lăng Vân càng nghe thì càng phẫn nộ, trong ánh mắt của hắn trần ngập lửa giận, sư tình cực kỳ bi thảm như vậy ai cũng sẽ không thể bình tĩnh mà tiếp nhận nó được.

Tiết Lăng Vân cùng Triệu Thiên bay về phía trước, diện tích của sơn cốc này rất lớn, tại trung tâm của sơn cốc có rất nhiều phòng ốc, Triệu Thiên nhỏ giọng nói:

- Tiền bối, nơi này là nơi bọn họ tu luyện!

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Chí Tôn Tiên Đạo