Chân Tiên

Chương 93: Truy đuổi


Trường thương của Thân Chiêu Sử cũng là một món pháp khí thượng phẩm, mặc dù chưa bị một kiếm của Cổ Thần chém đứt, nhưng sao có thể chặn được một kiếm của Cổ Thần? "Keng" một tiếng lớn, Thân Chiêu Sử hay tay rung mạnh, trường thương bất ngờ rời khỏi tay, rơi sang một bên.

Cổ Thần vừa chuyển mũi kiếm, một đường kiếm cương nữa đã lại được tung ra. Thân Chiêu Sử không tránh kịp, trường thương thì đã rời tay, không kịp phòng thủ, kiếm cương quét qua bụng hắn, một tiếng kêu thảm thiết, thân thể Thân Chiêu Sử đứt làm hai nửa, ngay chỗ thắt lưng.

Tiên Thiên cảnh tầng bảy tu vi Thân Chiêu Sử không chịu nổi hai kiếm, thiệt mạng, bốn tu sĩ còn lại sợ vỡ mật, không dám ra tay với Cổ Thần.

Chém xong Thân Chiêu Sử, Cổ Thần động thân người, chớp mắt đã thấy xuất hiện bên cạnh cổng thành, thêm một chớp, thanh cài cổng đã bị Cổ Thần lấy xuống, sau hai chớp mắt, Cổ Thần kéo mạnh, cổng thành mở ra để lộ một khoảng không gian.

Cổ Thần mừng rỡ.

Đúng lúc này, một tiếng hú dài truyền đến từ trong thành, một đường độn quang như sao băng bắn nhanh về phía cổng thành phía Bắc.

Chết rồi, Cổ Thần thầm nghĩ, vốn định nhanh chóng mở cổng thành ra ngoài tìm chỗ trốn, như vậy Tàng Truy Dương dù có đuổi theo cũng không tìm được mình.

Nhưng, bị Thân Chiêu Sử làm mất một chút thời gian, không ngờ Tàng Truy Dương đó lại nhanh như vậy. Nhìn tốc độ độn quang này, tuyệt đối không phải Tiên Thiên cảnh tu sĩ, Cổ Thần một trăm phần trăm khẳng định, là Tàng Truy Dương đuổi đến.

Độn quang vừa đáp xuống, Cổ Thần biết, hắn đã lọt vào mắt Tàng Truy Dương, trốn, đã không thể trốn được nữa.

Cổ Thần chạy qua khổng thành, ra đến ngoài thành, phi kiếm nhất thời tung ra, đạp lên phi kiếm, Tật Vũ Phi Phong xuất hiện trên lưng, một đường độn quang bắn ra, nhanh chóng phi độn về phía Bắc.

Nếu đã muốn trốn thì chỉ có thể dựa vào tốc độ.

Chỉ trong nháy mắt, Tàng Truy Dương đã xuất hiện ở cổng thành phía Bắc, không hề nán lại, hắn lao ra ngoài thành, mắt khóa chặt quang độn của Cổ Thần, vội vã đuổi theo, chỉ để lại một câu nãy giờ vẫn âm vang trong tai bốn tu sĩ:

- Vẽ lại chân dung người này, để Thân gia tiến hành truy nã.

Với Tiên Thiên cảnh tầng bảy hiện tại của Cổ Thần, cộng thêm Tật Vũ Phi Phong gia tốc, tốc độ phi độn chẳng thua kém gì Thần Hải cảnh Trúc Thai kỳ tu sĩ. Tốc độ đã nhanh, lại dốc toàn lực, một ngày đi được hàng vạn dặm.

Chỉ vài chớp mắt, Cổ Thần quay đầu nhìn đã thấy Tàng Truy Dương từ trong Thân Nam Thành đuổi theo, tốc độ cũng nhanh không thua gì Cổ Thẩn.

Hai người một chạy một đuổi, tốc độ nhanh khủng khiếp, hơn mười chớp mắt sau đã thấy cách Thân Nam Thành hơn ngàn trượng, khoảng cách giữa hai người vẫn duy trì hơn trăm trượng.

Thông qua tốc độ của Tàng Truy Dương, Cổ Thần có thể đoán ra tu vi của hắn, có lẽ là Thần Hải cảnh Trúc Thai kỳ, Cổ Thần thầm thở phào nhẹ nhõm, nếu như là tu sĩ Dẫn Hồn kỳ trở lên, Cổ Thần gần như không có cơ hội sống sót.

Nhưng, Tàng Truy Dương này cũng là anh tài trong Trúc Thai kỳ tu sĩ, Cổ Thần dựa vào Tật Vũ Phi Phong, dốc toàn lực phi hành vậy mà vẫn không thể kéo dài khoảng cách. Nếu như là tu sĩ mới tiến nhập Trúc Thai kỳ, tốc độ so với Cổ Thần, có lẽ yếu hơn một chút.

Bởi vì lúc tu vi Cổ Thần ở Tiên Thiên cảnh tầng bảy, sử dụng Tật Vũ Phi Phong, tốc độ phi độn đã gần bằng tu sĩ mới tiến nhập Trúc Thai kỳ.

- Tàng Truy Dương này, tu vi có lẽ đạt đến Trúc Thai hậu kì, muốn cắt đuôi được hắn, có chút khó khăn...

Cổ Thần thầm nghĩ.

Tàng Truy Dương đuổi phía sau Cổ Thần mà không khỏi giật mình, hắn mười sáu tuổi tiến nhập Thần Hải cảnh Trúc Thai kỳ, bây giờ hai nhăm tuổi, trải qua chín năm mới tiến nhập đến Trúc Thai hậu kì.

Cho dù là Trúc Thai kỳ tu sĩ bình thường, Tàng Truy Dương tin mình vẫn có thể đuổi theo, nhưng, người thiếu niên trước mắt mới chỉ Tiên Thiên cảnh tầng bảy tu vi, đuổi lâu như vậy vậy mà không rút ngắn được một chút khoảng cách nào?

Trúc Thai hậu kì, so với Tiên Thiên cảnh tầng bảy, nếu nhìn chỉ thấy kém có mấy tầng mà thôi, nhưng trên thực tế khác biệt chẳng khác gì trời với đất! Cho dù là tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng chín, trước mặt Tu sĩ Thần Hải cảnh, cũng là một trời một vực.

Tu sĩ Thần Hải cảnh, bên trong cơ thể đã kết thành Thần Hải, ngưng thành đạo thai, chân khí bên trong không cần dựa vào khí của thiên địa bên ngoài nữa, Thần Hải vận chuyển bên trong cơ thể, tuần hoàn không ngừng, tự thành thiên địa, Tiên Thiên chân khí hóa thành đại pháp lực, có uy năng cực lớn.

Có pháp lực, thực lực cao hơn lúc còn là Tiên Thiên cảnh không chỉ mười lần, mà còn có thể sử dụng pháp bảo, dùng pháp lực điều khiển pháp bảo phi hành, tốc độ đại tăng, nên, tu sĩ vừa vào Thần Hải cảnh, tốc độ phi độn nhanh hơn Tiên Thiên cảnh tầng chín không chỉ một lần.

Cho dù tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng chín, Tàng Truy Dương đã xuất mã, tóm được trở lại là chuyện đơn giản.

Nhưng, tình huống hiện tại hoàn toàn khiến Tàng Truy Dương ngỡ ngàng. Người thiếu niên đối diện tu vi chỉ có Tiên Thiên cảnh tầng bảy, nhưng tốc độ phi độn có thể sánh ngang với một Trúc Thai hậu kì như hắn.

Hiện tượng này không bình thường, rất không bình thường...

Tàng Truy Dương sầm nét mặt, nhủ thầm:

- Xem ra trên người hắn có bảo bối gia tăng tốc độ, có thể khiến Tiên Thiên cảnh tầng bảy phi độn như một Trúc Thai hậu kì, khẳng định là một món trọng bảo... Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

Nghĩ đến đây, Tàng Truy Dương mừng thầm, giết được Cổ Thần, món bảo bối đó sẽ thuộc về hắn, nếu như có được món bảo bối đó, tốc độ phi độn tuyệt đối vượt qua Dẫn Hồn kỳ tu sĩ, trực tiếp chạm đến Bồi Nguyên kỳ.

Tiên Thiên cảnh tu sĩ, thông qua cây cầu thiên địa, dung hòa chân khí trong cơ thể và khí của thiên địa bên ngoài, hình thành Tiên Thiên chân khí, một lần sử dụng Tiên Thiên chân khí trong cơ thể lại giảm đi một phần, cần phải thông qua tu luyện mới tiếp tục sản sinh Tiên Thiên chân khí mới.

Tu sĩ Thần Hải cảnh, bên trong cơ thể ngưng kết thành Thần Hải, tự thành thiên địa, pháp lực vận chuyển, tuần hoàn không ngừng, không cần phải tu luyện, tiêu hao một phần pháp lực, cơ thể sẽ tự động trào ra một phần pháp lực mới, vĩnh viễn không hết.

Nên, tu sĩ Tiên Thiên cảnh toàn lực phi độn, đến khi Tiên Thiên chân khí trong cơ thể gần hết, nhất định phải dừng lại, thông qua tu luyện để hồi phục. Nếu như Tiên Thiên chân khí tiêu hao hết mà vẫn tiếp tục phi độn, sẽ tổn hao tinh nguyên, tinh nguyên tổn hao quá nặng, tu sĩ sẽ hư thoát, thậm chí trọng thương...

Một canh giờ sau, Cổ Thần, Tàng Truy Dương một trước một sau phi độn hàng trăm dặm về phía Bắc, mỗi lần Tàng Truy Dương tăng tốc, kéo gần khoảng cách, Cổ Thần lại ra sức phi độn, kéo dài cự ly thêm một chút.

Khoảng cách giữa hai người lúc dài lúc ngắn, nhưng lúc nào cũng duy trì khoảng một trăm trượng, xem ra, tốc độ bay của họ tương đương nhau, có tiếp tục đuổi theo thế này, Tàng Truy Dương có vẻ vĩnh viễn không có khả năng bắt kịp.

Mặc dù như vậy, sắc mặt Tàng Truy Dương không hề có nửa phần buồn bã, ngược lại, khóe miệng hắn hơi nhếch lên, mắt lấp lánh nụ cười, với tộc độ phi độn này hắn có thể duy trì được mấy ngày mấy đêm nữa. Nhưng người thiếu niên trước mặt chỉ là tu vi Tiên Thiên cảnh tầng bảy, phi độn như vậy, cùng lắm duy trì được mấy canh giờ, đợi Tiên Thiên chân khí tiêu hao hết, tinh nguyên bị tổn hại, tốc độ phi độn đương nhiên sẽ chậm lại.

Đến lúc đó, hắn chẳng mất tí lực nào vẫn có thể bắt được người thiếu nien này, và món bảo bối nâng cao tốc độ phi độn sẽ rơi vào tay hắn.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Chân Tiên